“Sở Tiêu”
Trương Hạ Vũ ngẩng mặt từ trong ngực Sở Tiêu lên nhìn hắn, mắt cậu mơ màng ướt nước, mùi tin tức tố bay ra quấn lấy tin tức tố của Sở Tiêu.
Đôi mắt đen sâu thẳm của Sở Tiêu chăm chú nhìn Trương Hạ Vũ như muốn hút cậu vào, hắn cúi xuống vùi mặt vào cổ Trương Hạ Vũ, như người nghiện rượu lại gặp được rượu ngon, Sở Tiêu say mê tận hưởng sự hoà quyện giữa tin tức tố của hắn và Trương Hạ Vũ.
“Sở Tiêu, khó chịu quá”
Trương Hạ Vũ không chịu ngồi im, cậu cứ liên tục cọ qua cọ lại trên người Sở Tiêu khiến cơ thể đang cố kìm nén của hắn cuối cùng cũng nổi lên phản ứng. Sở Tiêu ôm lấy hông Trương Hạ Vũ, khó khăn nói từng chữ:
“Vũ, ngoan, đừng… động… hộc…”
“Sở Tiêu, khó chịu”
Dường như không nghe thấy lời nhắc nhở của Sở Tiêu, Trương Hạ Vũ vẫn tiếp tục cọ cọ trên người hắn. Lúc này, Sở Tiêu mới nhớ ra, Trương Hạ Vũ mới phân hoá, kì phát tình có thể đến bất cứ lúc nào, nhất là gặp phải tin tức tố của Alpha khiến mình bị phân hoá tác động, khiến cho Trương Hạ Vũ càng dễ bị kích thích, cậu phát tình rồi.
“Sở Tiêu, khó chịu quá, cắn tôi được không?”
Trương Hạ Vũ ngẩng mặt lên đưa môi hôn vào cằm Sở Tiêu, cậu muốn người này cắn mình, tại sao lại cắn, Trương Hạ Vũ không biết, cậu chỉ cảm thấy nếu Sở Tiêu cắn mình cậu sẽ không còn khó chịu nữa.
“Cậu sẽ hối hận”
Nghe thấy Sở Tiêu muốn từ chối mình, Trương Hạ Vũ ôm chầm lấy hắn, lắc đầu nói: “Không, tôi không hối hận”
Sở Tiêu vuốt ve gương mặt xinh đẹp, vì phát tình mà đỏ rực, nóng hổi: “Gọi tôi Tiêu”
“Tiêu”
Giọng nói của thiếu niên trong vắt, ngọt ngào, vì đến phát tình mà lẫn vào một chút nũng nịu khiến Sở Tiêu không nhịn được cả người run lên, lồng ngực hắn như muốn nổ tung. Không kìm chế nữa, Sở Tiêu ôm lấy Trương Hạ Vũ, để cậu dựa lên vai mình lộ ra phần gáy trắng ngần, nơi tuyến thể non nớt đã lồi lên, đỏ rực như đang mời gọi hắn cắn lên đấy. Không chần chừ, Sở Tiêu há mồm khéo léo cắn lên.
“A”
Trương Hạ Vũ rên lên một tiếng thoả mãn, cả người cậu run rẩy nằm trong lòng Sở Tiêu.
Khi Alpha đánh dấu Omega của mình, bản năng chiếm hữu cực mạnh mẽ, đây còn là lần đầu tiên Sở Tiêu đánh dấu, hắn càng điên cuồng truyền tin tức tố của mình vào tuyến thể của Trương Hạ Vũ. Nhìn thiếu niên nhỏ bé nằm trong vòng tay của mình mà thiếp đi, Sở Tiêu đặt lên trán cậu một nụ hôn thật dịu dàng.
“Bây giờ em không thể hối hận được nữa đâu, em là của tôi rồi”
“Ưm, Sở Tiêu, chúng ta đang ở đâu vậy?”
Trương Hạ Vũ dụi mắt ngồi dậy, cậu ngơ ngác nhìn quanh một lúc mới thích ứng được hiện tại bọn họ đang ngồi trên xe.
“Đang về nhà cậu”
Sở Tiêu dịu dàng vuốt ve gò má Trương Hạ Vũ, mắt không tự chủ nhìn xuống đôi môi hồng nhuận xinh đẹp đang nửa khép nửa mở. Sở Tiêu muốn hôn lên đôi môi này, nhưng hắn phải kìm chế, nếu không chưa cưới được vợ về đã để lại ấn tượng xấu trong lòng bố mẹ vợ thì thật không tốt.
‘Rè… Cạch’
“Ai vậy?”
Sở Tiêu nhìn vào camera trước cổng nói: “Dì Vương, là con Sở Tiêu, con đưa Trương Hạ Vũ về”
“Cậu đợi chút”
Cổng tự động mở ra, trước cửa, dì Vương đang đứng nhìn ra đợi xe đi vào sân, lúc này dì Vương mới đi lại mở cửa sau của xe, thấy Trương Hạ Vũ mềm oặt phải để Sở Tiêu đỡ mới đi được, bà hoảng hốt vươn tay ra muốn đỡ lấy cậu nhưng lại bị Sở Tiêu cản lại.
“Không sao đâu dì Vương, con đỡ được”
Sở Tiêu mỉm cười với dì Vương rồi ôm lấy vai Trương Hạ Vũ đi vào nhà, để lại dì Vương đứng trong sân ngơ ngác nhìn theo. Vào đến phòng khách, lúc này Trương ba Trương mẹ cũng vừa chạy xuống, ánh mắt hai người hiện lên rõ sự lo lắng. Nếu không phải Sở Tiêu bảo Trương Hạ Vũ đang ở cùng hắn, có lẽ hai người họ đã cho người đi tìm cậu rồi.
“Tiểu Vũ sao vậy?”
Trương mẹ đi lại gần hỏi, đột nhiên bà đứng khựng lại trợn tròn mắt nhìn Sở Tiêu. Bà ngửi thấy mùi tin tức tố Alpha nồng đậm trên người Trương Hạ Vũ, dường như Trương ba cũng ngửi thấy, hai người họ nhìn Sở Tiêu như đang đợi lời giải thích của hắn.
Lúc này Trương Hạ Vũ như mới vừa từ cơn mê tỉnh lại, cậu ngơ ngác gọi: “Bố, mẹ”
Hai người không trả lời Trương Hạ Vũ mà vẫn tiếp tục nhìn Sở Tiêu, giống như nếu hôm nay hắn không cho bọn họ được một câu trả lời thích đáng thì đừng mong bọn họ bỏ qua cho hắn.
“Bác trai, bác gái, hôm nay Trương Hạ Vũ đến kỳ phát tình… cháu đã đánh dấu tạm thời cậu ấy”
“Cậu nói rõ lý do tại sao Tiểu Vũ nó lại phát tình, không phải cậu không biết, sau kỳ phân hoá, một tháng sau mới đến kỳ phát tình?”
Trương mẹ nghiêm mặt chất vấn Sở Tiêu, bà đã trải qua bao nhiêu chuyện trên đời, làm gì có chuyện một lời giải thích trăm ngàn chỗ hở như này có thể qua mắt được bà.
“Là lỗi của cháu”
Trương mẹ híp mắt nhìn Sở Tiêu, bây giờ nhìn bà nào còn dáng vẻ yếu ớt như mọi ngày, trông bà hiện giờ như một con nhím đang dựng gai nhọn của mình để bảo vệ con.
“Cậu nói thử xem”
Sở Tiêu cúi mặt xuống nhận lỗi với Trương ba Trương mẹ: “Là do cháu bất cẩn để tin tức tố tràn ra ảnh hương đến Trương Hạ Vũ”
“Cậu cũng giỏi thật, hết lần này đến lần khác để tin tức tố của mình ảnh hưởng đến Tiểu Vũ, tôi cũng không biết cậu là bất cẩn thật hay là cố ý đây? Mặc dù cậu và Tiểu Vũ sắp kết hôn, nhưng tôi không mong sẽ nhìn thấy Tiểu Vũ vì ở bên cậu mà gặp nguy hiểm. Cậu Sở Tiêu, cậu hiểu ý tôi chứ?”