Người dịch: Vô Thần
Biên: Cẩuca
Team dịch: Cá
Nguồn: TruyenYY.com
Ngày hôm sau, bầu trời xanh lam vạn dặm không mây, gợn sóng lân lân mặt biển phản chiếu ánh sang mặt trời, một con thuyền dài hơn 180 mét chậm rãi từ phía chân trời chạy tới.
Vịnh Bengal tương đối hẹp, bình thường khi đến vị trí này, tốc độ du thuyền sẽ phải giảm xuống một chút, nhưng mà dù tốc độ giảm xuống nhưng vẫn còn nhanh hơn nhiều tôc độ tàu cá bình thường.
- Hôm nay thời tiết không tồi, ngươi nhìn, bên kia còn có một đàn cá heo.
Đằng xa trên mặt biển, mười mấy con cá heo thỉnh thoảng nhảy lên khỏi mặt biển.
Cá heo đối với những người đi biển mà nói là đại biểu cho sự may mắn, đại biểu cho vận khí, gặp phải cá heo có thể sẽ mang đến cho người ta vận may.
Một con tàu hàng đến từ nước Mỹ bang băng trên mặt biển vượt sóng mà đi.
Trên tàu chở hàng, thuyền trưởng Aokemu cùng mấy trợ thủ đứng ở phía trên, mặt mũi tràn đầy mỉm cười nhìn đàn cá heo phía xa xa.
- Đúng nha, thời tiết hôm nay rất tốt, nhưng mà mọi người cũng không thể lơ là cảnh giác, ít hôm trước tàu hàng công ty Ân Vệ Tiên vào lúc đi qua ở chỗ này liền bị đám hải tặc chặn cướp.
Một tên phó thủ hơi lớn tuổi nhìn nhìn chung quanh, nhắc nhở.
- Ha ha. thuyền trưởng Aokemu đầy thâm ý cười cười, tàu hàng công ty Ân Vệ Tiên bị cướp, hắn là nhân viên hạch tâm của công ty viễn dương Natta, cho nên hiểu rõ một số vấn đề mấu chốt trong chuyện đó mà người khác không biết được.
- Đấy là tàu hàng công ty Ân Vệ Tiên đen thôi, vận khí của chúng ta sẽ không kém đến mức như thế.
- Hiện tại đám hải tặc dù phách lối đi nữa cũng không dại dột liên tục gây án, nhưng mà chúng ta cũng không thể buông lỏng cảnh giác.
Tên kia phó thủ nhắc nhở.
- Ừm.
Thuyền trưởng Aokemu không thèm để ý gật đầu, mặt mũi tràn đầy nhẹ nhõm nhìn lấy chung quanh.
- Mọi người không cần khẩn trương, mọi người phải biết ông chủ của chúng ta có thế lực rất lớn, bọn hải tặc không dám đến cướp hàng của chúng ta đâu.
- Đúng thế, nhớ lại có một lần một đám hải tặc bao vây chúng ta, lúc ấy chúng ta trực tiếp gọi điện thoại cho ông chủ, ông chủ chỉ gọi một cú điện thoại, sau đó tất cả hải tặc đều rút lui, ở vịnh Bengal tất cả hải tặc đều phải nể mặt ông chủ của chúng ta, các tập đoàn vận chuyển khác đi qua vịnh Bengal cần cực kỳ cẩn, nhưng đối với chúng ta mà nói thì không có vấn đề gì.
Một tên phó thủ vừa cười vừa nói.
- Quá chuẩn!
Thuyền trưởng Aokemu tràn đầy tự hào gật đầu, hắn biết hồi ông chủ Natta mới bắt đầu làm chuyển vận viễn dương, từng tại vịnh Bengal bị một vố thua thiệt, từ đó về sau, ông chủ liền bắt đầu xây dựng lực lượng ở vịnh Bengal.
Không thể không nói ông chủ Natta là một người có năng lực phi thường hơn nữa còn có sự quyết đoán hơn người, hắn dùng thời gian tám năm, lợi dụng các mối quan hệ của mình cùng tiền tài, ở vịnh Bengal thành lập một đoàn hải tặc cường đại, bây giờ thực lực của đoàn hải tặc này ở vịnh Bengal nói là đứng đầu cùng không phải khoa trang.
Mà đoàn hải tặc này, chính là đoàn hải tặc đại danh đỉnh đỉnh ở vịnh Bengal tên là đoàn hải tặc Đầu Lâu Trắng, chính đoàn hải tặc trước đây không lâu vừa cướp một chiếc tàu cỡ lớn trị giá tầm năm sáu ngàn vạn USD.
