“Đến đồn cảnh sát xem tình hình”
Bữa ăn của nhà họ Mộ kết thúc, Cố Lan Tâm có chút lúng túng, Mộ phu nhân và Mộ Thiếu Lãnh đều không ưa gì cô, cô ta vốn có thái độ không gây phiền phức, tránh xa bọn họ.
Bữa ăn kết thúc, cô ta chủ động gọi ông Mộ đến phòng sách nói chuyện, Mộ phu nhân và Mộ Thiếu Lãnh nhìn Cố Lan Tâm đi theo ông Mộ vào phòng sách, Mộ phu nhân cảm thấy e ngại, bàn tay nắm chặt.
Sắp đến ngày cưới, ông Mộ lại coi trọng Cố Lan Tâm như vậy, đã đến lúc phá hỏng việc rồi, Mộ phu nhân cười tươi, ánh mắt tinh ranh.
Một đêm trôi qua, Mộ Bắc Ngật chống chọi với cơn sốt, ở Mộ Thị làm việc cả đêm.
Buổi sáng ngày hôm sau, Cố Thị vốn bình an vô sợ bỗng nhiên cổ phiếu sụt giảm, vài hạng mục trong tay đều bị cướp mất, nhất thời tất cả hạng mục trong tay đều không còn nữa, khách hàng ít đi rất nhiều, đối với một Cố Thị vẫn luôn ổn định thì đây là một chấn động rất lớn, một biến cố rất lớn!
Mới sáng ra Cố Chấn Hải đến công ty đã nghe thấy tin tức này, sắc mặt tái mét, tài liệu trong tay rơi xuống đất!
Người ông ta lảo đảo, có chút không chấp nhận được ngã về phía sau, may mà thuộc hạ kịp đỡ lấy ông ta nếu không đã ngã đập đầu xuống đất rồi.
Cố Chấn Hải hít một hơi thật sâu, “Lan Tâm đang ở đâu? Mau gọi Lan Tâm đến đây, chuyện này là như thế nào?”
Mộ Bắc Ngật mặt lạnh lùng, hai chân vắt chéo, ngón tay gõ trên bàn, chậm rãi nhìn số liệu cổ phiếu trên màn hình máy tính, đây chính là một cú đánh lớn vào Cố Thị!
Dịch Bách ở bên cạnh, cậu ta có thể cảm nhận được lần này Mộ Bắc Ngật đã phẫn nộ tức giận như thế nào mới không chút nể tình ra tay với Cố Thị!
Nam Thần An ở bên cạnh Cố Tiểu Mạch cả một đêm, thuốc gây mê vẫn chưa hết, Cố Tiểu Mạch vẫn chưa hề có dấu hiệu tỉnh lại, anh ta nhẹ nhàng đưa tay ra làm giãn đôi lông mày đang cau lại của Cố Tiểu Mạch.
Làm xong tất cả mới đi ra khỏi phòng bệnh nghe báo cáo của thuộc hạ.
Biết được người đứng đẳng sau ra lệnh, Nam Thần An nheo mắt đầy nguy hiểm, không ngờ lại là Cố Chấn Hải.
Anh ta nắm chặt hai tay, nhưng vì Cố Chấn Hải là bố của Cố Tiểu Mạch nên anh ta vẫn có chút kiêng dè, anh ta quyết định đợi Cố Tiểu Mạch tỉnh lại rồi tính tiếp!
Nhưng câu tiếp theo của thuộc hạ khiến trái tim Nam Thần An đập lỗi nhịp, Mộ Bắc Ngật đã trực tiếp ra tay chèn ép Cố Thị hơn nữa còn ra tay không chút nể nang.
Cái kiểu bảo vệ một cách quang minh chính đại này khiến Nam Thần An sững sờ, ánh mắt lạnh lùng, “Đến Mộ Thị!”
Nam Thần An đến Mộ Thị một lần nữa, lúc anh đi theo nhân viên đến phòng làm việc, Mộ Bắc Ngật đang nhìn chăm chú màn hình máy tính.
Nghe thấy šng, anh ngẩng đầu lên nhìn, hai người đàn ông từ trước đến giờ mỗi lần gặp nhau đều như đi đánh trận, đao súng luôn trong tư thế sẵn sàng.
Mộ Bắc Ngật đứng lên, chỉ vào ghế sofa, “Ngồi”
“Tôi không ngồi đâu, tôi đến chỉ để hỏi Tổng giám đốc Mộ một chuyện”
Nam Thần An bước đến trước bàn làm việc, ánh mắt thẩm vấn.
“Tổng giám đốc Nam có chuyện gì?”
“Tôi nghe nói Tổng giám đốc Mộ đã ra tay với Cố Thị rồi, nhưng tôi cảm thấy rất kỳ lạ, đó là nhà vợ của Tổng giám đốc Mộ, Tổng giám đốc Cố là bố vợ tương lai của Tổng giám đốc Mộ, vậy mà Tổng giám đốc Mộ lại ra tay với ông ấy, hình như không tốt lắm, lý do là tại sao?” Nam Thần An nói từng câu từng chữ rất rõ ràng, không hề che giấu đi mục đích thăm dò của mình.
Mộ Bắc Ngật gật đầu, “Bởi vì Cố Tiểu Mạch”
Nam Thần An không hề muốn nghe câu trả lời này, anh ta có chút phẫn nộ, liếc nhìn anh một cái, “Tổng giám đốc Mộ, Tiểu Mạch cô ấy không phải là người phụ nữ mà anh có thể tùy tiện chơi đùa, nếu anh chán cô Cố rồi, Kinh Đô có rất nhiều phụ nữ, anh có thể tùy ý chọn, nhưng Cố Tiểu Mạch thì không được, cô ấy không chỉ có một mình, cô ấy còn có tôi, Tổng giám đốc Mộ!”
Nam Thần An không chút chần chừ do dự tuyên bố chủ quyền, mặt Mộ Bắc Ngật tối sầm, ánh mắt lạnh lùng, “Ai nói cô ấy là của anh?”
“Tôi có thể bảo vệ cô ấy”
Nam Thần An có chút phẫn nộ, hai tay chống xuống bàn làm việc, ánh mắt u ám nhìn chăm chằm anh.
“Cô ấy sẽ không đồng ý” Mộ Bắc Ngật hiểu rõ tính cách của Cố Tiểu Mạch, với nguyên tắc của cô, tuyệt đối sẽ không chịu khuất phục!
Chỉ sáu chữ như con dao sắc nhọn đâm vào tim Nam Thần An, anh ta nổi giận, sắc mặt có chút khó coi. . Truyện Lịch Sử
Cuối cùng Nam Thần An không biết mình đã rời khỏi Mộ Thị như thế nào, câu nói của Mộ Bắc Ngật cứ văng vẳng bên tai anh ta.