Trần Hương Lan vừa dứt lời, thì đã nghe thấy Vương Bác Thần thờ ơ nói: “Dao Dao, cái đầu heo này là ai? Sao lại nhìn có chút quen?”
Dao Dao có chút sợ hãi nói: “Ba, đây là bà lúc nãy mắng chúng ta, bà ngoại gọi bà ấy là Trần Hương Lan.”
Vương Bác Thần ồ một tiếng nói: “Hóa ra đầu heo tên là Trần Hương Lan.”
Lời nói này của Vương Bác Thần đã trực tiếp châm ngòi thùng thuốc nổ này, Trần Hương Lan vừa nghe thấy câu này đã lập tức nổi giận, khuôn mặt của bà ta chính là vị Vương Bác Thần tát.
“Ra tay, lập tức ra tay cho tôi, đánh gãy tứ chi của thằng này trước, tôi muốn đánh nát mặt của cậu ta ra!”
Trong mắt Trần Hương Lan toàn là sự ác độc, bà ta là cô chủ nhà họ Trần, là vợ của tổng giám đốc tập đoàn đã được niêm yết trên thị trường, bây giờ lại bị người ta đánh thành cái đầu heo, cơn giận này bà ta sao có thể nuốt trôi được chứ?
Vệ sĩ bên cạnh Mộc Lai lập tức xông lên, bao vây Vương Bác Thần và những người khác.
Trần Ngọc vội vàng nói: “Trần Hương Lan, người có thù oán với bà là tôi, có gì thì bà cứ nhắm vào tôi.”
Trần Hương Lan đắc ý nói: “Trần Ngọc, bà cũng có ngày hôm nay. Không phải là con gái cả của vợ lớn sao? Không phải bà rất biết giả vờ ở trước mặt tôi sao? Bây giờ bà giả vờ cho tôi xem đi! Cả nhà mấy người, hôm nay tôi sẽ không bỏ qua cho bất kỳ ai!”
“Mộc Lai, ông xác định muốn ra tay với anh Vương?”
Đúng lúc này, lại một giọng nói thờ ơ vang lên.
Tất cả mọi người đều sững sờ, đây không phải là Vu tổng sao? Sao ông ấy cũng quen biết mấy người Trần Ngọc?
Triệu Thanh Hà sững sờ, đây không phải là Vu Chiến sao? Khoảnh thời gian trước ở Hà Châu ông ta còn liên thủ với những đối tác kia để đàn áp công ty Hoa Nguyện.
Công ty Hoa Nguyện của cô suýt nữa bị Vu tổng này ép đến mức phá sản, nếu như ông phải ông cụ Trần kia giúp đỡ mình, bây giờ công ty Hoa Nguyện có thể đã bị phá sản rồi?
Sau này Vu Chiến lại tìm đến mình, nói muốn hợp tác, bị mình từ chối.
Bây giờ sao ông ta lại nói giúp bọn họ?
Trong lòng Triệu Thanh Hà tràn đầy sự nghi hoặc, nhìn Vương Bác Thần, trong lòng lẩm bẩm nói: “Lẽ nào những người này đã biết chuyện Bác Thần là thế thân của thần chủ sao? Đây là bí mật, không thể rò rỉ ra ngoài. Đợi lát nữa mình tìm ông ta hỏi dò, cảnh cáo ông ta, không thể để ông ta nói ra chuyện Bác Thần là thế thân của thần chủ.”
“Vu tổng? Ông quen bọn họ?”
Mộc Lai khuôn mặt tràn đầy sự u ám lập tức sững sờ, Vu Chiến là gia chủ của nhà họ Vu ở thủ đô, không phải là người mà Mộc Lai ông ta có thể so sánh.
Hơn nữa, vợ của Vu Chiến là cô chủ Giang Huệ của nhà họ Giang ở thủ đô, hai gia tộc này liên thủ, ngay cả nhà họ Trần cũng không dám trêu chọc!
Vu Chiến tát cho Mộc Lai một cái, giọng điệu lạnh lùng nói: “Ông là cái thá gì mà cũng dám động vào anh Vương!”
Mộc Lai che mặt, vô cùng kinh ngạc, không biết rốt cuộc Vu Chiến và mấy người Vương Bác Thần có quan hệ gì.
Hồ Kiệt nhìn Mộc Lai với ánh mắt như nhìn một tên ngốc.
Ngô Tranh Vanh lúc nãy muốn ngăn cản Mộc Lai, lúc này lạnh lùng nói: “Mộc tổng, ông dám ra tay với anh Vương, tất cả hợp đồng của điện ảnh Ngô thị chúng tôi và tập đoàn Mộc Lai của ông, đều sẽ chấm dứt!”
Vu Chiến cũng thờ ơ nói: “Vì hai người, tất cả hợp tác giữa nhà họ Vu và nhà họ Trần cũng sẽ chấm dứt.”
Giang Huệ lạnh lùng nói: “Tôi sẽ lập tức gọi điện thoại cho nhà họ Giang, kết thúc tất cả sự hợp tác với nhà họ Trần các người, mà tất cả những thứ này đều là vì hai cái đồ ngu ngốc các người!”