Chỉ là Lăng Y Mộc ăn những món ăn này, nhưng cũng không rõ rốt cuộc Cố Vĩ Ngạn muốn làm gì. Anh ta thật sự muốn cảm ơn cô nên mời cô ăn cơm sao?
“Trước kia cô Lăng là bạn gái của Tiêu Thiên Định sao?” Ăn được một nửa, Cố Vĩ Ngạn đột nhiên hỏi.
Bàn tay đang cầm đũa của Lăng Y Mộc đột nhiên cứng đờ, cô cúi đầu rồi “ừ” một tiếng. Quả nhiên người như anh ta có lẽ đã điều tra cặn kẽ ngọn nguồn của cô trước khi mời cô ăn bữa cơm rồi.
“Cô và anh ta chia tay là vì tai nạn giao thông năm đó sao?” Anh ta lại hỏi.
“Là như vậy thì sao?” Cô ngẩng đầu lên, hỏi ngược lại: “Anh Cố, người tôi đâm chết năm đó là vợ chưa cưới của Dịch Quân Phi. Như vậy nào ai dám hẹn hò với tôi ở cái đất Thanh Thuỷ này chứ?”
“Tôi dám” Anh ta nói.
Lăng Y Mộc sững người, nhìn người trước mắt mình với gương mặt kinh ngạc. Trong đầu cô lập tức trở nên trống rỗng.
“Sao nào? Cô có muốn thử hẹn hò với tôi không?” Anh ta nói.
Lăng Y Mộc nghe thấy lời nói này thì không chỉ không có cảm giác mờ ám gì, mà ngược lại có cảm giác da đầu tê dại. Người đàn ông trước mắt nói ra những lời này với vẻ mặt hờ hững và xa cách, giống như cô chỉ là một món đồ đối với anh ta mà thôi.
Một món đồ mà anh ta nhìn trúng.
“Theo như tôi được biết thì dường như gần đây anh Cố mới hẹn hò với một cô bạn gái mà” Cô nói ra những chuyện phiếm mà mình nghe được từ Sở bảo vệ môi trường.
“Ừm, có hẹn hò với một người. Nếu như cô hẹn hò với tôi thì đương nhiên tôi sẽ chia tay với cô ấy” Anh ta nói với vẻ trịnh trọng.
Anh ta đang đùa cái gì vậy? Lăng Y Mộc đột nhiên cảm thấy buồn cười, đối với ông hoàng xem ra chuyện hẹn hò thật tuỳ tiện.
“Tại sao?” Cô không hiểu. Nếu như là năm đó thì dáng dấp của cô cũng được, nhưng sống trong tù ngục ba năm, cộng thêm việc bây giờ ngày nào cũng phải đầm mưa dãi nắng, không hề chăm sóc. Cô thật sự không có gì có thể khiến người ta nhìn trúng cả.
“Gương mặt của cô nhìn cũng được, tôi thích như vậy” Anh ta nói.
“Mặt?” Cô không khỏi sờ lên mặt mình, cũng không hề cảm thấy gương mặt mình đẹp hơn so với những ngôi sao nữ ở trong làng giải trí.
Hơn nữa có rất nhiều ngôi sao nữ xinh đẹp tình nguyện làm bạn gái của anh ta.
“Nhất là đôi mắt của cô” Anh ta nói: “Đôi mắt của cô rất đẹp, nhưng ánh mắt của cô lại quá đau khổ và nặng nề”
Khi nói những điều này, ánh mắt của anh ta nhìn chằm chằm vào đôi mắt cô: “Thế nào, cô có muốn hẹn hò với tôi không?”
Nhìn anh ta thì giống như rất tuỳ ý, nhưng đôi mắt ấy dường như đã nhìn thấu cô vậy, nó ép cô đến nỗi không thề thở nổi.
Lăng Y Mộc bỗng nhiên đứng lên: “Tôi đi vệ sinh một chút” Cô tìm lý do, sau đó vội vàng rời khỏi phòng riêng.
Cố Vĩ Ngạn khế cụp mắt xuống, khoé môi nhếch lên ý đùa vui như có như không.
thuần khiết trong lòng cô đã không còn nữa rồi.
Lăng Y Mộc lắc đầu, vừa mới đi ra khỏi nhà vệ sinh thì đột nhiên có người vội vàng lao đến trước mặt cô. Sau đó người đó giơ tay lên và giáng một cái tát xuống.