Cây cối um tùm, hàng trăm con chim củng nhau bay lượn, ánh mặt trời chiếu xuống khiến cho tỉnh thần cảm thấy thư thái, vui vẻ, tựa như đang ở miễn quê.
“Thơm quá!"
“Lúc nãy ở dưới, đã có thể cảm nhận được linh khí dồi dào.”
“Bây giờ đứng ở đây, linh khí lại xen lẫn chút ngọt ngào, thẩm thấu vào nội tạng, có thể tăng hiệu quả ít nhất lên ba bốn lần”
“Tu luyện ở một nơi như thế này chắc chẩn chỉ căn tốn nữa công sức mà hiệu quả lại tăng lên gấp đôi xem ra việc nâng cao ru vị, và ngày đoàn tụ với cha không còn xa nữa rồi.”
Sở Phong trên mặt tràn đầy hưng phấn.
Hắn hoàn toàn không phát giác ra có người đang đi theo mình, hẳn chỉ đang toàn thân toàn ý vùi tâm trí vào cảnh đẹp trước mặt.
Sau một hồi xúc động, đến khi hết hưng phấn, hắn mới quay người lại đi vẽ phía cánh cửa, hẳn lấy chìa khóa ra, định mở cửa thì có tiếng "cạch", cánh cửa không hề khóa, cứ thế mà mở ra.
Hắn không khỏi cau mày, lẩm bẩm một mình: “Chuyện gì thế này?”
“Vân Thủy Dao từng nói, biệt thự này chưa từng có người ở, cửa ra vào cùng cửa sổ đều đóng kín”
“Tại sao bây giờ cửa lại không khóa..."
"Đồ phế vật, bị ông đây bắt tận tay rồi nhé?!"
Ngay lúc hẳn còn đang nghỉ ngờ thì giọng điệu hưng phấn của Diệp Kim Long đột nhiên vang lên!
Hân quay lại thì thấy Diệp Kim Long đang cầm điện thoại di động bằng cả hai tay, điên cưỡng chụp hình mình!
'Vương Đông Mai vẻ mặt càng thêm đắc ý, giễu cợt: "Lá gan cậu cũng lớn quá đấy, cứ vậy mà chạy đến biệt viện Thanh Long để trộm đồ sao?"
“Hơn nữa, còn đi trộm của biệt thự Thiên Sơn cao. quý nhất nữa chứ, nếu chủ nhân của ngôi nhà này phát hiện ra thì cậu chắc chẩn sẽ bị xé thành từng mảnh!"
“Sở Phong, tôi thật không ngờ anh lại chìm đắm trong việc trộm cấp như vậy, anh thật sự làm tôi thất vọng mà!"
Lạc Thi Thi thở dài, cô cũng muốn ngăn cản.
Những vấn đề đạo đức khác thì cô còn che giấu cho hẳn được, nhưng đối phương đã dính vào chuyện phạm pháp rồi.
'Vốn dĩ cô vẫn ôm một tia hy vọng, nhưng bây giờ. hắn đã mở cửa ra, điều này đã xác nhận tội lỗi của hắn rồi.
Bất kể hắn gặp phải khó khăn gì, muốn làm cái gì, nhưng làm ra mấy chuyện phạm pháp thì tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ được!
“Tôi đi trộm đồ?”
Nghe cáo buộc của ba người họ, Sở Phong sửng sốt một chút, sau đó hắn liền phá lên cười nhạo rồi cười lạnh lùng nói: "Đúng là đồ điên”
“Tôi về nhà của tôi, thì trộm đồ gì hả? Mấy người bị điên à?" “Đùa gì chứ, vẽ nhà của anh sao?"
Diệp Kim Long sững sờ sau đó chế nhạo nói: "Anh đừng nói với tôi rằng anh chính là chủ nhân của biệt thự Thiên Sơn này nhé..
"Đúng vậy!"
Sở Phong dứt khoát, gật đầu nói: "Nếu không, anh nghĩ mấy tên bảo vệ kia dựa vào cái gì mà cho. vào chứ?"
“Bọn họ đã kiểm tra chìa khóa của tôi, biết tôi chính là chủ nhân của nơi này, lúc nãy còn là đội trưởng đội bảo vệ đưa tôi vào đấy!"
'Vừa nói, anh vừa vẫy chìa khóa.
Hai người quay lại nhìn nhau, sau đó giễu cợt nói: “Chỉ căn tìm một chiếc chìa khóa hỏng và nói rằng anh là chủ nhân nơi này, anh đang muốn lừa ai chứ hả?"
“Ai mà không biết những tòa nhà ở đây đắt đến mức nào, đặc biệt là biệt thự Thiên Sơn trị giá một tỷ, anh nói anh là chủ nơi này, đến mức ngày ngày tắm rửa nấu cơm ở đây không hả?"
“Đừng nói nhảm nữa,, đì hãy để mắt tới hẳn, tôi sẽ kêu bảo vệ tới đưa hẳn đi phòng cảnh sáu"
Diệp Kim Long vừa lên tiếng phân phó, Vương 'Đông Mai liền lập tức chạy tới.
Biết tên phế vật này có hai cái chổi, bà ấy cũng không lại gần, chỉ căm cây chổi và cây lau sàn bên cạnh đứng canh.
Diệp Kim Long lấy điện thoại ra và định gọi cho nhân viên bảo vệ đến bắt tên trộm!
Nhìn thấy cảnh này, Lạc Thỉ Thi trên mặt tràn đầy. tuyệt vọng, cô thở dài: "Sở Phong, tôi thật sự không hiểu nổi anh."
“Sở đĩ anh ngoại tình không phải là vì anh tìm được người khác tốt hơn sao, lúc đó anh và người phụ nữ kia không phải còn rất thầm thiết với nhau sao?"
“Nhìn đáng vẻ của cô ấy, thì cô ấy cũng là con gái của một gia đình giàu có, gia đình cô ấy chắc chẩn phải mạnh hơn Lạc gia của tôi nữa”
"Nếu thật sự thiếu tiền muốn giúp đỡ, sao không.
đến tìm cô ấy mà lại chạy đến đây để trộm đồ chứ?”
“Anh, đừng nói là chồng của tôi, anh còn không xứng làm chồng cũ của tôi
Nghe vậy, Sở Phong tức giận cười lớn.
Hắn từng nhìn thấy mấy người có não tàn, nhưng lại chưa từng nhìn thấy người nào não tàn như thế này.
Chưa phân rõ trắng đen, đúng sai đã đứng ở đây chỉ trích loạn xạ, tự mình không có năng lực phán đoán, chỉ biết nghe theo lời người ta nói.
Hắn chợt hối hận vì đã ly hôn với người phụ nữ này sớm như vậy, nếu biết cô là loại người như vậy thì ngay từ đầu hẳn đã không cưới cô rồi!
Nhìn thấy Diệp Kim Long gọi điện thoại, hắn không có chút nào hoảng sợ, đúng lúc đó có bảo vệ đi tới, còn đang muốn tới hỏi xem xe có bị hư hỏng dì không!
Nhưng ngay khi điện thoại vừa được kết nối thì Diệp Kim Long liễn nghe thấy một giọng nói quen thuộc đột nhiên vang lên từ bên trong biệt thự!
“Anh nói không sai, loại phụ nữ ngực to não rỗng này đừng nói là vợ của Sở Phong, ngay cả làm vợ cũ của anh ấy cũng không xứng!
'Vừa dứt lời, Vân Thủy Dao vừa từ trong biệt thự bước ra!