Giống như cảm giác được có người tiến vào, anh mở mắt ra, đôi mắt đen nâu đen như lửa, giống như một con dã thú bị mắc kẹt mở to đôi mắt sắc bén!
“Thành, anh sao rồi? Thật xin lỗi, thật xin lỗi, em không biết nó thành ra như vậy...” Nala khóc nói.
Thành chủ yên lặng nhìn cô ta, hóa ra đại tiểu thư điêu ngoa bốc đồng cũng sẽ khóc, cũng sẽ khóc lóc trước mặt anh!
“Chỉ cần không phải cô cố ý thì tốt rồi!” Thành chủ nhẹ giọng nói.
“Thành, em chỉ tức giận, chỉ là tức giận người phụ nữ kia, tức giận anh không để ý đến em, cho nên em mới...em mới...em xin lỗi….” Cô ta lặp đi lặp lại câu nói kia!
Cô ta chỉ là không cam lòng người phụ nữ kia quấn lấy anh, cô ta cho rằng chỉ cần cha cô ta ra mặt sẽ làm cho anh yêu cô ta, không nghĩ tới suýt chút nữa cô ta lại hại chết anh.
“Cô ấy đã đi rồi….cô không cần tức giận nữa….” Thành chủ vô lực nói, sau đó nhẹ nhàng nhắm nghiền hai mắt, giống như không muốn tiếp tục nói chuyện.
Nala nghe được câu “Cô ấy đã đi rồi” trong lòng liền run lên, đêm hôm đó cô ta bắt được Thanh Thanh, còn để cho bốn người đàn ông lăng nhục cô, mặc dù bây giờ cô đã được người khác cứu, nếu như để thành chủ biết cô ta đối xử với Thanh Thanh như thế, anh sẽ như thế nào?
Cô ta đột nhiên sợ hãi, người đã cứu cô nếu không phải là thành chủ, vậy là ai?
Thanh Thanh có nói cho thành chủ biết cô ta đối xử với cô như vậy không?
Cô ta không muốn sự việc này ảnh hưởng đến mối quan hệ trước đây của cô ta và anh!
Thành chủ nói vài câu với cô ta thì không nói thêm gì nữa, Nala cũng không dám nói thêm gì.
Cô ta yên lặng ngồi một lúc lâu mới rời khỏi phòng.
Trên hành lang của lâu đài cổ, Nala nhìn thấy Cố Thái Anh, cô ta nhíu mày, trong lòng nổi lên một cơn tức giận!
“Sao cô dám gạt tôi?” Nala chất vấn Cố Thái Anh.
“Tôi gạt cô chuyện gì?”
“Cô gạt tôi anh Thành có vị hôn thê!”
“Anh ấy có nha!” Thái Anh mỉm cười nói, âm thanh êm tai bay lên, không hề có chút sợ hãi!
“Cô cũng không nói với cha tôi như vậy!” Đừng nghĩ cô ta và cha nói chuyện, cô không biết gì, chẳng lẽ ngay cả cô ta cũng muốn đùa nghịch với cô?
Cố Thái Anh nở nụ cười xinh đẹp nói:
“Nếu tôi không nói như vậy, cô bây giờ còn có thể gặp được anh Thành yêu quý của cô sao?”
“.....” Nala ngẩn ngơ.
“Đại tiểu thư, cô thật là không hiểu chuyện nha, tôi đã hao phí tâm tư để giúp cô, để lộ tin tức cho cô, nhưng cô lại làm mọi chuyện đến mức này, suýt chút nữa thì cha cô đã san bằng lâu đài cổ này, giết chết người đàn ông yêu quý của cô...”
“Giúp tôi?”
“Chẳng lẽ không đúng sao?”
“Cô giúp tôi cái gì?”
“Tôi giúp cô đuổi vị hôn thê của anh ấy đi nha….”
Một câu nói làm Nala nghẹn lời.
“Cô thật sự đang giúp tôi?” Nala có chút không dám tin hỏi.
“Cô nghĩ sao? Lúc đầu, mọi việc có thể hoàn thành rất tốt đẹp, chỉ là đại tiểu thư cô đã không cân nhắc chu đáo...làm anh Thành suýt chút nữa thì chôn mình ở đây, nếu như lần sau Nala tiểu thư có thể nghe tôi vài lời….” Cố Thái Anh cố ý kéo dài mấy chữ phía sau!
