Sủng Mị

Chương 76: Hồn sủng mới




Âm thanh chói tai không ngừng quanh quẩn trong động, sắc mặt Sở Mộ lập tức biến hóa. Hiển nhiên là những con Băng Chuẩn khác đã phát hiện ra chuyện khác thường, từ đàng bay ngược trở về.

Sở Mộ nhìn thoáng qua chỗ sâu trong huyệt động, thời gian quá cấp bách nên hắn không có khả năng suy nghĩ nhiều, vội vã niệm chú ngữ hồn ước. Bất kể lần này bắt sống thành công hay không, Sở Mộ cũng phải dẫn Mạc Tà rời khỏi nơi này.

Quang mang màu lam chậm rãi xuất hiện nhẹ nhàng bao phủ thân thể Băng Không Tinh Linh, lúc mở rộng lúc thu nhỏ tựa như tâm tình Sở Mộ vậy.

"Gào..."

Tiếng gầm thét tức giận vang lên rất gần, Sở Mộ đã cảm giác sau lưng mình có một trận hàn phong thổi tới, làm cho cả người hắn rét run từng đợt.

"Mạc Tà, chúng ta đi." Sở Mộ không có thời gian suy nghĩ nhiều, lập tức chạy vào sâu trong động.

Mạc Tà mặt kệ quang mang hồn ước lượn lờ chung quanh thân thể Băng Không Tinh Linh, sải bước chạy theo bên cạnh Sở Mộ.

Sâu trong huyệt động có gió từ bên ngoài thổi tới, điều này nói rõ huyệt động này hai đầu tương thông. Sở Mộ không hề lo lắng sẽ bị đàn Băng Chuẩn vây chết trong này.

"Gào..."

Thanh âm gầm thét càng lúc càng gần, Sở Mộ đã có thể nghe được tiếng vỗ cánh rồi, hắn không dám quay đầu lại, ra lệnh cho Mạc Tà sử dụng Diễm Mang tạo thành chướng ngại đối với đám Băng Chuẩn ở phía sau.

Nhưng mà trong quá trình chạy trốn, Sở Mộ loáng thoáng cảm giác được hồn niệm của mình và một sinh mệnh khí tức lạnh như băng nối liền một chỗ. Chốc lát sau Sở Mộ cảm giác tinh thần của mình như lọt vào trong hầm băng vô cùng rét lạnh, sau đó bỗng nhiên sinh ra cảm giác thân thiết, quen thuộc.

"Đây... cái này… Băng Không Tinh Linh?" Nhận ra cỗ tinh thần liên lạc đặc thù, trên mặt Sở Mộ lộ vẻ quái dị không thể hiểu nổi.

Mặt hắn cau lại không phải vì buồn bã, mà nguyên nhân là vì vui mừng, nghi ngờ, ngạc nhiên và cực kỳ bất đắc dĩ.

Sở Mộ thi triển hồn ước bắt sống Băng Không Tinh Linh đã không còn bất kỳ hy vọng nào, hết lần này tới lần khác trong khi hắn chạy trốn, cái tên Băng Không Tinh Linh tâm trí đơn thuần kia lại nhận thức Sở Mộ. Chấp nhận linh hồn tương giao, sau đó Sở Mộ thành công ký kết hồn ước với con Hồn sủng này.

"Gào… gào..."

Băng Không Tinh Linh sinh ra tinh thần liên lạc cùng Sở Mộ, những con Băng Chuẩn cũng cảm giác thần thủ hộ của mình đã không còn thuộc về chúng nó nữa rồi. Cả đàn lập tức lửa giận dâng cao, tiếng gào thét kinh khủng đập vang khắp hang động. Không ngờ lại bất chấp giá nào, đồng loạt thi triển ra kỹ năng đáng sợ, Băng Nhận Bào Hao.

(Bào hào: gầm thét, thường được dùng như tiếng gió rít, bão gầm.)

Cảm giác được phía sau có một cơn lốc Băng Nhận bay tới, Sở Mộ không dám do dự chút nào, lập tức niệm chú ngữ thu hồi cái tên Băng Không Tinh Linh tâm trí cực thấp kia vào trong không gian Hồn sủng.

"Vù vù vù vù ~!"

Cơn lốc Băng Nhận lấp đầy cả huyệt động nhanh chóng ép sát Sở Mộ, hắn đã cảm giác sau lưng bị cắt xé cực kỳ đau đớn.

"Mạc Tà, bên này."

Khi Băng Nhận Bào Hao thổi quét qua, Sở Mộ vội vàng ôm lấy Mạc Tà nhảy sang một hướng khác ở trong huyệt động.

"Ù ù ầm ~~~!"

Cơn lốc Băng Nhận tràn qua bên tai Sở Mộ, tiếp tục dọc theo huyệt động thổi quét ra ngoài xa, vô số Băng Tinh bị cuồng phong đánh nát, bay loạn trong động.

"Ô ô ô ~~~!"

Mạc Tà từ trong ngực Sở Mộ nhảy ra ngoài, dùng đầu lưỡi liếm liếm gương mặt Sở Mộ, có lẽ là đang hỏi thăm hắn.

"Không có chuyện gì, không có chuyện gì."

"Ô ô ~~~!"

"Ừ ừ, thành công. Thế nhưng ta nghĩ cái tên Băng Không Tinh Linh này còn không biết hồn ước là cái gì, cứ thế tự nhiên đón nhận." Sở Mộ nói vô cùng bất đắc dĩ.

Đứng dậy, Sở Mộ đưa tay phủi lớp băng mỏng bám trên người, theo nhánh huyệt động tiếp tục đi về phía trước.

Sở Mộ bây giờ còn thừa lại hồn lực phải để dành nuôi nấng Bạch Yểm Ma, sau khi hồn lực khôi phục mới có thể triệu hồi Băng Không Tinh Linh ra xem xét.

"Đinh đinh đinh ~!"

Trong thế giới tinh thần của Sở Mộ vang lên tiếng Băng Không Tinh Linh, thanh âm này rõ ràng cho thấy nó cảm thấy nghi ngờ với không gian Hồn sủng, rồi lại không biết tinh thần liên lạc là thứ gì mà tồn tại trong đầu nó.

"Nơi này là hoàn cảnh mới của ngươi, trước tiên dưỡng thương trên người cho tốt đi." Sở Mộ dùng hồn niệm nói với Băng Không Tinh Linh.

Bộ dạng Băng Không Tinh Linh vẫn còn mờ mịt, cứ tới tới lui lui trong không gian Hồn sủng, hình như là đang bối rối lắm thì phải.

Nhìn thấy Băng Không Tinh Linh biểu hiện như thế, Sở Mộ lại càng cười khổ không chịu nổi. Sinh vật Nguyên Tố giới vốn tâm trí thấp hơn những loại Hồn sủng khác, thế mà con Băng Không Tinh Linh này lại còn chưa từng chiến đấu, sau đó mơ mơ hồ hồ bị hắn bắt sống.

Khả năng bắt sống một con Băng Không Tinh Linh cao đẳng cấp chiến tướng không cần chiến đấu nhất định là cực kỳ hiếm thấy. Hơn nữa, từ tâm trí Băng Không Tinh Linh biểu hiện ra thì tên này quả thực y như trẻ mới sinh, hoàn toàn không biết cái gì hết.

Nguyên Tố giới Hồn sủng khả năng miễn dịch đối với kỹ năng tinh thần cực mạnh, cho nên Sở Mộ không cần lo lắng Băng Không Tinh Linh bởi vì tâm trí thấp rồi bị kỹ năng tinh thần đánh sụp. Về phần chiến đấu là do Sở Mộ chỉ huy, chỉ cần Băng Không Tinh Linh phối hợp đúng chỗ, như vậy tâm trí thấp cũng không gây ảnh hưởng lớn, từ từ rồi sẽ có kinh nghiệm trận mạc thôi.

Mặt khác, Sở Mộ cảm thấy nguyên nhân chủ yếu làm cho con Băng Không Tinh Linh tâm trí thấp là vì đàn Băng Chuẩn nuôi dưỡng quá kỹ. Sau này cho nó tiếp xúc với thế giới bên ngoài thì tâm trí tự nhiên phát triển thành thục.

Giai đoạn bốn niệm Hồn Sĩ đã có thể bắt sống một con Hồn sủng cao đẳng cấp chiến tướng, Sở Mộ tuyệt đối là người vô cùng may mắn.

Cho dù Hồn sủng sư có thể ký kết hồn ước với bất kỳ chủng tộc Hồn sủng nào ở bất kỳ giai đoạn này, nhưng mà phần lớn Hồn sủng sư tại tuyệt đối không dám ký kết hồn ước với Hồn sủng đẳng cấp quá cao, trong khi thực lực của mình còn thấp.

Bởi vì hồn sủng chủng tộc đẳng cấp cao tăng trưởng thực lực rất nhanh, tâm trí thành thục cũng mau. Hơn nữa, từ trong xương chúng nó cũng có cao ngạo và tôn nghiêm của mình, coi như là ký kết hồn ước cùng nhân loại khi còn là ấu thú, nhưng khi đạt tới giai đoạn nhất định sẽ xuất hiện Hồn sủng phản bội.

Vấn đề phản bội không có giải trừ hồn ước giữa hai bên, nhưng mà Hồn sủng hoàn toàn không thèm nghe lời Hồn sủng sư, thường xuyên tự mình đi ra ngoài hoạt động, có thể nói là hoàn toàn thoát khỏi chủ nhân khống chế.

Hồn sủng rời khỏi chủ nhân quá xa căn bản không thể nào triệu hồi trở lại. Nếu như nó không tử vong sẽ vĩnh viễn chiếm lấy một không gian Hồn sủng và một vị trí triệu hoán.

Cho nên Hồn sủng sư ký kết hồn ước với Hồn sủng chủng tộc đẳng cấp cao là hành vi không sáng suốt.

Thông thường Hồn Đồ tốt nhất chỉ ký kết hồn ước với Hồn sủng cấp nô bộc, Hồn Sĩ liên hệ với cấp chiến tướng hoặc cấp chiến tướng trở xuống, Hồn Sư thì liên hệ với cấp thống lĩnh hoặc cấp thống lĩnh trở xuống.

Sở Mộ bây giờ là bốn niệm Hồn Sĩ, vì thế ký kết hồn ước với Hồn sủng cao đẳng cấp chiến tướng là thích hợp nhất. Đọc Truyện Online Tại TruyệnY Y

Sở Mộ theo phương hướng gió thổi tới từ từ xâm nhập, tầng băng trên vách động dần dần mỏng bớt, sau đó xuất hiện Thiết Đằng.

"Có ánh sáng rồi, hẳn là đi thông qua một địa phương khác."

Ánh sáng từ ngoài tràn vào, Sở Mộ không có vội vã rời khỏi huyệt động, bộ dạng vô cùng kích động mở Sủng Giám ra xem Hồn sủng mới của mình, coi thử Băng Không Tinh Linh có năng lực gì.

Băng Không Tinh Linh: Nguyên Tố giới - Băng hệ - Tinh linh tộc - cao đẳng cấp chiến tướng.

Có năng lực khống chế băng thiên phú. Cho dù là kỹ năng Băng hệ bình thường do Băng Không Tinh Linh thi triển cũng xuất thần nhập hóa, đây là Hồn sủng cấp chiến tướng có thiên phú Băng hệ cao cấp nhất.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv