Tần Mệnh nôn ra máu, không ngừng lùi lại, mắt nứt ra, gào lên: "Vương Bác Thần, cậu cứ muốn đuổi cùng giết tận sao? Đừng quên, cậu cũng chỉ là một vật thí nghiệm, muốn phá cục diện, chúng ta cùng nhau liên thủ, hy vọng sẽ rất lớn!"
Quản gia của nhà họ Tần giết về phía Vương Bác Thần, bị Vương Bác Thần một tát đánh chết.
Uy hiếp như thủy triều, không ngừng đè về phía Tần Mệnh.
"Ông cảm thấy tôi sẽ tin ông sao?"
Vương Bác Thần cười lạnh.
Nếu những người này có thể tin, năm đó Vương Long cũng sẽ không thất bại.
Anh không tin Vương Long không liên hợp với người của thế gia hào tộc, hơn nữa lão soái từng nói, năm đó thời kỳ Vương Long mạnh nhất, người đứng đầu của bảy đại thế gia nghe lệnh, áp cho bọn họ không ngẩng nổi đầu.
Nhưng cuối cùng vẫn thất bại, thế gia hào tộc vẫn đứng ở thế đối đầu với quyền lực thế tục.
Điều này chứng tỏ cái gì.
Chứng tỏ thế gia hào tộc đã phản bội Vương Long.
Nghĩ lại cũng đúng, thế gia hào tộc làm chó Thiên Đình nhiều năm sao có thể vì Vương Long chấp nhiếp mà thần phục Vương Long chứ?
Chỉ là không biết thế gia hào tộc có tác dụng gì ở trong sự thất bại của Vương Long, nhưng rõ ràng là đã chơi xỏ Vương Long.
Vương Bác Thần sẽ không đi vào con đường cũ của Vương Long, ngay từ đầu thì anh chưa từng tin những người này.
Chỉ muốn giết những người này.
Trước đó bên phía Hàn Đỉnh kiến nghị kéo được nhóm nào hay nhóm đó, Vương Bác Thần cũng định làm như thế.
Nhưng khi mười mấy người Siêu Phàm xuất hiện muốn giết anh, Vương Bác Thần đã thay đổi suy nghĩ này.
Thế gia hào tộc đã trở thành u nhọt, cho dù bọn họ phối hợp, lẽ nào về sau thì phải tha cho những tội ác mà bọn họ gây ra sao?
Theo anh biết, thế gia hào tộc kiếm tiền kiểu gì làm cái gì, trên đời này thứ kiếm tiền dễ nhất mãi mãi đều không có được sự cho phép của pháp luật.
Mua bán người, thuốc phiện... đều có bóng dáng của thế gia hào tộc.
Bọn họ đã làm nhiều chuyện khiến người thần phẫn nộ như vậy, lẽ nào bỏ qua như vậy!
Không thể nào!
Vậy nên Vương Bác Thần quyết định, tiêu diệt triệt để thế gia hào tộc.
Lôi kéo gì chứ?
Không cần.
Người gây tội ác, phải chết hết!
Người không muốn thần phục, phải chết hết!
Giết hết cũng không còn nỗi lo ngại về sau nữa.
Vương Bác Thần cũng không thể giao đằng sau của mình cho đám người này.
Tần Mệnh hết cách, ông ta không ngờ Vương Bác Thần lại bá đạo như thế, ngay cả cơ hội hợp tác cũng không cho ông ta.
Tính sai rồi!
Ông ta cho rằng ngộ nhỡ thất bại, còn có thể tranh thủ hợp tác với Vương Bác Thần.
Dù sao Vương Bác Thần muốn đối phó Thiên Đình thì chỉ có thể lôi kéo minh hữu.
Nhưng ông ta không ngờ Vương Bác Thần hoàn toàn không cho ông ta cơ hội thì muốn giết ông ta!
"Vương Bác Thần, cậu đừng hiếp người quá đáng! Thật sự cho rằng tôi sợ cậu chắc!"
Đột nhiên, khí thế trên người Tần Mệnh thay đổi, tăng lên nhanh chóng.
Trên người tỏa ra khí tức nguy hiểm.
"Ẩn nhẫn nhiều năm như thế, xem ra tất cả mọi người đều coi tôi là cháu chắt!"
Ánh mắt của Tần Mệnh rất lạnh lùng, nhìn tộc nhân không ngừng chết đi, lại không có chút thương tiếc.
Ông ta lạnh lùng nói: "Tiểu súc sinh, cho cậu cơ hội sống, cậu còn muốn tìm chết, hôm nay tôi cho cậu nhìn thấy, cái gì mới là cường giả thật sự!"
Hai mắt Vương Bác Thần hơi co rút, ngược lại dừng lại.
Khí tức của Tần Mệnh vẫn đang tăng lên, cảnh giới đột phá Siêu Phàm Cảnh, vẫn không có ý dừng lại.
"Ở trước mặt Đằng Vân Cảnh, con kiến Siêu Phàm Cảnh cũng dám hống hách. Chết!"
Lúc này, khí tức của Tần Mệnh rất mạnh, cảnh giới đã vượt qua Siêu Phàm Cảnh, đạt tới Đằng Vân Cảnh.
Tần Mệnh vậy mà là trên Siêu Phàm Cảnh, quả nhiên là kẻ âm hiểm.
Có điều, Vương Bác Thần lại không hề lo lắng, Tần Mệnh làm chuột nhiều năm như thế, cho rằng chiến đấu chỉ có cảnh giới áp chế thì được rồi sao?
Nực cười.