Nala hiểu ý cô ta.
“Cô muốn tôi làm gì?”
“Ừm….” Cố Thái Anh cố ý làm ra vẻ nghĩ ngợi, rồi nói:
“Chờ tôi nghĩ kỹ sẽ nói cho cô biết.”
“Cô đang đùa bỡn tôi?”
“Aiz, bây giờ anh ấy chỉ thuộc về mình cô!” Cô ta nghịch ngợm nói.
Câu nói này quá hấp dẫn đối với Nala! Vẻ mặt đang muốn tức giận, dần kìm lại!
“Chờ cô nghĩ kỹ có thể nói cho tôi!” Cô cũng nở một nụ cười, nếu đã là giao dịch cô cũng không phải là đồ ăn chay, đến lúc đạt được những gì cô muốn, Cố Thái Anh tình là gì.
Chỉ là cô ta hiểu rõ đàn ông hơn một chút, đến lúc nằm dưới họng súng của cô thì cũng chỉ là một bộ xương thối rữa mà thôi!
Một tuần sau, tại biệt thự của Cố Nguyên Thượng ở nước A.
Thân thể Thanh Thanh vẫn không khá hơn, mặc dù vết thương trên da đã bắt đầu đóng vảy nhưng cơ thể càng ngày càng gầy đi, cả ngày không ăn được gì, ăn vào liền cảm thấy buồn nôn!
Bác sĩ nói với Cố Nguyên Thượng là do tinh thần bị kích thích quá mạnh nên mới xảy ra chuyện này!
Chỉ có thể sống bằng cách truyền nước mỗi ngày!
Sáng sớm Cố Nguyên Thượng đi vào phòng cô, cô đang ngủ mê man, hơi thở yếu ớt.
Anh ta đứng bên cạnh giường của cô, nhìn chằm chằm vào hốc mắt sâu và làn da trắng ngần của cô, hóa ra một tình yêu có thể hành hạ một người đến mức này!
Anh ta nhìn cô bất động mấy phút, cảm thấy cô không nhúc nhích một chút nào, hít thở không thông, trong lòng anh ta đột nhiên phát ra một tia sợ hãi, sau đó da đầu tê dại, anh ta đưa tay thăm dò mũi cô. Dường như không có hơi thở …
“Thanh Thanh?” Anh ta khẽ gọi.
Ngôn Thanh Thanh cố gắng mở to đôi mắt đang nhắm nghiền, nhìn chằm chằm vào anh ta!
“Cố thiếu, sao anh lại tới đây?” Thanh Thanh vô cùng lúng túng nói. Một người đàn ông đột nhiên đến lúc cô đang ngủ!
Cả tuần vừa rồi Cố nguyên Thượng chỉ đến đây hai lần, làm cô cảm nhận được rằng tình cảm của anh ta dành cho cô hơi khác so với lúc còn ở trong nước.
Loại cảm giác xa cách đó khiến cô đối với anh ta càng ngày càng xa lạ.
“Em khỏe hơn chút nào không?”
“Ừm, tốt hơn rất nhiều!” Cô muốn chống thân thể mình ngồi lên, nhưng không ngờ toàn thân không có chút sức lực nào!
Cố Nguyên Thượng nhìn thấy bộ dạng của cô, không tốt như cô nói, sắc mặt khó coi đến mức có thể chết bất cứ lúc nào! Đúng vậy, anh ta đã cố tình giữ khoảng cách với một công cụ như cô, nhưng hiện tại anh ta cảm thấy cô giống như là một người thực vật không ai quan tâm, càng ngày càng héo úa, như sắp chết….
Anh ta đỡ cô lên, cảm thấy thân thể cô nhẹ nhàng như không tồn tại nữa, bất cứ nơi nào bàn tay anh chạm đến đều chỉ toàn xương, trái tim anh ta không thể kiềm chế nỗi đau!
“Thanh Thanh, anh xin lỗi, mấy ngày hôm nay anh hơi bận...cho nên không đến thăm em….” Anh ta thật tâm áy náy nói. Anh ta cố tình giữ khoảng cách với cô, nhưng điều đó chỉ khiến trái tim anh càng bùng cháy hơn mà thôi!