Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng

Chương 242: Tiên thức độc đan: Tâm Hỏa Thiêu (1)



Lý Trường Thọ nhìn ba nữ Luyện khí sĩ một lớn hai nhỏ ở trước mắt này...

Đôi mắt của Tửu Cửu vẫn còn mông lung, đứng đó vặn eo bẻ cổ, ngáp một tiếng, y phục có chút lộn xộn.

Hữu Cầm Huyền Nhã ở bên cạnh thì nhìn thẳng vào Lý Trường Thọ, đôi mắt kia nhìn chằm chằm Lý Trường Thọ, đã chuẩn bị kỹ càng cho việc nhận đánh phạt.

Lúc này Linh Nga đang cúi đầu đứng bên giường, trên khuôn mặt tràn đầy không còn gì để luyến tiếc...

Nếu như hỏi có người hỏi Linh Nga, bây giờ nàng có tâm trạng gì, chắc chắn nàng sẽ trả lời là rất hối hận.

Lúc trước không nên khoe khoang thủ đoạn nướng thịt đó, từ đó đã làm cho tiểu sư thúc và Hữu Cầm sư tỷ lần lượt luân hãm.

Biết rất rõ sư huynh sau khi xuất quan chắc chắn sẽ chửi mắng mình một trận, nhưng lại ôm mấy phần tâm lý “Huynh không trách các nàng”...

Lý Trường Thọ nhắm hai mắt lại, từ từ thở ra một hơi.

"Trường Thọ sư huynh!"

Hữu Cầm Huyền Nhã hai tay ôm quyền, cúi đầu nhận sai, mái tóc dài chải thành đuôi ngựa khẽ lắc lư, "Huyền Nhã thấy chúng linh thú là mừng rỡ, cho nên giật dây Linh Nga sư muội, tìm đủ các lý do, biến bọn chúng trở thành món ăn.

Huyền Nhã nguyện lĩnh hết sự trách phạt của sư huynh!"

Lý Trường Thọ mỉm cười, ôn thanh nói: "Ăn ngon không?"

"Ngon... hả" Trên khuôn mặt mỹ nhân vốn băng sương của Hữu Cầm Huyền Nhã, xẹt qua hai vệt đỏ ửng.

Tửu Cửu ngáp một tiếng, "Tiểu Trường Thọ, chẳng phải chỉ ăn chút linh thú của ngươi thôi sao, sư thúc dùng bảo tài linh thạch đổi cho ngươi là được."

Lý Trường Thọ lạnh nhạt nói: "Sư thúc, bảo tài linh thạch của người đã hóa thành một phương thức khác, làm bạn bên cạnh người rồi."

"Nguy rồi! Suýt chút nữa thì quên vốn liếng đã dùng hết rồi!"

Tửu Cửu lập tức giật mình, cả người thanh tỉnh lại, chân trần đứng trên mặt đất, đứng đó trầm ngâm một lát.

Mặc dù có đôi khi nàng có hơi “quá” một chút, nhưng thân là sư thúc, vẫn chưa đến mức khi dễ một tiểu sư điệt.

Linh Nga khẽ thở dài, khẽ cắn môi, biết lúc này mình nhất định phải chung một chiến tuyến, kéo tiểu sư thúc và Hữu Cầm sư tỷ lên thuyền hải tặc.

Thế là Linh Nga thấp giọng nói: "Sư huynh, toàn bộ nguyên nhân của việc này đều bắt nguồn từ muội..."

"Sư muội, không cần căng thẳng như vậy đâu." Lý Trường Thọ cười híp mắt nói một câu, "Dù sao bản sư huynh cũng không phải ma chướng gì, muội sợ hãi như vậy làm gì."

Khóe miệng Linh Nga co quắp một trận, vô thức lui về sau nửa bước.

"Tha cho Tiểu Linh Nga đi! Có chuyện gì cứ tìm đến ta!"

Tửu Cửu quả quyết bảo vệ Linh Nga ở phía sau, ưỡn ngực ngẩng đầu, "Cùng lắm thì thiếu nợ dùng cơ thể để bồi thường! Sư thúc ta ở bên cạnh phụng bồi ngươi!"

"Sư thúc, người đừng nói những lời này." Lý Trường Thọ cau mày nói, "Đệ tử vẫn luôn tôn kính với người, không hề có ý nghĩ xấu nào cả."

"Phi! Ta nói là giúp ngươi luyện đan luyện trận cơ!"

Tửu Cửu khẽ hừ một tiếng, đúng lúc cũng có đỏ mặt trong nháy mắt, vào lúc này lại không thể buông xuống “uy nghiêm” của bản thân sư thúc, lại mạnh miệng bổ sung thêm một câu:

"Là do ngươi có ý nghĩ xấu đó?

Nếu ngươi có ý nghĩ bổn phận đó đối với Linh Nga, vậy thì bản sư thúc sẽ có thêm kiến thức nha!"

Khóe miệng Lý Trường Thọ khẽ run rẩy, lại nhẹ nhàng mở rộng đề tài này.

Độ Tiên môn bọn họ cũng có thần thú.

Lý Trường Thọ chắp tay cảm thán: "Ăn đã ăn rồi, ta còn có thể để cho các ngươi phun ra hay sao?

Nhưng Tiểu Quỳnh phong ta không thể tự nhiên gặp tổn thất như vậy được, giá trị của những linh thú kia, ta sẽ tính toán kỹ càng.

Hiện tại ta sẽ cho ba vị một phương thức khác để đền bù, ba vị hãy xem đây."

Nói xong, hắn lấy ra hai quyển trục da dê trong tay, từ từ mở ra, trên đó lại là một bản thiết kế phức tạp.

"Nếu như ba người cảm thấy không có vấn đề gì, vậy thì ấn vân tay từng người lên trên đây, lập ra lời thề, tùy ý khởi công đi."

"Đây là thứ gì vậy?"

Tửu Cửu bước lên đầu tiên, ba người cũng có chút buồn bực...

Thế là tầm nửa ngày sau.

Bên ngoài Linh thú quyển, ba thân ảnh xinh đẹp kéo tay áo, chỉnh sửa làn váy, dùng tiên lực, pháp lực kéo một đống gỗ vừa mới xử lý xong, từ đằng xa chậm rãi bay tới...

Rất nhanh trong Tiểu Quỳnh phong đã vang vọng một tiếng nũng nịu.

Bên trong phòng đan, ngón tay Lý Trường Thọ hơi động đậy một chút, kiên cố thêm đại trận ngăn cách xung quanh Tiểu Quỳnh phong lên hai tầng.

Mặc dù hắn không để ý tới thua thiệt là gì, nhưng nếu để đệ tử khác ngẫu nhiên bắt gặp, vị thủ tịch đại đệ tử kia, ở bên ngoài thì giống như băng sơn, hiện tại chính là chạm tay có thể bỏng lại làm thợ mộc trong Tiểu Quỳnh phong của hắn...

Những đồng môn cùng thế hệ ôm một số ảo tưởng tốt đẹp với đối với vị thủ tịch đệ tử này, đoán chừng sẽ sinh ra một chút tâm ma, ma chướng.

Hắn thầm lắc đầu, Lý Trường Thọ tiếp tục mở lò luyện đan.

Nguyên liệu để làm Hùng Tâm đan dồi dào, làm thêm mấy lò linh đan cấp thấp rồi đem đi bán, mua chút linh thú, cây non về mới là được.

Nếu không thì linh thú quyển sẽ trống không, hắn luôn cảm thấy dường như thiếu đi một thứ gì đó, Tiểu Quỳnh phong cũng không quá viên mãn.

Lần này, mua mấy thứ giá rẻ nhưng khẩu vị không tệ đi.

Hiện nay luyện đan phải dùng máu linh thú máu, ít nhất cũng phải vượt qua mấy ngàn năm, trong Tiểu Quỳnh phong cũng không có những vật này, thỉnh thoảng còn phải đi Đan Đỉnh phong mượn chút danh tiếng để chiếm đoạt.

Nửa tháng luyện đan, gần đây linh thú quyển cũng náo nhiệt được nửa tháng.

Lý Trường Thọ cũng không làm khó dễ ba nàng, dù sao một người là thân sư muội, một người là tiểu sư thúc có quan hệ thân cận, còn có một Hữu Độc mọi thứ đều quá mức nghiêm túc.

Chẳng qua là gần đây, Lý Trường Thọ chỉ để cho các nàng dựng lên một lầu các ở nơi sơn linh thủy tú trong linh thú quyển, để cho các nàng sau này có nơi để chơi đùa.

—— Bên hồ chính là nơi nghỉ ngơi của mình và sư phụ, nếu để các nàng đi qua đó sẽ không được thỏa đáng cho lắm.

Tổng thể công trình này, ngoại trừ lầu các cũng có một chút cải tạo quy hoạch linh thú quyển.

Dựa theo hiệu suất của các nàng, chậc, đoán chừng trong vòng ba mươi năm nhất định có thể hoàn thành, cũng không ảnh hưởng đến chuyện Hữu Cầm Huyền Nhã đi tham dự đại hội nguồn gốc tam giáo.

Ba người vừa làm vừa vui đùa ầm ĩ, nửa ngày có thể kéo thành nửa tháng mới làm xong việc xây dựng lầu các...

Lý Trường Thọ đối với cảm giác này bất lực sâu sắc, cũng quyết định, sau này hắn phải duy trì một khoảng cách nhất định với ba nàng, phòng ngừa bị loại này truyền nhiễm.

...

Mấy tháng sau, trong Đan Đỉnh phong.

Lý Trường Thọ theo lệ cũ, cách một khoảng thời gian sẽ đến thăm lão gia tử Vạn Lâm Quân.

Hai người đi dạo trong khu rừng Đan Đỉnh phong, bóng rừng lượn quanh, bước đi trên con đường mòn xa xa, ánh sáng đung đưa, cũng có một sự lịch sự tao nhã đặc biệt.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv