Chương 519
Ông ta quá hiểu tính tình của Tiêu Mặc Ngôn, hoặc là anh không chú ý đến tất cả mọi thứ, hoặc là chuyện đã quyết định rồi cho dù có lớn như thế nào cũng sẽ không thay đổi. Lúc trước cũng chính là do thực lực này của anh, ông Hình đã lôi kéo anh vào Hải Thiên Đường, giữ riêng cho mình sử dụng.
Lúc này, cuối cùng Tiêu Mặc Ngôn cũng mở miệng, thái độ có chút thờ ơ, làm sao cũng nghe ra chút ý chỉ trích: “Anh ta là người do ông một tay dạy dỗ.”
“Haiz.” Ông Hình bắt đầu không thể phủ nhận: “Tôi vẫn cho là cậu là một tên nhóc khó dạy dỗ nhất, ai mà biết bởi vì xuất hiện một cô gái, cậu liền trở nên càng ngày càng giống với một người bình thường. Nhưng tên nhóc kia lại càng ngày càng có tính tình ma quái, hai người các cậu thật sự giày vò chết cái thân xác già này của tôi rồi.”
Tiêu Tuyệt là do một tay ông ta huấn luyện, sự tà ác là do anh ta đã đè nén ở sâu trong nội tâm không ngừng khuếch trương rộng lớn, lúc ông Hình phát hiện đã không kịp ngăn cản rồi. Anh ta đã sớm có đôi cánh to, bất cứ lúc nào cũng có thể giương cánh bay cao, cũng bởi vì đến làm cái bóng bồi dưỡng, anh ta muốn trả thù, muốn chứng minh, muốn thoát khỏi tâm lý mãnh liệt, trực tiếp thể hiện chính là bắt đầu đối nghịch với Hồng môn ở khắp nơi.
Hồng môn kinh doanh dược liệu cai nghiện, anh ta hết lần này đến lần khác phải kinh doanh ma túy, hơn nữa còn muốn càng làm lớn càng hung ác hơn. Hiện tại động tĩnh của anh ta đã chọc giận lão môn chủ, ra lệnh cưỡng chế ông Hình cần phải diệt trừ tai họa này, ông Hình không đành lòng, thế nhưng cũng không có cách nào khác, nước cờ này là do ông ta đã quá kinh thường…
Nói xong, trong mắt ông Hình lại có chút mâu thuẫn dừng trên người anh: “Cậu biết đó, ngày mai rất có thể cậu ta sẽ xuất hiện.”
Bởi vì phải làm cái bóng cho người anh em của mình, trạng thái của Tiêu Tuyệt đối với Tiêu Mặc Ngôn là có một loại cố chấp không thể hiểu được, anh ta đã nghiên cứu anh, nghiên cứu anh đến nỗi còn hiểu hơn so với mình.
Anh ta đến tham dự một cuộc sống không thuộc về mình.
Cho nên chuyện Tiêu Mặc Ngôn kết hôn này Tiêu Tuyệt sẽ không hề coi nhẹ, đồng thời Tiêu Mặc Ngôn đối với Bảo Ngọc càng có một loại chấp niệm khác. Ông Hình đã trải qua thời gian dài, cũng chưa từng phát hiện ngoại trừ vẻ ngoài của Tiêu Mặc Ngôn thì Tiêu Tuyệt sẽ càng khiến người bên ngoài cảm thấy hứng thú hơn, thậm chí vượt qua khỏi Tiêu Mặc Ngôn.
Loại phát triển này đã khiến chuyện càng cực đoan hơn.
Ánh mắt của Tiêu Mặc Ngôn có vẻ hơi mông lung, lúc nặng lúc nhẹ, lúc gần lúc xa, trong mắt loé lên là loại kiên quyết.
“Tôi sẽ chờ anh ta.”
Ông Hình nhìn anh, đem nõ điếu cất vào bên hông, giống như cũng hạ quyết tâm, trầm giọng nói: “Cậu cứ kết hôn của cậu, thằng nhóc này cứ giao cho tôi đi.” Tạm dừng lại, ông ta nói: “Người là do tôi dạy bảo, cũng nên để cho tôi giải quyết tốt hậu quả.”
Trong lòng ông Hình cũng hiểu rõ, hôn lễ của Tiêu Mặc Ngôn là cơ hội tốt nhất để dụ Tiêu Tuyệt xuất hiện, anh ta đã quen với cuộc sống âm u đen tối, chỉ cần anh ta cố tình che giấu thì không có ai có thể tìm được anh ta, cho nên lần này cho dù như thế nào cũng phải giải quyết tốt hậu quả về sau.
Nhưng ông Hình vẫn có chút không đành lòng.
Có điều vẫn phải lấy đại cục làm trọng.