Sự Báo Thù Của Tang Thi Hoàng

Chương 76



Edit + beta: Zombie cưỡi Lợn

10644467_548539228612837_7248613934315950777_n

“Hắn thích loại cảm giác này, hắn thích người khác đem hắn cùng A Thần đặt ở một chỗ rồi dùng ngữ khí ái muội nhắc tới.”

Những người trong Lạc Vân dong binh đoàn may mắn còn tồn tại cơ bản đều bị An Dương thuyết phục.

Bọn họ cũng không biết hết thảy đều do Mộ Lê Thần cùng An Dương liên thủ thiết kế, cho nên bọn họ đều làm theo những gì Mộ Lê Thần dự kiến, tất cả đều nhất trí để An Dương trở thành đội trưởng của Lạc Vân dong binh đoàn.

An Dương cố ý từ chối một chút: “Tôi chung quy cũng chỉ là một người ngoài, cùng mọi người ở chung thời gian không dài, muốn tôi làm đội trưởng, có phải không thích hợp hay không?”

Trương Đại Hữu làm đại biểu, ra mặt thuyết phục An Dương: “Anh cứu vớt Lạc Vân dong binh đoàn trong lúc nguy nan, còn là bạn tốt của đội trưởng Tiêu Lạc, thực lực lại cao cường, hoàn toàn có tư cách làm đội trưởng của chúng tôi.”

An Dương trầm ngâm trong chốc lát, nói: “Vậy được rồi, tôi tạm thời đảm nhiệm chức đội trưởng, nếu như có sai lầm gì, mọi người không cần phải nể mặt mũi tôi, cứ nói thẳng.”

Những lời này đương nhiên là khách sáo, cũng sẽ không có ai coi là thật.

An Dương liền chính thức hợp nhất Lạc Vân dong binh đoàn, bước tiếp theo liền nên đánh nhập vào bên trong căn cứ B thị.

Chuyện thứ nhất sau khi An Dương trở thành đội trưởng, chính là đổi tên.

Danh tự Lạc Vân dong binh đoàn là từ hai anh em Tiêu Lạc, Tiêu Vân mà đặt, nếu không thay đổi, sẽ khó tránh khỏi có người nhắc tới thời điểm lúc trước khi Tiêu Lạc còn là đội trưởng cùng với dị năng giả hệ chữa lành – Tiêu Vân còn ở dong binh đoàn.

Bình thường thì không sao, nhưng một khi dong binh đoàn xuất hiện nguy cơ nào đó, cái danh tự của binh đoàn dễ dàng khiến đoàn viên hoài niệm đến Tiêu Lạc cùng Tiêu Vân, nhân tâm bất ổn, khiến hắn bất lợi trong việc quản lý dong binh đoàn.

An Dương dù sao cũng là đội trưởng mới, thực lực lại cao, bởi vậy hắn đưa ra chuyện thứ nhất, không ai phản đối.

Chung quy chỉ là sửa tên mà thôi, dù sao hai anh em Tiêu gia đã chết, sửa lại tên cũng không có gì.

Bất quá sửa tên gì mới tốt đây?

Các đoàn viên vội vã thảo luận, bất quá cuối cùng vẫn là nhìn về phía An Dương, dong binh đoàn đến cùng nên đặt tên là gì, bọn họ có thể đề ý kiến, nhưng người quyết định đương nhiên là An Dương.

An Dương nói: “Gọi Tinh Thần dong binh đoàn đi.”

Có người hỏi: “Tên này có hàm nghĩa gì?”

An Dương cười cười, hàm hồ nói: “Kỷ niệm cá nhân thôi.”

Kỷ niệm ai thì hắn chưa nói, nhưng cơ hồ ai nấy đều thấy được hắn là đang kỷ niệm người nào, một đám đều ồn ào trêu chọc vị đội trưởng mới nhận chức trẻ tuổi.

“Đội trưởng, anh đây là kỷ niệm ai vậy?”

“Còn cần phải hỏi sao? Khẳng định là kỷ niệm người trong lòng! Tôi nhớ rõ có câu tình thoại là nói như thế này, người trong lòng giống như ngôi sao tỏa sáng đến chói mắt vậy……”

“Nói bậy, khẳng định là vì bên trong có tên người trong lòng của đội trưởng.”

