Nam tử này chừng bốn mươi tuổi, hốc mắt hãm sâu ảm đạm, râu ria rậm rạp, quần áo cũ nát, từ xa đã bốc mùi. Hơn nữa từ khi hắn vừa vào cửa Trần Mộ đã nhận thấy hắn giống như một hán tử nghèo đầy thất vọng.
Trần Mộ không vì bộ dáng keo kiệt của đối với phương mà khinh thị, hắn lúc nhỏ, so với trung niên trước mắt kia càng thê thảm hơn.
Ngưỡng Mập nhìn trung niên nhân, thở dài một tiếng, kéo Trần Mộ sang một bên, thấp giọng nói:
- Hắn quen biết ta rất nhiều năm, trước kia thanh danh rất lẫy lừng, không ngờ hiện tại lại nghèo túng đến cực điểm.
Liếc liếc mắt nhìn bạn tốt ngày xưa, Ngưỡng Mập lại không nhịn được thở dài một tiếng, hạ giọng:
- Người này rất cứng cỏi, bằng không, cũng sẽ không nghèo túng đến tình trạng này, ta vốn định trợ giúp hắn, lại bị hắn cự tuyệt. Gần đây seri tạp phiến ảnh hưởng quá lớn, hắn cũng không biết làm sao biết được tin tức của ta, muốn ta dẫn hắn đến ngươi. Hắn ngày xưa đối với ta có nhiều trợ giúp, nếu như không gì trở ngại, ngươi nên giúp hắn. Muốn điều kiện gì, ngươi cứ việc cùng ta trao đổi.
“Ân.” Trần Mộ gật đầu, Ngưỡng Mập nói xong liền lui sang một bên. Trần Mộ đi tới trước mặt trung niên nhân.
Nhìn Trần Mộ, trung niên nhân ánh mắt sáng ngời, tấm lưng có vẻ lam lũ thoáng cái thẳng thắn. Trang phục, tầm vóc, mùi vị vẫn vậy nhưng lại như là một người khác. Tâm trạng ám thị, Trần Mộ không khỏi nhớ tới Ngưỡng Mập mới vừa rồi nói, trung niên nhân này trước kia cũng là một nhân vật thành danh.
- Kiều địch - Ba Cách Nội Nhĩ!
Ánh mắt trung niên nhân thoáng cái trở nên lợi hại vô cùng, như muốn đem Trần Mộ đâm thủng.
Người này lại có thể có ánh mắt lợi hại như thế, quả nhiên không phải nhân vật bình thường. Nhưng Trần Mộ cũng không giật mình. Hắn đã gặp qua vô số nhân vật lợi hại. nên tự nhiên sẽ không bị đối với phương chấn nhiếp.
- Ngươi có tâm nguyện gì?
Trần Mộ không giới thiệu, mà là trực tiếp hỏi. Mặc dù còn không biết người này có yêu cầu gì, nhưng nếu Ngưỡng Mập đã mở miệng. Chỉ cần khó khăn không phải quá lớn, hắn đều tận lực hỗ trợ.
Ba Cách Nội Nhĩ nhíu mắt, tựa hồ muốn đem Trần Mộ nhìn thấu. Trần Mộ đã có chút kinh ngạc, trên người đối với phương cảm giác dao động cực kì yếu ớt, nhưng lại có được ánh mắt áp bức lợi hại như thế, thật sự là hiếm thấy. Trần Mộ di nhiên không sợ, hắn chậm rãi đợi đối với phương mở lời.
Ba Cách Nội Nhĩ nhìn chằm chằm Trần Mộ mười giây. Vẻ tán thưởng chợt lóe rồi biến mất. ánh mắt lợi hại dần dần mờ đi, hắn lại trở lại bộ dáng vừa rồi. Hắn cẩn thận từ trong lòng ngực tay lấy ra tạp phiến, đưa cho Trần Mộ, âm thanh mang theo vài phần run rẩy hy vọng hỏi:
- Đại sư, ngài xem tạp phiến này có thể tu sửa được không?
Trần Mộ tiếp nhận tạp phiến, cẩn thận nhìn kỹ.
Nhìn qua tạp phiến này khá cũ kỹ, nhưng là được người giữ bảo trì cực kì dụng tâm. Mặt ngoài tạp phiến có năm vết rạn nứt trải rộng khắp nơi, phá hư câu vân của tạp phiến không còn nguyên vẹn.
“Di!” Trần Mộ hô lên, tạp phiến này có chút ngoài dự liệu của hắn. Đây là ba sao huyễn tạp song có chút kì quái. Tác dụng của nó cũng bình thường. Chỉ có thể phát ra hình ảnh. Hắn thấy tạp phiến này cũng không có tác dụng gì đặc biệt.
Nếu như là người khác, tạp phiến này phải là trung cấp chế tạp sư mới có thể chữa trị, cấu vân kết cấu của nó thuộc về phạm trù ba sao huyễn tạp. Nhưng là, nội dung lại là của huyễn tạp cấp thấp, đòi hỏi yêu cầu phải tinh tế. Kỹ thuật hạ cấp huyễn tạp tinh tế, chỉ có hạ cấp chế tạp sư chuyên chế tạo tạp ảnh hoặc là chế tạo huyễn tạp quảng cáo mới có thể dụng tâm nghiên cứu.
Rất ít trung cấp chế tạp sư có đủ khả năng kỹ thuật thâm hậu về phương diện huyễn tạp cấp thấp. Nhưng Trần Mộ thân là chủ nhân Thiên Cánh, lại là người chế tạo (Không hẹn mà gặp) cùng (Sư sĩ truyền thuyết) tạp ảnh, những kỹ xảo vô cùng tinh tế này hắn đã sớm thuần thục đến nằm lòng.
Cẩn thận xem lại một lần, xác định mình có thể sửa chữa, Trần Mộ nói thẳng:
- Có thể sửa chữa.
Nói xong hắn liền muốn trực tiếp làm ngay, việc này đối với với hắn mà nói, chẳng qua là tiện tay mà làm.
Ánh mắt Ba Cách Nội Nhĩ lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, bất quá hắn đột nhiên ngăn cản Trần Mộ:
- Xin chờ một chút.
Trần Mộ xoay người, nhìn về phía hắn, hỏi:
- Còn có vấn đề gì?
- Ngài thật sự có thể chữa trị nó?
Ba Cách Nội Nhĩ cẩn thận hỏi.
- Đúng!
Trần Mộ trả lời rất dứt khoát. Hắn nhìn ra tạp phiến này hẳn là đối với Ba Cách Nội Nhĩ rất quan trọng.
- Thật tốt quá!
Ba Cách Nội Nhĩ tốt lên nhưng lập tức thu lại ánh mắt. Hắn đột nhiên thẳng người, ánh mắt sáng quắc nhìn Trần Mộ, trầm giọng hỏi:
- Ta phải làm gì để trả công?
Trần Mộ lắc đầu:
- Tiện tay làm thôi, ngươi không cần trả thù lao.
Việc này đối với hắn chỉ đơn giản, hơn nữa có thể giúp Ngưỡng Mập một việc, hắn cũng có chút vui thích.
Không ngờ Ba Cách Nội Nhĩ lắc đầu:
- Không được. Ngươi là chế tạp sư thứ ba ta hỏi qua có thể chữa trị nó, hai vị chế tạp sư trước, thù lao thấp nhất cũng phải hai mươi vạn âu địch mới làm.
Trần Mộ thoáng nhìn Ngưỡng Mập, thật thà nói:
- Ngươi là bằng hữu của hắn, cho nên không cần thù lao.
Ba Cách Nội Nhĩ lắc đầu, ánh mắt quật cường vô cùng:
- Không được. Ta cùng hắn đúng là có giao tình,nhưng việc thỏa thuận với ngươi chính là sinh ý.
Trần Mộ không ngờ người này khó tính như vậy, liếc nhìn Ba Cách Nội Nhĩ bình tĩnh hỏi:
- Ngươi có âu địch sao?
Dù cả gương mặt râu ria xồm xoàm, Trần Mộ vẫn thấy nét mặt già nua của Ba Cách Nội Nhĩ nhất thời đỏ lên, hắn xấu hổ lắc đầu. Bất quá ánh mắt vẫn quật cường không dao động.
Trần Mộ lần đầu tiên gặp phải chuyện khó xử như vậy, không khỏi hướng mập mạp cầu cứu. Hắn sở dĩ muốn giúp Ba Cách Nội Nhĩ chữa trị tạp phiến, hoàn toàn là mể mặt Ngưỡng Mập.
Ngưỡng Mập đi tới giữa hai người, bất đắc dĩ nói với Ba Cách Nội Nhĩ:
- Bao lâu nay ngươi vẫn cố chấp như vậy, ta chẳng hiểu tính tình ngươi lúc nào có thể thay đổi? Nếu như Tây Lị Á trên trời có linh thiêng, thấy ngươi như vậy, chỉ sợ càng buồn.
Nghe đến tên Tây Lị Á, Ba Cách Nội Nhĩ hốc mắt đỏ lên, nhưng lại trên mặt thủy chung hờ hững:
- Ngưỡng Mập, ngươi không hiểu Tây Lị Á rồi, nếu như ta không phải như vậy, năm đó nàng sẽ không lấy ta.
Ngưỡng Mập nghe vậy, ánh mắt cũng không khỏi ảm đạm. Nhưng vốn đa mưu hắn trầm ngâm nói:
- Đã như vầy, Ba Cách Nội Nhĩ, Tào lão đệ gần đây có thể sẽ có chút phiền toái, hắn vẫn muốn chiêu mộ thêm người, ngươi mặt này khá nhiều kinh nghiệm, không bằng giúp hắn, đổi lấy thù lao đi.
Ba Cách Nội Nhĩ nghe vậy, thần sắc có chút do dự.
Ngưỡng Mập không vui nói:
- Ba Cách Nội Nhĩ, chẳng lẽ ngươi muốn Tây Lị Á ở trên trời nhìn ngươi tinh thần sa sút như vậy sao?
Ba Cách Nội Nhĩ nghe vậy chấn động, cúi đầu im lặng không nói gì.
Qua năm sáu phút đồng hồ, hắn mới ngẩng đầu, lúc này đây, Trần Mộ lại thấy ánh mắt lợi hại lóe lên. Ba Cách Nội Nhĩ thần sắc bình tĩnh:
- Được, ta có thể phục vụ Tào tiên sinh, nhưng tiền lương của ta hàng năm là một triệu âu địch.
Khi thốt lời này một cách bình tĩnh, thần sắc Ba Cách Nội Nhĩ toát lên vẽ ngạo nghễ đáng gờm.
Một năm một triệu, Trần Mộ cứng họng. Đến cùng là ai cầu ai? Hắn lần đầu tiên gặp phải tên cầu người quái dị như thế, mặc dù hắn vừa mới buôn bán lời vài triệu, nhưng lại không chuẩn bị hao phí như thế.
Hắn vừa định cự tuyệt, liền nhìn thấy Ngưỡng Mập không ngừng nháy mắt.
Chẳng lẽ Ngưỡng Mập muốn qua phương thức này hỗ trợ Ba Cách Nội Nhĩ? Trần Mộ do dự một chút, liền gật đầu:
- Được.
Hắn nghĩ đơn giản, Ngưỡng Mập là đồng bọn hợp tác trọng yếu nhất lúc này. Nếu như không có hắn, chính mình không thể có khả năng kiếm nhiều như thế. Một triệu mặc dù là khoản lớn, nhưng đổi lại lợi hại xem ra cũng đáng đồng tiền.
Kế tiếp, Trần Mộ liền bắt tay chữa trị tạp phiến này. Việc này đối với hắn hiện tại mà nói, khó khăn thật sự không đáng kể.
Chỉ tốn hơn nửa canh giờ, Trần Mộ liền hoàn thành chữa trị.
Khi Trần Mộ đem tạp phiến đã chữa trị đưa cho Ba Cách Nội Nhĩ, hán tử này hai tay đều run rẩy, kích động vô cùng. Bờ môi của hắn mím chặt, bởi vì dùng sức quá mức mà trắng bệch. Động tác đơn giản như đem tạp phiến cắm vào độ nghi mà hắn phải làm đến 3 lần mới được.
Tạp phiến kích hoạt.
- Ha ha, Ba Cách Nội Nhĩ của chúng ta rốt cuộc cũng kết hôn cùng Tây Lị Á xinh đẹp vô cùng. Mặc dù Ba Cách Nội Nhĩ xấu trai, ha ha, nhưng vẫn khá phì nhiêu,làm *** trâu để tiên hoa cắm vào phi thường thích hợp! Tiên nữ trong lòng tất cả huynh đệ chúng ta là công chúa Tây Lị Á xuất trận! Ta xem tới rồi cái gì, trời ạ, ta hiện tại vô cùng ghen ghét tên may mắn Ba Cách Nội Nhĩ này!
- Ba Cách Nội Nhĩ hôm nay là cừu nhân của tất cả huynh đệ chúng ta! Hắc hắc, tất cả mọi người đều có cơ hội báo thù, mọi người hôm nay không thể bỏ qua người này. Hắn dám lẳng lặng cướp đi của chúng ta một đóa tiên hoa. Cho nên, ta quyết định phát động tất cả huynh đệ, đêm nay không tha cho hắn để an ủi nỗi bi thương của chúng ta.
- Đây thật sự là một đêm tốt đẹp! Hắc hắc, Ba Cách Nội Nhĩ không thể né tránh oán cừu tựa biển của chúng ta! Thương thay cho Ba Cách Nội Nhĩ, đêm tân hôn say như chết, hắc hắc, giờ khắc này, ta rất hài lòng.
- Thật sự là chờ mong a! Tên đầu lư Ba Cách Nội Nhĩ này cùng Tây Lị Á sẽ sinh hạ tiểu hài tử dạng gì đây? Tiểu công chúa hay là tiểu vương tử đây chứ? Ta rất nóng lòng! Không được, ta phải nhắc nhở Ba Cách Nội Nhĩ phải cố gắng mới được!
Hình ảnh trong tạp phiến là một lễ tân hôn náo nhiệt vô cùng, bóng người chớp lên, mỗi người đều vui sướng.
Ba Cách Nội Nhĩ rơi lệ đầy mặt.