Có lẽ có người cảm thấy tu vi cao thâm có thể dời núi lấp biển thao túng mây mưa hạ xuống cam lộ hóa giải tình hình thiên tai, ý nghĩ rất tốt, tu sĩ có thể dời núi lấp biển có gì khác thần tiên? Tu vi cao thâm như vậy phương nào của thiên địa có thể chứa được, phất tay xuất chiêu mặt đất nứt ra còn có thể cắt không trung, ở nhân gian căn bản không có khả năng, đến loại tu vi kia chỉ sợ thiên địa đã sớm bài xích hắn ra ngoài, đừng nghĩ sẽ đánh bại thiên địa, ngươi sinh ở mảnh thiên địa này trưởng thành ở mảnh thiên địa này hấp thu linh khí tu luyện cũng ở mảnh thiên địa này thì làm sao có thể đánh thắng được thiên địa này?
Sau khi nhận lấy vật tư rời khỏi huyện thành Bạch Vũ Quân đến bộ hoang dã tuần tra lần nữa.
Gần đây số lượng chủng loại tà giáo càng ngày càng nhiều cũng càng lúc càng lớn, ít thì hơn mười người nhiều thì hơn nghìn người, đủ loại danh hào nghe vang động trời, giáo lý cũng rất là chính nghĩa, đương nhiên, ngoài miệng nói không bằng làm thực tế.
Người mưu phản nói là hoàng đế thất đức dẫn tới thiên tai, muốn dẫn dắt mọi người đánh vào hoàng thành diệt trừ bạo quân.
Lưu dân hiểu cái gì, ngay cả huyện thành ở đâu cũng không biết nên chỉ biết bảo sao hay vậy, nghe nói bản thân chịu đói chết nhà người đều là do hoàng đế gây ra, vì vậy không nói hai lời đã phản theo.
Đương nhiên, những cái này không liên quan gì đến Bạch Vũ Quân, Thuần Dương Cung cũng không muốn liên quan quá sâu đến thế tục, đều là chuyện của thế tục.
Nơi nào đó tin đồn có yêu quái ăn hài đồng, dính đến yêu tà gây chuyện đệ tử Thuần Dương Cung nhất định phải xử lý, Bạch Vũ Quân đeo rương sách eo treo vũ khí giống kệ hàng hình người tiến đến nơi yêu quái quấy phá.
Đi đường hai ngày, đi tới nơi xảy ra chuyện.
Còn thừa không nhiều gia đình nhưng nhà nào cũng truyền tiếng khóc, sắc mặt đều đau khổ, chỉ thấy người lớn không thấy trẻ con.
Bạch Vũ Quân cẩn thận hít hà mùi trong thôn mặt lộ vẻ khó xử, xác thực có yêu khí ẩn hiện ở chỗ này, ngửi mùi tanh hôi kia xen lẫn một mùi bùn nhão, có điểm giống là trong nước đọng hư thối bốc mùi vùng đầm lầy, chí ít hôm trước từng qua lại nơi đây, động vật thích hư thối trong đầm lầy rất nhiều, nếu như nói động vật bên trong đầm lầy cực kỳ có tỷ lệ biến thành tinh quái lại thích ăn người thì chỉ có một loài đó là cá sấu.
Theo lý thuyết khí hậu nơi này cũng không thích hợp với cá sấu, chuyện xảy ra khác thường vì cái gì, rất hiển nhiên, cá sấu kia coi như đã là yêu quái.
Loading...
Dân chúng trong thôn thấy một đạo cô đi đến thì nhao nhao quỳ gối trước mặt Bạch Vũ Quân cầu xin mau cứu con của bọn họ.
Bạch Vũ Quân luống cuống tay chân một hồi mới làm cho thôn dân đứng dậy.
Bách tính bình dân thật ra thì rất không dễ dàng, ngày bình thường bị địa chủ hương thân phú thương thậm chí gia đinh ác bộc bắt nạt, quanh năm suốt tháng mệt gần chết thỉnh thoảng đến cơm cũng ăn không no, trên người có một chút mỡ đáng thương bị người tham lam róc sạch sẽ, gặp phải phiền phức chỉ có thể quỳ gối trước tượng thần lạnh như băng cầu xin được thần thương hại.
Trấn an được dân chúng, xuôi theo dấu vết mùi ra khỏi thôn, dọc theo dấu chân không lắm rõ ràng ở khu vực này mà chạy như điên. . .
Nói thật, Bạch Vũ Quân trong lòng không chắc.
Chỉ có một lần liều mạng với yêu quái, đó là con tinh quái sói sám ở Thập Vạn Đại Sơn, quá trình rất máu tanh suýt nữa vùi thân vào miệng sói, chẳng qua mảnh khu vực này là bản thân chịu trách nhiệm nên không đi xem một chút cũng không được, lén lút nhìn một chút, nếu tinh quái kia quá mạnh thì sẽ chào hỏi Ngụy sư tỷ, có nắm chắc mà nói thì sẽ tự tay ra trận, đã có thể tôi luyện kỹ thuật chiến đấu còn có thể. . . Ăn một bữa no nê.
Đúng vậy, không sai, thân là Bạch xà không ăn chút cái gì luôn cảm thấy rắn sống không đủ hoàn mỹ.
Ôm ý nghĩ tràn đầy đi săn nhảy lên chạy như điên, nhưng mà nguyện vọng rất tốt đẹp hiện thực rất qua loa, khi Bạch Vũ Quân chạy tới một mảnh đầm lầy lớn ẩn giấu ở sâu trong núi thì triệt để từ bỏ ý nghĩ nhét đầy cái bao tử của mình.
Đầm lầy rất buồn nôn.
Đứng ở đằng xa đều có thể ngửi được mùi, cái mùi đó như là khí mê-tan mùi hôi thối khiến khứu giác nhạy bén của rắn khổ không thể tả, không thuộc về sinh vật đầm lầy chắc chắn sẽ không thích con mồi bên trong đầm lầy.
Tìm tới leo đi lên một cây đại thụ, quan sát từ đằng xa.
Không thể không cẩn thận, yêu quái kia thế mà lại chạy đến trong thôn cướp trẻ con lại không hứng thú với người lớn, theo như cái này thì ít nhất là mở rộng linh trí biến thành yêu quái, bình thường dã thú tinh quái làm sao có thể từ bỏ người lớn đầy thôn, động vật có rất ít thói quen sẽ lãng phí đồ ăn.
Nhìn hồi lâu, thật rầu với mắt cận thị độ cao loài rắn.
Khí độc dập dềnh quấy nhiễu nghiêm trọng đến khứu giác, không cách nào biết rõ kẻ địch kỹ càng, cũng không có loại năng lực thần thức trong truyền thuyết quét lướt mấy chục dặm hiện hết tất cả.
Suy nghĩ một chút, để sách rương cùng hai cái vũ khí xuống.
Cúi đầu mắt nhìn quần áo lao động đạo bào trên người, đây là quần áo Thuần Dương Cung phát không giống vảy rắn có thể tùy ý thu phóng tự nhiên, bất đắc dĩ đành phải tháo ra đai lưng cởi quần áo. . .
Quần áo buông ra hướng về phía trước nhảy lên hóa thành Bạch xà theo cành cây rơi xuống đất trườn đi, trên cành cây chỉ còn lại rương sách vũ khí cùng một bộ trang phục chất đống trên mặt đất.
Từ không trung nhìn về phía mặt đất.
Một con Bạch xà to lớn uốn lượn nhanh chóng bò đi, những cái vẩy toàn thân không dính một giọt nước, đầu rắn thấp xuống tách bụi cỏ ra xâm nhập đầm lầy.
Hết cách rồi, hình thái nhân loại đi vào bên trong đầm lầy không được mấy bước sẽ bị vùi lấp, rắn khác biệt, thân là loài bò sát ưu tú nhất có thể không trở ngại bên trong đầm lầy.
Chạy bên trong không ngừng phun ra nuốt vào lưỡi rắn cảm giác ước số mùi trong không khí.
Đột nhiên, bò sát Bạch Vũ Quân đang bò dừng lại, nâng đầu rắn thật cao nhìn về phía trung tâm đầm lầy.
Khí độc che lấp, phía trước có cái đảo nhỏ.
Xác thực có cá sấu tồn tại, mùi đó chắc chắn sẽ không nhận sai, bốn phía đảo nhỏ có rất nhiều xương cốt dài trong nhiều năm, để Bạch Vũ Quân tiếc hận là bên trong bùn nhão mơ hồ có thể thấy được quần áo trẻ con bị xé nát, đối với đứa trẻ vẫn còn sống Bạch Vũ Quân căn bản không ôm bất cứ hy vọng nào, dù cho không bị ăn thì cũng không cách nào sống sót trong hoàn cảnh tràn đầy chướng khí này.
Chờ rất lâu, chung quanh không có bất cứ động tĩnh gì.
Chẳng lẽ yêu quái cá sấu kia không ở nhà?
Hay là. . . Đi vào trộm ít đồ? Ý nghĩ này trong nháy mắt mọc rễ đâm chồi trưởng thành khỏe mạnh nhanh chóng đơm hoa kết trái trong đáy lòng Bạch Vũ Quân, nhịn không được nữa.
Vòng quanh điểm cao bùn nhão duy nhất trong đầm lầy quay một vòng đảo nhỏ xác nhận cá sấu không ở nhà, vù vù bơi lên đảo nhỏ.
Khi thấy rõ đảo nhỏ trống trơn loại trừ một đống thịt thú chưa ăn xong không biết thì không còn gì cả, chỉ là nơi cá sấu bình thường nghỉ ngơi, thối hoắc rối bời.
Căn cứ những dấu vết cá sấu để lại thì thân cá sấu dài đại khái khoảng bảy mét, rất lớn.
Trước khi rời đi Bạch Vũ Quân linh cơ khẽ động, xoay người mở miệng rắn bắn răng độc cắn tiêm vào độc dịch nửa khúc thịt thú vật. . .
Về sau xoay người rời đi trở về khu vực an toàn ôm cây đợi thỏ.
Cá sấu có khứu giác, Bạch Vũ Quân đoán chừng khứu giác nó không phát triển bằng khứu giác của mình, đầm lầy khí độc tràn ngập mùi hôi thối che giấu mùi, cá sấu kia trở về rất có thể sẽ ăn hết nửa khúc thịt thú vật đó, ngược lại lúc đó xem nó kháng độc tính như thế nào.
Chạy trong nội viện người khác quay một vòng, ẩn sâu công cùng tên.
Trở lại trên đại thụ lắc mình biến hóa thành hình người, chỉ có điều lần này mặc là vảy rắn của mình biến hóa quần áo, xếp đạo bào lại bỏ vào rương sách, tránh khỏi lần sau biến hình còn phải cởi quần áo quá phiền phức.
Đại thụ rất lớn, cây khô loang lổ mọc đầy rêu xanh, vị trí Bạch Vũ Quân là một cây lớn ngang dài, rất rộng, trải một cái giường không có vấn đề.
Từ rương sách bên trong lấy một cái chăn lông trải ra rồi lấy thêm một cái khay sứ Thanh Hoa, cẩn thận lấy bánh ngọt thượng hạng được bọc lại ở giấy nháp đặt ở trong đĩa.
Rút chiếc dù giấy dầu căng ra đặt ở đỉnh đầu che nắng.
Suy nghĩ một chút, lại lấy ra một cái gối thêu hoa, lúc này mới thản nhiên nằm xuống.
"Hô ~ ta thích thế giới tiên hiệp ~ "
Dù giấy dầu rất đẹp, khi ánh mặt trời chiếu xuống hoa văn mỹ lệ lộng lẫy, híp mắt vắt chân nằm rồi đưa tay mò lấy bánh ngọt bỏ vào trong miệng, thoải mái nhàn nhã.
Làm rắn nha, phải đối với bản thân tốt một chút.