“Đội trưởng, người trong lòng của anh tên gì vậy?”

“…”

An Dương mặc cho bọn họ đoán tới đoán lui, cũng không thèm bác bỏ, tâm tình lại rất tốt.

Hắn thích loại cảm giác này, hắn thích người khác đem hắn cùng A Thần đặt ở một chỗ rồi dùng ngữ khí ái muội nhắc tới.

Chẳng cần quan tâm những người này biết hay không biết A Thần là ai, nhưng loại cảm giác này, khiến hắn cảm thấy A Thần là thuộc về hắn, là của riêng hắn mà thôi.

Tuy rằng lý trí nói cho hắn biết mình đang nằm mơ, nhưng cảm tình lại nói cho hắn, trầm mê trong đó nhiều một chốc cũng không sao.

~ ○ ~ ○ ~ ○ ~

An Dương mang theo Lạc Vân dong binh đoàn, không đúng, hiện tại là Tinh Thần dong binh đoàn.

An Dương mang theo Tinh Thần dong binh đoàn tới căn cứ B thị, đoàn xe tiến vào căn cứ rất nhiều, đội ngũ bọn họ phải xếp hàng thật dài ở phía sau.

Đợi từ giữa trưa đến khi mặt trời lặn mới đến phiên bọn họ, nhưng không ai dám có câu oán hận hoặc là chen ngang, chung quy đám người canh gác đeo một thân súng đạn đứng trước cửa căn cứ cũng không phải vật bài trí.

Kiểm tra đoàn xe là đội tự vệ của căn cứ, loại đội tự vệ này người bình thường đều cùng quản lý cấp cao của căn cứ có quan hệ không tầm thường, dựa vào quan hệ như dầu với nước này mà làm không ít chuyện.

Nếu đội tự vệ không dựa vào bọn họ bảo vệ vài người của căn cứ, bằng không mấy cái quân nhân được trang bị đến tận răng cùng đội ngũ dị năng giả kia làm ăn kiểu gì đây?

Người của đội tự vệ đứng ở cửa căn cứ kiểm tra đoàn xe, phàm là đoàn xe muốn tiến vào căn cứ thì phải cung cấp cho bọn họ vài thứ tốt tốt một chút. Bằng không bọn họ sẽ chỉ dùng một câu nghi có người bị lây nhiễm tang thi virus, toàn bộ đoàn xe liền có thể bị khóa lại.

Cái gọi là Diêm Vương dễ chọc tiểu quỷ khó chơi, chính là đạo lý này.

Cho nên rất nhiều người sống sót vì tránh cho bị chộp tới khu cách ly, thời điểm tiến vào căn cứ trực tiếp cấp cho nhân viên đội tự vệ đang kiểm tra mấy thứ tốt, xem như hao tài tiêu tai.

Bằng không bị bắt đi cách ly, thời gian lãng phí quá nhiều không nói, còn phải bị người ta đoạt xuống một tầng da mới xong.

Nếu vậy, còn không bằng hiện tại chủ động đưa một chút, anh tốt tôi cũng tốt, mọi người đều tốt.

Bất quá loại đãi ngộ này cũng chỉ giới hạn ở vài đội ngũ dong binh đoàn thường thường, còn các dị năng giả thực lực cao cường, đám người đội tự vệ ngược lại còn phải chủ động chạy đi nịnh bợ.

Chung quy bọn họ cùng quản lý cấp cao mặc dù có quan hệ, nhưng so với chuyện đám tầng lớp cao cấp trong căn cứ đều vô cùng coi trọng sức mạnh của dị năng giả cấp cao, bọn họ đến cả cái rắm cũng không bằng.

Đến phiên Tinh Thần dong binh đoàn, lúc Trương Đại Hữu muốn ra mặt đi theo người của đội tự vệ ‘đàm chuyện tốt’, thì bị An Dương cản lại.

Nực cười, hắn nếu muốn được quân đội cùng Tần gia coi trọng, như thế nào có thể hạ mình chạy đi lấy lòng một đám người như vậy?

Hắn nếu thật sự làm thế, ngược lại sẽ cho người ta một loại cảm giác khí khái không đủ.

