*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ghen.
-
Tịch Thừa Quân nghe thấy tiếng cậu vang lên, anh ngẩng đầu thoáng nhìn về hướng đó: "Anh nghe rồi." Anh nhìn Bạch Khởi nói: "Em nhìn đường, ít nói lại thôi." Sau đó liền thu hồi ánh mắt, không buồn để ý đến gì khác.
【 Tô Mông: fan thầy ở đây mà? 】
【 nhìn fan bạn trai kiêm vợ mình là được 】
【 Khởi Khởi cùng cô gái khác nói chuyện, thầy Tịch: Không cao hứng.jpg 】
Tô Mông cũng nghe thấy giọng của Tịch Thừa Quân, cô nghẹn ngào cúi đầu xuống, có chút thất vọng, miệng thì thở hổn hển, đầu óc thì kêu ong ong.
Rồi một bàn tay đưa ra trước mặt cô.
Bạch Khởi: "Tuy rằng chị rất kiên trì và mạnh mẽ, nhưng... thật sự không cần tôi giúp gì sao?"
Tô Mông cũng muốn ngáp ngáp rồi, cô không nhịn được nữa, nhanh chóng đỡ lấy cánh tay cậu.
Làm một trà xanh* đủ tiêu chuẩn không phải là chuyện dễ dàng!
Tịch Thừa Quân ở phía sau: "......"
Tịch Thừa Quân lên tiếng: "Bạch Khởi, em đang làm gì đó?"
【 vì cái gì cuối cùng tổn thương vẫn là thầy Tịch zậy ha ha ha 】
【 mị cảm thấy hoài nghi, Bộ Tiêu cùng Tô Mông kỳ thật là xào CP, căn bản không phải yêu nhau con mẹ gì cả 】
"Thiết lập tình hữu nghị trong cộng đồng fans... nhỉ?" Bạch Khởi hơi chần chờ nói. Tuy nhiên, cậu cũng nhanh chóng nhận ra làm thế không quá phù hợp, vì vậy cậu đưa tay về phía Bộ Tiêu bên trái.
Bộ Tiêu nhếch miệng, nhướng mày, lộ ra vẻ khinh thường, hắn lạnh lùng nói: "Cậu làm sao vậy?" Miệng thì khốc huyễn cuồng bá duệ ra vẻ rất tổng tài, nhưng tay vẫn vươn ra đưa về phía Bạch Khởi.
Không đợi hắn cảm nhận nhiệt độ từ lòng bàn tay Bạch Khởi truyền đến, cậu đã để hắn cùng bàn tay Tô Mông giao lại nắm với nhau, giống như một người cha với tấm lòng biển cả gả con gái rượu đi xa.
"Được rồi, hai người tiếp tục leo lên đi, sớm tu thành chánh quả nhé." Bạch Khởi nói xong, rất săn sóc mà trả lại không gian riêng cho bọn họ.
【 cậu chính là Nguyệt Lão hiện đại hả? 】
【 cười chết tuôi, Bộ Tiêu cùng Tô Mông biểu tình đều chết lặng 】
Bạch Khởi lùi lại vài bước, đi đến hỗ trợ Phú Xuân Dĩnh.
Người này đỡ lấy người kia, cứ như vậy cả đám bò miệt mài đến giữa sườn núi.
Có rất nhiều khu vui chơi giải trí ở đây, thậm chí còn có khách sạn nằm sâu trong vách núi.
Phía trước khách sạn có một khoảng đất trống rộng lớn, tổ chương trình chỉ vào đó, nói: "Nếu hôm nay các bạn không giành được số phiếu hạng nhất, phải dựng lều và ngủ ở đây."
Những vị khách mời nghe vậy không khỏi nhíu mày một lúc.
Chu Nham Phong thấp giọng than thở: "Cái này không phải đã có kết quả rồi sao? Số phiếu của nhóm thầy Tịch cao như vậy, chúng tôi khẳng định phải ngủ lều rồi."
Tổ chương trình: "Anh Chu không giãy giụa một chút nào sao?"
Chu Nham Phong hơi do dự, đại nam nhân đầu đội trời chân đạp đất co được dãn được, hắn lên tiếng nói: "...Vẫn là dựng lều đi."
Mặt khác, các vị khách còn lại đều liếc nhìn nhau, đi tới một bên khẽ nói, tựa hồ đang thảo luận chiến thuật ứng phó tiếp theo.
【 vãi chưởng ha ha chương trình thực tế của các cặp đôi mà còn bị tổ tiết mục chỉnh đến xoay vòng vòng... ha ha ha tế bào não bị quần đến rơi không ít... vừa một mặt đối phó tổ tiết mục ác quỷ, vừa viết kịch bản rải đường xoát phiếu 】
Ngay sau đó vợ chồng Dương Ức Như ngồi xe cũng đến nơi.
Tổ chương trình hắng giọng, tiếp tục nói: "Mọi người đều biết rằng trong hầu hết các tác phẩm văn học điện ảnh và truyền hình, chỉ khi anh hùng và mỹ nhân cùng nhau trải qua hoạn nạn mới nhận ra chân tình, sau đó sẽ..."
Bộ Tiêu cau mày: "Nói tiếng người đi."
Tổ chương trình: "Các trò chơi của ngày hôm nay bao gồm trượt cáp treo zipline*, leo núi, cùng nhau vượt qua dây thép..."
Tất cả các vị khách: "......"
【 đuma ha ha ha, đây đều là trò chơi ma quỷ gì thế? 】
【 tổ chương trình mấy người tỉnh táo lên! Đây là chương trình tình êu cặp đôi đâu phải diễn xiếc đâu! 】
Nhưng cư dân mạng một bên vừa mắng, một bên lại rất phấn khích hóng chuyện.
Các trò chơi thật sự vừa mạo hiểm vừa kích thích.
Mà những trò chơi cảm giác mạnh như vậy, rất dễ tạo nên tình huống anh hùng cứu mỹ nhân như trong truyền thuyết, vô cùng đẹp!
Chỉ có fans của Bộ Tiêu khá là khó chịu.
【 mời Bộ Tiêu nhà tui cùng Tô Mông tham gia lại chơi mấy trò không an toàn như vậy à? Nghệ sĩ không phải là người sao? Quá đáng lắm rồi nhé 】
【 tổ tiết mục không quan tâm đến Bộ Tiêu, này là phân biệt đối xử 】
Những lời này vừa ra, người qua đường ăn dưa không nhịn được mà chen vào nói vài câu.
【 chính xác để nói, 《 Cặp Đôi Hoàn Mỹ 》đến nay là chương trình thực tế thoải mái vui vẻ nhất, từ kỳ thứ nhất mắng Bạch Khởi đến máo tró đầy đầu, cho đến bây giờ làn đạn một mảnh vui vui hát hát, đều khen cậu ấy vừa xinh đẹp vừa đáng yêu, khách mời cố định cũng hoà thuận giúp đỡ, nhìn vào thật sự là cảnh đẹp ý vui. Bộ Tiêu chen ngang lọt vào, có thể một con sâu làm rầu nồi canh sao? 】
【 khó mà nói, fans nhà cậu ta quá điên 】
【 coi chừng bị fans thầy Tịch dạy dỗ đấy 】
Tổ chương trình tiếp tục lên tiếng: "Đây là danh sách các hạng mục trò chơi, mỗi người một cái, sau đó các bạn có thể thoải mái lựa chọn, bên trong cũng có phần giới thiệu chi tiết..."
Cánh cửa phía trước mở ra, một nhân viên địa phương dẫn mọi người vào trong.
Trò chơi "Cùng nhau qua dây thép" treo cửa miệng của tổ chương trình, chính là để vợ chồng cùng nhau thắt đai an toàn, đi qua một sợi dây thép dài mười hai mét trên không trung. Khoảng cách so với mặt đất tầm ba tầng lầu.
Chỉ cần một người bước sai, người còn lại cũng sẽ bị kéo xuống.
Chu Nham Phong ngước lên, vừa thấy liền từ bỏ.
Còn leo núi tương đối dễ thở hơn, hai người không trói chung một chỗ, nhưng nếu chỉ một người thành công đặt chân lên đỉnh núi, cũng không được ghi nhận thành tích.
Để cổ vũ bọn họ dũng cảm chấp nhận hiện thực, tổ chương trình thông báo thêm một nội dung: "Không giới hạn thời gian! Chỉ cần các bạn có thể hoàn thành một trò chơi, liền có cơ hội rút thăm phần ăn trong gói VIP của chương trình. Ngủ lều trại vui hay không vui... Phải xem các bạn nhiệt hay không nhiệt!"
Tịch Thừa Quân nói: "Cảm ơn, làm phiền tổ tiết mục mang giúp tôi hai chiếc ghế dựa đến đây."
Các nhân viên công tác thấy Tịch Thừa Quân nói chuyện tỉnh như ruồi, hơi giật mình, nhưng sau đó vẫn tuân lệnh mang đến.
Ghế vừa chuyển qua, anh liền kéo Bạch Khởi ngồi xuống.
"Mọi người có thể bắt đầu rồi." Tịch Thừa Quân nói.
Khách mời còn lại: "......"
【 mang thêm chai nước ngọt với bắp rang đến thì có thể vừa ăn vừa xem rồi 】
【 cũng đúng, bọn họ chẳng cần giành cơ hội VIP gì nữa 】
【 không sợ số phiếu bị đuổi kịp và vượt qua sao!!! A a a tôi muốn xem hai người cùng nhau leo núi! 】
Lúc này Tô Mông từ từ đi đến trước mặt, cô mím môi, giống như đang vô cùng xấu hổ.
"Chị tìm thầy Tịch sao?" Bạch Khởi hỏi.
"Không, không. Tôi tìm cậu." Tô Mông nói.
Tịch Thừa Quân, người có vẻ ngoài bình tĩnh, lúc này mới liếc mắt nhìn sang, từ đầu chương trình, đây xem như là lần đầu tiên anh quan sát dáng vẻ của cô gái này.
【 khá lắm, Tô Mông đừng nói đang dùng biện pháp này để khiến anh Tịch chú ý nhé? 】
Tô Mông hơi hơi cong eo, cười nói: "Bạch Khởi, cậu có thể giúp tôi qua một trò chơi không? Tôi thật sự không rành mấy cái này."
【??? EXM??? 】
Bạch Khởi cũng chả hiểu chuyện gì sất, cậu ngớ người một lúc rồi mới lên tiếng hỏi: "Giúp chị qua như thế nào?"
"Dù sao những trò chơi này cũng phải hai người mới lập thành một đội đúng không? Hiện tại đã có Bộ Tiêu, thêm cậu liền đủ, như vậy có thể giải quyết rồi..."
【 cái này hơi nằm ngoài sự hiểu biết của mị, anh Tịch sắc mặt đen thui rồi kìa 】
【 Tô Mông, nguy hiểm, chạy ngay đi 】
Bạch Khởi lần này là kinh ngạc thực thụ: "Trò chơi hợp tác của cặp đôi cũng có thể đổi qua đổi lại như vậy sao?"
Tịch Thừa Quân hơi nheo mắt nhìn Bộ Tiêu cách đó không xa, ngữ khí vô cùng bình thường đến mức không tìm ra điểm sai sót, anh lên tiếng hỏi: "Tại sao lại không mời tôi đến thay thế?"
Bạch Khởi không cần một khắc suy nghĩ, buột miệng nói ngay: "Thầy Tịch không được."
Bộ Tiêu: "Không cần phiền đến thầy Tịch."
Hai người gần như đồng thời lên tiếng.
Tịch Thừa Quân quay đầu nhìn về Bạch Khởi, tâm tình hình như tốt hơn nhiều, anh khoé miệng cong cong, ôn hoà nói: "Ừm, tôi nghe Bạch Khởi."
Bạch Khởi cũng không cần khắc nào suy nghĩ, lập tức đuổi theo lời anh, cậu nói: "Tôi cũng nghe thầy Tịch."
Tịch Thừa Quân ngả người ra một chút, cánh tay anh duỗi thẳng đặt vào lưng ghế phía sau Bạch Khởi, lấy một loại tư thế như ôm người vào lòng mà triển lãm trước toàn bộ máy quay.
Làn đạn trong nháy mắt đều đồng thanh hô:
【Ồ ồ ồ! 】
Tô Mông đứng thẳng dậy, đi lại gần Bộ Tiêu, vỗ vai hắn rồi nói: "Tôi đã vì anh mà cố gắng hết sức, nhưng hình như, không thành công rồi."
【? Là sao mấy cha mấy má? Hai người rốt cuộc đến đây làm gì cơ? 】
Bộ Tiêu cau mày, không hé răng.
Sau một lúc, hắn mới nói: "Tôi là fan của Bạch Khởi."
Bạch Khởi:?
【? 】
【 tưởng gì, cuối cùng hai người tham gia chương trình chủ yếu đu thần tượng hả 】
【 Bạch Khởi Khởi cũng có fans】
【 Anh Tịch tức đến tím người.jpg 】
Bạch Khởi ngốc ngốc hỏi lại: "Tôi có chỗ nào đáng giá để thích hả?"
Ngay khi những lời này nói ra, không tính mọi người đang có mặt tại đó, làn đạn đều oanh tạc liên tục các comments.
【 a a a, cậu đối với chính mình có gì hiểu lầm hả? Từ trên xuống dưới Bạch Khởi Khởi đều rất xứng đáng! Người đã đẹp, còn là học bá, cái gì cũng biết, kiến thức uyên thâm, cậu có nhiều ưu điểm lắm đó! 】
"Rất nhiều." Bộ Tiêu nói.
Giọng của Tịch Thừa Quân nhẹ nhàng vang lên bên tai Bạch Khởi, anh như nỉ non mà nói: "Ừm, ai sẽ không thích Bạch Khởi chứ?"
Ai sẽ không thích bé con Khởi Khởi chứ?
Bao gồm cả Tịch Thừa Quân anh đây.
Bạch Khởi được khen đến ngẩn ngơ, cậu chỉ nhấp môi, phát ra tiếng "ưm" thật nhỏ.
Cậu cảm thấy bản thân mình lại không có tiền đồ nữa rồi, bao nhiêu chữ nghĩa không biết đã nuốt hết đi đâu, gương mặt hay vành tai đều không có ửng hồng, nhưng từ cổ trở xuống đều được phủ một tầng đỏ rất hoặc người. Cứ như đang dụ dỗ người khác đến hôn mình, để rồi lưu lại một sắc màu sinh động hơn.
【 ai sẽ không thích Bạch Khởi chứ? Có nghĩa là, bao gồm cả Tịch Thừa Quân đó! 】
【 không công khai cùng fans của vợ mình ghen tuông, chừa lại mặt mũi cho vợ, nhưng có thể lén lút show ân ái, cho đối phương một KO! Cao thủ cao thủ, thầy Tịch cao thủ!】
【 tui còn non quá, thầy Tịch có thể biến tu la tràng thành chiến trường bày tỏ tình cảm của mình 】
Bộ Tiêu mím chặt môi, khuôn mặt như thể mọi người đang nợ hắn.
Hắn cũng không chơi dây thép nữa, cảm giác như việc ngủ ở lều trại hắn cũng chẳng để ý, còn quay đầu hỏi tổ chương trình một ít đồ vật gì đó.
Tô Mông thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng có cơ hội nghỉ ngơi. Cô cũng không quá quan tâm đến chuyện phải ngủ ở đâu vào tối nay.
Một lúc sau, Bộ Tiêu mang một chai nước đến.
Hắn đưa cho Bạch Khởi, hỏi: "Cậu khát không?"
【 mị cạn lời với Bộ Tiêu, chẳng lẽ là fan bạn trai hả? Đừng quấy rầy không gian hai người chớ? 】
【 Bạch Khởi nếu là không nhận nước, fans Bộ Tiêu chắc xé cậu ấy nát bươm 】
Bộ Tiêu vừa dứt lời, làn đạn liền mau chóng cãi vã.
Mà Tịch Thừa Quân vẫn chưa lên tiếng, anh chỉ quay sang liếc nhìn Bộ Tiêu.
Bộ Tiêu căng mặt ra, bước lên một bước, lặp lại lần nữa: "Cho cậu."
Bạch Khởi cười, nhận lấy: "Anh thật chu đáo."
Bộ Tiêu nhếch khoé miệng, cười vui vẻ.
【! Thầy Tịch, đừng dùng lực nữa, tay vịn ghế dựa sắp nát rồi! 】
【 Biểu tình của anh Tịch không thay đổi nhiều, nhưng ánh mắt đã có chút lạnh lùng, _(:з" ∠)_ mị hơi sợ 】
Bạch Khởi vẫn chưa nói xong, cậu lập tức tiếp tục: "Nếu đã chu đáo như vậy, anh lấy giùm tôi thêm một chai nha, cảm ơn. À, có bánh quy không? Hạt dưa nữa? Nếu có anh cũng mang đến giúp tôi đi. Trên núi không biết có Oden* không? Nếu có anh cũng lấy giùm tôi một ít."
Bộ Tiêu: "......"
【 ha ha ha còn tưởng mình là fan chân ái, thật ra là fan chạy vặt ha ha ha 】
【 đã chu đáo như vậy thì sẵn chu đáo luôn đi ha ha ha 】
Bộ Tiêu thật sự quay về mang đến.
Hắn cầm lấy hạt dưa, bánh quy cùng nước, đen mặt nói: "Oden thì không biết có bán hay..."
Bạch Khởi rất dễ chịu, cậu vô cùng bao dung nói: "Không sao hết, anh cứ từ từ tìm."
Bộ Tiêu: "......"
Dứt lời, Bạch Khởi liền đưa chai nước mới sang Tịch Thừa Quân: "Thầy Tịch, anh uống nước đi."
