16. Chuyện hoàng hậu và Thục phi lằng nhằng với nhau, Sở Duệ Uyên vốn đã biết từ sớm, nhưng từ sau đêm đại hôn hắn đã không còn chạm vào hai người họ, nghĩ đến việc hai người thâm cung tịch mịch, lại thêm đủ lẽ cân bằng chốn triều đình, nên hắn cũng chỉ mở một mắt nhắm một mắt cho qua. Nhưng hắn không thể ngờ, phủ An Quốc Công sau khi được hắn đánh động không những không biết hối cải, mà còn đi một bước liều, càng không thể ngờ hoàng hậu có thể gan to tày trời mà hạ dược cho hắn, lại còn dùng đến “độc tru”. Sau khi chuyện xảy ra, hắn chỉ hận không thể bất chấp tất cả mà giết sạch An Quốc Công phủ và những người trong cung hoàng hậu. Nếu không phải có Mính Chi ở đó giúp hắn dần bình tâm trở lại, nhất đại quân vương chỉ sợ đã đơn phương động thủ với phủ An Quốc Công giữa lúc thời cơ chưa chín muồi. Chờ đến lúc ổn định lại tâm trạng, hoạch định xong đủ loại kế hoạch tiếp theo, Sở Duệ Uyên bèn tỏ ra giơ cao đánh khẽ với An Quốc Công phủ và hoàng hậu. Ân uy vừa đủ, cứ như thể hắn đã xử phạt xong rồi, không còn để bụng chuyện xảy ra trước đó.
17. Đến lúc hoàng hậu sinh ra hoàng tử, Sở Duệ Uyên biết đứa trẻ này nói không chừng là đứa con duy nhất của mình, tuy trong lòng không thích mẫu thân của nó, nhưng cũng không thể không mang theo đứa trẻ bên người để cung nhân tận tâm chăm sóc, 10 năm nữa nếu không có thêm đứa con nào thì sẽ lập nó làm thái tử. Có thêm một đứa trẻ nuôi trong tẩm cung, cảm giác tự nhiên mới mẻ, nhưng sự chú ý của hắn rất nhanh đã bị chuyện khác thu hút. Đó là Mính Chi của hắn, cư nhiên lại dám cưới vợ sau lưng hắn.
18. Lúc đầu khi Liễu Quân An nói muốn nạp thiếp, Sở Duệ Uyên tuy trong lòng không vui, nhưng niệm tình chủ mẫu của phủ thừa tướng tuổi tác đã cao, Liễu Quân Bình mất vợ lại liên quan đến đủ loại chuyện ngày xưa, hắn cuối cùng vẫn phê chuẩn. Nhưng chỉ được có một thiếp thất này, cũng không cho phép Mính Chi của hắn chạm vào nàng ta. Ai ngờ, Liễu Quân An sau khi gặp gỡ nữ nhân tên gọi là Phương Tuyết Oánh kia, lại thay đổi tâm ý, không những trái lời hắn cưới nàng ta làm vợ, còn nói cái gì mà “phải lòng” nữ nhân kia. Nghe mật thám nằm vùng trong phủ thừa tướng hồi bẩm, Sở Duệ Uyên tức thì lửa giận bùng lên, dữ dội gấp trăm lần Liễu Quân Bình lấy vợ năm đó, hận không thể lập tức bắt người đè xuống dưới thân mà thao cho đến chết. Thế mà Liễu Quân An đáng chết kia còn dám kháng chỉ không chịu đi gặp hắn. Sau vài phen đập phá đồ đạc trong cung, Sở Duệ Uyên liền quá giận chuyển cười.
19. Ngươi chẳng phải muốn làm tân lang sao? Được! Đêm đại hôn, ta thao ngươi thành tân nương cho biết mặt.
20. Vừa hay, Mính Chi của hắn lại mắc lỗi ngu, hấp ta hấp tấp đến chuyện hắn chỉ cho phép nạp thiếp cũng nghe không hiểu. Sở Duệ Uyên tỉ mỉ thưởng thức xong Liễu Quân An mặc một thân hỉ phục, lửa giận vốn dĩ đang phừng phực trong lòng cũng tiêu tán đi gần hết, một cảm giác thương xót khe khẽ len lỏi trong tim… Cái người yêu mình đến thế, lại thường xuyên làm ra chuyện ngốc nghếch, nếu không có mình thì biết sống làm sao?