“Tiểu sư muội, sao muội lại có thể đối xử với ta như vậy chứ? Ta rốt cuộc có lỗi chỗ nào với muội chứ?” Quý Tử Trạc vẻ mặt đưa đám mà chất vấn nàng.
“Thất sư huynh, lời này của huynh muội không đồng ý đâu, Béo Đầu là quả tuyết linh đã sinh linh trí, tứ sư tỷ nói nó vô cùng quá trân quý còn gần với tiên quả nữa đó, trong chúng ta thì huynh chính là người đầu tiên được ăn quả tuyết linh đó, huynh chẳng lẽ không nên cảm kích muội sao?”
“Vậy muội ít nhất cũng rửa sạch một chút chứ!”
“Thất sư huynh, ngay cả nước của nó cũng rất trân quý đó, muội nếu cầm đi rửa một hồi lại không cẩn thận đem tinh hoa rửa mất thì làm sao đây? Muội cũng chưa ăn qua quả tuyết linh đâu, lần đầu tiên của Béo Đầu là thuộc về huynh đó!”
Nhìn thấy Quý Tử Trạc vẫn như cũ đầy mặt hiện rõ không thể chấp nhận, Diệp Linh Lang thở dài, kiên nhẫn giải thích.
“Hơn nữa, đó chính là chân của Béo Đầu, muội nếu ngay trước mặt nó cầm đi giặt sạch, huynh lại ngay trước mặt nó ăn mất, huynh có nghĩ đến cảm nhận của nó một chút không? Nếu là huynh thì có thể chấp nhận được không?”
“Hình như không thể chấp nhận lắm.”
“Vậy thì đúng rồi, muội chỉ là quyết đoán một chút, tránh đi tất cả xấu hổ, muội là vì tốt cho cả đôi bên mà.”
Nói rất có đạo lý, nhưng Quý Tử Trạc cứ cảm thấy có chỗ nào không đúng lắm.
“Thất sư huynh, huynh cũng đã ăn rồi thì nên nhanh đi tu luyện đi! Chỉ với tu vi này của huynh, nếu lần sau lại có người xấu khi dễ muội thì phải làm sao bây giờ? Muội thì còn nhỏ, tu vi thấp nhất, lại yếu ớt như vậy, huynh chẳng lẽ nhẫn tâm nhìn…”
Diệp Linh Lang còn chưa kịp nói xong thì Quý Tử Trạc đã ngồi ngay ngắn, nhắm mắt lại, cả người đều chìm đắm trong tu luyện và lĩnh ngộ.
“Vậy là đúng rồi.”
Quý Tử Trạc bắt đầu thử đi đột phá, những người khác cũng vây quanh bốn phía để bảo hộ hắn, Béo Đầu thì đang dùng mấy cái chân mới nhảy múa trên mặt đất, tâm tình vô cùng vui vẻ.
Diệp Linh Lang thì ngồi ở một bên sửa sang lại lá bùa, dọc theo đường đi này nàng đã dùng không ít, nên bổ sung thì bổ sung, nên cải tiến thì cải tiến, như vậy thì khi gặp được tình huống nguy hiểm bất ngờ cũng có thể yên tâm một chút.
Nhìn thấy Diệp Linh Lang ngay cả lúc nghỉ ngơi đều nỗ lực như vậy, Hoa Thi Tình yên lặng lấy ra lò luyện đan, ở một bên đem số tài liệu gần đây có được bỏ vào bếp lò, luyện chế một số đan dược mới, một bên luyện một bên nghiên cứu cách để đề cao chất lượng của đan dược.
Mà Mạc Nhược Lâm cũng đã hành động, nàng đem tài liệu trước đó thu thập được lấy ra luyện chế, sau đó lấy ra bản vẽ Linh Khí mới mà trước đó tiểu sư muội cho nàng ra nghiên cứu, ý tưởng của tiểu sư muội vô cùng mới lạ, thủ pháp của nàng còn cần phải cải tiến một chút, mới có thể đạt được hiệu quả mà tiểu sư muội mong muốn.
Nhìn thấy ba sư muội đều đang nỗ lực, Kha Tâm Lan cũng lấy ra quyển pháp quyết mà Diệp Linh Lang cho nàng ra, bắt đầu tu luyện, mọi người đều đang nỗ lực, nàng không thể kéo chân sau được, nếu không về sau gặp được nguy hiểm sẽ trở thành trói buộc.
Đông Phương Tẫn vốn đang ở bên cạnh nghỉ ngơi, chuẩn bị uống chút rượu thả lỏng một chút, rốt cuộc vừa mới tìm được đường sống trong chỗ chết, phong cảnh nơi này lại đẹp đẽ như vậy, thích hợp nghỉ ngơi làm chút việc yêu thích.
Nhưng mà, bầu rượu lấy ra còn chưa kịp rót vào miệng hắn đã thoáng nhìn được gì đó, vừa quay đầu lại liền nhìn thấy năm đệ tử Thanh Huyền Tông đều đang nắm chặt thời gian tu luyện hay nghiên cứu vài thứ.
“……”
Rượu trong tay tức khắc không thơm nữa.
Thanh Huyền Tông rốt cuộc là kiểu tông môn thần kỳ gì đây? Cũng quá tranh đua rồi đó!
Thôi, hắn không muốn làm kẻ lạc loài.
Béo Đầu một bên nhảy múa, một bên ca hát vui vẻ, nó vốn nghĩ rằng dáng múa ưu nhã cùng dáng người hoàn mỹ này sẽ nhận được tràng vỗ tay như sấm, ai ngờ nó vừa quay đầu lại thì thấy những người đó đã chìm đắm vào một vòng tu luyện khác, căn bản không ai thưởng thức nó!
Buồn cười!
Béo Đầu tức giận đến nhảy dựng lên, vọt tới trên người Diệp Linh Lang rồi chuẩn bị đá nàng một cái, chất vấn nàng vì sao không tôn trọng biểu diễn của nó, nhưng Diệp Linh Lang bỗng nhiên ngẩng đầu lên, tươi cười ngọt ngào với nó.
“Béo Đầu, ngươi tới vừa đúng lúc.”
Béo Đầu tức khắc không chút nghĩ ngợi liền bỏ chạy, không tốt không tốt, nó chưa bao giờ qua đây, không nhìn thấy nó, không nhìn thấy nó.
Nó còn chưa chạy được bao nhiêu bước đã bị một lá bùa dán lên người, giây tiếp theo bịch một tiếng, nó bò ngã trên mặt đất không động đậy nổi.
“Kẻ xấu xa kia, ngươi đã làm gì ta hả? Sao ta lại cảm thấy sau lưng có một cục đá siêu nặng đang đè lên hả? Nặng quá đi, sắp đè ta dẹp lép rồi, ao ô ô…”
“Đây là ta mới nghiên cứu chế tạo ra đó, bùa ngàn cân, ngươi rất may mắn trở thành người thứ nhất thể nghiệm nó, ngươi có phải cảm thấy mình rất vinh hạnh hay không …”
Diệp Linh Lang còn chưa nói xong liền nhìn thấy dưới người Béo Đầu vậy mà có một chút chất lỏng, xong rồi, quả này bị bùa ngàn cân của nàng ép ra nước luôn rồi, lại để một hồi có lẽ chỉ còn lại cái xác thôi!
Vì thế nàng nhanh chóng đem lá bùa xé xuống, sau đó nhân lúc Béo Đầu chưa phát hiện mình bị ép ra nước, cho nó dán một trương tấm bùa spa làm nó quên mất khó chịu vừa nãy, tiến vào trạng thái lâng lâng sung sướиɠ.
Quả nhiên, Béo Đầu căn bản không phát hiện mình bị ép ra nước, thoải mái trở mình, trên mặt đất lăn một vòng rồi nằm im một chỗ.
Nhưng mà nó chưa nằm bao lâu, bởi vì nó mới vừa híp mắt thì thấy được một luồng ánh sáng từ sâu trong cánh rừng truyền đến, nó vèo một cái đứng lên, cất bước liền chạy vào bên trong.
Diệp Linh Lang vừa thấy Béo Đầu chạy trốn, chớp nhoáng quăng một lá bùa dán ở sau lưng nó.
Chỉ thấy Béo Đầu vốn đang chạy với tốc độ siêu nhanh, nháy mắt biến thành 0.1 lần tốc độ mà bò bò.
“Béo Đầu, ta có cho ngươi chạy chưa?”
“Kẻ đáng ghét, ngươi đừng ngăn cản ta! Thánh quang sáng lên rồi, đó là lúc chín con bướm muốn bắt đầu nghi thức cúng bái thánh đồ! Mau qua bên kia tắm gội thánh quang, bái lạy vị thần sinh mệnh! Lần trước sau khi ta tắm gội thánh quang thì đã to lên gấp đôi đó!”
Nghe Béo Đầu nói xong Diệp Linh Lang lập tức nắm lấy nó, xé xuống bùa giảm tốc độ rồi đem nó đặt ở trên vai của mình.
“Vậy còn chờ gì nữa!”
Diệp Linh Lang giơ tay lên, cây cỏ bên người Quý Tử Trạc nhanh chóng sinh trưởng, lá cây đem Quý Tử Trạc quấn quanh, quấn thành một khối giống như bánh ú, giây tiếp theo Huyền Ảnh liền bay đến phía dưới đem bánh ú bằng cỏ nâng lên, nhanh chóng đuổi theo Diệp Linh Lang.
“Chúng ta đi thôi!”
Vì thế năm người một bánh ú nhanh chóng bay vào tận sâu bên trong rừng, nơi mà thánh quang sáng lên.
Rất nhanh bọn họ đã bay đến vị trí trung tâm của cánh rừng, nơi đây sinh trưởng vô số linh hoa, cũng là nơi có linh khí nồng đậm nhất từ lúc bọn họ tiến vào bí cảnh này gặp được.
Ngoại trừ bọn họ, còn có rất nhiều động vật nhỏ trong rừng đều kéo tới đây, bọn nó vây quanh bốn phía của mảng linh hoa kia, lúc này đang vô cùng thành kính mà hướng tới vị trí trung tâm của biến hoa quỳ lạy, ngay cả Béo Đầu cũng nhảy xuống khỏi người Diệp Linh Lang quỳ rạp xuống đất, thành kính nhìn phía trước.
Ở phía trên biển hoa, chín con bướm khô khốc có thân người hình thành một vòng tròn, giống như đang cử hành một nghi thức cúng tế, sau đó từ vòng tròn thay đổi thành rất nhiều hình dạng.
Nơi ở giữa được chúng nó vây quanh tản ra một loại ánh sáng nhưng lại không làm chói mắt, giống như là Béo Đầu nói vậy, thánh quang làm người cảm giác được sự tôn quý.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, bất kể nội tâm đang ra sao của bọn họ đều lập tức bình tĩnh lại.
Một lực lượng sinh mệnh cường đại cùng với linh khí nồng đậm giống như ngọn suối phun trào, không ngừng từ giữa lan tràn ra ngoài, theo thánh quang cùng nhau phát tán về nơi xa.
Nhóm người Diệp Linh Lang nhanh chóng tại chỗ ngồi xuống đả tọa, hấp thu lực lượng cường đại quý báu này.
Thời gian từng chút từng chút trôi đi, thánh quang càng ngày càng sáng, linh khí càng ngày càng đậm, lực lượng sinh mệnh cũng đạt tới mức mạnh nhất, đúng lúc này, “Phanh” một tiếng nhỏ vang lên, tất cả mọi người đồng loại mở mắt, thấy được một màn kinh người!