Sau Khi Xuyên Thành Chân Hoàn Trong Như Ý Truyện Ta Pressing Đại Như

Chương 31: Vĩnh Giác



Sau khi Hoằng Lịch nghe Bạch Nhụy Cơ rong huyết, sắc mặt trở nên không tốt lắm, hắn cũng từng thực lòng sủng ái Bạch Nhụy Cơ.

Chân Hoàn bất chấp quy củ, đứng dậy bước nhanh đi đến cửa phòng sinh, thấy có m.á.u loãng được mang ra, nhìn mà ghê người.

Phú Sát Lang Hoa đi đến bên cạnh đỡ Thái Hậu, hỏi cung nữ canh giữ ở ngoài cửa: “Sao đột nhiên lại bị rong huyết?”

Cung nữ kia cũng là lần đầu tiên gặp trường hợp này, giọng run run, nức nở nói: “Nô tỳ cũng không biết, tiểu Hoàng tử vừa mới sinh ra, mọi người đều đang vui mừng, Mai Tần nương nương cũng cực kì vui sướng, vẫn là Hoà Uyển tỷ tỷ phát hiện ra Mai Tần nương nương đột nhiên chảy rất nhiều máu, các Thái y đang nghĩ cách."

Mặc dù là ở hoàng gia, có nhiều Thái y chăm sóc, nhưng bị như vậy cũng có khả năng cao sẽ mất mạng.

Hòa Uyển đột nhiên từ phòng trong đi ra, nhỏ giọng bẩm báo Thái Hậu: “Mai Tần nương nương muốn gặp ngài.”

Chân Hoàn vỗ vào tay Phú Sát Lang Hoa đang đỡ nàng, hít sâu một hơi, nhấc chân đi vào phòng.

Nàng vẫn là lần đầu tiên đối diện với việc nữ nhân sinh hài tử, trong phòng đầy mùi m.á.u tươi, Bạch Nhụy Cơ khuôn mặt tái nhợt, trán đầy mồ hôi, nhìn thấy nàng vào, Bạch Nhụy Cơ liền cố sức vươn tay về phía nàng.

Chân Hoàn bước nhanh tiến lên, cầm tay Bạch Nhụy Cơ.

“Thái Hậu, thần thiếp sợ là không được.”

Rốt cuộc cũng đã ở chung gần nửa năm, Chân Hoàn thấy bộ dạng của Bạch Nhuỵ Cơ lúc này, sống mũi cay cay.

"Đừng nói như vậy, lúc trước Vệ Thái y từng nói đứa nhỏ này chỉ sợ ngươi sinh ra sống không được, ngươi nghe xem, hiện tại nó đang khóc kìa. Ngươi cùng con của ngươi đều là phúc lớn mạng lớn, sẽ không có việc gì.”

Bạch Nhụy Cơ lắc đầu, cố nhoẻn miệng cười, khoé mắt lại rơi lệ.

“Đứa nhỏ này có phúc khí, nhưng thần thiếp không có. Thần thiếp xuất thân không tốt, bị người mua đi bán lại, rồi đưa vào cung. Trước nay thần thiếp không thể quyết định được vận mệnh của chính mình, thần thiếp không cam lòng, cho nên tìm mọi cách khiến Hoàng Thượng chú ý, thần thiếp thành công, nhưng có lẽ cũng chỉ đến đó mà thôi."

“Những lời này trước kia ta từng nói với Hoàng Đế, hôm nay ta cũng muốn nói cho ngươi, người quý ở tự trọng. Không ai chọn được xuất thân của mình, nhưng vận mệnh một người không phải dựa vào xuất thân quyết định. Ngươi đã chịu khổ nhiều như vậy, ngày sau đều là ngày lành."

Bạch Nhụy Cơ chưa bao giờ biết chính mình có nhiều nước mắt như thế, vẫn luôn rơi không ngừng, Thái Hậu nói rất đúng, đáng tiếc nàng đã không có về sau.



Hiện tại nàng còn có chuyện càng quan trọng, có người làm nàng càng không yên lòng.

Nàng lại dùng sức nắm c.h.ặ.t t.a.y Thái Hậu: “Thái Hậu, thần thiếp muốn cầu ngài một việc cuối cùng.”

“Bạch Nhụy Cơ, ngươi sẽ không có việc gì, muốn cái gì tự mình giành lấy!”

“Cầu ngài, sau khi thần thiếp chết, cầu xin ngài chiếu cố hài tử của thần thiếp, nó mới vừa sinh ra đã không có mẫu thân, tại thâm cung này biết sống thế nào? Thần thiếp biết, Ngũ a ca của tiên đế chính là nhờ Thái Hậu nuôi nấng, lúc trước đoạt đích tranh giành kịch liệt như thế, hắn vẫn có thể bình an vô sự lớn lên. Thiếp không mong cầu gì hơn, chỉ cần hài tử có thể bình an là được."

Chân Hoàn sao dám đồng ý, những lời này giống như gửi gắm cô nhi.

Bạch Nhụy Cơ thấy Thái Hậu không nói lời nào, còn muốn gắng gượng đứng lên.

Hoà Uyển vốn đang âm thầm lau nước mắt vội vàng tiến lên, giúp Thái Hậu cùng nhau ngăn Bạch Nhụy Cơ lại.

“Mai Tần nương nương, ngài không nên cử động.”

“Ngươi đừng nhúc nhích, đừng nhúc nhích, ta đồng ý, ngươi muốn gì ta cũng đáp ứng."

Bạch Nhụy Cơ nghe vậy mới thôi, lại ngoan ngoãn nằm trở về, nói với Hòa Uyển: “Hòa Uyển cô nương, ngươi đem hài tử vào cho ta nhìn một cái đi, ta sợ về sau không còn cơ hội.”

Hòa Uyển vội lau nước mắt, đi ra ngoài gọi ma ma đang chăm sóc hài tử vào. Ma ma nhẹ nhàng đặt tiểu a ca cạnh Bạch Nhuỵ Cơ, Bạch Nhuỵ Cơ cẩn thận ngắm hài tử không dám chớp mắt.

Chân Hoàn không đành lòng nhìn sang chỗ khác, vừa lúc Phúc Già vẫn luôn ở chỗ Thái y lặng lẽ kêu nàng, nàng hìn thoáng qua thấy Bạch Nhuỵ Cơ vẫn đang nhìn hài tử, liền nhẹ nhàng đi ra ngoài.

Vệ Lâm tiến lên nhỏ giọng nói với Chân

Hoàn

“Hiện tại có hai biện pháp, một là tiếp tục dùng phương thuốc hiện tại, nhưng dựa theo tình trạng của Mai Tần mà nói, khả năng cao là cứu không được. Một cách khác là dùng phương thuốc có dược tính mạnh hơn, thần có tám phần nắm chắc. Nhưng sợ là về sau Mai Tần nương nương khó có thể mang thai, vi thần tự chủ trương nấu phần thuốc này, không biết có nên dùng hay không?"

“Dùng, đương nhiên phải dùng. Sinh con sao có thể quan trọng bằng mạng người, hiện tại sai người đi vào giúp Mai Tần uống thuốc. Ngươi ra ngoài cứ nói với các Thái y khác, tình trạng Mai Tần không tốt, cách thứ nhất chắc chắn cứu không được, cho nên ai gia làm chủ chọn cách thứ hai."

“Tuân mệnh.”



Sau khi uống thuốc, trong phòng Mai Tần lại vang lên tiếng kêu rên đau đớn đứt quãng, thẳng đến một lúc sau, trong phòng có tiếng cung nữ mừng rỡ kêu: "Ngừng, m.á.u ngừng chảy rồi!"

Chân Hoàn cùng Vệ Lâm đều thở dài nhẹ nhõm một hơi.

“Chỉ cần ngừng chảy máu, tánh mạng của Mai Tần nương nương sẽ không có vấn đề.”

Chân Hoàn cuối cùng cũng lộ ra chút ý cười, lúc này mới nhớ tới Hoàng Thượng và Hoàng Hậu còn chờ bên ngoài, thế là thừa dịp Mai Tần vừa ngủ, kêu ma ma ôm hài tử đi theo nàng gặp Hoàng Thượng Hoàng Hậu.

Hoằng Lịch nhẹ nhàng mở lớp chăn đang bọc tiểu a ca ra, thấy tiểu a ca đúng là trẻ con bình thường mới hoàn toàn yên tâm.

“Tiểu a ca thân thể như thế nào?"

Vệ Lâm tiến lên trả lời “Tiểu a ca thân thể so với hài tử bình thường kém một chút, còn những mặt khác hiện tại chưa nhìn ra được .”

Chân Hoàn mở miệng nói: “Đứa nhỏ này ăn nhiều chu sa như vậy còn có thể bình an sinh ra, đúng là rất có phúc, Hoàng Đế đã nghĩ ra được cái tên nào chưa?"

Hoằng Lịch nghe thế cũng cảm thấy đứa nhỏ này có phúc, thế là hứng thú bừng bừng nói: “Nội Vụ Phủ đề ra mấy cái tên, nhi tử chọn chữ Giác, ngạch nương thấy thế nào?”

“Vĩnh Giác, là cái tên hay.”

Hoằng Lịch tâm tình rất tốt, còn duỗi tay chạm vào khuôn mặt nhỏ nhắn của đứa bé, muốn chọc nó một chút.

Phú Sát Lang Hoa vội khuyên, bận rộn cả ngày, Hoàng ngạch nương hẳn đã rất mệt. Hoằng Lịch mới cùng Phú Sát Lang Hoa rời đi.

——

Thẳng đến dàn xếp xong Bạch Nhụy Cơ và Vĩnh Giác, trở lại tẩm điện, sắc mặt Chân Hoàn trở nên âm trầm.

"Người ta phái đi điều tra Gia Tần, tra đến đâu rồi?"

 

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv