Dịch: Phương Hà.
Biên: Cẩu ca
Nhóm: Cá.
Rạng sáng ngáy hôm sau gió lạnh đến run người, những cột sóng ở vịnh Bengal dâng cao từng đợt.
Ba chiếc thuyền hàng xuất phát từ Mỹ tiến đến với tốc độ nhanh.
Đứng trên chiếc thuyền ở giữa, Oakwood căng thẳng nhìn xung quanh, ở xung quanh anh ta là những thanh niên cao to vạm vỡ cầm trong tay những khẩu súng tiểu liên, một số tên còn vác trên vai ống phóng rocket.
- Thuyền trưởng theo tôi thấy thì xung quanh không có tí động tĩnh gì nên chúng ta không nhất thiết phải thận trọng từng li từng tí như vậy.
Một tên đàn ông người Mỹ vạm vỡ trên người trang bị toàn vũ khí hạng nặng trong miệng ngậm một điếu xì gà ung dung nói.
- Không được lơ là cảnh giác.
Oakwood nhìn người đàn ông cao to kia rồi lạ nghiêm túc cầm ống nhòm lên quan sát xung quanh.
Nhớ khi xưa anh ta cũng ung dung đứng trên mạng thuyền ngắm nhìn phong cảnh xung quanh mà không hề đề phòng khi đối mặt với nững băng cướp biển hoành hành ở vịnh Bengal, nhưng sự việc xảy ra lần trước đã khiến hắn mất hoàn toàn loại cảm giác thư thái đó.
Hơn nữa hắn còn nhận được thông báo từ ông chủ là không kiên lạc được với băng Đầu Lâu Trắng nữa nên rất có thể là họ đã bị những băng cướp biển khác tiêu diệt rồi.
Ngay lúc đó trong đầu Oakwood lại hiện ra hình ảnh băng cướp biển đã cướp tàu hàng của hắn lần đó.
Lần này khi nhận được lệnh của ông chủ trong lòng hắn rất căng thẳng, hắn còn có dự cảm rằng lần này bọn chúng sẽ lại đánh cướp tàu của hắn lần nữa.
- Yên tâm đi Oakwood, lần này có chúng tôi ở đây rồi, chúng tôi đã chuẩn bị kĩ càng rồi, chúng ta chiếm uy thế tuyệt đối cho nên bất cứ băng cướp biển nào cũng đừng hòng cướp được của chúng ta, hơn nữa trước sau còn có hai tàu hàng của công ty hàng hải khác đi cùng nên chúng không dám ra tay đâu. Tên người Mỹ hít một hơi xì gà rồi ngoác miệng cười nói.
- Hy vọng là thế đi.
Oakwood nhìn xung quanh, sau khi trải qua một số bước sửa đổi đặc biệt thì thuyền hàng càng dễ phòng thủ hơn, cứ cách khoảng mười mét thì sẽ có một người cầm súng phòng thủ, bốn khẩu súng phóng rocket nhắm ra bốn phía để có thể phòng ngự một cách nhanh nhất.
Hơn nữa bởi vì đã xảy ra liên tiếp hai vụ đánh cướp ở vịnh Bengal nên lần này cả ba công ty viễn dương cùng xuất phát, tuy là khoảng cách giữa các tàu lên đến mấy nghìn mét nhưng cũng coi như là có phối hợp.
Tàu của hắn nằm ở vị trí trung tâm nhưng sức chiến đấu của hai tàu hàng hai bên cũng không phải tầm thường.
Trong tình huống như vậy chỉ cần là cướp biển biết nhìn hàng thì tuyệt đối sẽ không đến đánh cướp họ, nếu như không có trang bị vũ khí tấn công hạng nặng thì việc đánh cướp họ chỉ là ảo tưởng.
Nhưng ngay lúc này có một chiếc tàu cá xuất hiện ngay trong tầm nhìn của họ.
Oakwood nhìn chiếc thuyền ở phía xa trong lòng bỗng nhiên lo lắng cầm ống nhòm lên nhìn về phía đó.
- Ôi, Oakwood đừng có căng thẳng quá, chỉ là một tàu cá nhỏ thôi mà.
Tên người Mỹ nhìn thấy ráng vẻ căng thẳng của Oakwood nên cảm thấy buồn cười và nói.
Oakwood nhìn chiếc tàu cá dài khoảng hơn ba mươi mét thì mới thở phào cười nhạt nói:
- Cẩn thận vẫn hơn.
Tên người Mỹ cười có chút khinh thường:
- Oakwood, ông đúng là bị hù cho mất mật rồi, có thể mang chút chí khí đàn ông ra đây không?
Nghe được những lời châm chích của anh ta thì Oakwood có chút khó chịu nhưng hắn không nói gì.
- Mục tiêu hiện tại, mục tiêu hiện tại, có ba thuyền hàng, chúng tôi đang phân tích mục tiêu.
- Mục tiêu hiện tại, mục tiêu hiện tại, có ba thuyền hàng, chúng tôi đang phân tích mục tiêu.
Ngay lúc này trong khoang tàu của chiếc tàu có có một ten cướp biển đang dùng ống nhòm quan sát ba thuyền hàng ở phía xa, xung quanh hắn được trang bị những thiết bị liên lạc hiện đại, hắn đang báo cáo.
- Trên thuyền vận chuyển của công ty viễn dương Natta có sáu chữ cái nakkon, mau tìm kiếm xem.
Rất nhanh, máy truyền tín hiệu đã truyền tin về.
- Đã nhận!
Tên cướp biển nhanh chóng trả lời rồi tiếp tục cầm ống nhòm lên quan sát.
- Tìm được rồi, mục tiêu của chúng ta là chiếc ở vị trí trung tâm, đã xác nhận, mục tiêu của chúng ta ở vị trí trung tâm.
- Đã nhận, tính toán tốc độ di chuyển của chúng.
Từng đợt thông tin truyền đi, họ giống như quân đội vậy, rất nhanh trung tâm thông tin trên đảo người cá đã phân tích được một bản báo cáo chi tiết.
Alvin lập tức đưa tin tức của mục tiêu tấn công lần này đến chỗ Hổ Nhất, sau đó thì băng cướp biển cá hổ bắt đầu tấn công.
Lần này Sở Tiên cũng theo lên tàu cướp biển, hắn ôm theo chú khỉ nhỏ ngồi trong buồng chỉ huy của băng cướp biển Đầu Lâu Trắng.
Lần này họ chỉ dùng thuyền của băng cướp Đầu Lâu Trắng, hơn ba mươi người cá đứng trên thuyền, trong đó có bảy tám người vác súng phóng rocket còn những người còn lại cầm súng tiểu liên đứng ở bên cạnh.
- Lần này đối phương trang bị phòng ngự rất kĩ, hỏa lực cũng khá là mạnh, chúng ta chuẩn bị dùng súng phóng rocket hỏa lực mạnh để tấn công áp chế sau đó dùng xe tăng tiến hành tấn công mạnh, cuối cùng thì cho hai mươi anh em bơi đến từ dưới đáy biển rồi leo lên thuyền hàng của đối phương.
Hổ Nhất đứng bên cạnh nói với Sở Tiên.
- Ừm, mấy người cứ tự liệu mà làm là được. Sở Tiên không tham gia mà chỉ đứng ở bên cạnh gật đầu.
- Vâng thưa ông chủ. Hổ Nhất gật đầu.
Băng cướp biển di chuyển nhanh chóng vào tầm nhìn của ba thuyền hàng kia rồ trực tiếp xong đến thuyền hàng ở giữa.
Oakwood luôn đứng trên boong tàu khi nhìn thấy một chiếc tàu đang tiến về phía mình thì vội vàng cầm ống nhòm lên, sắc mặt bỗng có chút bối rối:
- Cẩn thận, mọi người hãy chuẩn bị sẵn sàng, chiếc thuyền kia có thể là thuyền cướp biển.
Tên người Mỹ đang đứng bên cạnh bị tiếng hô hoán của anh ta làm cho giật mình vội vàng cầm ống nhòm lên rồi cau mày:
- Oakwood, đối phương chỉ là một thuyền cá nhỏ làm sao có thể nhìn thành cướp biển được chứ.
- Chắc chắn phải, chắc chắn phải.
Oakwood đang đứng bên cạnh nói với vẻ rất chắc chắn
- Chiếc thuyền dài hơn bảy mươi mét hơn nữa lại đang lái về phía chúng ta, nhất định là băng cướp biển đó.
- Thật sao? Tên người Mỹ kia vẫn có chút không tin.
- Không cần biết có phải thật hay không, tất cả mọi người tỉnh táo lên cho tôi. Oakwood nói với vẻ mặt nặng nề.
Lần này tên người Mỹ không châm chích anh ta nữa mà trực tiếp ôm khẩu súng tiểu liên lên:
- Tất cả tập turng tinh thần cho tôi, nếu như bọn chúng là cướp biển thì thẳng tay quăng xuống biển cho cá ăn cho tôi, để chúng biết được sự lợi hại của chúng ta.
- Vâng thưa đội trưởng. Nếu như chúng dám đến thật thì sẽ cho chúng ăn không được mà phải tháo chạy. Một đám người trên thuyền hàng nói với vẻ đầy khí thế.
- Đến rồi, đúng là hướng về phía chúng ta thật.
Sau ba phút mà họ vẫn thấy chiếc thuyền đó đi về hướng mình thì trong lòng đã xác định chắc chắn rồi.
- Mau liên hệ với người của Kok và Benny một khi chiếc thuyền kia có bất kì hành động tấn công nào thì ba thuyền chúng ta sẽ tiến hành phản công, hừ, dù có là quân hạm chính quy thì chúng ta cũng không hề sợ hãi.
Oakwood nắm chặt nắm đấm mà nghĩ về chuyện ngày trước nên đôi mắt có chút đỏ lên.
- Hễ mà có thuyền buồm nhỏ hoặc mô tô được thả xuống từ chiếc tàu lớn thì tấn công mạnh vào cho tôi.
Khi chiếc thuyền đi vào trong khoảng cách hai nghìn mét so với thuyền của họ thì tên người Mỹ gầm ầm lên.
Ngay lúc này ở trên thuyền cướp biển, Hổ Nhất cũng ra lệnh cho hai mươi người nhảy vào trong nước bơi đến đường đi của thuyền hàng với tốc độ nhanh nhất.
Hổ Nhất không hề ra lệnh tấn công ngay lập tức bởi vì tấn công bây giờ không có ý nghĩ gì hết, chỉ có khi bọn người cá sắp leo được lên thuyền bọn chúng rồi mới bắt đầu áp chế bằng đại bác thì mới được.
Còn bọn người Oakwood thì đang đứng trên thuyền nhìn chiếc thuyền đang di chuyển một cách chậm dãi đầy nghi ngờ, nhưng vì khoảng cách quá xa nên họ cũng không tấn công.
Khi chiếc máy thông tin trong tay Hổ Nhất rung lên thì hắn hơi mỉm cười rồi bảo với Hổ Nhị lúc này tăng tốc độ của thuyền lên.
- Bọn chúng xông đến rồi, chuẩn bị tấn công, đánh cho bọn chúng tan tác mà cút về. Tên người Mỹ ngoác miệng rú ầm lên.
Oakwood dùng ống nhòm nhìn chằm chằm nhưng trong lòng lại có một dự cảm không lành.
- Tấn công.
Hổ Nhất đứng trên tàu ra lệnh.
Trong nháy mắt từng khẩu súng phóng rocket hướng về chiếc thuyền ở giữa mà khai hỏa.
- Fuck!!!
Nhìn thấy bảy tám viên hỏa tiễn khéo theo cột khói trắng thì tên người Mỹ hét lên một tiếng rồi nhanh chóng nằm xuống sàn tảu.
Những người còn lại trên tàu hàng cũng nhanh chóng nằm xuống.
- Phản công, phản công cho tao.
Đạn hỏa tiễn rơi trên con tàu hàng mười ngàn tấn, tuy có thể gây nên tổn thất nhưng ảnh hưởng không lớn, tên người Mỹ ngẩng đầu lên ngó rồi lập tức ra lệnh.
- Đùng. Bốn khẩu súng phóng rocket bên này cũng đã khai hỏa về phía kia.
Hỏa tiễn nổ lớn trên tàu của băng cướp nhân ngư, một số thiết bị bị phá hoại nhưng đối với tàu đã được sửa chữa theo qui cách của chiến hạm thì chất lượng cũng không thua kém gì tàu hàng.
- Xe tăng, tấn công. Hổ Nhất lạnh lùng ra lệnh. khóe miệng hiện lên nụ cười.
Những người cá đã chuẩn bị trước mở đại bác ra hướng về phía thuyền hang ở cách đó không xa phát ra một tiếng nổ vang dội.
- Đùng.
Một tiếng nổ vang dội truyền đến, tiếp theo đó là những tia lửa vang khắp nơi trên thuyền hàng của vận tải Natta, một container trên thuyền bị xuyên thủng một lỗ, một tên thanh niên bị đẩy lùi về sau và bị thương nặng.
- . Vẻ mặt tên người Mỹ đầy hốt hoảng trợn tròn mắt.
Oakwood run lên ánh mắt đỏ au:" Mẹ nó, lại có cả vũ khí hạng nặng, thật là bọn cướp biển chó chết?"
Đột nhiên hai bên tấn công nhau khiến cho hai thuyền hàng ở trước và sau có chút hoang mang, đặc biệt là sau tiếng nổ lớn vừa nãy, đây chắc không phải cướp biển bình thường đâu, có phải là chiến tranh rồi không?
Còn nữa, tại sao bọn cướp biển làn này chỉ tấn công đoàn của Natta?
Thuyền trưởng của chiếc tàu hàng ở phía trước có đôi chút do dự nhưng rất nhanh ông đã hạ lệnh, tiếp tục lái, mẹ nó, chỉ cần không tấn công ông đây thì ông cũng không quản chuyện của chúng mày, còn về hẹn ước trước đó thì kệ mẹ nó đi!
Tàu hàng phía sau cũng có cùng suy nghĩ như vậy, tuy là họ không thể đi thẳng tiếp nhưng có thể thay đổi hướng đi được.
Oakwood nhìn thấy hai chiếc tàu rời đi thì sắc mặt nặng trĩu.
Dưới sự áp chế dữ dội thì bọn họ không có chút sức lực nào để phản kháng.
- Giữ lấy thuyền hàng, chỉ cần đi qua vùng biển này thì chúng sẽ không dám tấn công nữa, chú ý xung quanh, nếu chúng dùng thuyền kia xông qua đây thì đánh chìm hết cho tôi.
Tên người Mỹ hét to ra lệnh.
Họ đang ở thế phòng thủ, chỉ cần không để người của bọn cướp lên được thuyền là coi như thắng, nếu qua được khu vực này thì bọn cướp biển sẽ không dám đuổi theo nữa.
Nhưng có điếu hắn không biết là khi mà hắn nói câu này thì xung quanh tàu của hắn đã có người cá bắt đầu trèo lên thuyền rồi.
Bởi vì bị tấn công từng đợt bằng đại bác nên họ đã không chú ý đến sự xuất hiện của những người cá này.