Sau khi nghe xong, trong nháy mắt đạo nhân Vô Trần lộ ra vẻ hoảng sợ: “Con năm chắc?”
Lý Trạch Vũ cười ha ha: “Con đã quen dự đoán phán đoán của người khác, chắc hẳn sẽ không suy đoán sai.”
Ba người hòa thượng Nhất Trinh tôi nhìn ông, ông nhìn tôi, cuối cùng không lay chuyển được Lý Trạch Vũ, chỉ có thể kiên trì bỏ đi suy nghĩ đi cùng tới Quy Khư.
Hoàng Thành, Long Tổ.
Long Thanh Phong thảnh thơi nhấm nháp rượu ngon, nhìn bầu trời đêm, bỗng nhiên ông ta nhớ tới cảnh lần trước Lý Trạch Vũ dẫn ông ta đi uống rượu hoa.
Đúng lúc này.
“Sư phụ, sư phụ...” Long Thiên Quân vô cùng lo lắng vọt vào.
Long Thanh Phong nghiêm mặt, bất mãn nói: “Vội vàng hấp tấp còn ra thể thống gì? Con như vậy sau này sao ta yên tâm giao Long Tổ cho con hả?”
Long Thiên Quân trầm giọng nói: “Sư phụ, có chuyện lớn xảy ra.”
“Cho dù chuyện lớn bằng trời cũng phải giữ bình tĩnh, lẽ nào trước kia vi sư chưa từng dạy con?” Long Thanh Phong càng bất mãn.
Long Thiên Quân không thèm giải thích mà buột miệng: “Có một nhóm tộc Bất Tử bí mật tiến vào nước Hạ chúng ta.”
“Cái gì?” Nghe tin tức này, Long Thanh Phong gần như ngồi thẳng người, khiếp sợ hỏi: “Sao những quái vật kia lại tới chỗ chúng ta?”
Long Thiên Quân không nhịn được trợn mắt.
Một khắc trước còn dạy mình trời sập xuống cũng phải giữ bình tĩnh, kết quả bản thân lại là đức hạnh này?
“Nhóc con mau nói đi.” Long Thanh Phong thúc giục. “Chúng con bắt được mấy tộc Bất Tử cấp thấp và mọi được vài tin tức từ
trong miệng họ, là vua tộc Bất Tử - Gutian ra lệnh cho bọn họ tới, về phần mục đích bọn họ tới nước Hạ thì chưa rõ.”
“Gutian...” Long Thanh Phong hít sâu một hơi.
Thân là người sáng lập đơn vị đặc biệt thần bí nhất nước Hạ, ông ta đã từng gặp Gutian một lần.
Rất mạnh, mạnh ngoại hạng!
Long Thanh Phong không phải người trợ lực khí thế cho người khác mà tự làm giảm uy phong của mình, ông ta nghĩ cho dù mười mình cộng lại chỉ e cũng không đối phó được Gutian.
Quái vật kia chỉ thể hiện khí thế thôi cũng đã đủ đáng sợ.
“Có khoảng bao nhiêu tộc Bất Tử lẻn vào?” Long Thanh Phong lo lắng hỏi.
Long Thiên Quân nghiêm nghị nói: “Có lẽ gần năm trên tên.”
“Năm trăm tên.”
“Nhiều quái vật đến nước Hạ như vậy chắc chắn đã xảy ra chuyện lớn.”
“Lão quái vật Gutian kia không biết có tới không...” Long Thanh Phong nháy mắt như kiến bò trên chảo nóng, đi qua đi lại trong phòng làm việc.
Long Thiên Quân tốt bụng nhắc nhở: “Sư phụ, bình tĩnh đi ạ.”
“Ta bình tĩnh cái rắm.” Long Thanh Phong tức giận nói: “Những quái vật sống bằng máu kia nếu không kịp thời khống chế thì quỷ mới biết sẽ xảy ra chuyện gì.”
Bỗng nhiên Long Thiên Quân ngẩn người, giống như nghĩ ra gì đó, vội nói: “Sự phụ, không bằng tìm Lý Trạch Vũ hỏi thử, tên kia có sức ảnh hưởng rất lớn ở nước ngoài, chắc chẳn có thể tìm hiểu được nguyên nhân tộc Bất Tử đến nước Hạ.”
“Đúng, sao ta lại quên thằng nhóc kia?” Long Thanh Phong nhanh chóng lấy điện thoại mình ra rồi bấm dãy số của Lý Trạch Vũ.
Tút tút tút...
“Thả!” Sau khi điện thoại kết nối, Lý Trạch Vũ hơi không kiên nhẫn nói một chữ.
Long Thanh Phong giật mình, khó hiểu hỏi: “Thả gì cơ?”
ó rắm mau thải!”
Lý Trạch Vũ thản nhiên nói: Nghe vậy, Long Thanh Phong lập tức nổi trận lôi đình.
Ông ta là người phụ trách tối cao của Long Tổ, cho dù là Lý Định Quốc cũng phải nể tình ông ta mấy phần.
Nhưng Lý Trạch Vũ vậy mà không nể mặt ông ta như vậy.
Long Thiên Quân thấy sư phụ mình sắp nổi bão thì bèn vội khuyên: “Sư phụ, chúng ta phải cầu xin hắn đó, nhịn tí đi mà.”
“Ừ” Long Thanh Phong khẽ gật đầu, cố gắng để giọng điệu của mình hiền lành tí: “Trạch Vũ à, bỗng nhiên nước ngoài có một bầy quái vật chui vào nước Hạ chúng ta, cậu có thể giúp đỡ điều tra mục đích những quái vật kia tới không?”
Quái vật?
“Có tộc Bất Tử tới nước Hạ?” Giọng nói Lý Trạch Vũ rét lạnh.
“Má, lão già Gutian kia muốn đùa với lửa à?”