Sói Săn Mồi

Chương 394: Đụng độ (5)



Rơi vào bẫy, không thể né tránh và chỉ biết thôi động chân khí bảo hộ lồng ngực, Độc Cô Tuyên ăn trọn một cước trực diện của Long không thể không bị đánh bay như một quả bóng kèm theo tràng dài máu tươi trên không, ngực lão vậy mà hõm sâu vào hình bàn chân đủ biết ngoại thương nội thương nghiêm trọng cỡ nào.

“Phụt......phụt..... hộc........hộc....”

Ôm lấy lồng ngực đau rát, Độc Cô Tuyên gắng sức cúi đầu nhìn lông ngực của mình đầy kinh hãi, Cường Giả thập cấp chân khí hóa thủy chênh lệch cực lớn với Cường Giả cửu cấp như trời với đất nhưng ăn phải một cước của Ma Tôn lão mới biết không thể dùng lẽ thường để đánh giá hắn.

Ma Tôn bây giờ trong mắt Độc Cô Tuyên lúc này là kẻ có cơ thể độ cứng như một kiện Thần Binh, kình lực bài sơn đảo hải khủng bố đến nỗi mỗi một cước đều như một ngọn núi đập tới khiến lão ăn thật ăn không tiêu.
“Khục.......... Khục..........”

Nôn thêm vài búng máu lớn, Độc Cô Tuyên chật vật đứng dậy trong đống đổ nát, sắc mặt lão trắng bệch như người bệnh gần đất xa trời, vốn dĩ muốn huy động chân khí ổn định thương thế nhưng lão không thể tưởng tượng nỗi vào lúc này trong đầu lão lại thi thoảng xuất hiện những hình ảnh dâʍ dật trên giường cùng với một nữ nhân tuyệt hạng và nó làm lão không thể tập trung khôi phục…

… dâʍ ý trong ma khí không ngừng quấn nhiễu tinh thần lão.

“Vút!”

Long đương nhiên sẽ không để đối thủ có cơ hội trở mình, một cước vừa rồi nhìn đơn giản vậy thôi nhưng lại là toàn bộ mười thành mười kình lực của hắn hội tụ lại kèm theo ma khí tinh thuần nhất, một cước vừa trúng địch cũng là lúc cả người hắn co lại thành một đoàn rồi bật đến như tên bắn lao vun vút đến chỗ Độc Cô Tuyên vừa rơi xuống, nói thì chậm nhưng toàn bộ các cử động lại chỉ gói gọn trong một cái chớp mắt mà thôi.
“Dừng tay!”

Bất Động tôn giả lúc này mới kịp phản ứng lại trước cử động của Long, thân làm phần tử của Độc Cô gia nên lão không thể đứng nhìn Độc Cô Tuyên rơi vào tay giặc nên liều mạng phi thân đến cản thế tiến của Long, Khai Lượng cùng Truy Tiên tôn giả ngay sau đó cũng phi thân đến, đến mức này thì việc xé hay không xé bộ mặt thật của ba người cũng không còn quan trọng bằng tính mạng của Độc Cô Tuyên.

“Lũ nhãi nhép! Thân làm tôn giả Thập Lục Tháp lại đi trợ tru vi ngược, bản tọa Chấp Pháp Trưởng Lão phán định các ngươi tội chết!”

Bị kỳ đà cản mũi khiến Long không thể bồi một chiêu xử lí Độc Cô Tuyên nên hắn giận dữ tột độ, ma khí hắc ám quanh người hắn biến chuyển thành ma đao dữ tợn.... không một chút đắn đo, lưỡi đao sắc lạnh đến thấu xương quét đến cổ Bất Động tôn giả.
“Vù... vù....”

Bỏ đi hình tượng lão già từ ái, Bất Động tôn giả quay ngắt 180 độ thành một tôn sát thần, mặt lão vặn vẹo dữ tợn tràn đầy sát ý đối với đối thủ trước mặt mình, thân hình lão quỷ mị né tránh lưỡi đao hiểm ác của Long, bộ pháp nhanh như chớp áp sát hắn, tay hóa thành chưởng chụp đến.

“Đoạn Mạch Chưởng!”

Bất Động Thần Chưởng võ học của Bất Động tôn giả chỉ gồm ba chiêu nhưng danh chấn giang hồ không một ai thế hệ trước không biết.

Truy Phong Chưởng - chưởng đến nhẹ như gió, liên miên không dứt.

Tuyệt Mệnh Chưởng - chưởng ra như bão táp, lăng lệ hung ác dị thường.

Chiêu thức cuối cùng trong bộ chưởng pháp, Đoạn Mạch Chưởng không nhẹ như Truy Phong, không mạnh bạo như Tuyệt Mệnh nhưng lại hiểm độc gấp vạn phần, trong một chưởng này nội khí của Bất Động tôn giả xoắn ốc lại thành hàng vạn cơn lốc nhỏ quét đến xâm nhập vào cơ thể đối thủ phá huỷ hoàn toàn kinh mạch đối phương.
“Đoạn mạch? Lão già ngươi thử đoạn mạch lão tử xem!”

Vung một đạo hụt nhưng Long không hề bất ngờ, Bất Động tôn giả nếu lã dễ chơi thì đã không xếp hạng cao trong Thập Lục Tháp đến vậy, bị lão áp sát nhưng hắn không một chút nao núng và khi mười ngón tay của lão sắp đụng vào người hắn cũng là thời điểm hắn thôi động Hấp Tinh Đại Pháp chuẩn bị phản kích trong lúc miệng không quên trào phúng Bất Động tôn giả.

“Chết đi cho ta!”

Đoạn Mạch Chưởng hiểm độc dị thường, chưởng lực cứ thế xuyên qua làn da rắn chắc của Long mang theo cơn bão chân khí xoắn ốc của Bất Động tôn giả ào ạt xâm nhập bắt đầu tàn phá mọi đầu kinh mạch.

“Oành............Oành........Oành......”

Từng đường kinh mạch nổ tung khiến bên trong người Long loạn thành một đoàn, Bất Động tôn giả khuôn mặt đã xuất hiện không ít vui sướng vì với võ giả từng đường kinh mạch là vô cùng quan trọng, Ma Tôn cho dù bên ngoài cứng cáp đến cỡ nào mà bên trong toàn bộ kinh mạch bị huỷ đi cũng chẳng khác nào một tên phế vật.
“Lão cẩu! Vui mừng có hơi sớm chứ hả?”

Dễ dàng nhận thấy biểu hiện của Bất Động tôn giả, Long cười lớn khiến lão sửng sốt và rất nhanh thôi hai mắt lão ngây dại vì nhận ra biểu hiện của hắn không hề yếu đi như lão mong đợi mà khí thế lại càng kéo cao thêm một tầng.

“Ma thể... vĩnh viễn là thứ các ngươi không tưởng tượng nổi......”

Giọng cười trào phúng của Long làm Bất Động tôn giả toàn bộ lông tơ dựng đứng, lão cấp tốc muốn lùi lại nhưng đã muộn…


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv