Sau Khi Xuyên Thành Chân Hoàn Trong Như Ý Truyện Ta Pressing Đại Như

Chương 21: Vương Khâm đi bán muối (2)



Chỉ sau 5 ngày, Chân Hoàn liền nghe được tin tức truyền ra từ Dưỡng Tâm Điện, nói ngự tiền thái giám Vương Khâm đột nhiên phát điên, chọc giận Hoàng Đế.

Chân Hoàn cảm thấy mỹ mãn kêu Phúc Già giúp mình trang điểm, nàng muốn đi xem náo nhiệt, à không, đây là quan tâm con trai.

Tới Dưỡng Tâm Điện, liền nhìn thấy cung nữ thái giám quỳ đầy trong điện, trên mặt đất còn có không ít mảnh vỡ của chén trà và vật trang trí.

Ngoài điện là Vương Khâm quần áo xộc xệch, chỉ mặc áo trong bị đè trên ghế chịu đòn, tuy rằng bị chặn họng, nhưng thanh âm nức nở ở trong điện cũng có thể nghe được.

Chân Hoàn vờ như không biết gì, đi lên hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì, sao Hoàng Đế lại tức giận như vậy?"

Hoằng Lịch dù có tức giận cỡ nào cũng không dám giận cá c.h.é.m thớt với ngạch nương, còn phải đứng dậy thỉnh an Chân Hoàn.

“Sao Hoàng ngạch nương lại tới đây?"

“Ai gia nghe người ta nói Hoàng Đế nổi giận lôi đình ở Dưỡng Tâm Điện, sợ Hoàng Đế giận đến thương thân nên đến xem. Người bên ngoài là Vương Khâm?"

"Là tên khốn kiếp đó."

"Vương Khâm này không phải là phó tổng quản Dưỡng Tâm Điện sao, hôm nay hắn đã làm gì mà chọc Hoàng Đế tức điên như thế?"

Sắc mặt Hoằng Lịch khó coi: “Chuyện này, nói ra chỉ sợ làm bẩn tai ngạch nương.”

Chân Hoàn trong lòng lại nghĩ, ta không sợ dơ tai, có gì mau kể nhanh đi, nhưng tất nhiên không thể nói những lời này, thế là nàng chỉ im lặng ngồi nhìn Hoàng Đế, tỏ vẻ chính mình thật sự quan tâm đến hắn.

Hoằng Lịch lại hít thở sâu một lúc, cuối cùng lửa giận cũng có chút giảm bớt, nghĩ đến dù sao ngạch nương cũng vì lo cho mình mới đến đây, hắn nhìn thoáng qua thái giám đằng sau.

Một thái giám ngoại hình tuấn tú liền biết ý đứng ra, hướng về phía Thái Hậu bẩm báo: "Bẩm Thái Hậu, Vương Khâm khi trực ban bỗng nhiên phát điên, tự xé rách xiêm y, còn lôi kéo thái giám cung nữ bên cạnh, hơn nữa còn nói vài lời đại nghịch bất đạo, nên mới khiến cho Hoàng Thượng tức giận."

Chân Hoàn nhướng mày, thầm nghĩ tên thái giám này đúng là giỏi ăn nói, có thể làm cho Hoằng Lịch tức đến như vậy, chắc chắn còn phát sinh chuyện khác, chuyện này hơn phân nữa là Hoằng Lịch không muốn nhắc tới. Nhưng người này không những giải thích rõ ràng mọi việc, còn một câu không nên nói cũng chưa nói.

Quả nhiên, nàng thấy Hoằng Lịch ánh mắt tán thưởng nhìn thái giám này một cái. Thôi được, không nói thì không nói, dù sao nàng cũng đoán được đại khái, hôm nay Hoằng Lịch có vẻ đã bị doạ đến kinh sợ hãi hùng.

"Sao lại bỗng nhiên nổi điên, Hoàng Đế có điều tra rõ chưa?"

"Trẫm sai Thái y bắt mạch cho Vương Khâm, Thái y nói có thể đã ăn trúng vật gì, trẫm đã cho người lục soát phòng hắn."

Vừa nói, người được phái đi điều tra đã trở lại.



“Hồi bẩm Hoàng Thượng, người điều tra phòng Vương Khâm đã phát hiện một hộp thuốc.”

Thái y đứng bên cạnh vội tiếp nhận viên thuốc, cẩn thận ngửi ngửi: “Vật này hẳn là một loại cấm dược, tên là A Cơ Tô Hoàn, có dùng để bổ thận, có công dụng tráng dương trong khoảng thời gian ngắn. Nhưng vật này đã bị tiền triều cấm dùng, bởi vì người dùng một khi ngửi được mùi Long Tiên Hương, liền sẽ sinh ra ảo giác, có công hiệu kích dục, tiền triều từng có phi tần dùng nó để tranh sủng nên đã bị cấm. Nhưng nó vẫn lưu thông ở dân gian, hơn nữa thời gian qua lâu, Long Tiên Hương lại là công phẩm, hậu quả sau khi hỗn hợp lại ít người biết."

Chân Hoàn đúng lúc tiếp chuyện: “Ai gia nghe nói Vương Khâm này sắp thành hôn, đột nhiên hắn ăn loại dược này, chẳng lẽ là vì chuyện này, vậy Hoàng Đế có lẽ nên tìm cung nữ bị tứ hôn hỏi một câu, để tránh cho có người muốn hãm hại thiên tử.”

Hoằng Lịch nghe vậy gật đầu, gọi người đi tìm cung nữa bị tứ hôn tới.

Hòa Uyển nhanh chóng bị mang đến, sau khi đi vào Dưỡng Tâm Điện liền quỳ gối giữa đại điện, Hoằng Lịch hỏi nàng có biết chuyện cấm dược hay không. Hòa Uyển vẻ mặt mờ mịt: “Nô tỳ không biết cấm dược là gì.”

“Chẳng lẽ Vương Khâm sẽ tự dưng đang yên đang lành một mình ăn thứ này sao, chẳng lẽ ngươi không ở một bên?”

Hòa Uyển có vẻ đã nghe hiểu loại thuốc Vương Khâm ăn là gì, sắc mặt bỗng trắng bệch, lập tức rơi nước mắt.

“Nô tỳ thật sự không biết Vương công công ăn cái gì, nhưng tối hôm qua đúng là Vương công công có hẹn nô tỳ nửa đêm gặp hắn, nhưng, nhưng nô tỳ thật sự sợ hãi, nên không có đi.”

Chân Hoàn giống như tò mò: “Sợ hãi? Ngươi và Vương Khâm không phải lưỡng tình tương duyệt sao? Sợ cái gì?”

“Hồi bẩm Thái Hậu nương nương, nô tỳ đúng thật là nguyện ý gả cho Vương công công. Nhưng đây là vì Vương công công nói nếu nô tỳ không đồng ý, liền tìm lỗi sai rồi đánh c.h.ế.t nô tỳ cùng cùng muội muội nô tỳ. Nô tỳ tin tưởng Hoàng Thượng anh minh, nếu nô tỳ nói tình hình thực tế nhất định Hoàng Thượng có thể vì nô tỳ làm chủ, nhưng Vương Khâm là ngự tiền phó tổng quản, nô tỳ không có biện pháp vòng qua hắn diện kiến thánh nhan, đành phải đáp ứng hắn. Nhưng ngày hôm qua vào ban ngày, Vương công công hẹn nô tỳ nửa đêm đi tìm hắn, nói hắn co thứ tốt phải thử một chút, nô tỳ thật sự là quá sợ hãi.”

Hòa Uyển nói đến đây liền khóc không thành tiếng.

Hoằng Lịch nghe vậy sắc mặt không vui, không phải bởi vì thiếu chút nữa hại đời một nữ tử, mà vì hôn sự hắn làm chủ tứ hôn hoá ra là do Vương Khâm bức bách mới có, còn làm ra chuyện như vậy, đây là vả vào mặt hắn, làm hắn bẽ mặt.

Chân Hoàn thở dài một tiếng: “Đây cũng là một nha đầu đáng thương, cũng may hai người còn chưa kịp thành hôn, Hoàng Đế anh minh kịp thời phát hiện bộ mặt thật của Vương Khâm, cứu vớt cuộc đời một nữ tử."

Hoằng Lịch nghe vậy sắc mặt tốt hơn không ít, cảm thấy đây là ngạch nương giúp hắn giải vây, những lời này cho hắn một cái bậc thang, mà Hoằng Lịch tất nhiên không có đạo lý không theo bậc thang bước xuống.

“Vương Khâm thứ khốn nạn này, vậy mà dám khi quân phạm thượng. Nếu là do hắn bức bách ngươi, vậy hôm nay trẫm liền thay ngươi làm chủ, huỷ bỏ hôn ước giữa ngươi và Vương Khâm."

“Đa tạ Hoàng Thượng, đa tạ Hoàng Thượng.”

Chân Hoàn xem diễn đủ rồi, xác định mọi việc phát triển đúng với kế hoạch của mình, thậm chí hiệu quả càng tốt, cũng giải quyết xong hôn ước của Hoà Uyển, liền không tính tiếp tục ở đây xem người ta hành hình, nàng cũng không có đam mê kỳ quái gì.

"Vương Khâm này hơn phân nửa là đắc ý đến quên mất bản thân là ai, tối qua tự mình lén ăn cấm dược, hôm nay dược tính chưa tan hết liền tới trực ban, mới gây ra chuyện như vậy, dám to gan lớn mật như thế, Hoàng Thượng nhất định phải phạt thật nặng mới được."

"Còn cung nữ này, ai gia thấy cũng đáng thương, chi bằng cho nàng đi theo ai gia về Từ Ninh Cung làm việc."



Từng đính hôn với một thái giám gây gièm pha, sau khi trở về không chừng sẽ bị người ta nói xấu sau lưng, không bằng đưa nàng ấy đến Từ Ninh Cung.

Hòa Uyển tất nhiên là ngàn ân vạn tạ đáp ứng, Hoằng Lịch cũng hoàn toàn không quan tâm một cái cung nữ đi đâu.

Hoằng Lịch đứng dậy tiễn Thái Hậu rời đi.

Khi bọn họ đi ra Dưỡng Tâm Điện, Vương Khâm đã thoi thóp, Chân Hoàn không thèm nhìn một cái.

Nàng biết, d.a.o đ.â.m vào người khác chính mình sẽ không biết đau, nhưng hôm nay người bị d.a.o đ.â.m là Hoằng Lịch, Vương Khâm trốn không thoát.

Đêm đó sau khi nói chuyện với Hoà Uyển, nàng liền phái tâm phúc đi khắp nơi sưu tầm tội trạng của Vương Khâm, nàng không tin loại người to gan lớn mật như thế chỉ làm mỗi một chuyện xấu, nếu thật sự không tìm thấy, nàng cũng có thể tạo giả.

Ai ngờ trong quá trình này, thái giám chịu trách nhiệm giám sát Vương Khâm lại nói cho nàng, hình như Vương Khâm ở ngoài cung tìm một loại dược gọi là A Cơ Tô Hoàn, tuy rằng Vương Khâm không có căn, nhưng vẫn rất háo sắc.

Chân Hoàn thay đổi kế hoạch, sai người đem tin tức về một loại dược khác nói cho Vương Khâm, dẫn dắt hắn tự mình tìm kiếm khắp nơi, tìm được loại dược hôm nay. Nàng muốn Vương Khâm chịu quả báo, Hoằng Lịch tứ hôn cho hắn cũng đáng bị ghê tởm cực mạnh một lần, hơn nữa chỉ có liên quan đến bản thân mình, Hoằng Lịch mới có thể ra tay tàn nhẫn được.

Đương nhiên, ngày hôm qua Vương Khâm tìm được thuốc, không thể nhịn nổi muốn thử xem hiệu quả, cho nên mới hẹn Hòa Uyển, buổi tối đi tìm nàng, là Hòa Uyển chủ động nói Vương Khâm dùng dược xong chờ nàng, tới tối Hòa Uyển lại không đến, Vương Khâm đi tìm Hòa Uyển lại tìm không được.

Loại thuốc này cũng sẽ không khiến người ta đánh mất lý trí, cuối cùng Vương Khâm chỉ có thể xám xịt trở về phòng, tính toán chờ ngày mai hết ca lại đi xử lý Hòa Uyển, nhưng làm sao hắn có thể sống đến lúc ấy.

Chân Hoàn nhìn bầu trời trong xanh, tâm trạng tốt thật sự.

——

Hoằng Lịch đưa Thái Hậu rời đi sau lại phản hồi Dưỡng Tâm Điện, phân phó không cần nương tay, đánh đến c.h.ế.t mới thôi. Chỉ chốc lát sau người hành hình tiến vào bẩm báo, nói Vương Khâm đã không còn hơi thở, lúc này Hoằng Lịch mới vừa lòng bưng chén trà uống một ngụm.

Hôm nay Vương Khâm vốn dĩ ở trong điện trực ban, lại đột nhiên nổi điên, xé rách quần áo không nói, mặc áo lót còn muốn nhào vào người cung nữ thái giám, lúc ấy tất cả mọi người trong điện đều hoảng sợ.

Trong lúc hỗn loạn, Vương Khâm thứ to gan lớn mật này, vậy mà dám nhào về phía hắn, một thái giám trong điện chắn trước mặt hắn, dùng chân đạp Vương Khâm ra ngoài, lúc này Vương Khâm mới bị ngự tiền thị vệ xông vào bắt được.

Nghĩ vậy, hắn nhìn về phía thái giám có khuôn mặt tuấn tú đang đứng một bên: “Ngươi thực không tồi, đủ cơ linh, hôm nay có công cứu giá, liền bổ nhiệm vị trí phó tổng quản Dưỡng Tâm Điện của Vương Khâm đi. Trẫm nhớ rõ ngươi là đồ đệ của Lý Ngọc, tên……”

Thái giám kia vui mừng ra mặt, vội vàng quỳ xuống tạ ơn.

“Tiến Trung, nô tài tên là Tiến Trung.”

 

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv