Sau Khi Xuyên Thành Chân Hoàn Trong Như Ý Truyện Ta Pressing Đại Như

Chương 13: Kế trộm than siêu việt



Bởi vì trước đó Chân Hoàn đã yêu cầu Hoằng Lịch nói Bạch Nhuỵ Cơ phải khiêm nhường cẩn thận, lại thêm bản thân Bạch Nhuỵ Cơ vốn là Ô Nạp Na Lạp phủ mua rồi đưa vào cung nên muốn lân la kết bạn với Nhàn Tần.

Kết quả Nhàn tần không mặn không nhạt, hơn nữa lúc này nàng không có Thái Hậu chống lưng.

Tóm lần này khi Bạch Nhuỵ Cơ lại oan gia ngõ hẹp với Quý phi, nàng không có mỉa mai ám chỉ Quý phi tuổi già sắc suy. Chẳng qua là tranh cãi vài câu, rất nhanh Phú Sát Hoàng Hậu đã kịp tới bình ổn.

Nhưng có một số việc bởi vì kẻ thọc gậy bánh xe đằng sau không bị phát hiện, cho nên nhất định vẫn sẽ phát sinh.

Từ trước đến nay Cao Hi Nguyệt không thích Hải Lan, Hải Lan còn không chờ thông báo đã xông vào noãn các, bắt gặp chính mình trộm xuyên hoa phục, ngấm ngầm vi phạm ý chỉ của Hoàng Hậu. Nàng nhịn không được oán giận một hồi với Kim Ngọc Nghiên, Kim Ngọc Nghiên đảo mắt một cái, liền ám chỉ Cao Hi Nguyệt vu cho Hải Lan tội trộm than, Cao Hi Nguyệt cũng cả gan làm loạn mà làm theo.

Đêm nay, Chân Hoàn đang xem cung nữ thái giám thân cận pha trò, bỗng một cung nữ vội vã tiến vào, nói với nàng Hàm Phúc Cung xảy ra náo động.

Lần trước Hoằng Lịch gây chuyện ở trước mặt mọi người xem kịch, sau việc đó nàng phân phó Phúc Già âm thầm xếp người vào các nơi trong cung, đây là một trong số đó.

Cũng không phải muốn nắm hậu cung trong lòng bàn tay hay gì, chỉ hy vọng khi hậu cung xảy ra chuyện có thể nhanh chóng biết được tin tức.

Bởi vì nàng phát hiện có đôi khi toàn bộ hậu cung chú ý những điểm rất kỳ quái, còn vấn đề nghiêm trọng thật sự bọn họ luôn làm như không thấy.

"Náo động vì chuyện gì?”

“Nghe tiểu thái giám báo tin nói, là Tuệ Quý phi nói Hải Thường tại trộm than hồng la của nàng, làm hại Quý phi phát tác hàn chứng, đang thẩm vấn Hải Thường tại, nghe nói, Tuệ Quý phi còn muốn dùng hình.”

Chân Hoàn đập bàn một cái, khó có thể tin Tuệ quý phi gan lớn đến vậy.

“Dùng hình? Tuệ quý phi lại không có quyền xử lý hậu cung, thẩm vấn Hải Thường tại đã là vượt quyền, nàng thế mà còn dám dùng hình với phi tần?”

Nàng nhanh chóng đứng dậy sai Phúc Già thay áo ngoài cho mình.

“Phúc Già, đi, chúng ta đi xem Tuệ quý phi này gây chuyện thế nào".

Trên đường nàng lại hỏi càng cụ thể tình huống.

“Trước khi tiểu thái giám kia ra tới báo tin, vừa lúc từ rất xa thấy Nhàn Tần đi về hướng Hàm Phúc Cung, có lẽ là đi cứu Hải Thường tại.”

“Nhàn Tần? Chuyện này lại có dính líu gì tới nàng ta?”

“Nhàn Tần và Hải Thường tại là tỷ muội tốt từ lúc còn ở tiềm để.”

Nếu là tỷ muội tốt, sao Nhàn Tần không sớm xin Hoàng đế đem Hải Thường tại đưa đến Diên Hi Cung ở chung với nàng, nàng ta không phải là tình yêu đích thực của Hoàng đế sao?

Tuệ Quý phi bất mãn Nhàn Tần đều thể hiện ra mặt, nếu nàng cùng Hải Thường tại là tỷ muội tốt, sao có thể yên tâm để Hải Thường tại ở trong cung Quý Phi?

Rồi sau đó lại nghe nói Hải Thường tại đã quỳ một canh giờ ở trên nền tuyết, Chân Hoàn tức giận, đồng thời sai tiểu thái giám nâng kiệu đi nhanh hơn chút, đừng vì không kịp mà làm người mất mạng.

Nói cũng khéo, Từ Ninh Cung cách Hàm Phúc Cung thật sự xa, mà tẩm cung của Hoàng hậu cách Hàm Phúc Cung lại gần, Chân Hoàn vừa tới cửa Hàm Phúc Cung liền gặp Hoằng Lịch cùng Phú Sát Lang Hoa được Nhị Tâm tìm tới.

Còn không kịp khách sao hai câu với đứa con trai tự dưng mà có này, liền nghe được trong Hàm Phúc Cung cãi cọ ầm ĩ nói muốn lục soát người Hải Thường tại.

Chân Hoàn nheo mắt, để lại một câu: “Cao thị, đúng là Quý phi tốt của Hoàng đế.”



Liền nổi giận đùng đùng đi vào trong tiếng thông báo Thái Hậu giá lâm.

Chân Hoàn đi vào, Hàm Phúc Cung một đoàn người lộn xộn đều không dám tiếp tục hành động, nhanh chóng thình an Thái Hậu, Hoàng Thượng cùng Hoàng Hậu.

Chân Hoàn nhìn Hải Lan quỳ trên mặt đất bị lạnh đến trắng bệch, còn có Như Ý đang ôm Hải Lan, đem áo choàng khoác lên người nàng, nhìn sắc mặt của Hải Lan, thật sợ nàng ấy sẽ bị đông c.h.ế.t ở chỗ này.

Lúc này, Hoằng Lịch trước tiên đi tới, quan tâm thân thể Cao Hi Nguyệt.

??? Không phải chứ, Hải Lan đông lạnh nhìn như sắp c.h.ế.t tới nơi, tình yêu đích thực của ngươi cũng cởi áo ngoài ra cùng nhau quy trên nền tuyết, ngươi lại trước tiên quan tâm Quý phi, người ăn mặc dày nhất ở đây là sao vậy?

Chân Hoàn kêu Như Ý cùng Hải Lan mau trở về thay quần áo, còn đưa lò sưởi ấm cho Hải Lan đang run run rẩy rẩy.

Thừa dịp hai người đi thay quần áo, mọi người đều vào phòng, Hoằng Lịch sai thái y bắt mạch cho Cao Hi Nguyệt, thái y xác nhận chuyện Cao Hi Nguyệt tái phát hàn chứng.

Chân Hoàn tạm thời không nói gì, rốt cuộc đã kinh động tới Hoằng Lịch, vẫn là phải cho Hoàng đế một chút mặt mũi, lỡ như hắn có thể xử lý tốt thì sao.

Chờ sau khi Như Ý cùng Hải Lan đều tới, Hoằng Lịch ban ghế cho Hải Lan, hiện tại những người có mặt ở đây trừ cung nữ thái giám, cũng chỉ có tình yêu đích thực của Hoàng đế còn đứng.

Chân Hoàn nghe Như Ý nói chính mình nghe nói Quý phi phát tác hàn chứng nên mới tới thăm, vừa lúc thấy Quý phi thẩm vấn nhục nhã Hải Thường tại.

Không phải chứ, đây là lý do gì vậy? Ngươi từ đâu nghe nói Quý phi hàn chứng phát tác? Còn không bằng nói thẳng là nghe nói Quý phi tố cáo Hải Thường tại trộm than.

Còn nữa, tới thăm Quý phi, làm gì có ai hơn nửa đêm tới thăm bệnh? Chẳng lẽ bệnh nhân sống không đến ngày mai?

Chân Hoàn nể tình lúc này Như Ý thật vất vả biết mở mồm, biết cãi lại hai câu, không có mở miệng đánh gãy.

“Hoàng Thượng, tuy nói Quý phi ở chỗ Hải Thường tại lục soát ra tro của than hồng la, cũng có Hương Vân làm chứng, nhưng mà…”

Chân Hoàn tuy nhìn Như Ý không vừa mắt, đều nể tình hôm nay Quý phi càng quá đáng hơn, vẫn để Như Ý nói tiếp.

Kết quả, Hoằng Lịch đột nhiên mở miệng đánh gãy Như Ý, nói tro của than hồng la trong phòng Hải Thường tại, là Như Ý nghe hắn phân phó ban cho Hải Lan than hồng la.

Đại ca, ngươi thật sự thực khó hiểu, ngươi không đi kiểm tra xem chứng cứ của Quý phi rốt cuộc có phải thật hay không cũng thôi đi, ngươi không cho người ta cơ hội tự minh oan cho bản thân là sao vậy?

Sau đó càng làm cho Chân Hoàn cảm thấy khó hiểu là, Như Ý vừa nghe Hoằng Lịch nói thế, nàng cũng không tiếp tục cãi lại việc Quý phi có vu oan hại người hay không, chu chu cái miệng, chớp chớp đôi mắt liền nhận than là nàng đưa.

Không phải chứ? Hả?

Không phải ngươi nói không tin Hải Thường tại là loại người sẽ trộm than sao? Nếu nàng không trộm, chính là Quý phi vu oan nàng, không lý do liền nhục nhã nàng một hồi. Ngươi không bất bình cho tỷ muội tốt của mình sao? Tủi nhục Hải Lan phải chịu là vô ích à?

“Vương Khâm, sau này nếu Hàm Phúc Cung thiếu cái gì, liền lấy từ Dưỡng Tâm Điện đưa cho Quý phi dùng.”

Tốt tốt tốt, ở trên nền tuyết quỳ hai canh giờ, còn bị đánh một trận, thiếu chút nữa bị lột quần áo, các ngươi nói Hải Lan vô tội, nhưng không có người bất bình cho nàng, giúp nàng nói vài câu lấy lại công bằng, ngay cả bản thân nàng cũng không nói một lời.

Đầu sỏ gây chuyện là Quý phi ngược lại được bồi thường vật chất. Chân Hoàn cảm giác thế giới này thật điên rồ.

Nàng tranh thủ trước khi Hoằng Lịch muốn đứng dậy rời đi mở miệng nói chuyện.

“Nếu Hoàng đế cùng Nhàn Tần đều nói, than của Hải Thường tại than là Nhàn Tần đưa, vậy than mà Quý phi bị mất đi đâu rồi?”



Quý phi nhất thời không nghe hiểu ý Thái Hậu, còn tưởng rằng Thái hậu bênh vực nàng, mặt lộ ý mừng. Nhưng những lời kế tiếp của Thái hậu khiến cho ý mừng trên mặt nàng biến mất.

“Nếu Quý phi nói có nhân chứng, vậy kêu người đó nói, là vào ngày nào, canh giờ nào trộm đi mấy chục cân than. Thái giám cung nữ quản lý than hoả chỗ Quý phi làm việc kiểu gì mà để mấy chục cân than ngay dưới mí mắt không cánh mà bay?”

Sau khi Hương Vân bị dẫn tới, tất nhiên không trả lời được mà cứ ấp úng, dù ai nhìn thấy cũng biết có vấn đề.

Chân Hoàn xem như hiểu rõ, hơn phân nửa là Quý phi tự biên tự diễn. Bằng không với địa vị của Hải Thường tại có thể có mấy người cung nữ thái giám, làm sao có thể đem mấy chục cân than thần không biết quỷ không hay trộm đi mà thuộc hạ của Quý phi không biết được.

Hoằng Lịch thấy Hương Vân nói không nên lời, không đợi Chân Hoàn ngăn cản, trực tiếp phân phó muốn đem nàng kéo xuống đánh chết.

Xin hỏi đây là đang giúp Quý phi diệt khẩu đúng không? Chân Hoàn nhớ rõ tình yêu đích thực của Hoằng Lịch không phải là Như Ý sao? Sự việc trăm ngàn chỗ hở như vậy hắn cũng không hỏi tội Quý phi à?

Chân Hoàn nhắm mắt, rốt cuộc vẫn là mở miệng dùng danh nghĩa trong hiếu kỳ không nên sát sinh, sửa thành đánh hai mươi gậy đưa ra cung. Ở thời đại này, vu cáo chủ tử của mình là chuyện mất mạng, nàng không cản được Hoàng đế xử phạt, Hương Vân này có thể sống được hay không chỉ có thể xem mệnh nàng đến đâu.

Nhưng hôm nay đầu sỏ gây tội không thể an toàn thoát thân như vậy đúng chứ?

“Nếu Hương Vân không thể nói, nô tài thân cận của Quý phi cũng không nói được, ai gia có phải hay không có thể cho rằng, có người vu oan Hải Thường tại trộm than?”

Quý phi ấp úng nói “Có lẽ, có lẽ trộm than là người khác, hoặc là bọn nô tài không cẩn thận tính sai số lượng cũng nói không chừng.”

Chân Hoàn hừ lạnh một tiếng: “Vậy đó là Quý phi ngự hạ không nghiêm. Nhưng mà ai gia thấy Quý phi hôm nay đúng là quyền lực thật sự ha? Nàng và ngươi đều là phi tần, ngươi lại dám dùng tư hình với nàng, hôm nay nếu ai gia cùng Hoàng đế Hoàng hậu không tới, có phải ngươi còn tính đánh c.h.ế.t Hải Thường tại hay không? Hoàng đế cho ngươi quyền quản lý lục cung khi nào thế?”

Quý phi nghe vậy vội vàng quỳ xuống thỉnh tội nói không dám, nói chính mình chỉ là nhất thời tình thế cấp bách mới mất đúng mực.

Chân Hoàn nhìn sang Hoằng Lịch nói:

“Ai gia thấy là do Quý phi vị phân quá cao, không biết trời cao đất rộng, Hoàng đế cũng nên xử phạt, để tránh những người khác trong hậu cung noi theo.”

Để tránh Hoằng Lịch lại phạt cái gì không đau không ngứa, ngược lại cổ vũ khí thế của Quý phi, nàng lại nói: “Ai gia cảm thấy ngôi vị Quý phi này vẫn là quá cao rồi, Cao thị cũng không quá phù hợp với chữ Tuệ trong phong hào, Hoàng đế thấy sao?”

Hoằng Lịch thật ra không có ý kiến, rất có cảm giác mặc kệ dù sao không phải mình đóng vai ác là được.

“Hoàng ngạch nương nói đúng, vậy tước Cao thị phong hào, biếm thành Phi.”

Chân Hoàn nhìn thoáng qua thái y, lại nói: “Nếu thái y nói Cao thị bị bệnh cần tĩnh dưỡng, vậy mấy tháng này Cao thị không cần ra Hàm Phúc Cung, tĩnh dưỡng cho tốt, đừng lại không cẩn thận phát bệnh. Còn đám nô tài ở đây hôm nay, dám to gan dĩ hạ phạm thượng, nể tình các ngươi là nghe chủ tử mệnh lệnh, mỗi người đánh mười gậy, phạt nửa năm tiền tiêu hàng tháng.”

Chân Hoàn an bài Hải Lan đến Diên Hi Cung, sau đó đứng lên nhìn nhìn toàn bộ người trong phòng.

Nói tình yêu đích thực là Như Ý, nhưng hành vi vẫn luôn thiên vị Cao Hi Nguyệt Hoằng Lịch; nói Hải Lan là tỷ muội tốt của mình, nhưng chồng yêu vừa mở miệng liền hoàn toàn không nhớ rõ tỷ muội tốt phải chịu tủi nhục Như Ý; Như Ý nói cái gì là cái đó, mặc dù nàng hoàn toàn bỏ quên chính mình cũng không rên một tiếng không trân trọng chính mình Hải Lan; thủ đoạn trăm ngàn chỗ hở chỉ số thông minh không cao nhưng ra tay ngoan độc Cao Hi Nguyệt. Nhìn tới nhìn lui một phòng này thế mà vào giây phút này chỉ có Phú Sát Lang Hoa là người bình thường.

Một bên Như Ý còn ngọt ngào tươi cười với Hoằng Lịch.

Đại tỷ này đang ngọt ngào cái gì? Không phải chồng yêu của ngươi vẫn luôn thiên vị Cao Hi Nguyệt sao? Nếu không phải có ta ở chỗ này thì Cao Hi Nguyệt đã an toàn rút lui rồi. Lúc trước Chân Hoàn bởi vì Hoàng đế ở giữa Thẩm My Trang và Niên Thế Lan thiên vị Niên Thế Lan, còn giận Hoàng đế một thời gian rất lâu. Ngươi không thế vì tỷ muội tốt Hải Lan mà cảm thấy phẫn nộ dù chỉ một chút sao?

Nhưng lại nhìn thấy, Hải Lan ở một bên cũng mặt đầy ý cười nhìn Như Ý, thôi, người ta còn không thèm trân trọng chính mình kia mà.

Hậu cung của Hoàng đế thật sự có người bình thường sao?

 

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv