Edit: Vân Nhi
Ngoài việc học tập thêm về võ công, những phương diện khác Tiểu Long Nữ cũng nhận được ích lợi không nhỏ. Sau khi đã quen thuộc mọi chuyện, Niệm Từ, Mạc Sầu, Mai Siêu Phong liền lôi kéo nàng làm thành cuộc trò chuyện của phụ nữ, chia sẽ bí mật riêng tư của phụ nữ. không cần biết là về tình cảm hay là về thái độ làm người, cũng khiến cho cô gái đơn thuần học hỏi được rất nhiều.
Không biết tại sao nhưng Tiểu Long Nữ rất thích ở cùng với Mai Siêu Phong. Có thể là do tuổi tác của Mai Siêu Phong giống như là mẫu thân của Tiểu Long Nữ, nàng ở bên cạnh Mai Siêu Phong hưởng thụ tình thương của mẹ mà nàng chưa từng biết tới. Cuộc sống của Mai Siêu Phong bây giờ rất tự tại, mấy con trai đã lớn lên, có thể tự chăm sóc bản thân mình, nên nàng có thể có thêm nhiều thời gian làm những chuyện mà mình muốn.
Đối với những cậu bé học tập chung với Tiểu Long Nữ, trong mắt chúng, tiểu Long Nữ chỉ là tiểu sư thúc của Hổ tử mà thôi. Kết quả là bối phận trên đảo vốn đã xưng hô hỗn loạn bây giờ lại loạn thêm một lần nữa, tất cả hài tử đều gọi Tiểu Long Nữ là “tiểu sư thúc”, căn bản là không có suy nghĩ xem bọn họ có đồng môn hay không.
Trong thời gian sư muội ở trên đảo, Mạc Sầu vẫn luôn thư từ lui tới với sư phụ, cặn kẽ hồi báo tình huống học tập sinh sống của sư muội mình, đem mọi chuyện xảy ra báo cho sư phụ ở Chung Nam sơn. Mạc Sầu còn nghe theo Niệm Từ khuyên nhủ, uyển chuyển nhắc nhở sư phụ không nên bởi vì câu nói của bà bà “đàn ông trong thiên hạ đều xấu xa” mà lại làm lỡ hạnh phúc của Tiểu Long Nữ.
Trong nháy mắt, năm tháng qua đi, thời gian nghiên cứu võ công của Tiểu Long Nữ ở trên đảo cũng chấm dứt. Nàng không thể không rời đảo trở về Chung Nam sơn, cùng sư phụ tiếp tục nghiên cứu về Cửu Âm Chân Kinh. Trước khi đi, nàng tự mình đi tới cáo biệt Hoàng Dược Sư, cũng thật tâm nói lời cảm tạ cho thời gian qua. Niệm Từ chắp tay tiễn nàng tới bên thuyền, bọn nhỏ trên đảo được tin nàng rời đi cũng tới đưa tiễn, làm cho tiểu cô nương cảm động đã sớm không còn vẻ mặt lạnh lùng.
“Long Nhi, thật không nỡ để ngươi đi! Đảo Đào Hoa luôn hoan nghênh ngươi tới chơi!”- nữ chủ nhân của đảo Đào Hoa nhiệt tình nói.
“Cảm ơn Hoàng phu nhân đã hậu đãi! Long Nhi cũng thay mặt sư phụ cảm ơn sự giúp đỡ của đảo Đào Hoa với phái Cổ Mộ. Có rảnh rỗi ta nhất định sẽ tới đảo thỉnh giáo” -Bị mấy đứa trẻ lưu luyến một lúc, Tiểu Long nữ cáo biệt mọi người lên thuyền rời đảo.
“Thế nào? Không thể bỏ được con dâu tương lai rời đi sao?”- thấy thê tử buồn rầu trở về, Hoàng Dược Sư vui vẻ trêu đùa nói.
“Chúng ta đóng cửa lại nói giỡn là được rồi, ngàn vạn lần đừng để cho Mạc Sầu nghe thấy. Ta vẫn đề nghị nàng viết thư khuyên Lâm tiền bối, không nên làm trễ nải chung thân đại sự của Long Nhi. Nếu như Mạc Sầu biết ý định của ta, khẳng định là sẽ tán thành Long nhi cùng với Tiểu Mã Câu ở chung một chỗ!”- Niệm Từ vội vàng nói.
“Không phải nàng luôn nghĩ như vậy sao? Rốt cục được như ý nguyện chẳng phải là tốt sao?”
"Ta đổi chủ ý ." -Niệm Từ lắc đầu nói.
“Thông qua mấy tháng tiếp xúc, ta phát hiện tiểu nha đầu kia mặc dù đơn thuần không có tâm cơ, nhưng nội tâm rất nhạy cảm. Có thể nguyên nhân là do từ nhỏ bị cha mẹ vứt bỏ, luôn thiếu thốn cảm giác an toàn, nên đã lấy sự lạnh lùng bảo vệ mình. Nàng cần một người có thể cho nàng cảm giác an toàn, kiên nhẫn ôn nhu yêu mến nàng, thời thời khắc khắc quan tâm tới nàng!”-Niệm Từ dừng lại một chút rồi nói tiếp:
“Đáng tiếc Tiểu Mã Câu của chúng ta không phải là người như vậy. Mặc dù con trai chúng ta còn nhỏ, chưa hiểu được tình cảm giữa nam và nữ, nhưng có thể thấy được tính tình của nó giống chàng, cuồng phóng không kiềm chế được, lại được ta giáo dục quá mức độc lập, không phải là một hài tử quá chu đáo, tỉ mỉ. Tính tình của nó cũng không yêu thích một đóa hoa tầm gửi mọi chuyện đều thuận theo mình, từ cách nó đối xử với Mạt Mạt và mấy đứa con của Dung Nhi là có thể thấy được. Nếu như bọn chúng ở chung một chỗ thì có thể lúc bắt đầu sẽ rất ngọt ngào, nhưng từ từ sẽ cảm thấy rất mệt mỏi. Tính cách khác biệt sẽ rất khó dung hòa với nhau!”
“Cảm ơn ông trời, Hoàng phu nhân rốt cục cũng bỏ qua cho Ngạo Nhi của ta!”- Hoàng Dược Sư cười to nói.
“Rõ ràng là tiểu tử thúi nhà mình không xứng với người ta, chàng lại cao hứng cái gì chứ?”- Niệm Từ cố ý nói.
“Con trai của ta chính là xứng với cả công chúa và tiên nữ, nàng không cần quan tâm nữa! Có điều, Long cô nương đúng thật như lời nàng nói, thật là một mối hôn nhân tốt. Nếu người của đảo Đào Hoa chúng ta đã cưới được đại sư tỷ của phái Cổ Mộ, thì tiểu sư muội cũng phái Cổ Mộ cũng tới đây làm dâu đi. Trên đảo có nhiều hài tử như vậy, chẳng lẽ không có ai thích hợp sao?”- Hoàng Dược Sư lại hỏi.
“Vậy cũng được. con của Mai sư muội Khải Giang, Khải Dương cũng đã mười hai mười ba tuổi; Khải Hà, Khải Hải thì xấp xỉ con trai chúng ta, còn Khải Xuyên và Khải Bạc thì còn nhỏ không tính vào. Con của Dương Nhị cũng còn nhỏ, đúng rồi, còn có Dương Hạo mà. Năm nay mười hai tuổi, số tuổi cũng tương đương. Nếu không mấy năm tới, thỉnh thoảng chúng ta mời Long nhi lên đảo ở, từ từ quen thuộc với bọn nhỏ, chờ khi mười bảy mười tám tuổi, tính tình ổn định, nếu có tình thì liền tác hợp, có được không?”- nàng thử dò xét hỏi.
“Nàng cứ xem rồi làm đi, nếu thích hợp thì tốt, còn nếu không thì không nên miễn cưỡng.”- Hoàng Dược Sư đồng ý nói.
Có sự khuyên bảo của Mạc Sầu, hơn nữa lại thấy sự biến hóa của Tiểu Long Nữ, Lâm Hồng Nhi chấp nhận đề nghị của đại đệ tử, chân thành hy vọng tiểu đệ tử của mình cũng tìm được hạnh phúc. Hàng năm, Tiểu Long Nữ đều lên đảo ở hai ba tháng để thỉnh giáo võ công với Hoàng Dược Sư, đồng thời Niệm Từ và Mạc Sầu cũng tranh thủ cố ý giảng giải cho nàng hiểu về thế cục hiện nay, để cho Tiểu Long Nữ có ý thức về lòng yêu nước, không hề vô tâm giống như trong nguyên tác Thần Điêu, nhìn quốc gia dân tộc suy vong mà không quan tâm.