An Dương trực tiếp xuống xe, nói với đám người đang kiểm tra: “Yên tâm, đoàn xe chúng tôi không thành vấn đề, lúc trước chẳng phải quân đoàn của tôi cũng đều không có phiền toái sao.”

Tên cầm đầu nhìn đến An Dương, sắc mặt hơi đổi, sau đó vung tay lên, vốn định tiến lên cướp đoạt một chút thì thành viên đội tự vệ bỗng lui về phía sau.

Người nọ cười tủm tỉm tiến lên, đối với An Dương gật đầu nói: “Thì ra là An đội trưởng, ngài lần này trở về khẳng định là thu hoạch không nhỏ đi?”

Hắn cùng An Dương cũng coi như quen biết, chung quy An Dương cũng thường xuyên ra vào căn cứ làm nhiệm vụ của dị năng giả, cho nên số lần gặp hắn ở cửa lớn của căn cứ phải nói là rất nhiều.

An Dương gật gật đầu, nói: “Vậy tốt, cũng đã diệt Lôi Hỏa dong binh đoàn, bất quá thủ hạ ban đầu của tôi cũng chết sạch, thu hoạch không tính là lớn.”

Người nọ nghe vậy thần sắc liền ngưng trọng, hắn lúc này mới chú ý tới, những người đi cùng An Dương trở về căn cứ đều không là những đoàn viên ban đầu.

Hắn ngượng ngùng cười nói: “Những người này là……”

An Dương nhẹ nhàng bâng quơ nói: “Không có gì, chỉ là được bầu phiếu chọn mà thôi.”

Hắn nói rất đơn giản thoải mái, song người nghe được lại đầu đầy mồ hôi lạnh.

Đoàn dị năng giả này đẳng cấp không thấp mà lại cùng nhau bỏ phiếu chọn người?

Nhân mạch này, thủ đoạn này…… Không bái phục không được a.

Người nọ nào dám lấy của An Dương một khối bánh quy, chỉ vội vàng để người cho đi.

An Dương cười cười, sau khi lên xe, tùy tay mở cửa sổ xe ném cho người nọ một khối thú đan cấp ba.

Thái độ tùy ý kia giống như cấp cho người ta một cái phí nhỏ.

Tiếp được thú đan cấp ba, người nọ một chút cũng không cảm thấy An Dương là khinh thường hắn, hắn mới lười quản nhiều như vậy, vốn tưởng rằng hôm nay sẽ không chiếm được thứ gì từ An Dương, không nghĩ tới lại được một viên thú đan cấp ba.

Ánh mắt hắn sáng ngời trong suốt nhìn thú đan trong tay, đem nó xem như bảo bối mà cất trong lòng.

Nguyên nhân An Dương làm như vậy vẫn là vì câu nói kia — Diêm Vương dễ chọc, tiểu quỷ khó chơi.

Nếu cái gì cũng không cho, khó tránh khỏi đối với người này sẽ sinh ra chuyện không hay, về sau nếu không cẩn thận để hắn ngáng chân liền làm hỏng kế hoạch thì không được.

Nhưng nếu mặc cho hắn vơ vét tài sản, An Dương sẽ rất mất mặt, sau khi dễ dàng tiến vào căn cứ sẽ bị người xem nhẹ.

Cho nên hắn dứt khoát khiến người nọ thức thời mở miệng cho hắn đi, sau đó lại ném cho người nọ một quả táo ngọt.

Đám người xe An Dương chậm rãi tiến vào căn cứ, lúc đi ngang qua cửa lớn của căn cứ đại môn, cạnh cửa có một cái đài thoạt nhìn cùng âm hưởng với máy móc phát ra âm thanh ‘tích tích’, sau đó đèn màu xanh sáng lên.

Dụng cụ này chính là để tra xét virus tang thi, chỉ cần có sinh mệnh đi đến trước mặt nó, đều sẽ bị tra xét.

Không có lây nhiễm virus tang thi thì sáng đèn xanh, bị lây nhiễm tang hoặc ở thời kỳ ủ bệnh thì sáng đèn đỏ.

