Khương Du cong khoé mắt hồ ly sắc sảo,cánh môi hồng nhạt lúng túng:
"Cậu.... cậu thực sự không cảm thấy có một chút ghét bỏ hay bài xích nào sao?"
Diệp Ngạn nghĩ bé O nhà mình cũng thật quá ngốc nghếch, khi cậu vẫn còn là Alpha tôi đã dành tâm tư khó nói, chẳng mất bao lâu đã có thể tiếp nhận được. Hiện giờ cậu là Omega,tôi là Alpha không phải quá tốt rồi sao, có thể an yên là một cặp yêu đương không ngại ánh mắt gièm pha của người ngoài. Chỉ là mãi mới thuyết phục được ba, bây giờ lại nghe được cậu là Omega sẽ bị xoay cho điên cuồng chóng mánh lên cơn đau tim mà chết không?
"Ghét bỏ hay bài xích thì không có."
Diệp Ngạn bị Khương Du nói tức tới bật cười thành tiếng, biểu tình nhếch môi vẫn chưa hạ xuống:
"Nhưng cực hiếu kỳ nguyên nhân thôi, làm sao mà cậu giả vờ không ai phát hiện được với cái mùi pheromone nồng đậm như thế. Ừm, hình như xưa nay cậu luôn lạnh nhạt với tin tức tố của người khác thì phải."
Khương Du khê giọng:
"Hưm, nói chuyện thành thật chút muốn nghe không?"
"Nghe!"
Diệp Ngạn im lặng vài giây,nhướng mày nhẹ tầm mắt nhìn cậu.
"Thật ra trước đây rất lâu tôi là Alpha thật đấy chứ."
Cái này Diệp Ngạn biết vì lúc nhỏ hai người đã dính dáng lấy nhau ít nhất hai năm lận.
"Cụ thể là trước năm 16 tuổi đột ngột phần hóa,sau đó vô tình bị mấy tên Alpha dùng tin tức tố hòng làm nhục, thật may rằng có Tinh Kiều kịp tới đáng tiếc tuyến thể mới thành hình bị người ta làm cho tổn thương nên mất đi khả năng tiếp nhận tin tức tố. Tôi ban đầu không định giấu chuyện phân hóa đầu nhưng mà nghe được một số chuyện mà một đứa nhóc chưa trải sự đời không nên nghe thì tiếp tục che giấu gia đình và những người xung quanh."
Diệp Ngạn nghe được những điều bản thân chưa từng biết,trong lòng nghẹn đẳng như thể bị ai bóp nát vụn trái tim,nhịp thở cũng không được bình thường. Câu chuyện nghe kể vón vẹn vài câu từ nhưng hẳn hiểu cậu chắc hẳn đã gặp bóng ma tâm lý trong thời gian dài bởi ám ảnh hành vi quấy rối tình dục, bây giờ cậu vượt qua tất cả đứng ở đầy nói ra như một trò đùa khồng hơn không kém, hẳn chỉ căm hận không thể giết chết lũ người vô nhần tính.
Suy cho cùng pháp quyền cũng chẳng ngăn nổi, thậm chí sẽ vì lời bao biện "nó còn nhỏ nó có biết gì đâu" để khoan hồng cho kẻ mang tội. Thế giới này vốn dĩ chẳng có công bằng, nào có thể đòi hỏi công bằng từ người khác.
"Cậu đừng lâm ly bi đát như thế, tôi lành lặn thế này cần đến sự thương hại của ai? Quá khứ cứ để nó qua đi thôi.
Cũng phải cảm ơn mấy người đó, tôi hết cảm nhận được pheromone, tuyển thể tôi tổn thương càng thuận tiện qua mặt người khác a.
Khương Du nhìn thấy tâm tình Diệp Ngạn sa sút, thấu hiểu mà vui lòng xoa dịu người bản thân đã xem là bạn tốt tri kỷ.
"Chuyện không nên nghe kia là gì?"
"Sau này có cơ hội kể cậu nghe sau, bây giờ chưa phải lúc."
Họ đã tâm sự cùng nhau lấy tư cách là hai người đàn ông trưởng thành có đầu óc biết suy nghĩ trước sau ,là bạn tốt và là một người thầm mến người còn lại.
"Cậu không cần chuyển đi đâu cả, là tôi đưa lời đề nghị ở ghép với cậu trước, cứ như trước đây là được rồi. Nhưng mà ngăn mùi hoa trên người cậu lại, tôi cũng là Alpha đấy, tôi mà có đến kì mẫn cảm cậu khóa chặt phòng mình hay né tồi ra biết chưa. Tôi cũng sẽ như thế.