Trước sự buộc tội của người bạn thân kiêm cộng sự thân tín, Thái Lãnh Hàn vẫn cố gắng giải thích:
- Không phải! Không phải như vậy! Tôi không phải muốn làm hại con của anh. Tôi chỉ là…
- Anh im đi! – Phương Hiệp Hòa gắt lên ngắt lời. – Chúng tôi sẽ không nghe những lời ngụy biện của anh nữa. Anh làm như thế cũng chỉ vì ganh tị với chúng tôi đồng thời muốn trả thù Lê Thiên Chi, đúng không? Không cần chối cãi nữa, chúng tôi đều biết cả rồi.
Thái Lãnh Hàn ngẩn ra:
- Tôi… tôi trả thù Thiên Chi việc gì? Tôi ghen tị với các anh điều gì? Anh nói vậy là có ý gì, anh Hiệp Hòa?
Câu hỏi lại của Thái Lãnh Hàn càng khiến cho hai người bạn nổi giận đùng đùng. Lê Thiên Chi gào lên:
- Anh muốn trả thù tôi! Vì anh cho rằng tôi đã làm hại con ch.ó của anh, khiến nó phải chết. Trong lòng của anh từ trước tới nay, chúng tôi đều không bằng con ch.ó đó, không phải sao?
Thái Lãnh Hàn lắc đầu, định giải thích thì Phương Hiệp Hòa đã gằn giọng chen lời:
- Còn nữa. Chúng tôi đều hạnh phúc hơn anh. Thiên Chi có cha mẹ thương yêu, có gia đình, họ hàng bảo bọc; tôi thì có vợ đẹp, con ngoan, gia đình đầm ấm. Còn anh? Anh là thằng không có cha thương, không có mẹ dạy. Anh dám nói là anh không ghen tị với chúng tôi không?
Những lời mắng mỏ của Phương Hiệp Hòa có lẽ gây ra nỗi đau chẳng khác gì những cú đ.ấ.m thẳng vào lòng khiến Thái Lãnh Hàn ngẩn ra, nghẹn ngào không nói nổi thành lời. Cảm xúc tiêu cực trong lòng hắn lại cuồn cuộn tuôn ra. Đồng thời, lý trí mạnh mẽ và mẫn cảm của Thái Lãnh Hàn đã lờ mờ cảm nhận được có điều kỳ lạ. Tại sao một luật sư mồm mép như Lê Thiên Chi và một người từng trải có tính tình điềm tĩnh chính chắn như Phương Hiệp Hòa cũng bị trở nên suy nghĩ lệch lạc và nói năng cay nghiệt đến như thế? Bấy lâu nay Thái Lãnh Hàn đã phải hứng chịu rất nhiều những định kiến đầy ác cảm của mọi người, nhưng Phương Hiệp Hòa và Lê Thiên Chi vẫn luôn là ngoại lệ. Không chỉ thế, bọn họ đã từng không ít lần bảo vệ Thái Lãnh Hàn trước những lời đồn đoán thị phi. Tại sao bây giờ họ lại chỉ dựa vào những điều nhìn thấy bề ngoài mà không thèm nghe hắn giải thích, không thèm suy nghĩ như thế?
Thái Lãnh Hàn ngẫm nghĩ mãi mà vẫn không thể nào hiểu được. Hắn chỉ có thế bất lực và bàng hoàng thảng thốt trong đau lòng, nhìn Phương Hiệp Hòa bế đứa bé cùng Lê Thiên Chi lạnh lùng rời đi.
Thái Lãnh Hàn ngồi rũ rượi nơi công viên một lúc thì lại nhận được một cuộc điện thoại. Bệnh viện gọi điện báo là tình hình của anh trai Triệu Uyển Nhu đang chuyển biến xấu. Thái Lãnh Hàn vậy mà có thể tạm thời áp chế được cảm xúc tiêu cực, vội vã lái xe chạy ngược trở về bệnh viện.
Khi đến nơi, còn chưa vào đến cổng bệnh viện, Thái Lãnh Hàn đã nghe tiếng la hét ầm ĩ. Thì ra là chị dâu của Triệu Uyển Nhu đang gào thét, mắng Thái Lãnh Hàn không ngừng. Qua lời kể của y tá trực ban, Thái Lãnh Hàn mới biết hóa ra người phụ nữ này muốn đổi phương thức điều trị cho chồng. Thái Lãnh Hàn cùng các bác sĩ vội vàng ngăn cản. Không chỉ vậy, Thái Lãnh Hàn còn mạnh mẽ cưỡng chế đưa anh trai của Triệu Uyển Nhu ra khỏi bệnh viện. Chị dâu của Triệu Uyển Nhu đau khổ khóc lóc, cầu xin thế nào, hắn cũng không thèm quan tâm.
Những cảm xúc tiêu cực của Thái Lãnh Hàn tạm thời bị cơn tức giận lấn át. Người phụ nữ kia có phải bị ngốc hay không? Phương án điều trị cũ vốn là do Thái Lãnh Hàn mời rất nhiều chuyên gia đến mới có thể giữ mạng cho chồng của cô ta. Vốn là định chờ thêm vài ngày nữa, khi tình hình đã tạm ổn định, Thái Lãnh Hàn sẽ chuyển hai anh em Triệu Uyển Nhu ra nước ngoài điều trị. Vậy mà trong lúc này, chị dâu của Triệu Uyển Nhu lại muốn thay đổi phương thức điều trị. Suýt tí nữa là cô ta đã gián tiếp hại c.h.ế.t chồng của mình rồi. Ấy thế mà cô ta còn liên tục vừa khóc lóc vừa cầu xin vừa mắng chửi Thái Lãnh Hàn cứ như hắn đang muốn làm hại chồng của cô ta vậy?
Thêm vào đó, nỗi hoang mang và linh tính bất an của Thái Lãnh Hàn càng thêm dâng cao. Chị dâu của Triệu Uyển Nhu cư xử ngu ngốc và vô lý như vậy, thật ra có phần vô lý và kỳ lạ.
Dường như lúc này, những người xoay quanh Thái Lãnh Hàn đều sẽ có định kiến không tốt về hắn nhiều hơn và nặng nề hơn cả bình thường. Bỗng nhiên Thái Lãnh Hàn có cảm giác, có một thế lực vô hình tà ác nào đó đang ám ảnh lấy hắn, từng bước đẩy hắn về phía vực sâu tuyệt vọng.
Thế nhưng lúc này, Thái Lãnh Hàn không thể biết được thế lực đó là gì, càng không thể nào có cách chống đỡ. Hắn chỉ còn một cách duy nhất là chịu đựng, chịu đựng và cố gắng chịu đựng.
Thái Lãnh Hàn trơ như đá vững như đồng bí mật chuyển viện cho hai anh em của Triệu Uyển Nhu ra nước ngoài điều trị. Sau đó, Thái Lãnh Hàn lại lặng lẽ đưa Triệu Uyển Nhu về nước và đưa cô vào ở trong căn biệt thự của mình.