An Dương mở cửa sổ nhìn về phía cái máy đang sáng lên đèn xanh xem xét, thần sắc có chút khó lường.



An Dương vào căn cứ, liền để các đoàn viên đi hậu cần căn cứ, sau đó mang theo Trương Đại Hữu đi đến đại sảnh hành chính.

Nói đi đại sảnh hành chính, kỳ thật chính là đến văn phòng làm việc, mọi sự tình đều được giải quyết ở chỗ này.

Tỷ như tìm phòng ở, hoặc dùng tinh hạch thú đan đổi lấy các loại phiếu, hay đăng kí dong binh đoàn, còn có tiếp giao nhiệm vụ……

An Dương hiện tại tới nơi này là vì giao nhiệm vụ, đăng kí dong binh đoàn.

Lúc trước hắn dẫn dắt cái dong binh đoàn nhỏ kia lĩnh nhiệm vụ giết sói biến dị còn chưa giao, nhiệm vụ giết rắn biến dị của Lạc Vân dong binh đoàn cũng là muốn giao, bất quá cái này là do Trương Đại Hữu đến làm.

An Dương hắn đại biểu dong binh đoàn nhỏ của mình lúc trước đã bị diệt đi giao nhiệm vụ, Trương Đại Hữu thì đại biểu Lạc Vân dong binh đoàn giao nhiệm vụ.

Vốn dĩ nhiệm vụ giết rắn biến dị bị người khác tiếp được lại biến thành trạng thái không người nhận.

An Dương nhìn khung nhiệm vụ một cái, sau đó kêu nhân viên công tác gạch bỏ dong binh đoàn của hắn.

Hắn đem dong binh đoàn nhỏ của chính mình gạch bỏ, lại gia nhập Lạc Vân dong binh đoàn, đem bản thân thiết lập thành đội trưởng, cuối cùng sửa Lạc Vân dong binh đoàn thành Tinh Thần dong binh đoàn.

Yêu cầu của hắn thực phiền toái, bất quá em gái thực hiện cho hắn ngược lại rất nhiệt tình, một chút cũng không ngại phiền toái giúp hắn giải quyết.

Em gái nhỏ cầm ra hai cái bảng giao cho An Dương: “Điền vào bảng đi.”

Một cái bảng là dùng để loại bỏ dong binh đoàn, để làm vậy ngoại trừ tính danh cơ bản, còn cần điền thân phận của mình vào trong dong binh đoàn, dị năng và đẳng cấp của bản thân, cùng với có muốn gạch bỏ dong binh đoàn hay không.

Cái bảng còn lại là để gia nhập Lạc Vân dong binh đoàn, tấm bảng trước mặt không khác gì so với cái đầu tiên, thậm chí nội dung cần điền còn muốn thiếu một ít.

Cuối cùng đến thời điểm quyết giải chuyện đổi tên của Lạc Vân dong binh đoàn, em gái công tác hỏi: “Cái này phải để đội trưởng hoặc là phó đội trưởng Lạc Vân dong binh đoàn đến giải quyết.”

Trương Đại Hữu đứng bên cạnh chờ đợi nói: “Anh ấy chính là đội trưởng của chúng tôi.”

Em gái công tác sửng sốt, thanh danh Lạc Vân dong binh đoàn tại căn cứ không nhỏ, danh tiếng hai anh em Tiêu gia càng lớn, cho nên cô ta biết đội trưởng Lạc Vân dong binh đoàn là Tiêu Lạc.

An Dương chỉ thản nhiên nói: “Tiêu Lạc đã chết dưới vuốt biến dị thú, tôi hiện tại là đội trưởng mới.”

Em gái công tác nhìn về phía Trương Đại Hữu, cô ta đối Trương Đại Hữu vẫn là có ấn tượng, nhận ra hắn thật sự là thành viên của Lạc Vân dong binh đoàn.

Thấy Trương Đại Hữu gật đầu, em gái công tác lại cầm ra một tấm bảng khác, bảo An Dương điền.

Đây lại là bảng dùng để đăng kí dong binh đoàn mới.

An Dương kinh ngạc giơ tấm bảng nhìn:“Sao lại là cái này? Tôi cũng đâu không phải đăng kí dong binh đoàn mới.”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv