Đôi mắt Vương Bác Thần đột nhiên mở ra, sát khí ngập tràn, soạt một cái, từ trên ghế văn phòng đứng lên, hai mắt nhìn chằm chằm vào Tư Lam.
Tư Lam vội vàng nói: “Đã điều tra rồi, trong ba ngày tổng cộng có mười chiếc máy bay tư nhân đến Hà Châu, trong đó có năm chiếc vẫn còn ở Hà Châu, chưa rời đi. Năm chiếc còn lại, một chiếc là của nhà họ Trần ở Tinh Châu, ba chiếc đến từ Kinh Đô, một chiếc đến từ Trung Nguyên. Mà bọn họ muốn đưa công chúa nhỏ đi trong một khoảng thời gian ngắn, chỉ có thể thông qua máy bay, bởi vì xe quá nguy hiểm, chúng ta đã….”
“Không cần điều tra, đi Kinh Đô.”
Vương Bác Thần lạnh lùng ngắt lời, vừa nghe thấy bên phía Kinh Đô có máy bay tư nhân bay đến, anh gần như có thể chắc chắn, nhất định là người của nhà họ Vương.
Mà trước mắt, chỉ có nhà họ Vương mới có động cơ ra tay với Dao Dao!
Hai ngày trước, Lưu Tuấn đàn áp công ty Hoa Nguyên, bắt cóc Triệu Thanh Hà và Lan Tầm, xem ra Lưu Tuấn đã bị nhà họ Vương lợi dụng.
Mục đích thật sự của bọn họ là Dao Dao!
Bởi vì, trong cơ thể Dao Dao cũng được kế thừa dị huyết của nhà họ Vương.
Sở dĩ lão già Kim Nguyên kia đến Hà Châu tìm mình, chính là vì để mình trở về, dùng máu của mình cứu đứa con trai sắp chết của Vương Hạo.
Chỉ tiếc là, bọn họ không chiếm được lợi ích gì ở chỗ anh, mới giấu giếm bắt Dao Dao đi.
Sở dĩ Vương Bác Thần dám khẳng định như vậy, ngoài những nhân tố này ra, còn có một nhân tố quan trọng khác.
Đó chính là, cũng chỉ có gia tộc lớn cấp bậc như nhà họ Vương và nhà họ Lưu mới có thực lực một lần điều động hai cường giả cấp bậc võ tông!
Tống kết những nguyên tố này, khả năng của nhà họ Vương và nhà họ Lưu là cao nhất!
Mà trong hai nhà này, cũng chỉ có nhà họ Vương mới có động cơ!
Vương Bác Thần gần như dám chắc chắn, nhất định là người nhà họ Vương phái đến!
Tư Lam há miệng, cuối cùng vẫn không dám hỏi.
Vương Bác Thần nói: “Đi đến nhà họ Vương ở Kinh Đô!”
“Kêu người đi chuẩn bị ba bộ quan tài!”
“Lần lượt viết tên của Vương Kinh Hồng, Vương Hạo, Lưu Tư Kỳ!”
Cả người Tư Lam chấn động.
Thần chủ, quyết định ra tay với nhà họ Vương sao?
Nghĩ đến ngày mai là tiết thanh minh, trong lòng Tư Lam không khỏi run rẩy.
Thần chủ, định mai táng nhà họ Vương vào tiết thanh minh sao!
Tư Lam thận trọng, dè dặt hỏi: “Thần chủ, vì sự an toàn của công chúa nhỏ, tôi đề nghị lúc này lập tức yêu cầu bên kia Kinh Đô ra tay, cứu công chúa nhỏ ra. Tôi sợ chậm trễ sẽ xảy ra chuyện.”
Vương Bác Thần lắc đầu: “Chỉ đánh rắn động cỏ thôi, những người nhà họ Vương kia hận không thể giết chết tôi, Lưu Tư Kỳ hận tôi đến xương tủy, lúc này nhất định đã giấu Dao Dao đi, một khi đánh rắn động cỏ, rất có khả năng bọn họ sẽ cá chết rách lưới.”
Đúng vậy, người phụ nữ lòng dạ rắn rết như Lưu Tư Kỳ, chắc chắn có thể làm ra chuyện này.
Vương Bác Thần không dám cược!
Lần đầu tiên anh sợ hãi như vậy!
Một khi ép Lưu Tư Kỳ, Dao Dao sẽ xảy ra chuyện.
Vương Bác Thần hít một hơi thật sâu, đè sự hoảng sợ trong lòng xuống, nói tiếp: “Lần này, một mình tôi đi đến Kinh Đô, cô không cần đi theo.”
“Thần chủ.”
Tư Lam không cam lòng ngẩng đầu lên nhìn Vương Bác Thần.
“Đây là chuyện của gia đình tôi, tự tôi giải quyết.”
Đôi mắt đen như hố đen của Vương Bác Thần, sâu không thấy đáy, không ai biết được lúc này anh đang nghĩ gì.
Tư Lam không dám hỏi nhiều, chuyện mà một khi thần chủ đã ra quyết định, không ai có tư cách tham gia!
Hơn nữa, lần này, thần chủ đi đến nhà họ Vương, không chỉ đơn giản là báo thù.
Còn có sự bất bình, kiềm nén mười mấy năm!
Còn có ngọn lửa giận cuồn cuộn đã nhẫn nhịn mười mấy năm!
Còn có sự thù hận ngập tràn phải tự phong tỏa mười mấy năm!!
Còn có phần công đạo mà nhà họ Vương nợ mẹ anh!
Vương Bác Thần, muốn đích thân đi đòi lại!
Anh đã đợi ngày này rất lâu rồi!
Anh phải thay mẹ, phát tiết tất cả sự ấm ức, không cam lòng ngập tràn kia!!
Vương Bác Thần nắm chặt tay!
Vương Kinh Hồng, Vương Hạo, Lưu Tư Kỳ!
Tôi, Vương Bác Thần, đến rồi!