Tác giả: Hữu Mặc
Edit: Bilun
Người quản lý phân phó cấp dưới: "Đi đem thú biến dị đấu thú bị thua mang tới đây cho ta."
Loại đấu thú này, bình thường chỉ cần thi đấu bị thua ba lần sẽ mất đi tư cách thi đấu, nhốt vào lồng sắt ở sân sau chờ tới cuối tháng thống nhất xử tử.
Nhưng mấy ngày nay cũng không biết tại sao, luôn có người tới đây tỏ vẻ muốn mua thú biến dị.
Ông chủ đấu trường đấu thú tự nhiên không đem đấu thú có tiền đồ bán đi, dù sao thú biến dị như vậy có thể mang tới rất nhiều lợi nhuận cho gã.
Vì thế gã đánh chủ ý tới đám thú biến dị ở sân sau.
Khi nhân viên đấu trường đấu thú nâng lồng sắt tới, người quản lý lập tức tâng bốc về con đấu thú này: "Con đấu thú này là con thú biến dị mạnh nhất ở chỗ chúng ta, từng có thành tích 5 trận thắng liên tiếp."
Triệu Kiều An đối với con thú biến dị này càng thêm chờ mong.
Thậm chí không khỏi ảo tưởng hình ảnh sau này cùng thú biến dị đi ra ngoài, Triệu Kiều An vội nói: "Tới, vén vải lên, để bổn thiếu gia nhìn xem nó thế nào?"
Nhưng khi vải được vén lên, lồng sắt bắt đầu lắc lư kịch liệt.
Băng nhận hùng (gấu) hung mãnh tàn bạo đột nhiên xông tới, đôi mắt đỏ au tràn đầy huyết tinh.
Triệu Kiều An sợ tới mức hét lên một tiếng, hai chân mềm nhũn ngồi bệt xuống đất.
Thú biến dị đụng lồng sắt kiên cố, khiến lồng sắt bị lắc lư chao đảo, nó liều mạng điên cuồng gào rống với người quản lý, giống như hận không thể ăn tươi nuốt sống gã vào trong bụng.
Người quản lý làm như không thấy ánh mắt thù hận của băng nhận hùng, chỉ khom lưng nâng Triệu Kiều An dậy và xin lỗi.
Triệu Kiều An sợ tới mức sau lưng ướt một mảng lớn, lại cố giữ mặt mũi trấn định bò dậy, từ chối bàn tay vươn tới của người quản lý: "Bổn thiếu gia chỉ nhất thời không chuẩn bị tốt mà thôi."
Người quản lý cười làm lành, trong lòng lại càng thêm xem thường Triệu Kiều An.
Nhát như cáy, còn dám tới đây mua loại thú biến dị nguy hiểm này.
Triệu Kiều An mạnh mẽ trấn định đánh giá đầu thú biến dị này, thầm giật mình.
Con thú biến dị này là băng nhận hùng, hình thể cao lớn uy mãnh, nhưng trên người nó che kín rất nhiều vết thương, thoạt nhìn thấy ghê người.
Sau đó, Triệu Kiều An thanh toán tiền, sai người đem lồng sắt mang tới nơi mình ở.
Sau khi cho người hầu rời đi, biệt thự to như vậy có vẻ lạnh lẽo như băng.
Mà đầu băng nhận hùng kia tới hoàn cảnh mới lại càng thêm bất an, nó không ngừng gào rống.
Triệu Kiều An đi qua, không kiên nhẫn nói: "Đừng kêu nữa."
Kết quả là băng nhận hùng lại điên cuồng lung lay lồng sắt.
Hắn không khỏi lui về phía sau một bước, sợ lồng sắt bị bị con thú biến dị này phá hủy.
Lo lắng đề phòng đợi hồi lâu, lồng sắt vẫn kiên cố hoàn hảo không tổn hao gì, còn băng nhận hùng bởi vì vừa rồi kịch liệt lung lay mà dẫn tới miệng vết thương tăng thêm, nó gian nan thở hổn hển, đôi mắt hung ác không khỏi hiện lên một tia bi thương.
