Các món ăn rất phong phú, bao gồm thịt kho tàu, chân giò heo, gà viên muối tiêu, cá lư hấp, xà lách xào và khoai tây bào sợi cùng với một ít ớt xanh.
Trương Hùng dẫn đầu gắp một miếng cá lư hấp, nhặt xương cá trên đó ra và bỏ thẳng vào bát cho Hứa Mỹ Lam.
Sau đó, anh lại gắp hai miếng thịt mềm nhất trong bụng con cá lư cho vào bát của Hứa Mỹ Lam, còn không quên dặn dò cô ăn nhiều một chút.
Đột nhiên, đôi tay đang định gắp cá của Trương Văn Dũng hơi dừng lại một chút, rồi quay đũa sang món thịt kho tàu bên cạnh, không ngờ rằng ngay sau đó, đôi đũa của Trương Hùng nhanh chân hơn của Trương Văn Dũng gắp một ít thịt kho tàu với nhiều thịt nạc.
Cũng cùng nhau bỏ vào bát của Hứa Mỹ Lam, Trương Văn Dũng thấy vậy, hít một hơi thật sâu, lặng lẽ xoay chiếc đũa sang hướng khác, gắp một miếng gà muối tiêu gần mình nhất.
Trong lòng nghĩ những cái đó đều là cho con dâu ăn, ông cũng không thể nhỏ mọn như vậy.
Nhưng lại chậm một bước, Trương Văn Dũng lần này chịu không nổi nữa, đang định nổi trận lôi đình, ngẩng đầu liền nhìn thấy người cướp miếng gà của mình, thì lập tức ủ rũ.
Uỷ khuất kêu lên một tiếng “Cha…” Ông ấy biết răng ông cụ không tốt, căn bản là ăn không nổi món gà muối ớt, như thế nào cũng đến góp vui.
Ông nội Trương không thèm để ý tới vẻ mặt đang oán niệm của Trương Văn Dũng, trực tiếp bỏ miếng gà muối tiêu vào bát Trương Hùng, “Cháu gầy quá rồi, ăn nhiều vào một chút, để cao lớn hơn, nếu không về sau không thể ôm nổi vợ của mình, thì thật xấu hổ!”
“Phốc!”
Hứa Mỹ Lam không thể kìm được, cười phá lên, rồi ngay lập tức kìm lại, nghẹn đến mức đỏ bừng cả mặt.
Khi Trương Hùng nhìn thấy miếng gà viên trong bát mình, ăn cũng khó chịu, không ăn cũng khó chịu. Cuối cùng, anh vẫn là hạ quyết tâm, đút miếng gà vào miệng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cảm ơn ông nội!”
Không ngờ ngay cả một chút ánh mắt ông cụ cũng không có cho Trương Hùng, như thể những lời vừa nói ra kia của ông cụ hoàn toàn không phải là ông cụ đã nói.
Bữa cơm này có người ăn rất vui vẻ, có người lại cảm thấy khó chịu. Ví dụ như ông lão Trương, bữa trưa hôm nay ông cụ đã ăn nhiều hơn nửa bát cơm. Còn Trương Hùng và Trương Văn Dũng, bọn họ giống như những quả cà tím bị héo, nhìn rất ủ rũ.
Hứa Mỹ Lam và bà nội Trương rất thoải mái khi vừa ăn vừa xem bọn họ đấu đá với nhau.
Một lúc lâu sau, Hứa Mỹ Lam mới biết vì sao ba người bọn họ lần đầu tiên cùng nhau ăn cơm đã đấu đá với nhau.
Hóa ra Trương Hùng tìm Trương Văn Dũng tra hỏi, là bởi vì vợ của Trương Văn Dũng đã bắt nạt cô, và ông cụ Trương lại tìm Trương Hùng tra hỏi, bởi vì Trương Hùng đã không bảo vệ cô cho tốt.
Hóa ra tất cả mọi chuyện đều là vì cô, sau khi biết được sự thật, Hứa Mỹ Lam cảm thấy cảm động!
Vì Hứa Mỹ Lam đã nghỉ ngơi vào buổi sáng nên sau khi ăn xong, cô rất sung sức, Trương Hùng thấy vậy liền đề nghị đưa cô đến Cung Tiêu Xã.
Sợ Hứa Mỹ Lam mệt mỏi, ông nội Trương đã nói thẳng và yêu cầu Trương Văn Dũng lái xe đưa hai người đến đó, nhưng Trương Hùng đã ngăn lại.
Anh mượn xe của ông nội Trương, không đi đến Cung Tiêu Xã nữa mà dẫn Hứa Mỹ Lam đi thẳng đến cửa hàng bách hóa ở trung tâm thành phố.
Hứa Mỹ Lam đã rất ngạc nhiên khi thấy Trương Hùng có thể lái một chiếc xe ô tô nhỏ, trong trí nhớ của cô, dường như cô chưa từng thấy anh học lái ô tô.
Cũng chính là lúc trước tới Kinh Thành, đã học được cách lái xe tải lớn từ Hứa Bưu ở dọc đường đi.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, cô không thể tin rằng Trương Hùng lại học được như vậy!
Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Hứa Mỹ Lam, Trương Hùng nhướng mày, “Như thế nào đây, em đã bị người đàn ông của mình làm cho mê mẫn rồi à!”
Hứa Mỹ Lam nghe liền bĩu môi. “Em bị doạ sợ thì đúng hơn. Anh không nhìn thấy được biểu cảm trên khuôn mặt của bà nội và cha khi anh lái xe ra khỏi nhà à.”
Trương Hùng nghe vậy cũng không thèm để ý chỉ cười cười nói: “Chuyện này có là gì đâu, bọn họ chỉ là làm quá lên thôi.”