Kết quả Khuất Mỹ Mỹ lại thấy một Dương Phàm cao lớn anh tuấn. Nhất là phong độ mà Dương Phàm biểu hiện ra làm cho tâm lý của Khuất Mỹ Mỹ không cân bằng. Cũng may Khuất Mỹ Mỹ biết Dương Phàm làm việc ở bên ngoài, vì thế liền nói ra mình có quan hệ, tự nhận là ép được một đầu, như vậy phong cảnh sẽ nằm về bên mình. Chẳng qua chút cảnh tượng đó vẫn không đủ để Khuất Mỹ Mỹ hài lòng. Tốt nhất là tên chồng kiêu ngạo của Trương Tư Tề có thể vì được quay về Bắc Kinh mà nhờ vả mình một phen, đó mới là hiệu quả tốt nhất. Đương nhiên Khuất Mỹ Mỹ còn nghĩ đến khi Dương Phàm đến nhà nhờ mình, không biết chừng còn có thể cùng với anh chàng đẹp trai này .... một phen. có thể lợi dụng quyền thế cướp Dương Phàm khỏi tay Trương Tư Tề, Khuất Mỹ Mỹ cảm thấy như vậy là quá lý tưởng.
Đáng tiếc Dương Phàm rất không cho mặt mũi. Khuất Mỹ Mỹ đương nhiên không tin Dương Phàm không muốn điều về Bắc Kinh. Ai không muốn có một không gian phát triển tốt chứ? Khuất Mỹ Mỹ thà tình nguyện cho rằng Dương Phàm bởi vì không thấy chim ưng bắt thỏ nên mới rụt rè từ chối. Vừa lúc có một người mạnh hơn Khuất Mỹ Mỹ đến đây, hơn nữa còn có quan hệ rất tốt với Khuất Mỹ Mỹ. Cho nên Khuất Mỹ Mỹ liền tìm người này, đầu tiên là nói Trương Tư Tề đẹp như thế nào, sau đó kéo người đó đi tới nhìn xem. Khuất Mỹ Mỹ thầm nói có người này áp trận, Dương Phàm kiểu gì cũng động tâm.
Dương Phàm thấy Khuất Mỹ Mỹ kéo Long Siêu Quần xuất hiện, dùng ngón chân đều biết người phụ nữ này muốn ra vẻ một chút. phụ nữ hoàn toàn là một loại trời sinh có thói quen so sánh, so về sắc đẹp, so về gia thế, so về tiền tài, so về ông chồng, tóm lại cái gì cũng có thể so sánh.
Dương Phàm cảm thấy rất nhàm chán, thở dài một tiếng trong lòng.
Vẻ mặt Long Siêu Quần càng thêm đặc sắc. Thấy Dương Phàm còn tốt một chút, dù sao ông anh này còn nói đạo lý. Chẳng qua nhìn thấy Trương Tư Tề ở bên cạnh Dương Phàm, Long Siêu Quần theo bản năng liền hóa đá. Long Siêu Quần thấy Trương Tư Tề, không khỏi lại nghĩ đến chuyện bị dùng súng chỉ thẳng vào đầu lần đó. Nếu như nói có ai đó lưu lại bóng ma trong lòng Long Siêu Quần, tự nhiên chính là Trương Tư Tề.
- Đây là bạn học hồi cấp ba của em, Trương Tư Tề và chồng Dương Phàm. Vị này là Long Siêu Quần, bố anh Siêu Quần là phó thị trưởng thường trực thành phố Bắc Kinh.
Trong giọng Khuất Mỹ Mỹ rõ ràng mang theo vẻ kiêu ngạo giới thiệu. Khuất Mỹ Mỹ căn bản không chú ý đến vẻ mặt dở khóc dở cười của Long Siêu Quần. Khuất Mỹ Mỹ quan tâm chính là phản ứng của Dương Phàm và Trương Tư Tề. Đáng tiếc hai người này lại quá lạnh nhạt, không hề có ý sợ hãi gì cả.
Dương Phàm cười cười đứng lên chủ động bắt tay Long Siêu Quần, ra vẻ hai người hoàn toàn xa lạ. Trong nháy mắt khi ánh mắt hai người chạm nhau, Dương Phàm khe khẽ lắc đầu. Long Siêu Quần đang định há mồm chào, kịp thời ngậm miệng lại.
- Chào anh.
Dương Phàm cười cười ân cần thăm hỏi. Long Siêu Quần theo bản năng nói một câu:
- Chào anh.
Giờ phút này trong lòng Long Siêu Quần chỉ có một suy nghĩ, ông anh này đúng là người tốt, cho mình mặt mũi. Mình tốt nhất là mau chóng chuồn đi. Đương nhiên trong lòng Long Siêu Quần không hề kỳ quái tại sao Khuất Mỹ Mỹ không biết gia thế của Trương Tư Tề. Nhà Khuất Mỹ Mỹ có may mắn tiếp xúc với Trương Tư Tề đó là vì mộ tổ có khói xanh. Hơn nữa Long Siêu Quần biết đây là người ta không muốn ra vẻ.
Trương Tư Tề thật ra nhìn thấy Dương Phàm khẽ lắc đầu với Long Siêu Quần, nàng cũng mỉm cười đi lên bắt tay Long Siêu Quần:
- Chào anh.
Chẳng qua khi ánh mắt hai người chạm nhau, ánh mắt Trương Tư Tề đột nhiên trở nên nghiêm khắc. trong lúc nhất thời Long Siêu Quần cả người run lên, tay như nắm phải cục than vội vàng buông ra.
- Mỹ Mỹ, anh nhớ mình còn có chút việc cần xử lý gấp. Anh về trước.
Long Siêu Quần giờ phút này thà bị chị Phù Dung khi dễ chứ không nguyện đối mặt với nữ sát tinh Trương Tư Tề này. Về phần đáp ứng Khuất Mỹ Mỹ để giúp cô ta lấy thanh thế, lập tức biến mất dưới chân trời.
Khuất Mỹ Mỹ đang đắc ý không ngờ Long Siêu Quần đột nhiên lại muốn đi, chỉ đành để Long Siêu Quần đi mà thôi. Nhà Khuất Mỹ Mỹ và nhà Long Siêu Quần có quan hệ họ hàng. Vì thế Long Siêu Quần lúc này mới đến hỗ trợ một chút. Sớm biết rằng sẽ gặp phải Trương Tư Tề và Dương Phàm, cho Long Siêu Quần một núi vàng cũng không dám đến. Nguồn truyện: Truyện FULL
Long Siêu Quần vừa đi, Khuất Mỹ Mỹ ít nhiều có chút khó coi, chỉ có thể đưa Long Siêu Quần ra ngoài cửa, cũng không thể ra vẻ được nữa. Hai vợ chồng Dương Phàm nhìn nhau cười. Thấy trên mặt Trương Tư Tề có vẻ đắc ý nhàn nhạt, Dương Phàm không khỏi cười khổ một tiếng rồi nói:
- Xem dọa người ta kìa, không sớm nữa rồi, chúng ta về thôi.
Trương Tư Tề nuối tiếc chu miệng lên mà nói:
- Chán thế không biết, Long Siêu Quần sao lại đi ngay chứ? Chẳng vui chút nào. Em còn hy vọng anh ta cung kính gọi em một tiếng chị ngay tại đây, miễn có người mắt chó không thấy người.
Sở thích này của Trương Tư Tề làm cho Dương Phàm không khỏi lạnh sống lưng. Dương Phàm vốn không thích trường hợp này, vội vàng nói:
- Đi thôi, về đi, anh hôm nay hơi mệt.
Lý do này Dương Phàm đưa ra rất hiệu quả, Trương Tư Tề cười cười xin lỗi rồi nói:
- Xin lỗi, em vốn không muốn anh đến, chỉ là nghe một bạn học khác nói, Khuất Mỹ Mỹ lúc nói chuyện với cô ấy về việc em kết hôn. Sau đó Khuất Mỹ Mỹ nói: Trương Tư Tề kết hôn chỉ có hai đối tượng là có thể. Một là lão già có tiền, hai là nghèo và đẹp trai. Em hôm nay là muốn cho cô ta xem một chút ông xã của em làm như thế nào.
Trương Tư Tề giải thích như vậy làm cho Dương Phàm nghe xong không khỏi cười khổ một tiếng. Dương Phàm thầm nói phụ nữ đúng là động vật kỳ lạ, hầu hết thì trong lòng không cần biết có thích một người hay không, trên mặt kiểu gì cũng ra vẻ khách khí. Ở góc độ này mà nói, phụ nữ thích hợp với chốn quan trường hơn.
Hai người khoác tay đi ra. Vừa đi được hai bước đột nhiên Trương Tư Tề dừng lại rồi nói:
- không đúng, chúng ta đến đây chưa mua món đồ gì cả, cái này không tốt lắm thì phải?
Dương Phàm cười nói:
- Anh thấy chẳng sao hết. Theo anh thấy hành động này mặc dù đáng khởi xướng, nhưng lại không hợp phong cách của anh.
Trương Tư Tề biết Dương Phàm là người thích thuận theo tâm ý của mình. Như bản thân Trương Tư Tề mà nói, cũng không thích những như thế này. Chẳng qua nếu tới thì tay không về sẽ không tốt.
Chẳng qua loại giao dịch này là tùy ý, thường thường khó có thứ mà mình thích. Trên cơ bản khách đến đây đều biết điều này, cho nên đến nơi này chủ yếu là vì vui chơi. Đây cũng là từ một góc nào đó phản ánh Khuất Mỹ Mỹ không chuyên nghiệp. Nói đi lại nói lại, Khuất Mỹ Mỹ hình như cũng không có ý làm chuyện nghiệp, cô ta chẳng qua chỉ muốn làm một sân khấu để thể hiện mà thôi.
Tùy ý đi đến trước một cửa hàng, Trương Tư Tề mua hai quyển sách, sau đó hai người liền đi ra ngoài. Còn chưa đi ra, tên Tề Hồng trước kia lại đuổi theo, trong miệng còn cười nói:
- Cô Trương đúng là không cho mặt mũi rồi.
Nói ra tên này đúng là cố chấp, rõ ràng Trương Tư Tề không coi hắn ta vào mắt, vậy mà còn không ngừng đi lên quấn lấy người ta. Dương Phàm đứng bên cạnh thấy thế không khỏi nhíu mày lại, đang định lên tiếng đuổi người. Trương Tư Tề đã nói trước:
- Xin lỗi anh Tề, xin gọi tôi là bà Dương.
Trong lúc nhất thời mặt Tề Hồng đỏ lên vì xấu hổ, muốn tránh ra nhưng lại có chút không muốn từ bỏ ý định. Lúc này Khuất Mỹ Mỹ lại kéo một người phụ nữ xuất hiện. Người phụ nữ vừa nhìn thấy Trương Tư Tề liền cười nói:
- Thật đúng là cô hả, Trương Tư Tề.
Vừa nói người phụ nữ này liền liếc nhìn Tề Hồng mỉm cười nói:
- Ông xã, anh thân thiết với vợ người khác nhỉ?
Mặt Tề Hồng lập tức trắng bệch, vội vàng nhỏ giọng nói với người phụ nữ phía sau:
- Bà xã, sao em lại tới đây?
Tề Hồng vừa nãy trước mặt Trương Tư Tề còn rất kiêu ngạo, lúc này đã không còn vẻ phong lưu tiêu sái nữa. Tề Hồng thấy người phụ nữ này như chuột thấy mèo.
Người phụ nữ này hừ một tiếng, quay đầu lại nhìn Trương Tư Tề đầy thị uy. Chẳng qua sau khi thấy rõ Dương Phàm đứng bên cạnh Trương Tư Tề, người phụ nữ này theo bản năng quay đầu lại nhìn Tề Hồng một chút, trong mắt lập tức lộ ra một tia chán ghét.
Người phụ nữ này, Dương Phàm cũng không hề có cảm giác tức giận, vẻ mặt cứng ngắc, dù là cười cũng là cứng ngắc. Trương Tư Tề thấy Tề Hồng đang chật vật, nhìn thấy có chút gì đó trong đấy, do dự một chút rồi nhỏ giọng nói:
- Xin lỗi, thứ tôi mắt kém, cô là ai?
- Tôi nói ra thân phận thì chắc chắn Tư Tề không nhận ra rồi. Lý Thanh.
Khuất Mỹ Mỹ ở bên cạnh có chút hả hê xem trò hay. Ý của Khuất Mỹ Mỹ hình như Trương Tư Tề gặp phải một chuyện rất bi thảm vậy.
- Lý Thanh?
Trương Tư Tề ra vẻ suy nghĩ một chút, vẻ mặt này rõ ràng làm cho Lý Thanh căm giận. Ý của Trương Tư Tề rất rõ ràng, tôi đã quên cô rồi.
Trương Tư Tề đột nhiên vỗ đầu rồi nói:
- Tôi nhớ ra rồi, cô là Bổng Tử Lý.
Nói xong Trương Tư Tề vội vàng che miệng cười cười xin lỗi, cố quay mặt nhịn cười một lúc rồi mới quay đầu lại nói:
- Xin lỗi, xin lỗi, đây đều là đám bạn học lén nói như vậy. Tôi thật sự không nhận ra cô, chủ yếu là cô thay đổi quá nhiều. Trước kia mặt cô chữ Điền, bây giờ lại thành mặt dài.