Nó có lẽ thật sự sẽ chết.
Triệu Kiều An nhịn không được nhíu nhíu mày không nói chuyện.
Biến dị hùng giống như từ bỏ ý định sinh tồn, cuộn bản thân lại thành một đoàn, màu lông thuần trắng bị máu tươi nhuộm thành màu đỏ, tùy ý có thể nhìn thấy xương trắng bên trong.
Đủ để nhận ra thương thế của nó nghiêm trọng thế nào.
Không bao lâu, nó bắt đầu hít thở dồn dập, hai mắt đờ đẫn.
Triệu Kiều An khẩn trương đạp đá lồng sắt: "Này này này, ngươi đừng chết nhé."
Sau đó hắn lập tức gọi điện thoại cho vị bác sĩ mà mình biết, yêu cầu đối phương lập tức tới đây.
Bác sĩ vui vẻ đáp ứng, thuận miệng hỏi một câu: "Ngươi bị bệnh gì?"
Thời buổi này cơ hồ các loại bệnh nhỏ hoàn toàn có thể dùng khoang dinh dưỡng để giải quyết, bác sĩ rất khó tưởng tượng Triệu Kiều An bị bệnh gì, mới có thể để gã tự mình tới.
Triệu Kiều An kiên nhẫn nói: "Không phải cho ta, là xem bệnh cho thú biến dị thú, là ta mua về từ đấu trường đấu thú."
Sắc mặt bác sĩ lập tức tái nhợt: "Ta nói này Triệu Kiều An, ngài thân phận cao quý cũng không thể trà đạp ta như vậy."
Triệu Kiều An ngẩn người, lập tức cả giận nói: "Ngươi có ý tứ gì?"
Bác sĩ nói: "Ta mới muốn hỏi một chút ngài là có ý tứ gì, ta chính là bác sĩ, hiện tại ngươi yêu cầu ta đi xem bệnh cho một con thú biến dị? Chẳng lẽ không phải đang chà đạp tôn nghiêm của ta sao?"
Triệu Kiều An đâu chịu nổi ủy khuất như vậy, lập tức nổi giận mắng: "Ai xin ngươi, có tiền ngươi đều không muốn tới, về sau ta sẽ không cho ngươi làm bác sĩ tư nhân cho ta nữa, ngươi —— bị đuổi việc."
Sau khi ngắt máy, Triệu Kiều An tức tối ném đồ vật, hai mắt đỏ lên: "Một đám đều bắt nạt ta như vậy."
Mà bên kia bác sĩ vừa nói ra những lời này liền hối hận, nhưng không ngờ Triệu Kiều An quá nóng tính, lung tung phát giận đuổi việc gã.
Bác sĩ càng thêm xem thường Triệu Kiều An, nhưng lại không thể không nhẫn nhịn mà gọi điện thoại cho Triệu Kiều An, trong lòng cầu nguyện đối phương ngàn vạn đừng tức giận.
Công việc bác sĩ tư nhân này của gã chẳng những thanh nhàn, mỗi tháng còn được lĩnh không ít tiền lương.
Không biết có bao nhiêu người đều nhìn chằm chằm công việc của gã đâu, cực kỳ vô cùng hâm mộ.
Triệu Kiều An nghe được tiếng chuông điện thoại, lạnh mắt kéo bác sĩ này vào sổ đen, nghiến răng nghiến lợi nói: "Nếu các ngươi không muốn, vậy để ta!"
Tuy hắn là một người thường, nhưng cũng từng học y rất nghiêm túc, nhưng hiện tại bởi vì thân phận người thường mà không thể lên chiến trường.
Sau lưng không biết có bao nhiêu người cười nhạo hắn đường đường là một Triệu đại thiếu gia, lại là một phế vật.
Triệu Kiều An đưa tới mấy dị năng giả, hơn nữa ra lệnh bọn họ bảo vệ cho mình.
Sau đó Triệu Kiều An dùng thuốc mê khiến con gấu này mất năng lực hành động.
Nhìn con thú biến dị hình thể khổng lồ vô cùng nguy hiểm này, trán Triệu Kiều An không khỏi toát mồ hôi, lại vẫn từng bước tới gần đầu thú biến dị hung thần này, tay chân run rẩy hít sâu, không ngừng tự cổ vũ cho bản thân.
Con thú biến dị này bị thương quá nặng.
Hắn cần phải rửa sạch miệng vết thương của con thú biến dị này, sau đó lại cắt bỏ thịt hoại tử, tiến hành khâu lại rồi bôi thuốc và băng bó.
Cho dù băng nhận hùng đã đánh mất ý niệm sinh tồn, nhưng cũng không đại biểu nó nguyện ý để nhân loại tùy ý xâu xé, nó cố gắng nâng tay gấu, muốn giết chết nhân loại này.
Nhưng mặc kệ nó nỗ lực giãy giụa như thế nào, nó đều không thể điều khiển được tay chân của mình.
Chỉ có thể trơ mắt nhìn nhân loại này không ngừng cắt cắt trên thân thể mình.
Cuối cùng ý thức hoàn toàn lâm vào ngủ say.
Có lẽ lần này, nó không bao giờ tỉnh lại nữa.
Sau khi xử lý xong thương thế của băng nhận hùng, lúc này Triệu Kiều An mới rút tay lau mồ hôi, cực kỳ hài lòng về vết thương mà mình xử lý.
Triệu đại thiếu gia hắn kỳ thực không hề kém cạnh người khác, nhưng bởi vì không thể kích phát dị năng, trơ mắt nhìn người có y thuật không bằng mình thành công trở thành bác sĩ quân y.
Càng quan trọng hơn, ngay cả người thân của cũng ghét bỏ mình là một người thường.
Mỗi tháng chỉ biết cố định cho tiền, ném mình ở chỗ này không quan tâm, tự sinh tự diệt, hơn nữa đem tất cả tình yêu đổ vào đứa con trai thứ hai.
Hiện tại hắn giống như con gấu này.
Bi thảm lại đáng thương.
Triệu Kiều An nhếch nhếch khóe miệng.
************
Bên trong vườn thú.
Triệu Lợi Binh đang tiến hành phát sóng trực tiếp, các thú biến dị khác thì hòa thuận vui vẻ chơi đùa.
Tuy người tiến vào xem phát sóng trực tiếp không nhiều lắm, nhưng đều trở thành fan của phòng phát sóng trực tiếp, bình luận vẫn luôn không ngừng đổi mới.
[Mỗi ngày nhìn đám lông xù xù này, đột nhiên cảm thấy thực hạnh phúc.]
[+1]
Nhưng trên thế giới này không phải mỗi người đều nguyện ý tiếp thu thú biến dị, sau khi Otis công bố video kia lên mạng, tuy đã khiến không ít người nghĩ lại, nhưng cũng khiến nhiều người phản ứng vô cùng kịch liệt.
Bọn họ cho rằng thú biến dị luôn tràn ngập ác ý với con người.
Phải bị giết chết giống như sâu biến dị.
Mà cái video kia, tuyệt đối không thể là thật.
Trên đời này không có khả năng có người nguyện ý vươn tay trợ giúp thú biến dị.
Giả.
Tất cả đều là giả.
Tận đến khi có người ghi lại video phát sóng trực tiếp sau đó post lên mạng, tỏ vẻ đây là ngày hôm qua trong một phòng phát sóng trực tiếp nhìn thấy, khả năng làm từ giả thuyết cơ bản bằng không.
Rất nhiều người mang lòng hiếu kỳ click tiến vào, sôi nổi phát ra tiếng kinh hô.