Tịch Thừa Quân cầm lòng không đậu, bật cười.
Bạch Khởi thật sự ngọt đến ngất ngây mà.
Bé con cứ ngọt như vậy khiến anh mỗi ngày đều thích nhiều hơn một chút.
Mà một chút một chút, gom lại đủ nhấn chìm anh rồi.
【 thì ra một chai nước nữa chính là cho anh Tịch, đúng là vợ ngoan! 】
【 Bộ Tiêu ―― thần trợ công 】
Tịch Thừa Quân vặn nắp, ngửa đầu uống mấy ngụm, nhưng ánh mắt anh rũ xuống, xuyên qua thân chai trong suốt, đọng lại trên người Bạch Khởi.
Có rất nhiều người thích anh, cũng như vậy, sẽ càng nhiều người nhiều người yêu mến em ấy.
Làn nước mát lạnh chậm rãi trượt xuống thực quản, cuốn trôi đi chút nóng bức trong lòng, trả lại hương vị thanh khiết ngọt lành.
Giống như Bạch Khởi.
Trong đầu Tịch Thừa Quân gần như không thể kiểm soát mà nổi lên một ý nghĩ ――
Chỉ duy nhất anh là hoàn toàn có được Bạch Khởi.
Bộ Tiêu dù sao vẫn còn trẻ trâu, hắn im lặng không được, lên tiếng hỏi thẳng: "Khi người khác thích cậu ấy xuất hiện, thầy Tịch cũng tức giận như vậy sao?"
Trong đầu Bạch Khởi hiện lên hình ảnh của Tưởng Phương Thành.
Cậu nghĩ, thầy Tịch không phải như vậy.
Thầy Tịch sẽ luôn treo nụ cười trên môi, không ra tay đánh vào mặt người khác, chỉ là lần sau gặp lại, sẽ ở trước mặt hàng trăm người trong bữa tiệc linh tình mà công khai xử tội, bêu danh thị chúng.
Nhưng vẫn có sự khác biệt.
Tưởng Phương Thành và thầy Tịch vốn dĩ ban đầu đã có mâu thuẫn.
Bạch Khởi đang miên man suy suy nghĩ nghĩ, liền nghe thấy Tịch Thừa Quân nâng mắt cười nhẹ, cũng gần giống như khi đối mặt với Tưởng Phương Thành, anh nhìn Bộ Tiêu, ngữ điệu vạn phần chân thành, nói: "Ừm, tôi sẽ đem người đó tưới bùn rồi nhấn biển."
Có lẽ giọng điệu của anh quá nghiêm túc, trong một khắc không thể phân biệt thật giả.
Bạch Khởi chẳng những không gom được mớ suy nghĩ linh tinh lang tang đó, mà chúng nó còn có dấu hiệu lan tràn mạnh mẽ.
Lúc đó anh không vui vì Tưởng Phương Thành.
Nhưng hôm nay thì sao?
Bộ Tiêu không phải Tưởng Phương Thành, anh và hắn không có ân oán riêng tư.
Chuyện đó... cũng là vượt qua phạm vi hợp đồng... Anh ghen sao?
_______________
Chú thích:
- Trà xanh: từ này quá quen thuộc nhưng vẫn chú thích nếu các bạn không đu showbiz nhiều. Từ lóng này bắt nguồn từ Trung Quốc, ám chỉ những cô gái tỏ vẻ trong sáng, ngây thơ nhưng thật ra rất thủ đoạn và toan tính, thích đùa giỡn tình cảm và luôn hứng thú với người đã có chủ.
- Zipline là môn đu dây mạo hiểm bắt nguồn từ một loại hình giao thông đi lại thông dụng tại những vùng núi cao hiểm trở. Trò chơi mạo hiểm này bao gồm một sợi cáp dài, một đầu nối từ đỉnh núi hoặc thân núi để tạo độ cao tương đối, đầu còn lại có thể bên bờ hồ hoặc đất liền. Người chơi buộc phải mặc các trang thiết bị bảo vệ cơ thể và treo mình trên dây cáp rồi trượt từ đỉnh xuống.
- Bản gốc là关东煮(汉语拼音:guān dōng zhǔ), hay còn gọi là Oden, đây là một món ăn truyền thống của người Nhật. Hình thức món ăn này khá giống với món lẩu nhưng cách chế biến lại tương tự các món hầm. Nguyên liệu cho món Oden thường thấy là củ cải trắng, trứng gà, đậu hũ, các loại chả cá,...và theo khẩu vị từng địa phương có thể cho thêm bạch tuộc hoặc gân bò. Hình ảnh: