Vườn thuốc dưới núi.
Người hái thuốc khóe miệng dính máu nằm rạp trên mặt đất, hai tay thô ráp gắt gao bắt một cái bắp chân của đồng hương lại, không chịu buông tay.
"Đây là ta. . . Đây là thuốc của ta! Các ngươi không thể lấy đi. . . !"
"Của ngươi? Núi này là của ngươi sao? Nơi này là địa bàn của chúng ta, lá gan ngươi không nhỏ dám đến trộm thảo dược, đây chính là vườn thuốc ta vất vả trồng trọt đó!"
Người đàn ông gầy gò dùng lực đá mạnh để hắn buông tay, người này có thể gắt gao không buông tay, đối với hắn mà nói vườn thuốc này chính là vận mệnh của cả nhà hắn.
"Ngươi nói bậy! Đây là của ta khụ khụ. . . Không được đụng vào!"
Hai người khác hết sức vui mừng nhổ thảo dược, người hái thuốc rốt cục buông cơ bắp chân người đàn ông gầy gò rồi nhào về phía thảo dược, cố gắng lấy mạng của mình ngăn cản bọn họ cướp dược liệu, hai tay bảo vệ hai bụi dược liệu đáng giá nhất, mặc cho ba người đấm đá thế nào cũng không chịu nhượng bộ.
Bạch xà đi tới vườn thuốc thì nhìn thấy chính là một màn này, người hái thuốc quen thuộc che chở cỏ, ba người hùng hùng hổ hổ đánh người.
Cướp dược thảo?
Loading...
Xem ra là hiểu lầm hắn, thế nhưng, vì mấy bụi thảo dược thường gặp mà động thủ thật như vậy. . .
Cuối cùng, vây xem náo nhiệt Bạch xà quyết định làm chút gì đó, bởi vì vẻ mặt người đàn ông gầy gò đỏ lên, gân xanh cũng đã điên cuồng nhô lên, lấy thanh đao bổ củi dùng để mở đường đâm một đao lên phía sau lưng người hái thuốc!
Đao bổ củi rất nặng, cũng không phải là đặc biệt sắc bén, dù vậy vẫn chém ra phía sau lưng một lỗ máu tươi chảy đầm đìa.
Hai người khác sợ ngây người, chẳng qua là sơn dân bình thường như bọn họ chưa hề nghĩ tới sẽ giết người, người đàn ông gầy gò điên cuồng hù dọa hai người bọn họ, trợn mắt hốc mồm không biết nên làm gì.
"Sợ cái gì! Nơi này chỉ mấy người chúng ta ai sẽ biết? Hai ngươi rốt cuộc có ra tay hay không?" người đàn ông gầy gò muốn kéo hai người xuống nước để sau này đỡ phải bị bán đứng.
"Ngươi. . . Ngươi ngươi. . ."
"Ngươi cái gì mà ngươi! Rốt cuộc có ra tay hay không?"
"Phía sau ngươi. . . !"
Sau lưng? Người đàn ông gầy gò theo thói quen muốn trở lại nhìn một chút, đúng lúc này đột nhiên một luồng gió tanh hun đến mũi khó chịu, cổ căng một cái, phảng phất bị cái gì bóp chụp lấy truyền đến đau nhức kịch liệt!
Tốc độ công kích của loài rắn săn mồi rất nhanh, trong thời gian nháy mắt có thể phát động bốn lần công kích, các nghiên cứu đã phát hiện ra rằng rắn có thể chịu được lực 30g khi lao về phía con mồi, tức là tăng ba mươi lần tốc độ trọng lực, mà tinh anh nhất của nhân loại từng nhận huấn luyện phi công quân sự máy bay chiến đấu nghiêm ngặt cơ bản sẽ mất đi ý thức ở tốc độ 10G trở lên, có thể thấy được công kích của rắn mạnh bao nhiêu.
Bạch xà có răng độc ở phía trước, hai cái răng độc sắc nhọn mọc ở trước miệng, hàm trên thường sẽ gập lại và thụt vào sau mở miệng thì bắn ra, khi cắn trúng con mồi trong nháy mắt tuyến độc chung quanh cơ bắp hoạt động tiêm nộc độc vào.
Thật ra nộc độc Bạch xà không mạnh, có điều nộc độc có yếu đi nữa thì cắn trúng cái cổ cũng chết chắc rồi.
Thân rắn dựng thẳng đứng, miệng rắn cắn chặt yết hầu con mồi, hai mắt người đàn ông gầy gò kinh hoàng trợn tròn, hai tay dùng sức lôi kéo, toàn thân không khống chế được mà run rẩy, chỉ có điều vùng vẫy năm sáu cái thì hô hấp đã dần dần suy yếu, cuối cùng ngã xuống đất, độc rắn đã theo động mạch đi vào đại não, dù là ăn tiên đan cũng bất lực.
Buông người đàn ông gầy gò ra, Bạch xà ngẩng đầu rắn nhìn về phía hai người khác.
Hai người đàn ông kia kịp phản ứng sợ tới mức hồn phi phách tán thì lăn một vòng chạy trốn , vừa chạy bên cạnh khóc la hét lớn, trong nháy mắt chui biến mất trong núi sâu không thấy gì nữa, Bạch xà không đuổi theo.
Lần đầu tiên giết người, cũng không có hoạt động tâm lý gì đặc biệt ví như cảm giác áy náy này kia, rất bình thản, lạnh nhạt giống như giết chết những khác con mồi khác, hai mươi năm ăn lông uống máu nhân tính đã sớm bị phai nhòa đi hết cả rồi.
Người hái thuốc hoảng sợ nhìn Bạch xà, cho tới bây giờ hắn mới nhớ tới Bạch xà trước mắt là mãnh thú rắn độc. . .
Đuôi rắn quấn lấy chân người đàn ông gầy gò kéo đi, nhớ trong khu rừng nơi xa dưới sườn núi có một ổ kiến trải rộng cao đến hai thước, những con kiến đó chắc rất thích thịt đưa tới cửa để ăn, nếu kiến trúng độc rắn chết mấy vạn con thì còn có thể giảm bớt áp lực cho động vật chung quanh, dù sao kiến quá nhiều cũng rất lợi hại.
Còn ăn người thì thôi quên đi, cảm thấy quá buồn nôn.
Đi tới tổ kiến gần đó, nhẹ nhàng đẩy một cái, thi thể lăn xuống trước mặt tổ kiến cao hai mét, chấn động kịch liệt dẫn đến kiến cảnh giác trong nháy mắt, chúng nó chui ra ngoài một mảnh đen sì.
Bạch xà ở nơi xa quan sát kiến thuận tiện suy nghĩ, suy nghĩ sinh mệnh biến mất.
Thi thể nhanh chóng bị kiến phân hủy với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, máu thịt dần dần biến mất chỉ để khung xương trắng, sau đó khung xương cũng bị kiến gặm nuốt từng chút một, quá trình một người từ có đến không diễn ra ở trước mắt.
Buổi trưa trở về vườn thuốc, Bạch xà phát hiện người hái thuốc trở nên ít nói lại.
Từ đó về sau, trong ánh mắt hắn nhìn về phía Bạch xà có thêm một loại gọi là sợ hãi, ngày càng ít nói cho đến lúc không nói lời nào, có lẽ hắn cho rằng ngày đó người đàn ông gầy gò đã bị ăn sạch, Bạch xà cũng không thèm để ý đến cái này.
Thời tiết dần lạnh, chim di trú từ phương bắc bay tới Thập Vạn Đại Sơn để qua mùa đông, mang đến náo nhiệt hiếm thấy trong rừng rậm.
Người đàn ông hái thuốc sau khi chờ thảo dược trưởng thành thì đào thảo dược đi, vườn thuốc nhỏ dần dần bỏ hoang, Bạch xà lại khôi phục cuộc sống trước kia, chỉ là mỗi ngày đều chuyên cần tu luyện.
Theo thời gian tu luyện trôi qua thì bắt đầu giảm bớt số lần săn mồi, vốn loài rắn ăn no có thể rất lâu không cần đi săn, dưới tình huống bình thường mười ngày nửa tháng ăn một lần, từ từ thời gian bắt đầu kéo dài, hiện tại hai mươi ngày mới có thể đi săn lần nữa, đối với chim thú lân cận mà nói là chuyện tốt.
Mỗi ngày sáng sớm tu luyện, mặt trời mọc tìm nơi nghỉ ngơi, nhiệt độ cơ thể thấp thì đi tìm mặt trời phơi nắng để tăng nhiệt độ lên, dù sao rắn là động vật máu lạnh nhiệt độ thay đổi khi môi trường thay đổi, khi nhiệt độ cơ thể thấp thì cần phải điều tiết kịp thời.
Thời gian chậm chạp trôi qua.
Năm thứ hai, Bạch xà không còn thấy người hái thuốc tới hái thuốc.
Từ từ, chém giết trong rừng rậm dần dần che giấu dấu vết đã từng có người đến . .
Khu vực lân cận thành lãnh địa Bạch xà, những dã thú khác cũng không cùng Bạch xà tranh đấu chém giết, mèo rừng mỗi lần gặp mặt đều sẽ cách thật xa quan sát một phen sau đó xoay người rời đi, mèo lớn không ngốc, nó rõ ràng biết cực hạn đi săn của mình, còn con diều hâu lúc nào cũng xoay quanh lên đỉnh đầu cũng từ bỏ Bạch xà, độ dài năm mét đã tạo thành uy hiếp với nó.
Muốn nói vui nhất thì thuộc về chồn mật đáng ghét kia.
Còn nhớ một lần nào đó bản thân vô tình gặp được chồn mật, sau đó thế giới liền thay đổi, nhóc con kia giống như lên dây cót đồ chơi, đuổi cũng không đi thỉnh thoảng còn tới gần cắn hai cái, đánh một chút dừng một chút đi gần tới năm cây số cũng không cắt đuôi được, một bộ dạng tư thế lợn chết không sợ bỏng nước sôi chỉ biết liều mạng, qua chuyện này Bạch xà cuối cùng nhận rõ cái gì là ỷ lại mặt bày trò vô liêm sỉ, cuối cùng nhảy vào đầm nước mới bỏ qua.
Sự thật chứng minh chồn mật không phải là không có đầu óc không sợ hãi, sau khi nhìn thấy chiều dài đối thủ đạt tới năm mét thì chồn mật vô lại đào đường chạy trong đêm, đúng vậy, ném cái hang tốt nhất không chạy được lại để bặt vô âm tín, khiến Bạch xà muốn siết chết nó cảm thấy buồn bực sâu sắc.
Về sau chỉ gặp qua người hái thuốc một lần, hắn chỉ là sang nhìn một cái rồi sau đó rời đi.
Bạch xà không biết bên ngoài đã phong truyền trên núi có một con Bạch xà thành tinh, thậm chí tin đồn đỉnh đầu Bạch xà có mào gà, truyền thuyết Bạch xà thích ăn người, thế cho nên mảnh đất này hiếm thấy dấu chân một lần nữa.
Truyền thuyết yêu quái thành tinh ở sơn dã nông thôn là nhiều nhất, hồ ly thành tiên thu thập hoàng kim gì gì đó…..
Từ từ bắt đầu có người nói nhìn thấy Bạch xà to lớn trong núi đang nuốt mây nhả khói trên đỉnh núi, còn có người nói nhìn thấy ngày mưa dông Bạch xà hóa rồng phi thăng, nói đến quỷ quái sơn dã thì sẽ mang đến ít giải trí cho bách tính bình thường.