Hỉnh ảnh phát sóng trực tiếp xuất hiện lông xù xù, cư nhiên đám thú biến dị trong video nổi tiếng kia.
[Không ngờ những con thú biến dị này thật sự tồn tại, lại còn ngoan ngoãn, đáng yêu như vậy, ta cũng rất muốn nuôi một con.]
[Ta vẫn luôn rất lo lắng cho con trăn kia, nhìn nó trong video có vẻ khôi phục không tồi, nhưng cảm thấy nó có chút ngốc nghếch, cư nhiên tự đốt đuôi mình.]
[Tiểu li miêu kia thật đáng yêu, còn biết làm móng vuốt ấn thành hình hoa mai, vẻ mặt không thể tin nổi, vừa thấy liền biết rất nhiều chủ ý tinh quái.]
[Nhưng mà......vì sao không thấy con thú biến dị màu đen trắng kia ở đây? Ta vẫn luôn rất tò mò vì sao mặt nó bị làm mờ?]
[Cùng tò mò.]
Nhưng qua thật lâu, cũng không có ai đưa ra câu trả lời.
Cuối cùng một cách nói lan truyền nhanh chóng, thậm chí được rất nhiều người tán đồng.
Con thú biến dị kia nhất định là quá xấu, theo lý thuyết nguyên soái bọn họ hoàn toàn có thể loại bỏ hình ảnh con thú biến dị này ra khỏi màn ảnh.
Nhưng bọn họ không thể làm như vậy.
Bởi vì sâu biến dị cấp 5 có thể bị giải quyết nhanh như vậy, đều dựa vào con thú biến dị này hỗ trợ.
Thử hỏi nếu không có video này làm chứng, quần chúng nhân dân sao có thể tin nguyên soái không có bất công chứ?
Triệu Lợi Binh nhìn cái suy đoán này, lập tức dở khóc dở cười.
Nếu bị những người này phát hiện con thú biến dị mà bọn họ cho rằng cực kỳ xấu xí, kỳ thực mới là đáng yêu nhất.....
Không biết đến lúc đó sẽ có cảm tưởng như thế nào?
Lúc này Quý Vô Tu đang đối diện với đám bảo an cẩn trọng bán manh, nhưng theo số lần bán manh càng nhiều của y, đám bảo an liền sinh ra lực miễn dịch với y.
Bán manh đã càng ngày càng khó.
Liền không khỏi thở dài một hơi.
Xem ra đã đến lúc phát triển khách hàng mới.
Mà tại cổng vườn thú, một đám người hầu lén lút tụ tập.
Từ rất lâu trước đây, bọn họ vẫn luôn cho rằng thú biến dị rất nguy hiểm.
Cho dù không đứng về phe đám người hầu chống lại thú biến dị, nhưng bọn họ vẫn luôn duy trì thái độ trung lập.
Thậm chí ngay cả vào ngày trùng động xuất hiện, bọn họ cũng vẫn luôn giữ thái độ trung lập, không ủng hộ cũng không phản đối.
Tận đến khi đám thú biến dị này ngăn cơn sóng dữ cứu mọi người......
Bọn họ mới bừng tỉnh nhận ra thú biến dị cũng không phải tất cả đều xấu.
Mấy ngày nay, bọn họ vẫn luôn áy náy trong lòng.
Hơn nữa khi bọn họ xem những video đó, lại càng không ngồi được trực tiếp mang theo đồ ăn vật tới đây, giao cho mấy bảo an.
"Giúp chúng tôi đem những thứ này giao cho Triệu Lợi Binh, đám thú biến dị đó vì cứu chúng tôi mà bị thương, phải ăn ngon một chút để bồi bổ."
Những người khác sôi nổi gật đầu tán đồng.
Quý Vô Tu vừa vặn đi ngang quan nhìn chằm chú vào một màn này, vẻ mặt trầm tư.