Tịch Cảnh Dương và Kỷ Thần Hi ngồi đối diện Diệp Lạc Anh, không khí trong phòng khách trở nên ấm cúng hơn. Diệp Lạc Anh nắm tay Kỷ Thần Hi, ánh mắt đầy ân cần.
"Thần Hi, con và Cảnh Dương đã đăng ký kết hôn rồi phải không? Hai đứa có kế hoạch tổ chức hôn lễ chưa?" Bà hỏi, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng chứa đầy sự quan tâm.
Tịch Cảnh Dương nhanh chóng nhận ra câu hỏi có thể khiến Kỷ Thần Hi khó xử, nên anh liền lên tiếng thay cô:"Chúng con sẽ đợi đến khi Tiểu Hi tốt nghiệp, lúc đó sẽ tính đến chuyện tổ chức sau." Anh cười nhẹ, nhìn cô gái bên cạnh mình nói tiếp:"Dù sao thì hiện tại cả hai bọn con vẫn đang rất tốt."
Là một người từng trải của thế hệ trước, Diệp Lạc Anh biết rõ con trai mình đang dối lòng.
Với tình cảm sâu đậm đi qua bao sóng gió hơn mười năm qua của hai người, Tịch Cảnh Dương sẽ là người nôn nóng hơn ai hết để được tổ chức cho Kỷ Thần Hi một hôn lễ thế kỷ mà ai ai cũng phải biết đến. Nhưng anh chấp nhận ra trì hoãn việc ấy lại, còn không phải vì những hòn đá cản đường vẫn còn chưa được giải quyết hoàn toàn hay sao.
Từ sau khi trở về từ Nước R, kẻ thù của Tịch Cảnh Dương không hề ít đi mà ngày một nhiều hơn, dù anh đã lựa chọn sống kín tiếng nhất có thể, đến mức hầu như mọi người quên mất sự tồn tại của anh ở nhà họ Tịch.
Nhưng sự cám dỗ của cái ghế gia chủ cùng khối tàn sản kếch xù, có ai lại không tham lam nhắm đến cơ chứ. Máu mủ ruột thịt đến cuối cùng cũng chịu thua mấy từ tiền tài và quyền lực.
Trước khi Kỷ Thần Hi xuất hiện, Tịch Cảnh Dương luôn dùng cách đứng trong tối để âm thầm kiểm soát mọi việc một cách hoàn hảo nhất. Nhưng kể từ khi cô gái này xuất hiện, cậu con trai luôn có những tính toán cẩn thận trước khi làm một việc gì đó mà Diệp Lạc Anh biết, đã hoàn toàn biến mất. Thay vào đó, anh trở thành người hành động một cách thiếu suy nghĩ mà không nghĩ trước đến hậu quả, sẵn sàng chấp nhận mọi rủi ro vì cô gái của mình.
Thời gian trước Tịch Cảnh Dương đã lần đầu công khai thân phận của bản thân trước đám đông, mà còn là trước mặt những người có thân phận và địa vị không nhỏ trên đất Thủ Đô và những thành phố lớn khác, cũng là lúc anh đã sẵn sàng đối đầu với kẻ thù từ trong ra ngoài ở mọi phương diện.
Diệp Lạc Anh thấu hiểu sự lo lắng trong lòng con trai khi anh công khai thân phận và mối quan hệ với Kỷ Thần Hi. Một hành động đầy mạo hiểm và là con dao hai lưỡi khi vừa có những điều tốt, vừa có thể kéo theo những mối nguy hiểm.
Khi Tịch Cảnh Dương quyết định công khai quan hệ để Kỷ Thần Hi danh chính ngôn thuận trở thành chủ mẫu tương lai của nhà họ Tịch, anh đã xác định rằng không ai có thể xem thường cô nữa, khi mang trên mình cái danh người phụ nữ của anh. Tuy nhiên, hành động đó cũng như một đèn hiệu, thu hút những kẻ thù đang âm thầm rình rập.
Kỷ Thần Hi trở thành mục tiêu của những kẻ nhắm đến Tịch Cảnh Dương, bởi họ hiểu rằng cô chính là điểm yếu duy nhất mà anh có. Cũng chính vì thế, tổ chức hôn lễ ở thời điểm nhạy cảm này quả thật rất liều lĩnh. Vì chỉ khi dọn sạch sẽ được những mối nguy hại này, Kỷ Thần Hi mới thật sự được an toàn khi mang danh thiếu phu nhân nhà họ Tịch và cũng là chủ mẫu kế nhiệm của cả gia tộc.
Mọi thứ mà Tịch Cảnh Dương muốn làm và sẽ làm khi một mình chắn hết mọi nguy hiểm, Diệp Lạc Anh khẳng định Kỷ Thần Hi hoàn toàn không biết đến, và con trai của bà cũng sẽ không bao giờ nói ra.
"Các con đã ăn tối chưa? Hôm nay lần đầu Tiểu Hi ăn cơm ở nhà tổ, mẹ nhất định phải xuống bếp mới được!" Dù thế nào thì con trai bà của đã trưởng thành, anh tự biết việc gì nên làm và không nên làm, Diệp Lạc Anh cũng sẽ không quản nhiều, âm thầm cho qua mấy chuyện đau đầu đó, mỉm cười hỏi.
Vẻ mặt Tịch Cảnh Dương thoáng chút thay đổi, vừa định ngăn cản thì cô gái bên cạnh hào hứng hùa theo.
"Vâng, để con giúp mẹ nhé?"
Tịch Cảnh Dương:"...
Bộ đôi song sát hủy diệt mọi công thức nấu ăn mà cùng nhau vào phòng bếp, anh lo là bản thân chắc không còn mạng sống sót đến ngày mai nữa mất. Nếu hiện tại anh nói cần đến công ty tăng ca, liệu hai người họ có tin không nhỉ?
"Mẹ, không cần phiền thế đâu. Dù sao ông nội và cha đều vắng nhà, chúng ta ra ngoài ăn đi." Tịch Cảnh Dương cố giữ vẻ bình tĩnh nói với mẹ mình, sau đó nghiêng đầu nhỏ giọng nói với cô vợ nhỏ:"Ban nãy em ăn nhiều như thế, lỡ may không ăn hết đồ mẹ nấu thì mẹ sẽ buồn đó."
Kỷ Thần Hi nhìn Tịch Cảnh Dương, vẻ mặt bối rối. Cô cũng quên mất việc bản thân gần như dọn sạch các món bày bán trong khu phố ăn vặt, lúc này quả thật không thể ăn thêm nhiều được nữa, nhanh chóng bị Tịch Cảnh Dương thao túng tâm lý, cười gượng gạo nói:"Con thấy Cảnh Dương nói đúng, hay chúng ta ra ngoài ăn nhé? Vừa hay con muốn cùng mẹ đi dạo trung tâm thương mại có được không ạ?"