Cho nên, ở vịnh Bengal, Aokemu có sự tự tin mãnh liệt, tàu hàng của bọn họ có thể dễ dàng vượt qua khu vực biển mà tất cả tàu hàng khác phải sợ mất mật mỗi khi đi qua.
Nhưng điều bọn hắn không ngờ tới, chắn phía trước lộ tuyến của chiếc tàu hàng bọn chúng có một con tàu ngư dân dài chừng bảy mươi mét lẳng lặng dừng trên mặt biển.
- Ông chủ, tàu hàng đối phương đã đến phía trước.
Bên trên tàu hộ vệ ngụy trang thành tàu ngư dân, lão Hoàng báo cáo với Sở Tiên.
- Ừ, chuẩn bị sẵn sàng, lần đầu tiên xuất kích, phải làm gọn gàng một chút.
Sở Tiên mặt mũi tràn đầy mỉm cười nói ra.
- Ông chủ cứ yên tâm.
Hổ Tam, Hổ Tứ một bên lập tức nhẹ gật đầu.
Nói xong, đám Hổ Tam, Hổ Tứ tất cả là 20 nhân ngư đi vào trong khoang thuyền, rất nhanh từng chiếc từng chiếc mô tô chạy trên nước được mang tới.
- Loại mô tô chạy trên nước này có rất ít đoàn hải tặc sử dụng, lúc trên biển rộng sử dụng loại phương tiện này còn có chút nguy hiểm, nhưng mà tính cơ động của nó cao hơn so với du thuyền.
Alvin và Ore tràn đầy kinh ngạc nhìn đám Hổ Tam Hổ Tứ bọn hắn nhảy lên trên mô tô lái đi.
- Lúc tàu hàng cách chúng ta tầm nửa hải lý, mọi người lập tức chuẩn bị tiến công.
Bên trên tàu hộ vệ, Hổ Nhất phân phó với đám thuộc hạ qua bộ đàm.
- Tuân lệnh.
Trên tai Hổ Tam, Hổ Tứ đều mang theo thiết bị liên lạc, Hổ Nhất có thể chỉ huy từ xa đối bọn hắn, ra lệnh một số chiến lược công kích cũng như rút lui.
Hai nhân ngư dùng một chiếc mô tô, y phục tác chiến màu đen, đầu đội một mũ giáp có thể che đi hơn phân nửa mặt mũi bọn hắn, trong tay nắm lấy một thanh súng tiểu liên, trên thân thể của bọn hắn mang theo nhiều quả lựu đạn.
Có nhân ngư trong tay ôm súng B40. cũng có người mang súng máy hạng nhẹ hoặc súng bắn tỉa, nhìn bộ dáng này của bọn họ căn bản không giống hải tặc, ngược lại giống như bộ đội tinh anh của một quốc gia nào đó.
Bọn Hổ Tam, Hổ Tứ dừng phía sau tàu hộ vệ để kẻ địch không phát hiện ra, rất nhanh một chiếc tàu hàng to lớn từ từ hướng phía bên này chạy đến.
Mà lúc này, ở trên chiếc tàu chở hàng, Aokemu cùng mấy tên phó thủ đang ngồi bên trong buồng lái, đột nhiên một tên phó thủ nhìn phía xa xa rồi nói:
- Thuyền trưởng Aokemu, có một chiếc tàu cá đứng chắn trước lộ trình của tàu chúng ta.
- Hả? Aokemu ngẩng đầu, hướng về vị trí phó thủ chỉ, cầm lấy cái ống nhòm nhìn nhìn.
- Là một chiếc tàu cá đánh bắt xa bờ, thổi còi ra hiệu, không cần để ý.
- Tuân lệnh.
Một người đứng trước đài điều khiển gật đầu.
- Tuuuuu tuuuu.
Trên tàu chở hàng truyền đi tiếng còi vang dội.
- Khoảng cách càng ngày càng gần, mọi người chuẩn bị sẵn sàng.
Hổ Nhất mặt không đổi sắc nhìn con tàu đang dần dần đến gần.
- Lên, bắt đầu tấn công.
Lúc tàu hàng đến gần ngay trước mắt, Hổ Nhất lớn tiếng hô.
- Bùmmmm.
Âm thanh động cơ của mười mấy chiếc mô tô trên nước vang lên, cơ hồ trong nháy mắt, từ tàu hộ vệ vọt ra, vẽ ra trên mặt biển từng đường sóng lớn.
Tốc độ tối đa mà mô tô trên nước có thể đạt tới là hơn 50km/h, tốc độ này ở trên biển cũng không tính là chậm, vượt xa so với tàu hàng.
Mà lúc này ở bên trong buồng lái tàu hàng này, một tên phó thủ trong lúc vô tình nhìn ra phía bên ngoài lại đột nhiên trừng đại con mắt, duỗi thẳng ngón tay đang có chút run rẩy chỉ bên ngoài:
- Thuyền trưởng, thuyền trưởng, có hải tặc xông đến.
- Tại sao lại có thể xuất hiện hải tặc? Aokemu quay đầu nhìn sang hắn một chút, nhìn lấy thủ hạ mặt mũi tràn đầy khiếp sợ thì lập tức hướng phía bên ngoài nhìn.
- Mẹ nó! mặt Aokemu trong nháy mắt đại biến, hắn cầm ống nhòm một bên hướng phía bên ngoài nhìn lại một lần nữa.
- Bọn họ là ai? Sao có thể xảy ra chuyện này?
Aokemu nhìn thấy một đám người trong ống dòm, trên mặt lộ ra thần sắc kinh hãi:
- Sao lại có đoàn hải tặc dám cướp đồ của chúng ta?
- Thuyền trưởng, thật sự là hải tặc, chúng ta tranh thủ thời gian nhanh chóng tổ chức phòng vệ thôi.
- Một tên phó thủ lập tức hướng phía bàn thao tác nhấn vào một cái nút màu đỏ.
Ngay lập tức, thanh âm cảnh báo vang vọng toàn bộ tàu hàng, từng tốp thủy thủ vội vàng từ trong khoang thuyền chạy ra, trong tay từng người đều cầm theo vũ khí của mình.
Công ty viễn dương của Natta không như những công ty vận chuyển viễn dương phổ thông, những công ty vận chuyển khác, vì lộ trình an toàn, vì phòng ngừa hải tặc, hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ chuẩn bị một ít vũ khí, nhưng mà đại bộ phận đều là loại hình súng phun nước, vòi rồng các kiểu, không nhiều công ty trang bị súng ống cho các thủy thủ. Tàu hàng Natta mỗi một lần đi thuyền viễn dương, đều sẽ trang bị cho mỗi thủy thủ một món vũ khí, vì mục đích là trấn áp bọn hải tặc.
Bọn thủy thủ từng người trong tay cầm súng tiểu liên chạy ra, nhanh chóng hướng hàng rào bảo vệ phía trước chạy đến, súng ống trong tay nhanh chóng nhắm ngay những chiếc mô tô đang chạy trên mặt biển.
- Áp chế bọn hắn cho ta, không thể để cho bọn hắn tiến thêm bước nữa, bắn, hung hăng bắn cho ta, mẹ nó, cả gan dám đến cướp tàu hàng chúng ta.
Aokemu lớn tiếng quát, mặc dù hắn nhìn thấy trong tay đối phương có cầm súng tiểu liên, nhân số cũng không ít, nhưng hắn không có khiếp đảm, vì vũ khí của bọn hắn cũng không yếu, đồng thời bọn hắn là bên phòng thủ, có ưu thế tự nhiên rất lớn.
Đám thủy thủ đứng sau hàng rào bảo vệ nghe được mệnh lệnh của thuyền trưởng Aokemu, lập tức hướng phía Hổ Tam, Hổ Tứ bọn hắn xả đạn điên cuồng.
Nhưng mà đúng lúc bọn hắn vừa mới nâng súng ống lên đột nhiên có một quả pháo B40 hướng về vị trí bọn họ bay đến.
Đám thủy thủ đứng sau hàng rào bảo vệ trong nháy mắt sợ mất mật, vội vàng chạy về phía đằng sau, té nhào vào boong thuyền.
- Bùm! Quả pháo B40 rơi vào một nơi có xếp các thùng đựng hàng trên boong tàu hỏa lực lập tức đưa chổ đó nổ thành một cái hố lớn.
- Vãi, chúng có cả loại vũ khí này làm sao chúng ta có thể đánh lại?
Tên thủy thủ đang nằm sấp trên boong thuyền nhìn lấy cái uy lực của pháo B40, mặt mày nhăn nhó và trở nên cuồng loạn.
- Đéo mẹ, chúng ta cũng có súng phóng B40, đi cầm súng phóng B40 lên đây, bắn lại cho ta!
Aokemu nhìn thấy pháo B40 bay tới trong lòng cũng giật mình, vội vàng ra lệnh cho một tên phó thủ bên cạnh.
- Được rồi, thuyền trưởng.
Tên phó thủ kia trên trán lộ ra vài giọt mồ hôi lạnh, lập tức đi vào bên trong buồng lái lấy ra một khẩu súng B40.
- Khai hỏa!
Aokemu nhìn thấy tên phó thủ cầm pháo B40 có chút do dự, lớn tiếng quát.
Tên phó thủ kia khẽ cắn môi, cả người cong xuống từ từ hướng phía vị trí hàng rào tàu hàng đi đến.
- Đám hải tặc to gan dám công kích tàu hàng chúng ta, thật sự muốn chết.
Aokemu mắt lộ ra hung sắc, sau đó do dự một chút, lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị gọi điện thoại cho ông chủ.
- Phụt!
Một thanh âm của súng ngắm vang lên, Aokemu đến số điện thoại còn chưa bấm xong. liền nhìn thấy tên phó thủ trước mặt ngã trên mặt đất, vị trí tim của hắn chỉ để lại một lỗ lớn
- Cái gì vậy?!
Aokemu tròn mắt há mồm, hoảng sợ nhìn lấy tên thủ hạ đổ gục xuống boong thuyền.
Hắn chuẩn bị gọi điện thoại để ông chủ ra tay, những hải tặc này có lẽ sẽ nể mặt mũi của ông chủ mà thả cho bọn hắn rời đi, nhưng mà hắn không nghĩ tới, đối phương vậy mà không chút do dự liền giết người, mà đối phương dùng lại là súng ngắm có sát thương lớn.
Dưới sự yểm hộ hỏa lực của đám nhân ngư, mấy người Hổ Tam, Hổ Tứ đã đi đến bên cạnh tàu hàng, sau đó nhanh chóng duỗi tay ra, một cái dây thừng lập tức quấn quanh ở trên tàu chở hàng.
Lúc này những nhân ngư ngồi phía sau chỉ cần dùng chút sức, liền đơn giản bò lên trên tàu hàng.
Rất nhanh, mười mấy nhân ngư đã bò lên trên tàu hàng, trong tay cầm các loại súng ống hướng phía vị trí khoang điều khiển đi đến.
Giờ phút này, một đám thủy thủ trên tàu chở hàng trên mặt lộ ra thần sắc sợ hãi, nhìn lấy hải tặc bò lên, một người theo bản năng nâng súng trong tay lên.
- Phụt! Trong nháy mắt, một nhân ngư hướng phía hắn bắn ra một phát, tên thủy thủ kia lập tức tử vong.
- Bỏ súng xuống, đầu hàng được tha chết.
Nột nhân ngư hướng lấy bọn hắn hô một tiếng.
Một đám thủy thủ lập tức từ bỏ chống cự, bọn hắn không muốn bởi vì làm việc mà có thể mất tính mạng của mình.
- Thuyền trưởng bước ra, nếu không chúng ta sẽ hướng phía các ngươi ném lựu đạn.
Một nhân ngư hướng vào bên trong hô lớn.
Aokemu đang đứng ở cửa khoang điều khiển sắc mặt cứng đờ, mấy tên phó thủ bên cạnh hắn cùng nhìn về phía hắn, hắn khẽ cắn môi hướng phía bên ngoài đi ra:
- Các vị huynh đệ, chúng ta có thể có chút hiểu lầm gì đó.
- Ha ha, đối với hải tặc như chúng ta mà nói thì không có hiểu lầm, nhanh lên cút ra đây, để người của ngươi hoàn toàn từ bỏ chống lại, nếu không không ai trong các ngươi có thể sống sót được. Hổ Tam lạnh lùng nói.
Một đám thủy thủ cùng phó thủ toàn bộ tuyệt vọng nhìn lấy thuyền trưởng sau đó có mấy thân ảnh đang bò lên trên tàu hàng, Aokemu há to miệng nói:
- Chúng ta đầu hàng, hi vọng các ngươi nói lời giữ lời.
- Tốt, bỏ vũ khí xuống rồi đi tới đây.
Hổ Tam hướng phía bên trong tiếp tục hô.
Cả đám nhìn nhau một cái, sau đó bỏ vũ khí trong tay xuống, đi từ từ ra ngoài.
Nhìn thấy bọn hắn đi tới, Hổ Tam cùng đám nhân ngư lập tức đem bọn hắn khống chế, sau đó đi vào trong khoang thuyền, lệnh bọn hắn đem tàu hàng dừng lại.
- Đã khống chế toàn bộ, không có thương vong, đã khống chế toàn bộ, không có thương vong.
Hổ Tam hô hai tiếng vào bộ liên lạc.
- Nghe rõ.
Bên trên tàu hộ vệ, Hổ Nhất trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười, sau đó hướng phía Sở Tiên cung kính nói nói:
- Ông chủ, đã khống chế hoàn toàn.
- Được. Sở Tiên hài lòng gật đầu:
- Đi thôi, chúng ta ngang nhiên đi qua.
- Tám phút, vậy mà chỉ dùng vẻn vẹn chưa tới mười phút đồng hồ liền khống chế toàn bộ một tàu hàng trong tay, cái này quá là kinh khủng.
- Làm quá tốt, đây mới gọi là hải tặc thật sự, hỏa lực cường đại áp chế, trình độ tác chiến kinh khủng, con tàu chở hàng kia căn bản không thể chống đỡ một chút nào.
Alvin, Ore cùng đông đảo hải tặc đứng một bên trợn mắt hốc mồm nhìn lấy một màn trước mắt, không thể tưởng tượng nổi.
Tàu hàng mà bọn hắn ngay cả chạm vào cũng không dám, nhưng mà lại thất thủ chỉ trong mấy phút ngắn ngủi, loại thực lực khủng bố này, làm bọn hắn run rẩy đồng thời cũng bội phục hết mức.
Tàu hộ vệ tới gần tàu hàng, thả ra mấy thuyền nhỏ, Sở Tiên leo lên tàu hàng, trước khi lên, sắc mặt của hắn có chút vặn vẹo, rất nhanh khuôn mặt liền trở thành mặt mũi một người da trắng.
Sờ lên mặt mình, Sở Tiên mỉm cười đi lên tàu chở hàng.
- Ông chủ.
Một đám nhân ngư cũng không vì khuôn mặt Sở Tiên thay đổi mà không nhận ra, cung kính hô một tiếng.
- Ừm. Sở Tiên hướng bọn hắn gật đầu, sau đó nhìn thấy đám thủy thủ ngồi chồm hổm một bên trên mặt đất hai tay ôm đầu cùng vũ khí trên đất, nhếch miệng cười cười:
- Ai là thuyền trưởng?
- Là ta. Aokemu run lẩy bẩy ngẩng đầu, đầy e ngại nhìn lấy Sở Tiên.
- Đem danh sách hàng vận chuyển trên tàu lần này đưa cho ta một bản.
Một nhân ngư mang đến một chiếc ghế, Sở Tiên ngồi lên trên, mỉm cười nói ra.
- Vâng vâng. Chuyện tới nước này, Aokemu cũng không còn chút tâm tư nào, lập tức đi vào một cái buồng nhỏ trên tàu lấy ra một bản danh sách.
Sở Tiên mở ra nhìn một chút, lần vận chuyển này của bọn họ chủ yếu vận chuyển xe ô tô, mà trên tàu toàn bộ đều là xe hạng sang, tổng giá trị cực lớn ước năm sáu ngàn vạn USD, cộng thêm con tàu chở hàng, ước chừng thu hoạch tầm bảy ngàn vạn USD.
- Không tệ. Sở Tiên hài lòng gật đầu.
- Đem bọn hắn ném xuống biển đi, cho bọn hắn một chiếc thuyền nhỏ.
- Vâng, thưa ông chủ.
Hổ Tam, Hổ Tứ nhận lệnh gật gật đầu, đem thuyền cứu sinh trên tàu hàng ném xuống biển, sau đó lệnh đám thủy thủ, thuyền trưởng, phó thủ cùng tất cả nhân viên công tác trên tàu chở hàng toàn bộ nhảy xuống mấy thuyền nhỏ.
- Hổ Nhất, đem tàu hàng lái đến tọa độ kia.
Sở Tiên hướng phía Hổ Nhất một bên nói ra.
- Tuần lệnh, ông chủ. Hổ Nhất gật đầu, đi vào bên trong buồng lái.
Sở Tiên trở lại thuyền nhỏ, đem mặt mũi của mình khôi phục, sau đó leo lên tàu hộ vệ.
- Đại nhân, các ngươi thật bá đạo.
Alvin nhìn thấy hắn đi tới, mặt mũi tràn đầy kích động nói.
- Cũng được. Sở Tiên nhìn lấy hắn cười cười:
- Chuẩn bị làm việc của ngươi đi, ta hi vọng bộ phận tình báo trên biển sẽ nhanh chóng được thành lập.
- Mong đại nhân yên tâm, cam đoan sẽ hoàn thành.
Ewen nặng nề gật đầu.