Qua vài ngày, Vưu Lương Hành chưa từng hẹn Khang Thánh Triết gặp mặt mặc dù bị Liêu Túc thúc giục, nhưng Khang Thánh Triết lại chủ động nhắc tới, muốn đi thăm quan câu lạc bộ của Vưu Lương Hành.
Kỳ thật cũng không phải trùng hợp, đối với Khang Thánh Triết thật sự việc này rất tự nhiên.
Ngày thường Khang Thánh Triết vô cùng nhàn nhã, việc để trong lòng chỉ có hai thứ là ngủ và game, ngẫu nhiên thêm một việc nữa là đọc sách, học bài, hiện tại sau khi nhận thức Vưu Lương Hành, thì việc hẹn gặp mặt, hẹn cùng ăn cơm với Lương Lương vượt qua hai việc căn bản kia, thành việc mà hắn muốn làm nhất mỗi ngày.
Tuy rằng vì ảnh hưởng bởi buổi livestream kia mà trên mạng truyền lưu truyền thuyết KK đang mải mê kéo em gái nhưng trên thực tế Khang Thánh Triết cảm thấy hành trình "kéo em gái" của mình không chút tiến triển. Đặc biệt mấy ngày gần đâu, hẹn ăn cơm thì Vưu Lương Hành nói: Không được, đi tập quyền anh, Hẹn gặp mặt Vưu Lương Hành cũng nói: Không được, đi tập quyền anh.
Năm lần bảy lượt như vậy, Khang Thánh Triết thông suốt nói:
"Vậy tôi có thể đi xem anh tập quyền anh được không?"
Nói xong còn bổ sung:
"Vừa hay tôi muốn thăm quan câu lạc bộ của các anh."
Không biết Vưu Lương Hành đang nghĩ gì mà trầm mặc vài giây sau mới trả lời:
--- Được.
Vì thế sự việc đã được định đoạt rồi.
Chiều hôm nay, Khang Thánh Triết đúng hẹn ra ngoài, suy xét về thói quen ngủ nướng của hắn cho nên Vưu Lương Hành săn sóc hẹn gặp vào buổi chiều, hai người hẹn ở trạm dừng giao thông công cộng gần câu lạc bộ, vì sợ Khang Thánh Triết không tìm thấy cho nên Vưu Lương Hành còn cố ý tới đón hắn.
Vài ngày không gặp, Khang Thánh Triết tự thấy mình không có biến hóa gì, nhưng khi xa xa nhìn thấy Vưu Lương Hành thì lại cảm thấy người kia thay đổi rất nhiều.
Đôi mắt tựa như càng đẹp hơn, thân hình càng rắn chắc hơn, ngay cả đường cong của cánh tay lộ ra khỏi chiếc áo cũng rõ ràng hơn, từng sợi tóc dưới ánh mặt trời cũng bồng bềnh dường như sáng lên.
"Nhanh vậy."
Khang Thánh Triết nói: "Nhà ở đây nên cũng quen thuộc ~~~"
Sau đó đánh giá cẩn thận Vưu Lương Hành, trong lòng không nhịn được mà thốt lên: Thật soái ~~~~
Vưu Lương Hành đang tập luyện thì ra đón người cho nên gương mặt có chút ửng đỏ vì vận động, hắn và Khang Thánh Triết mấy ngày không gặp mặt nhưng khi gặp cũng không có cảm giác mới lạ, đang muốn mở miệng nói thì phía sau truyền đến tiếng bước chân dồn dập, ngay sau đó, bả vai trầm xuống.
Liêu Túc hơi hổn hển nói:
"Lương ca à! Tại sao cậu lại đi nhanh như vậy, đi đón người mà không gọi tôi đi cùng."
Mắt Khang Thánh Triết nhìn chằm chằm cánh tay của Liêu Túc khoác lên bả vai của Vưu Lương Hành, khuôn mặt lộ ra thần sắc nghi hoặc.
Vưu Lương Hành giới thiệu:
"Đây là....."
Lời còn chưa nói xong, Liêu Túc đã tự đứng thẳng thân thể, ưỡn ngực thẳng tắp trước mặt Khang Thánh Triết, ánh mắt nóng bỏng, muốn nói lại thôi. Vưu Lương Hành dừng một chút nói:
"Bạn cùng phòng, Liêu Túc, là fans của cậu."
Đây là bạn cùng phòng, cũng với chất giọng hắn đã từng nghe qua, Khang Thánh Triết chợt bừng tỉnh, lại nói tiếp lúc trước bọn họ đã từng chơi game cùng nhau cũng coi như quen biết đi, vì thế vươn tay nói:
"Xin chào, tôi là Khang Thánh Triết."
Được bắt tay với K thần mà hắn từng yên lặng follow, hiển nhiên là bị kinh hỉ quá mức, sự hưng phấn của Liêu Túc viết cả lên trên mặt, lập tức duỗi tay nắm lấy, kích động nói:
"Trời a, năm nay tôi sẽ không rửa tay mất!"
Liêu Túc thiên về ồn ào nhốn nháo, nhưng những người như vậy thì càng am hiểu làm sao cho không khí sinh động, ba người giới thiệu xong, thì bắt đầu đi tới câu lạc bộ, Liêu Túc hưng phấn nói:
"Thật trùng hợp, K thần vậy mà ở thành phố A, hơn nữa còn là sinh viên trong trường đại học A, tôi và Lương ca cũng học ở đại học A, như vậy chúng ta có thể xem như học trưởng và học đệ rồi, lúc trước ở trường tôi còn gặp qua cậu đó...."
Liêu Túc là fans cho nên khi nói chuyện với Khang Thánh Triết thì cảm xúc không thể khống chế được mà thần thái của Khang Thánh Triết vẫn lười nhác như cũ, nhưng vẫn ậm ừ tiếp chuyện với Liêu Túc, qua vài ba câu nói tuy rằng mới quen nhưng lại cho người ta cảm giác như ba người đã quen biết từ lâu.
"Đến rồi, nơi này a."
Liêu Túc đi vào trước, Vưu Lương Hành và Khang Thánh Triết lần lượt đi phía sau, lúc vào cửa, Khang Thánh Triết duỗi tay về phía trước vừa vặn ôm lấy phần vai cổ của Vưu Lương Hành, lòng bàn tay dán vào cổ người kia.
Thình lình xảy ra sự tiếp xúc, Vưu Lương Hành bị hoảng sợ, một cùi trỏ thụi thẳng vào bụng Khang Thánh Triết, người khổng lồ phía sau một chút cũng không thấy nhăn mày.
Vưu Lương Hành nói: "Làm gì vậy?"
Lòng bàn tay của Khang Thánh Triết dán vào cổ Vưu Lương Hành, với tư thế này, chỉ cần ngón cái hơi chếch đi một cái chính là có thể bóp lấy cổ hắn, nhưng cố tình hắn chỉ chạm vào cảm nhận được mạch máu nhảy lên dưới làn da của Vưu Lương Hành.
"Trên người anh thật nóng."
Vưu Lương Hành nhíu mày nói:
"Vừa mới làm nóng thân thể."
Nói xong hắn dừng lại một chút rồi kỳ quái nói:
"Nhưng nóng là cậu đi."
Tuy rằng Khang Thánh Triết hỏi Vưu Lương Hành nhưng vì làn da tiếp xúc với nhau nên Vưu Lương Hành lại cảm thấy tay của người kia càng nóng hơn, nóng tới nỗi làm cổ hắn ẩn ẩn đau.
Khang Thánh Triết suy tư một chút nói:
"Vậy a." Nhưng tay hắn lại không rút về, tư thế này nếu để người khác thấy sẽ cảm thấy cực kỳ quái dị, Vưu Lương Hành chuẩn bị động thủ bẻ cái tay kia xuống thì Khang Thánh Triệt chợt cúi sát vào bên tai hắn, nói:
"Lương Lương ~~~"
Vưu Lương Hành run lên, Khang Thánh Triết lại nói:
"Tôi rất nhớ anh a~~~"
Nói xong, hắn liền buông tay ra giống như không có việc gì xảy ra, hơi đẩy Vưu Lương Hành đi vào bên trong.
Vưu Lương Hành quay đầu lại nhìn Khang Thánh Triết, nhưng mặt người này lại không thấy đối sắc, thậm chí thần sắc vẫn mang vẻ lười biếng, phảng phất như câu nói vừa rồi kia không phải phát ra từ trong miệng của hắn.
Liêu Túc đi phía trước quay đầu lại thúc giục:
"Lương ca, cậu đi nhanh lên a."
Vưu Lương Hành nhìn người kia một hồi rồi mới quay đầu lại, vừa vào cửa, bị điều hòa phả vào hắn chợt thấy sau lưng mình vậy mà ra thân mồ hôi.
Trong câu lạc bộ, khắp nơi đều có sân huấn luyện, có bao cát, có lôi đài, trừ những thứ này ra thì còn có rất nhiều thiết bị tập thể hình để làm nóng cơ thể.
Khang Thánh Triết mang danh nghĩa tới tham quan mà Vưu Lương Hành là người có trách nhiệm, còn Liêu Túc thì rất nhiệt tình, hai người mang theo Khang Thánh Triết đi tham quan hết câu lạc bộ.
Có thể là vì đã thông báo qua cho nên khi mới vào không lâu, có một vị huấn luyện viên đi tới chào đón, và trọng tâm chú ý tới Khang Thánh Triết tiến hành giảng giải. Hiển nhiên là mặc kệ ngành gì thì nhiệt tình đều là thủ đoạn quan trọng trong marketing, với bọn họ, Khang Thánh Triết chính là KHÁCH HÀNG được viết hoa.
Trong lúc tham quan thì bên kia có người gọi:
"Vưu Lương Hành! Huấn luyện viên gọi cậu đó!"
Vưu Lương Hành vốn đang tập một nửa thì đi đón người giờ trở lại cho nên huấn luyện viên gọi hắn là bình thường, nếu là ngày thường có khả năng hắn sẽ nói với huấn luyện viên chờ thêm trong chốc lát, nhưng vừa rồi lại xảy ra việc Khang Thánh Triết ôm lấy cổ hắn, hắn lại nghĩ nghĩ một chút liền đáp:
"Ừ."
Khang Thánh Triết sửng sốt: "Anh phải đi sao?"
Vưu Lương Hành gật đầu, không chỉ tạm thời chạy trốn mà còn nhìn thấy khuôn mặt đột nhiên suy sụp của người kia mà nảy sinh ý tưởng muốn trêu hắn một chút:
"Để Liêu Túc và huấn luyện viên Vương mang cậu đi tham quan, bọn họ đều chuyên nghiệp hơn tôi."
Khang Thánh Triết muốn nói lại thôi, trong lúc này Vưu Lương Hành cũng không quay đầu lại rời đi, để lại hai khuôn mặt cực kỳ hưng phấn là Liêu Túc và huấn luyện viên.
"Đi nào, đi nào, chúng ta tiếp tục nào."
Khang Thánh Triết: "...."
Liêu Túc rất nhiệt tình bởi vì đã đánh cuộc, cũng muốn kéo gần khoảng cách với K thần, trong mắt một sinh viên khoa thể dục như hắn thì không có gì so với việc cùng nhau rèn luyện có thể làm thăng hoa tình hữu nghị trong cách mạng, vì thế hắn cực kỳ đầu nhập vào giới thiệu những máy móc tập thể hình, ý tưởng này lại vừa lúc trùng hợp vào huấn luyện viên muốn kéo thêm người mới vào câu lạc bộ cho nên hai người dùng sự nhiệt tình của mình truyền dạy tất cả lợi ích của việc tập thể hình cho Khang Thánh Triết.
"Con người không thể không rèn luyện được, tuy rằng hiện tại thanh niên trẻ khỏe không cảm giác được gì, nhưng chục năm nữa khi mà tuổi hơi lớn một chút thì xong rồi, cậu xem đi, cậu cao như vậy, khung xương lại cân xứng, nhưng về sau lại có bụng bia, eo thùng nước thì khó coi như thế nào...."
"Đúng đúng đúng, khó coi là một chuyện, thân thể khỏe mạnh lại là chuyện khác, vô luận là vai hay chân, hoặc cơ thể, hiện tại rèn luyện sau này vô cùng hữu ích.
Liêu Túc và huấn luyện viên thay nhau ra trận, lời nói như moi tìm đào phổi ra, Khang Thánh Triết dường như cũng đang nghe chăm chú, khi thoảng lại nói theo:
"Đùng vậy, chính xác, có đạo lý."
Nói tới 20 phút, những thiết bị luyện tập cũng tìm hiểu hết, huấn luyện viên thấy thần thái nghiêm túc của hắn, cao hứng hỏi:
"Thế nào, cậu có đống ý bắt đầu tập thể hình chưa?"
Khang Thánh Triết nói: "Không a."
Huấn luyện viên: "...."
Hắn tưởng mình nghe nhầm, cho nên nhìn sang Liêu Túc, rồi không khỏi lại hỏi:
"Vì sao, lợi ích của việc rèn luyện thật sự quá nhiều."
Nói về những lợi ích của rèn luyện thì Khang Thánh Triết lại gật đầu, huấn luyện viên cảm thấy hắn bị hấp dẫn cho nên hỏi lại lần thứ hai:
"Như vậy, cậu có muốn tới rèn luyện một chút hay không?"
Khang Thánh Triết xua tay:
"Không cần."
Huấn luyện viên: "..."
Nói tới nước này rồi, huấn luyện viên sao có thể không nhìn ra thái độ của Khang Thánh Triết được, đạo lý làm người hắn cũng hiểu, người này chỉ đơn thuần tới không tính toán luyện tập.
Huấn luyện viên nói: "Nếu cậu lo lắng về giá cả thì có thể thương lượng một chút, cậu là người quen của Vưu Lương Hành và Liêu Túc, cho nên có thể hỏi bọn họ, câu lạc bộ của chúng tôi thật sự không tồi, hơn nữa nếu làm thẻ tập cả năm đối với người mới còn có chiết khấu, cậu có thể suy xét một chút."
Khang Thánh Triết lắc đầu nói: "Không phải vấn đề về tiền."
Huấn luyện viên nói: "Vậy thì...."
Khang Thánh Triết: "Tôi lười vận động thôi."
Huấn luyện viên: "...."
Hắn hành nghề nhiều năm như vậy lần đầu tiên thấy người có thể nói ra hai từ "tôi lười" tiêu sài như vậy, yên lặng trong vòng 2 giây sau, hắn hoàn toàn từ bỏ.
Đồng đội đi rồi, nhưng Liêu Túc vẫn tính tiếp tục nói, hắn vứt bỏ lời nói của huấn luyện viên, lấy hành động để chứng minh.
"K thần a, kỳ thật tập thể hình chỉ nếm thử một chút thôi là có thể phát hiện lạc thú trong đó, tục ngữ nói rất đúng, vạn sự khởi đầu nan, nhưng chỉ cần khi bắt đầu được thì sau đó lại dễ dàng. Cậu nhìn cái máy này xem, là để rèn luyện lực cánh tay, một lần nâng 30 cái, cánh tay rã rời, lưng ra mồ hôi, đặc biệt sung sướng."
"Còn có máy chạy bộ, trời a thực sự tôi lấy lương tâm mình ra đề cử, khi chạy có thể cảm thấy mỗi một khối cơ bắp trên cơ thể đều vận động, mỗi lần tôi chạy bộ đều cảm thấy mình phảng phất như muốn bay lên."
Liêu Túc càng nói càng high, hận không thể lập tức viết ra một bài tâm đắc mẫu mực về lời nói tới việc làm, sau khi hắn hứng thú bừng bừng nói hết nhưng lời muốn nói, thì tính quay ra hỏi người kia xem cảm thấy thế nào, thì Khang Thánh Triết há mồm chậm rãi ngáp một cái.
Sau đó, sau đó Liêu Túc đã hiểu.
Không có cách, thật sự không có cách nào.
Kỳ thật thành tâm mà nói, mỗi người khi tới câu lạc bộ tập thể hình, phần lớn sẽ bị huấn luyện viên phụ trách nói vài câu, khuyên bảo vài câu như tiêm máu gà, cảm thấy mình tập hai ngày sẽ có bắp tay hoàn mỹ, tập 3 ngày là có hình thể hoàn mình mà người người hâm mộ, ngược lại thì, dưới sự điên cuồng giới thiệu của Liêu Túc và huấn luyện viên Khang Thánh Triết có thể không hề dao động thì hắn được coi như có ý chí kiên định đi.
Mắt thấy sự thật không thể làm gì đã bày ra trước mắt, cho dù là Liêu Túc cũng không thể không hành quân lặng lẽ, thở dài một cái:
"Chúng ta đi xem Lương ca đi."
Nhắc tới Vưu Lương Hành, Khang Thánh Triết trở nên vô cùng hưng phấn, biểu tình bình đạm của hắn chợt sáng ngời, vui vẻ nói:
"Được a~~~"
Đối lập rõ ràng như vậy là Liêu Túc có chút chát chát.
Bất quá dù sao thì vẫn phải dẫn đường, Liêu Túc mang Khang Thánh Triết đi tới sân quyền anh, cách từ xa cũng có thể nghe thấy thanh âm lực đánh vào bao cát. Thanh âm nặng nề vang dội này tuyệt không thể làm người khác hoài nghi lực lượng của nắm tay kia được.
Khang Thánh Triết hỏi: "Đây là Lương.... Vưu Lương Hành?"
Liêu Túc chậc lưỡi:
"Còn không phải cậu ta thì là ai, dính một quyền này vào bụng thì chắc hẳn không đứng thẳng được..."
...... Cái này thật có khả năng.
Suy nghĩ của Khang Thánh Triết bị phân tán, tạm thời không trả lời được, hai người đi tới gần, rốt cuộc thấy Vưu Lương Hành.
Trong nháy mắt, mắt Khang Thánh Triết chợt sâu vào, nhịn không được liếm môi, điều hòa mở rất mạnh nhưng hắn vẫn cảm thấy mình tựa như lúc vào cửa khi nhìn thấy sau gáy của Vưu Lương Hành, cả người trở nên rất nóng.
Vưu Lương Hành, hắn.... không có mặc áo trên.