Giải Biệt Đinh hơi ngừng lại, anh nhìn cái hộp trong tay: “Cái này hỏng rồi, để anh đi mua.”
Mộc Dương: “……”
Cậu còn không khổ sở đến mức muốn ăn đồ ăn hư thối để khiến mình nôn mửa.
Sau khi Giải Biệt Đinh xuống dưới lầu vứt Takoyaki thì mới nhận được tin nhắn của Mộc Dương: Em muốn ăn mì.
Tủ lạnh trong biệt thự trống không, trước đó công việc của Giải Biệt Đinh quá bận rộn, hiếm khi ở nhà, cũng không mời giúp việc về, chỉ có mỗi lần trước lúc về nhà thì trợ lý sẽ giúp anh tìm người dọn dẹp biệt thự.
Căn biệt thự này vẫn khá mới. Kiếp trước lúc Mộc Dương tiến vào được non nửa tháng, có một buổi tối Giải Biệt Đinh trở về muộn hơn ngày thường, Mộc Dương mặc áo ngủ rộng thùng thình ngồi trên sô pha, tủi thân nói với Giải Biệt Đinh: “Em đói quá nhưng trong nhà lại không có đồ ăn.”
Đó là một lần hiếm hoi mà Giải Biệt Đinh cùng Mộc Dương ra ngoài ăn cơm, nơi họ đi là tiệm nướng gần tiểu khu.
Mộc Dương mặc áo ngủ ăn từng cái xiên một, cay đến mức miệng đỏ bừng, thậm chí còn dính mỡ, Giải Biệt Đinh ngồi ở đối diện nhìn mà cũng không thấy phản cảm.
Lần đầu tiên trong đầu anh xuất hiện từ đáng yêu, cảm thấy có gán vào Mộc Dương thì cũng khá ổn.
Sau này Giải Biệt Đinh thuê giúp việc tới, một chàng trai đã trưởng thành còn có thể khiến bản thân đói bụng vào buổi tối, trông đáng thương đến vậy, Giải Biệt Đinh không cảm thấy cậu có thể tự chăm sóc mình.
Quỷ mới biết lúc ấy Mộc Dương chỉ muốn làm nũng với Giải Biệt Đinh rồi lại bị xuyên tạc thành như này.
*
Giải Biệt Đinh đứng ở cửa, nhìn bàn ghế sô pha ở phòng khách, giống như mọi thứ lại trở về với dáng vẻ của kiếp trước……
Thảm bị Mộc Dương mà đổi thành con vịt vàng, bộ sô pha thì biến thành thảo nguyên xanh, trên bàn trà toàn đồ ăn vặt ——
Rõ ràng sau khi hai người kết hôn Mộc Dương đã trang hoàng hẳn một phòng chiếu phim, nhưng Mộc Dương vẫn thích ôm cái gối ôm hình con vịt vàng, ngồi trên sô pha trong phòng khách ăn vặt xem phim ma.
Khi xem đến tình tiết cao trào còn sợ hãi mà cuộn người lại, lớn tiếng gọi Giải Biệt Đinh xuống ở cùng cậu.
Giải Biệt Đinh không hiểu những hành động đó của cậu, trong tình huống bình thường bị đánh thức vào nửa đêm thì anh cũng không tức giận, chỉ biết bình thản mà tắt TV, nếu sợ hãi thì đừng xem.
Sau đó Mộc Dương sẽ tức giận mà nhìn anh, nhưng lại không dám ở dưới tầng một mình, chỉ có thể u oán mà nhìn chằm chằm bóng dáng của anh, cùng anh lên tầng ngủ.
Giải Biệt Đinh gọi điện cho trợ lý Giang Đản: “Nhà cậu có đồ ăn không?”
“À…… Hình như có.” Giang Đản vốn đã ngủ rồi, cậu ta mơ màng xuống giường xem tủ lạnh, “Còn có chút thức ăn chay.”
Giải Biệt Đinh: “Mang cho tôi một hộp mì cùng đồ ăn tới, cảm ơn.”
Giang Đản há hốc mồm: “Thầy Giải, ngài đã trở lại rồi à?”
Giải Biệt Đinh: “Ừm.”
“……”
Giang Đản tỉnh táo ngay lập tức, không còn buồn ngủ nữa, điều đó tức là không còn kỳ nghỉ nữa và những ngày tháng hạnh phúc cũng đã đến hồi kết.
Bây giờ đã là đêm khuya không thể ra ngoài mua đồ ăn nữa, Giang Đản gửi một bức ảnh tới, tủ lạnh nhà cậu ta chỉ còn một túi cải thìa cùng mì hói, còn lại thì chẳng có gì cả.
Giải Biệt Đinh: Cậu có biết làm không?
Giang Đản: Xin lỗi thầy Giải, tôi chỉ biết làm mì gói, bạn gái tôi nấu cơm khá nhiều……[ xấu hổ jpg.]
Giải Biệt Đinh suy nghĩ, mở nick đã lâu chưa đăng gì, bên trong có rất nhiều bình luận chưa đọc của mấy người bạn trên mạng, phần lớn đều là nữ cả.
Hầu như toàn bộ mọi người đều đang hỏi anh rằng qua một tháng hai người có ly hôn không.
—— măng trên núi đã bị các cô cướp hết rồi hahaha, ( tôi cũng tới, ngày nào cũng hỏi blogger đã ly hôn cùng chồng chưa?)
—— chắc đã ly hôn rồi, đâu chỉ là một tháng đâu, đến bây giờ blogger còn chưa trả lời, chắc là BE rồi.
—— khi trước đã nói là không nên tiếp tục hợp pháp hoá kết hôn đồng giới mà, có mấy người đồng tính biết quý trọng bạn đời chứ, các cô nhìn mấy năm nay xem, số lượng cặp đôi đồng tính ly hôn phải nói là cao quá mức.
—— mọi người nói nam thì cũng chỉ nên dừng lại ở nam thôi, đừng đụng đến con gái chúng tôi, chúng tôi vẫn rất quý trọng hôn nhân.
—— giống như trên.
—— thật ra do mọi người chưa quen thôi, tuy được công nhận bởi pháp luật nhưng rất nhiều người lớn tuổi đời trước vẫn không đồng ý đó thôi, kể cả con của họ có muốn kết hôn với người đồng tính thì thời gian dài cũng sẽ bị phụ huynh phá.
—— thôi đi, đừng tìm cớ cho bọn họ, là do trong xương cốt đã lẳng lơ lại mê chơi mấy thói hư tật xấu nên mới thế.
—— trên lầu cũng đừng phủ nhận toàn bộ chứ……
Mục bình luận cãi nhau túi bụi, chỉ một tháng thôi mà nick Weibo này của Giải Biệt Đinh đã có lượt follow hơn bốn con số, mà tất cả đều là người thật.
Rất nhiều người đều khá chú ý tới sự phát triển của kết hôn đồng giới, có một bộ phận mong chờ kết quả tốt đẹp, cũng không ít người chế giễu.
Giải Biệt Đinh trả lời câu hỏi được hỏi nhiều nhất kia: Không ly hôn.
Anh làm bao lì xì: Mì sợi làm như nào mới ngon, và một người may mắn sẽ được nhận ngẫu nhiên 1000 tệ.
——???
—— á! Đây là người chơi Nhân Dân Tệ!
——[ chuyển phát ] trước khi thấy thì tôi đã nghĩ mẹ ai mà muốn dạy anh, sau khi nhìn thấy lì xì thì anh trai ơi tôi có thể nè, anh muốn ăn cái gì cũng được!
—— đâu ra lầu trên ghê quá!
—— thấy phần giới thiệu là nữ, nhưng xem những gì người ấy đăng trên Weibo thì lại giống với nam, kiểu mấy anh trai ngực to cơ bắp ấy, mấy cô gái chúng tôi chỉ thích cơ bắp thôi.
——[ chuyển phát ][ chuyển phát ] vậy mà không ly hôn, được lắm!
( không nói chuyện đó nữa, anh trai ơi em cũng có thể, em đoán là anh làm mì cho vợ anh, đầu tiên phải xem là anh có đồ gì ăn cùng được không, mì sợi thuộc loại to hay nhỏ hay là loại cán bột bằng tay, như em thì khá thích mì trứng cà chua, vô cùng đơn giản, [ giáo trình ].)
yangyang: Em ấy không ăn cà chua.
—— blogger Dương Dương trả lời!
—— đúng là làm cho vợ ăn ha ha ha, chậc chậc, lên đây hỏi cách làm cho vợ vui vào đêm khuya, rốt cuộc là mất đi nhân tính hay là bị chôn vùi đạo đức rồi?
——[ chuyển phát ] mì thịt kho yyds (mãi mãi là thần)! [ giáo trình ]
—— blogger đừng chọn cách làm của lầu trên, người ta chúc anh vĩnh viễn độc thân đó! [ đầu chó ]
——[ chuyển phát ] ôi các cô loè loẹt quá, không ai cảm thấy mì Dương Xuân ăn rất ngon à? Có đồ ăn kèm hay không đều được hết, có thì cho trứng gà hoặc cải thìa, không có thì ăn mì không thôi, không cần quá nhiều thứ! [ giáo trình ]
Giải Biệt Đinh đang chờ Giang Đản nhìn qua một lượt, cuối cùng lựa chọn mì Dương Xuân.
—— cảm ơn tiền thưởng của blogger!!! Tuyệt tuyệt!! [ tôi tuyên bố mì Dương Xuân toàn thắng! ]
—— haiz, mì trứng cà chua yên lặng rời khỏi sân thi đấu, không biết một ngàn tệ kia còn có thể đến lượt tôi không.
—— về sau mong chuyện tốt này sẽ đến nhiều hơn nữa, chúng tôi đảm bảo làm vợ anh ( tôi biết đối phương là nam, nhưng tôi cảm thấy xưng hô này rất đáng yêu, đừng chửi) khăng khăng một mực với anh cả đời!
—— tuy rằng chúng tôi độc thân, nhưng chẳng lẽ kinh nghiệm lý luận được tích lũy nhiều năm còn không trị được đối tượng của anh chắc!
—— không sai! Cứ lên nhiều vào! Chỉ cần tiền đủ nhiều là mỗi ngày tôi có thể quỳ gối trước mặt vợ anh để xin anh ấy đừng ly hôn!
—— đồng ý! Từ khi nam thần của tôi đăng một cái Weibo rồi mai danh ẩn tích thì cuộc sống của tôi chỉ còn là nhạt nhẽo, hiện giờ cuối cùng cũng tìm được niềm vui ~
—— nhìn ava của người chị em lầu trên thì, có vẻ như chúng ta cùng thế giới đó.
—— tôi cũng vậy! Lão Giải à nếu anh thoát kiếp độc thân anh chỉ cần nói một tiếng thôi, chỉ cần đối phương xứng đôi với anh, cùng lắm thì em thất tình thôi chứ đừng chơi biến mất với chúng em chứ?
—— khóc jpg. Trên lầu đều là chị em cả…… Em và các chị không giống nhau, em chỉ đang rối rắm không biết đối phương là nam hay nữ, nam thì em không còn lời nào để nói, ai bảo em đầu thai nhầm giới tính chứ? Được định sẵn là cô duyên với Giải thần rồi.
Một đám fan nữ của Giải Biệt Đinh ôm đầu khóc rống với nick phụ của Giải Biệt Đinh, Giải Biệt Đinh thì đã buông điện thoại đi vào phòng bếp.
Thật ra anh cũng không giỏi nấu ăn, đồ ăn anh làm nhiều nhất trong 5 năm của kiếp trước đều là mấy món Mộc Dương thích chứ chưa bao giờ làm cho người khác, cũng chưa từng sáng tạo lần nào.
Giang Đản tới rất mau, còn mang theo gia vị được yêu cầu trong giáo trình của người bạn trên mạng đó, nước tương đường trắng với muối đều có đủ cả.
Phòng bếp trong nhà rất lớn, phải gần hai mươi mét vuông, nhưng nhìn là biết vẫn còn mới chưa được sử dụng, cũng may là có đầy đủ nồi chén bát đũa.
Giang Đản buông đồ trở về, Giải Biệt Đinh bật bếp bắt đầu nấu mì.
Đúng là đơn giản thật, khi nước sôi thì cho mì vào nồi, sau đó cho một chén nước sốt, hành thái, nước tương nhạt, đường trắng, nước tương đen rồi đến mỡ heo, sau đó cho mì sợi đã nấu chín vào trong chén, rưới nước canh lên, trong nháy mắt mùi hương đã chiếm lấy xoang mũi.
Trên đùi Mộc Dương còn bó thạch cao, không tiện xuống bàn cơm dùng cơm, Giải Biệt Đinh mang mì sợi lên phòng, đặt ở trên bàn trà trước sô pha: “Cẩn thận không bỏng.”
*Nước tương nhạt trông như này
*Mì Dương Xuân trông như này
Mộc Dương ngẩn người, đương nhiên cậu biết trong phòng bếp không có gì, ngay cả những thứ cơ bản như dầu muối tương dấm cũng chưa mua, cho nên khi cậu nói muốn ăn mì chỉ định để Giải Biệt Đinh gọi cơm hộp, không ngờ anh sẽ tự mình làm.
Mộc Dương hỏi trên điện thoại:…… Chỉ có một phần thôi à?
Giải Biệt Đinh ừ một tiếng: “Anh không đói.”
Đôi khi Mộc Dương không hiểu Giải Biệt Đinh đang nghĩ gì, cũng không rõ thật giả trong lời của anh, nhưng mùi hương bay đến làm cậu muốn lấp đầy cái dạ dày trống không, cậu ăn miếng đầu tiên, nóng tới mức cậu kêu lên một tiếng ‘A’.
Giải Biệt Đinh nhăn mày, rót cốc nước cho cậu: “Thổi trước đi.”
Mộc Dương xua tay, ăn một lúc thì vành mắt đỏ lên.
Trước kia lúc nhà cậu đói bụng vào ban đêm, Diêu Diên cảm thấy cơm hộp không tốt nên sẽ nấu cho cậu một bát mì.
Khi đó Mộc Dương còn rất buồn bực, ai muốn ngày nào bữa khuya cũng ăn mì chứ?
Nhưng từ nay về sau, sợ là cậu không còn tư cách để vui vẻ nói với Diêu Diên rằng: Mẹ, con đói bụng.
Giống như khi chặt đứt huyết thống, mọi lời nói việc làm cũng không còn đúng lý hợp tình nữa.
Giải Biệt Đinh đi trải giường đệm, Mộc Dương được chiều từ nhỏ đến lớn, tất nhiên sẽ không làm việc nhà, vì thế kiếp trước mỗi một lần đều là Giải Biệt Đinh đổi khăn trải giường, giúp việc chỉ phụ trách vệ sinh bên ngoài phòng ngủ chính.
Mộc Dương ăn một nửa thì không ăn được nữa, cậu ngơ ngẩn nhìn bóng dáng Giải Biệt Đinh, bởi vì khom lưng nên một phần eo thon chắc lộ ra ngoài, cứ như ẩn như hiện dưới áo sơ mi theo động tác của anh.
Cuộc hôn nhân 5 năm tronh kiếp trước, Mộc Dương đã làm rất nhiều chuyện ngu xuẩn vô nghĩa, ví như cố ý đổi thảm xám ở phòng khách thành con vịt vàng, làm phòng xem phim thì lại không thèm xem mà cứ thích ôm đồ ăn vặt xem TV ở phòng khách, thật ra cậu muốn có thể tiếp xúc nhiều hơn với Giải Biệt Đinh khi anh trở về vào buổi tối.
Cậu còn thích ăn đồ ăn vặt ở trên giường, cố ý đổi bàn chải đánh răng của hai người thành loại hình chim cánh cụt dành cho tình nhân, mua khăn tắm tình nhân được thiết kế riêng có thêu logo “Đinh Đinh” “Dương Dương”.
Mộc Dương đã mất rất nhiều tâm tư, lăn lộn tới lăn lộn đi ở nhà, thật ra là muốn cho Giải Biệt Đinh có thể thay đổi sắc mặt, cho dù anh có tức giận thì cũng tốt hơn là anh bình thản như thể cậu chỉ là người xa lạ.
Nhưng Giải Biệt Đinh chưa từng tức giận với cậu, cũng không dịu dàng lắm, chỉ lạnh lùng với cậu như thể đang đối mặt với người xa lạ.
Đồ ăn vặt rơi trên giường thì Giải Biệt Đinh đi đổi khăn trải giường, cũng không có biểu cảm gì khi Mộc Dương thay đổi đồ dùng tình nhân ấu trĩ, khi cậu để chân trần dẫm lên sàn nhà anh cũng chưa bao giờ nói một câu quan tâm……
Nhưng sẽ chỉnh nhiệt độ điều hoài.
Mộc Dương nhìn động tác bật điều hoà của Giải Biệt Đinh, đột nhiên nghĩ đến nhiều thứ mà trước đây cậu chưa bao giờ nghĩ.
Giải Biệt Đinh vệ sinh xong phòng ngủ thì quay đầu lại nhìn về phía Mộc Dương: “Muốn tắm rửa không?”
Trong nhà có bồn tắm, có thể nâng chân lên ngâm một chút.
==========
Tiểu kịch trường vô trách nhiệm:
Hiện tại, Giải Biệt Đinh tận tâm tận lực giúp Mộc Dương đang phải bó thạch cao tắm rửa, đến mức mà cậu…
Sau này khi chân đã lành, Mộc Dương nổi giận: Trước kia anh đều rửa cho em mà, sao giờ lại muốn em tự rửa?