Mỗi lần tới đảo, Tiểu Long Nữ đều mang theo mật ong tới làm quà cho mọi người. Mật ong của ong ngọc là loại dược thiện chữa thương giải độc thượng hạng khó có được, làm cho mọi người rất thích thú. Lão Ngoan Đồng nổi hứng muốn theo nàng học cách nuôi ong ngọc để làm thú cưng chơi, bị Niệm Từ lấy lý do trên đảo con trẻ nhiều không cho hắn nuôi, hắn liền tức giận mang theo Tiểu Mã Câu rời nhà trốn đi. Hoàng đại thiếu gia gần mười tuổi liền bắt đầu xông xáo giang hồ, nổi lên một điểm nhỏ phong ba.
Thiếu nam, thiếu nữ mấy năm ở bên nhau cùng luyện tập võ công, kết quả đương nhiên là nảy sinh tình cảm. Khải Giang, Khải Dương đều có ý với Tiểu Long Nữ, nhưng hai anh em bọn họ không có vì tranh giành tình cảm mà ghét bỏ lẫn nhau, ngược lại luôn khích lệ lẫn nhau, không cần biết người nào đạt được kết quả, cũng sẽ chân thành chúc phúc cho đối phương.
Không biết là do sự theo đuổi của hai người quá kín đáo, hay là Tiểu Long Nữ vờ không biết, mà nàng đối với hai người bọn họ không có gì khác biệt. Hai anh em buồn bực không có biện pháp gì khác, chỉ có thể về nhà tìm mẹ, đem phiền não bày tỏ cho Mai Siêu Phong nghe. Nghe được hai con trai cùng yêu mến Tiểu Long nữ, Mai Siêu phong rất cao hứng, cho tới nay mẹ con bọn họ đã rất thân thiết, Mai Siêu Phong đã sớm đem bọn họ thành con ruột của mình.
“Lòng của anh em con ta đã biết, có điều, ta cũng không thể trực tiếp đi hỏi Long Nhi!” -Trái lo phải nghĩ cả ngày, Mai Siêu phong quyết định đi gặp Niệm Từ cùng Mạc Sầu, trực tiếp nhờ họ giải quyết khó khăn.
“Mai sư tỷ đừng gấp, ta sẽ đi hỏi Long Nhi một chút. Khải Giang, Khải Dương đều là đứa trẻ ngoan, không cần biết sư muội thích ai ta cũng cao hứng. Nhưng mà tỷ đừng để hai đứa nhỏ tới bày tỏ với Long nhi trước, Long Nhi da mặt mỏng, nếu thất bại sau này sẽ khó ở chung!”- Mạc Sầu nói.
“Muội yên tâm ta sẽ dặn chúng. Bất kể Long nhi lựa chọn thế nào ta cũng vui vẻ!”- Mai Siêu Phong vui vẻ nói.
Hôm sau, Mạc Sầu tìm Mai Siêu Phong nói chuyện:
“Mai sư tỷ, có thể làm tỷ thất vọng rồi. Tối hôm qua ta hỏi tiểu sư muội, mặc dù nàng không nói cụ thể là ai, nhưng khẳng định không phải là hai đứa nhỏ Khải Giang và Khải Dương. Nàng chỉ nói mấy hôm nữa ta sẽ biết mà thôi!”- đáp án của Mạc Sầu làm cho không ai hiểu được.
Mấy ngày sau Lục Thừa Phong lên đảo, ngay cả vợ chồng Lục Quán Anh đều tới, cả nhà tụ họp còn mang theo rất nhiều quà mừng lễ phẩm tới. Sau khi vào phòng khách nói chuyện một lúc sau, Lục Thừa Phong nói rõ lý do lên đảo:
“Sư phụ, đồ nhi lần này lên đảo đầu tiên là thăm người, để cho đồ nhi có thể ở bên tận hiếu với người. Sau đó là có chuyện vui, hy vọng là có thể được người trợ giúp!”- hắn cung kính nói.
“Loại chuyện vui gì? Nói ta nghe một chút!”- Hoàng Dược Sư hứng thú hỏi.
“Dương Hạo, quỳ gối trước sư tổ tự mình nói đi!”- Lục Thừa Phong gọi cháu nội tới nói.
Thiếu niên cung kính đứng bên cạnh hắn vội vàng quỳ xuống, dập đầu một cái xong rồi bắt đầu nói:
“Sư tổ, lần này phiền ông nội và cha mẹ lên đảo chính là muốn cầu hôn Tiểu Long Nữ của phái Cổ Mộ, hy vọng sư tổ có thể ân chuẩn!”
Hoàng Dược Sư không nói gì, chỉ cười nhìn phu nhân ngồi ở bên cạnh.
“Dương Hạo, tâm tư của ngươi Long nhi biết không? Không thể ỷ vào đảo Đào Hoa nhiều người ép buộc người ta đồng ý được!”- Niệm Từ không nhịn được hỏi.
“Trong mắt người con là người như vậy sao?”- Dương Hạo không nhịn được nói, lại giải thích:
“Cho tới nay con luôn lên đảo cùng lúc với Long Nhi, hơn nữa, bởi vì không như những người khác luôn được ở bên sư tổ học tập, nên hai chúng con luôn tụt lại sau mọi người một chút. Cho nên chúng con luôn lặng lẽ cùng nhau luyện tập, rời đảo xong cũng không ngừng thư từ liên lạc, mấy năm qua không hề đứt đoạn. Thường xuyên qua lại nên chúng con cũng nảy sinh tình cảm”- hắn càng nói thanh âm càng thấp, may nhờ mọi người võ công không tầm thường nên mới miễn cưỡng nghe rõ.
“Được! Nếu là tình chàng ý thiếp, ta không có lý do gì để phản đối cả. Phái Cổ Mộ bồi dưỡng được hai đệ tử xuất sắc đều bị đảo Đào Hoa chúng ta lấy được, quả thật là đáng mừng!”- Hoàng Dược Sư vui vẻ nói.
Kết quả là người nhà Lục gia vui vẻ lấy được sự ủng hộ to lớn nhất, liền chạy tới chỗ Mạc Sầu cầu hôn.
“Như vậy cũng tốt, Dương Hạo mặc dù không có lớn lên trên đảo nhưng ba đời đều là đệ tử của đảo Đào Hoa, nhân phẩm cũng tốt, gia cảnh cũng không có vấn đề, Long Nhi gả cho hắn nhất định sẽ hạnh phúc!”- nhìn bóng dáng Lục gia rời đi, Hoàng Dược Sư nói.
“Mặc dù sư muội và Dương Hạo tình đầu ý hợp, ta cũng đồng ý với cuộc hôn nhân này, nhưng vẫn cần phải đi tới Chung Nam sơn hỏi ý kiến sư phụ. Đoán chừng sư phụ cũng sẽ đồng ý thôi, nhưng mà ta vẫn hơi lo lắng, gia nghiệp của Lục gia lớn, trên giang hồ danh tiếng cũng cao, mà sư muội ta lại quá đơn thuần, sợ không thể đảm đương được trách nhiệm làm chủ gia đình nặng nề? Giống như năm đó nhị cô nương đã nói với ta vậy!”- buổi chiều hôm đó, Mạc Sầu tìm Niệm Từ lo lắng nói.
“Không sao, Long Nhi còn nhỏ từ từ dạy là được. Ngươi xem, đảo Đào Hoa to như vậy phức tạp hơn mấy lần Lục gia của Lục Triển Nguyên mà ngươi còn quản lý được trật tự, rành mạch. Hơn nữa, có thể nhìn thấy Dương Hạo đối với Long Nhi là rất chung tình, cả nhà Lục sư đệ lại rất thích Long nhi, quan trọng nhất là có chúng ta ủng hộ giúp đỡ thì Long Nhi có gì làm không được đây!”- Niệm Từ an ủi nói.
Rốt cục, đảo Đào Hoa lần đầu tiên nghênh đón một hôn lễ đúng nghĩa. Thiếu trang chủ Lục gia trang Lục Dương Hạo cưới hạ nhiệm chưởng môn phái Cổ Mộ Tiểu Long Nữ. Đảo Đào Hoa chính thức kết liên minh cùng phái Cổ Mộ.
Hết truyện.