Vu Tử Ân nghiêm túc không cần thiết giải trí với một kẻ ngốc như anh, nhưng khi nhìn vào ánh mắt mong chờ lại thuận miệng kêu lên hai tiếng
" Bạn học " Dứt câu liền đi về phía nhà tắm.
Lăng Triệt trầm mặc một chút liền cảm thấy có gì đó không đúng ở đây, cũng im lặng không phân tích thêm, lại quay lưng nhìn cửa nhà tắm đang đóng chặt bên trong, Anh quay người rời đi.
ngày Hôm sau Vu Tử Ân đã thay quần áo chuẩn bị cho cuộc hẹn với lí tín, đột nhiên lại nhìn chằm chằm lăng Triệt ngồi trên sopha
" Anh có muốn đi cùng không? dù sao cũng không thể vứt anh ở lại đây mà "
Lăng Triệt không nói gì lại đứng lên
Vu Tử Ân cùng anh ngồi xe đến trung tâm thành phố cũng mất 3:00, ngồi xe lâu nhưng vậy mông của Vu Tử Ân đã mỏi đến mức không chịu được, liên tục điều chỉnh tư thế
Lại quay đầu nhìn Lăng Triệt, anh ta đã ngồi một tư thế suốt 3 giờ đồng hồ rồi, rốt cuộc anh là cái thứ gì không biết
nhìn bánh xe đột nhiên lăn chậm lại, Vu Tử Ân quay đầu nhìn về Lăng Triệt dặn dò " không được đi xa tôi đó "
cậu xuống xe, anh cũng rời xuống nhìn bóng lưng nhỏ nhắn trước mắt Lăng Triệt lại nở ra nụ cười nhạt, rất nhanh lại tan biến không dấu vết
Tay nắm lấy đuôi áo cậu chẳng khác gì một đứa trẻ bám mẹ, một đứa trẻ bên đường nhìn thấy cũng nắm lấy tay mẹ của chúng mà lên tiếng hỏi
" Mẹ ơi, anh kia cũng sợ đi lạc sao? "
Vu Tử Ân nhìn nụ cười ngờ nghệch của người mẹ sau đó kéo con trai mình đi liền đỏ mặt, nói anh đừng đi xa, cũng đâu phải bám lấy cậu suốt như vậy.
Nhìn chính bản thân chẳng khác gì gà mẹ dắt con liền bất đắc dĩ thở dài, chân dừng lại quay lưng nắm lấy đôi tay đang kéo áo mình. Vu Tử Ân nắm chặt lấy tay anh bước đến điểm hẹn
Lăng Triệt cảm thấy sự ấm áp trong tay cậu lại thầm nghĩ như vậy cũng không tệ đi
Đến nơi là một quán cafe cao tầng, vị trí cũng thuận lợi ngắm nhìn cả thành phố rộng lớn, Tiến đến bàn có một người đàn ông thanh lịch đeo một chiếc kính. bộ dạng chăm chú nhìn vào màn hình máy tính làm việc
Vu Tử Ân ngồi xuống ghế miệng gọi một tiếng đánh thực người đối diện
" A...em đến rồi...vị này là? " Lí Tín nhìn phía sau Vu Tử Ân còn có một người đàn ông cao lớn khác liền lên tiếng hỏi, giọng nói cũng có chút e dè, nam nhân này rất giống một người trong giới thượng lưu mà hắn từng gặp qua vài năm trước
nhưng cố nghĩ Lí tín vẫn không thể nhớ chính là ai, nhìn thấy Nam nhân xa lạ ngồi bên cạnh Vu Tử Ân bộ dạng cũng có chút ỷ lại cũng không tỏa ra khó chịu là mấy, ngược lại còn nồng nhiệt đón tiếp
" Chỉ là bạn của em thôi học trưởng " Vu Tử Ân cười tươi nhàn nhạt đáp, Sau khi gọi món ra bàn Cậu cùng Lý tín có nói vài câu, chính là ôn lại chuyện ở trưởng thành học
Mà Lăng Triệt đến hiện tại vẫn còn đang nắm tay thành quyền dưới lớp áo, nghe hai tiếng là bạn phát ra từ Vu Tử Ân thực khiến người ta khó chịu,
" Anh quay về nước có một số việc...thực ra thì là tìm đối tượng kết hôn " Lí Tín có chút lắp bắp nói, ánh mắt cũng không dám đối diện với Vu Tử Ân
Vu Tử Ân dĩ nhiên hiểu rõ ý tứ trong lời nói của Lí Tín, câu nói còn chưa kịp phát ra thì người bên cạnh đã làm Đổ cả ly nước táo lên người, ánh mắt lại có chút tủi thân nhìn sang Vu Tử Ân
" Học trưởng, em đưa anh ấy đi một chút "