Ngưỡng Mập rời đi với tâm tư sầu muộn.
Có lẽ trong việc này có rất nhiều uẩn khúc, Nhìn bề ngoài Ba Cách Nội Nhĩ ảm đạm thương tâm, Trần Mộ thức thời không hỏi tới. Nhưng hắn đột nhiên thay đổi thần sắc thành một người khác. Mặc dù trong mắt vẫn còn ưu tư, nhưng lại lộ ra vẻ kiên quyết.
Nam nhân này, trước kia nhất định là một tay chọc trời khuấy nước a!
- Giờ hãy bàn đến nhiệm vụ của ta đi.
Ba Cách Nội Nhĩ nghiêm nghị nói, hốc mắt lõm sâu trên khuôn mặt gầy guộc phủ đầy râu, làm cho hắn nhìn giống như lợi kiếm sắc bén ra khỏi vỏ. Lô Tiểu Như kế bên thấy vậy không khỏi lạ lùng. Chỉ có Duy A vẫn nhìn vào thính thị tạp trước mặt, chó mập một bên cứ ngủ vùi.
Chẳng lẽ người này thật sự rất có kinh nghiệm? Trần Mộ trong lòng nghi hoặc, bất quá có thể biết cách tìm tới, việc mình chế tạo seri tạp phiến khẳng định không qua mắt hắn, nên cũng không giấu diếm, nói thẳng:
- Tình trạng của ta chắc rằng ngươi đã biết, vậy ngươi có gì đề nghị?
Ba Cách Nội Nhĩ khí thế tràn đầy.
- Ta muốn biết suy nghĩ của ngài. Nếu như ngài muốn gia nhập vào lục đại hoặc thế lực khác, chúng ta chỉ cần đáp ứng là xong. Còn như ngài không muốn thì vấn đề sẽ có chút phiền toái.
Trần Mộ quả quyết nói:
- Không gia nhập!
Dường như đã đoán trước Ba Cách Nội Nhĩ liền nói:
- Đã như thế, ta nghĩ ngài cần có một lực lượng đủ bảo vệ mình. Nếu như không phải seri tạp phiến của ngài gân chấn động quá lớn, ta sẽ đề nghị ngài công khai thân phận của mình. Nhưng hiện tại, sẽ không có thế lực nào từ bỏ ham muốn khi ngài biểu hiện ra thực lực. Trên thực tế ngài đã bị mọi người theo dõi, cho dù gia nhập vào thế lực nào vẫn không cách nào ngăn cản bọn họ dùng mọi thủ đoạn với ngài.
Trần Mộ hỏi thẳng:
- Làm sao thành lập một lực lượngđủ mạnh?
- Tiền!
Ba Cách Nội Nhĩ thản nhiên.
Trần Mộ nhíu mày:
- Ta không tin tiền có thể giải quyết vấn đề này.
Hắn vốn không nghi ngờ sức mạnh của kim tiền, nhưng cũng không mù quáng tin tưởng tuyết đối vào sức mạnh của nó.
Ba Cách Nội Nhĩ thần sắc không thay đổi:
- Muốn dùng tiền thành lập một đội nhân mã có thể chống lại lục đại và các thế lực khác là khó có khả năng. Lục đại cùng Pháp Á lực lượng mạnh vô cùng, chỉ có họ mới chống lại lẫn nhau. Nhưng trên một phạm vi nhỏ như tại La Dữu thành, việc này cũng không phải là không có khả năng. “Tính trước vẫn hay hơn” La Dữu thành thế cục hết sức vi diệu, ta nghĩ tình huống này còn có thể duy trì một thời gian. Chúng ta không cần thành lập lực lượng có thể cùng bọn họ đối kháng, mà chỉ cần thành lập một lực lượng đủ để cho bọn họ cảm thấy cố kị. Như vậy bọn họ có thể kềm chế vọng động.
Trần Mộ nghiền ngẫm lời Ba Cách Nội Nhĩ nói, hắn đột nhiên nghĩ đến một vấn đề:
- Vậy khi thế cục đã định xong thì sao?”
- Chuyển đi nơi khác.
Ba Cách Nội Nhĩ không chút do dự nói:
- Liên bang cũng còn vài nơi, lục đại vẫn chưa vươn thế lực của mình đến được.
Trần Mộ không khỏi kì quái hỏi:
- Vậy tại sao không đi ngay lúc này?
Ba Cách Nội Nhĩ nhìn Trần Mộ cười nhạo:
- Không hiểu ngài nhìn nhận về lực lượng như thế nào, nhưng ý ta là một lực lượng đơn độc thì vĩnh viễn không thể chống lại đám đông. Bọn họ sở dĩ dám xuống tay là do biết ngài cô thân không ai giúp, nếu như thủ hạ ngài có một lực lượng nhất định, bất luận kẻ nào xuống tay trước, đều phải cẩn thận cân nhắc lợi hại. Trong khi bọn họ có thể chọn một cách khác, ví dụ như hợp tác.
Mổi lời của hắn đều chỉ ra trung tâm các vấn đề:
- Hiện tại ngài không đủ lực lượng để cho bọn họ chọn làm đối tác. Vì họ biết chỉ cần chút tổn thất liền đủ buộc cho ngài khuất phục mà phục vụ. Nhưng khi ngài có được tiềm lực nhất định bọn họ sẽ cân nhắc. Nếu sử dụng thủ đoạn kịch liệt với ngài, bọn họ cũng phải chịu tổn thất nhất định, hơn nữa không được ích lợi gì. Việc chúng ta cần làm là để cho người muốn đầu nhập thấy được giá trị cao của công việc, lợi ích của bản thân, tiền bạc dễ dàng. Được như vậy ngài sẽ an toàn! Trên thực tế, bọn họ chính là một đám thương nhân còn tin ranh hơn cả Ngưỡng An (Mập) con buôn chuyên nghiệp kia.
Trần Mộ im lặng.
- Ngài hiện tại không nên rời đi vì chỗ tốt là ngài có khả năng kiếm được rất nhiều tiền chỉ trong thời gian rất ngắn. Điều này sẽ giúp ngài xây dựng được một lực lượng đông đảo trong một thời gian rất nhanh. Mặc dù thực lực chưa chắc cường hãn. Nhưng đủ làm cho người ta cố kị. Như vậy, ngài có thể có thời gian chuẩn bị. Thu thập thêm nhiều tài chính để phát triển lực lượng trên tay. Lực lượng càng lớn, người khác càng cố kị, ngài lại càng an toàn.
Ba Cách Nội Nhĩ trầm giọng nói, đôi mắt hẹp dài lấp lánh hàn quang kinh người.
Trần Mộ sắc mặt ngưng trọng hỏi:
- Ngươi muốn bao nhiêu tiền? Bao lâu thì hoàn thành?
Ba Cách Nội Nhĩ hết sức dùng ba tấc lưỡi chinh phục Trần Mộ, vì hắn cũng ý thức được tên thiếu niên này coi thì nghèo khó và thất vọng, nhưng lại chính là nhân tài.
- 20 triệu, một tháng mới có thể thu nhận hiệu quả.
Trần Mộ hù dọa giật mình:
-Ta không có nhiều tiền như vậy.
Ba Cách Nội Nhĩ cực kì bình tĩnh nói:
- Cũng không cần có đủ ngay, trước mắt chỉ cần khoảng hai triệu.
Trần Mộ an tâm suy nghĩ một chút, đem tạp hào mới vừa nhận từ Ngưỡng Mập đưa ra cho Ba Cách Nội Nhĩ:
- Trong này có ba triệu năm nghìn vạn, trừ một triệu là thù lao của ngươi, còn lại ngươi tùy tiện sử dụng.
Ba Cách Nội Nhĩ không vội vàng tiếp nhận tiền tạp, mà nhìn Trần Mộ thật chăm chú sau đó mới tiếp nhận tiền tạp.
Hắn lập tức đứng dậy:
- Ta muốn có một cao cấp tạp tu trợ giúp ta.
Vấn đề này Trần Mộ có chút khó xử, nhìn thoáng qua Duy A, nhưng lại thôi. Cuối cùng ánh mắt của hắn nhìn Lô Tiểu Như:
- Ngươi bảo vệ Ba Cách Nội Nhĩ, nghe theo mệnh lệnh của hắn.
Lô Tiểu Như nhu thuận đồng ý, nàng cực giỏi xem sắc đóan lời. Ba Cách Nội Nhĩ mặc dù coi giống như hán tử phong trần, nhưng toát ra khí thế làm cho nàng âm thầm kinh hãi, người này trước kia tuyệt đối là một đại nhân vật. Mà càng làm cho nàng bội phục chính là sự cẩn thận của hắn, vì sau khi nhận tiền lại chủ động yêu cầu có người đồng hành, không thể phủ nhận đây là đạo lý của người làm thủ hạ.
Những phân tích của Ba Cách Nội Nhĩ trong suy nghĩ của nàng, cực kỳ hợp lý, thủ đoạn của hắn lập tức làm nàng khiếp sợ. Cho nên, nàng mới nhu thuận như vậy.
Ba Cách Nội Nhĩ sớm đã nhìn ra thực lực của Lô Tiểu Như, trên mặt không có chút nào kinh ngạc. Sau khi chào Trần Mộ liền rời đi, Lô Tiểu Như nhìn Trần Mộ một cái rời vội vàng đuổi theo.
Trong tích tắc mất đi ba triệu năm nghìn vạn, Trần Mộ đau lòng một chút rồi thôi. Ngưỡng Mập nói đúng. Tiền tài dù có nhiều, nhưng tính mạng mới là trọng yếu nhất. Hắn một lần nữa tiến vào thần bí tạp phiến, cho dù có người bảo vệ lực lượng của mình cũng cực kì trọng yếu. Hơn nữa, Trần Mộ đối với việc chỉ trong một tháng mà Ba Cách Nội Nhĩ có thể thành lập một lực lượng đông đúc, vẫn là không hy vọng bao nhiêu.
Hắn không có thói quen đem vận mệnh của mình ký thác vào người khác, dù là người này thân cận.
Độ linh mẫn cảm giác huấn luyện, Trần Mộ lại một lần nữa ngồi vào trong bàn xoay. Hắn lại bắt đầu chuyên tâm rèn luyện, một lần rồi lại một lần, lặp đi lặp lại, buồn tẻ mà chán nản. Nhưng Trần Mộ lại không hề ảnh hưởng, liên tục thực hiện.
Tại Trung Đạt Thư Phủ. Liên Chi phu nhân trên tay cầm một tạp phiến, tạp phiến này gần đây chấn động liên bang chính là “siêu cấp 007”.
“Quả nhiên, giống nhau như ta nghĩ.” Liên Chi phu nhân thì thào, tinh thần phấn chấn, nhưng trên mặt lại lộ ra vài phần nghi hoặc.
Liên Chi phu nhân vội vã từ La Dữu thành trở lại Trung Đạt Thư Phủ, chính là muốn đối chứng xem tạp phiến này cùng với tạp phiến mình ước lượng có giống nhau hay không. Làm viên trưởng chế tạp học viện, cảm giác của nàng rất mạnh không thua một ai ở đây. Chỉ là. Cảm giác của chế tạp sư không có tính công kích, nhưng dùng để cảm giác kết cấu năng lượng của tạp phiến thì hết sức phù hợp.
Trước kia nàng từng đọc được trong một điển tịch ghi chép về một tạp phiến tên là song cực tạp thần kỳ vô cùng. Nó chỉ do hai loại năng lượng thể tính chất hoàn toàn trái ngược nhau tạo thành, song lại có thể sinh ra vô số biến hóa. Song cực tạp là sáng tạo tâm huyết của một chế tạp sư nổi tíếng nhất trong lịch sử của Trung Đạt Thư Phủ, chỉ có điều phương pháp chế tạo song cực tạp không lưu truyền lại, mà chỉ có yếu quyết khống chế được lưu truyền.
Lúc còn trẻ Liên Chi có thấy qua về phương pháp khống chế song cực tạp, nên luôn nghĩ đến việc mô phỏng chế tạo lại tạp phiến này.
Lục đại học phủ có rất nhiều chế tạp sư đều đã tiến hành phương diện nghiên cứu này. Chỉ là không ngờ, vô luận nàng cố gắng như thế nào. Cũng chỉ có thể tạo ra 60 lôi cầu. thấp hơn nguyên bản 2 lôi cầu.
Điều này không thể nói là kỹ thuật của Liên Chi thấp hơn vị chế tạp sư tiền bối kia, mô phỏng khó khăn hơn so việc chế tạo ra một tạp phiến mới rất nhiều. Liên Chi có thể tạo ra 60 lôi cầu đã là kết cấu ổn định nhất mà nàng có thể làm được. Còn hơn nữa là ngay cả 60 lôi cầu này bên trong cũng còn mấy vấn đề mấu chốt không cách nào đột phá. Do vậy phương án này bị nàng để kéo dài.
Cho nên khi xem thấy 007 nàng liền nhận ra 007 là bắt chước song cực tạp chế tạo mà thành. Mà khi biết năng lượng cầu số lượng là 60 càng lại cả kinh.
Nàng không ngờ ý tưởng của đối phương trung khớp với mình, nàng càng thêm tò mò, muốn biết đối phương làm sao đột phá các mấu chốt đó.
Cho nên nàng không tiếc tiền mua cho bằng được tạp phiến này, sau khi mua được liền lập tức trở lại Trung Đạt Thư Phủ nghiên cứu. Trước khi đi, nàng đã dặn dò Giải Yến Bạch, vô luận như thế nào, cũng phải tìm ra người chế tạo tạp phiến này.
Tạp phiến cầm trên tay, nhưng nàng vẫn không cách nào hiểu được đối phương làm cách nào đột phá chướng ngại. Trên tạp phiến cấu vân rất nhiều không cách nào xem hiểu được, nàng đâu biết rằng người chế tạo tạp phiến đã tăng thêm nhiều đường nét không có tác dụng để ngụy trang.
Không hiểu sao chế tạp sư ấy lại làm được, bởi vì xem ra, cảm giác có được hoàn toàn không cần phải nổ lực gì. Cấu vân tạp phiến cũng không phải quan trọng nhất, quan trọng là đường nét cấu vân khi vẽ lên tạp phiến lúc đó nên dùng cảm giác khế hợp như thế nào. Loại khế hợp này, tựa như một loại mật mã, không phải tự tay người chế tạp, ngoại nhân rất khó ước lượng ra. Đã có một tầng mật mã bảo vệ, ai lại cấp thêm một đạo mật mã nữa làm gì?
Nhưng Trần Mộ luôn luôn làm như vậy. Vì vậy hoàn toàn đem Liên Chi phu nhân vào trầm mê. Nàng trăm mối vẫn không có cách giải, cấu vân này nhìn hết sức lạ lùng, nàng chưa bao giờ gặp qua. Hơn nữa từ cấu vân suy ra kết cấu của nó hết sức phức tạp.
Cấu vân tạp phiến có vô số loại, khó phân phức tạp. Nhưng phương pháp chế tạo tạp phiến cùng tạp tu kì thật có chút tương tự, trong chúng nó cũng mơ hồ có các loại lưu phái chi nhánh, chỉ là không rõ như tạp tu. Liên Chi phu nhân tinh thông vô số cấu vân tạp phiến. Kiến thức của nàng vô tận, nên mặc dù tinh thông thiện nghệ chỉ có vài loại, nhưng từ nguyên lý giống nhau sẽ có giải thích nhất định.
Mà cấu vân này xa lạ đến độ nàng chưa từng gặp qua, đây mới là một trong những nguyên nhân làm nàng cảm thấy kinh dị.
Mặc dù điều này làm cho nàng tò mò, nhưng lại không làm nàng sinh tham niệm. Nếu như Trần Mộ chế tạo 007 không là 60 khối năng lượng cầu, mà là 62 khối, chắc chắn nàng sẽ không tiếc mọi thứ để tìm được vị chế tạp sư này, sau đó trói quay về Trung Đạt Thư Phủ.
Mua tạp phiến này, có vẻ như là vô bổ, vốn nàng tưởng sẽ hiểu cách đối phương đột phá mấy chỗ mấu chốt, không ngờ đến giờ vẫn không hiểu ra sao.
Bất quá, tạp phiến này vẫn có giá trị rất cao, đây là sản phẩm mô phỏng thành công nhất từ trước đến nay. Có lẽ, phương pháp sử dụng trước kia lưu lại cũng có thể áp dụng được.
Nàng quyết định tìm một đệ tử để thí nghiệm. Ngày nọ Tiêu Tư phát huy ra uy lực làm cho nàng rất là rung động, mặc dù thực lực đệ tử không thể cùng Tiêu Tư so sánh, nhưng nhờ có phương pháp điều khiển chính tông. Nàng rất chờ mong, 007 qua phương pháp điều khiển song cực tạp, có thể phát huy xuất ra uy lực tuyệt vời.
Liên Chi nghĩ tới một vấn đề khác. Bắc Đông biết song cực tạp cũng không lạ, lục đại đối địch nhiều năm như vậy, thông tin lẫn nhau lưu lại rất nhiều. Trong thư viện của Trung Đạt Thư Phủ, ghi chép về tạp phiến của ngũ đại nhiều không đếm xuể.
Nhưng người chế tạo 007 làm sao biết được về song cực tạp? lại có thể mô phỏng chế tạo thành, điều này tuyệt đối khó có khả năng là do trùng hợp.
Chẳng lẽ đối phương cùng Trung Đạt Thư Phủ có liên hệ gì sâu xa? đôi mi thanh tú của Liên Chi phu nhân nhíu lại.