Du thuyền vô cùng nhộn nhịp, rất nhiều diễn viên nổi tiếng có mặt trên dù thuyền này. Dù thuyền này thuộc quyền sở hữu của Phó Thần, được neo đậu ở bến cảng, dù thuyền vốn dùng để những người đến khu nghỉ mát thuê khi họ muốn ra biển sẽ có phương tiện để đi lại. Du thuyền vô cùng rộng lớn, nó to bằng một nửa tàu chở hàng của chính phủ, trên du thuyền ngoài thủy thủ đoàn còn có nhiều phục vụ, lao công... thuận tiện cho việc tổ chức các bữa tiệc lớn.
Đoàn làm phim này vừa làm lễ khai máy, đạo diễn và các diễn viên chính đang ngồi nói chuyện cùng nhau, Trương Thể Loan là vai phụ tuyến ba nhưng do cũng là người có tiếng tăm nên cũng được ngồi cùng với họ. Chốc chốc, cô ta lại nhìn ra ngoài, con tàu sắp khởi hành nhưng Phó Thần còn chưa thấy bóng dáng.
Mặc dù rất căm tức việc Phó Thần tham dự bữa tiệc cùng bạn gái nào đó theo lời của người quản lý khách sạn, nhưng chỉ cần cô ta và người kia chênh lệch thân phận và nhan sắc, thì cô ta vẫn có thể đè bẹp người đó, nhất định cô ta phải làm cho tất cả mọi người lẫn Phó Thần thấy, chỉ có cô ta mới xứng với hắn thôi. Cho dù bất kỳ ai cũng không thể so sánh.
Trương Thể Loan ăn mặc rất đẹp, bộ lễ phục đắt tiền được cô ta đặt may đã lâu, chỉ những dịp đặc biệt mới dám lấy ra mặc, khi biết Phó Thần tham gia bữa tiệc này, cô ta đã cho người về nhà gấp gáp mang đến. Từ lúc cô ta mặc bộ lễ phục trắng này, tất cả mọi người đều hết lời khen ngợi.
Phó Thần chưa bao giờ thấy cô ta mặc nó nên chắc chắn sẽ bị choáng ngợp và thay đổi suy nghĩ về cô ta.
Bộ lễ phục khiến Trương Thể Loan trở nên trong sáng nhưng trong lòng cô ta thì lại vô cùng đen tối.
"Đạo diễn, Phó tổng đến rồi, chúng ta có thể nhổ neo."
Một nhân viên trong đoàn làm phim vui mừng đi vào nói với đạo diễn. Danh tiếng của Phó Thần luôn khiến cho bất kỳ người ở lĩnh vực nào cũng muốn tạo mối quan hệ. Buổi chiều nghe Trương Thể Loan nói mời được Phó Thần, đạo diễn vô cùng mừng rỡ, nhân vật lớn tham dự tiệc khai máy sẽ đẩy mạnh danh tiếng của bộ phim và Trương Thể Loan.
"Anh Thần!"
Trương Thể Loan hớn hở đi ra ngoài để đón Phó Thần, không khí bên ngoài du thuyền náo nhiệt, rất nhiều người muốn nhân cơ hội này bắt chuyện với hắn, một đám người vây quanh khiến Trương Thể Loan khó khăn lắm mới chen vào được.
Còn chưa kịp vui mừng, cô ta đã trợn mắt khi thấy Lâm Ngọc Yên khoác tay Phó Thần đồng thời còn mặc lễ phục giống cô ta, chỉ khác màu sắc.
Trương Thể Loan nắm chặt váy, vậy ra, người bạn gái đến cùng Phó Thần chính là vợ cũ của hắn. Không phải hai người đã ly hôn rồi sao? Tại sao còn cùng nhau xuất hiện với vai trò tình nhân? Lâm Ngọc Yên mặt dày mày dạn vậy à? Đã bị Phó Thần bỏ rơi còn muốn chơi trò gương vỡ lại lành, đúng là người không biết xấu hổ.
Không khí nhộn nhịp ngoài boong tàu đột nhiên yên tĩnh, mọi người tự giác tách thành hai hàng để Trương Thể Loan, Phó Thần và Lâm Ngọc Yên đối diện với nhau. Tình huống này hệt như tình tiết máu chó trong phim truyền hình dài tập, hai nữ chính cùng mặc một kiểu lễ phục để xem khí chất ai cao quý hơn, thích hợp với nam chính hơn.
Xét về nhan sắc, Trương Thể Loan ăn đứt Lâm Ngọc Yên nhưng khi mặc cùng kiểu lễ phục, tuy khác màu sắc nhưng rõ ràng khí chất của Lâm Ngọc Yên lại hơn hẳn, màu tím khiến cô quyến rũ hơn là màu trắng tinh khiết của Trương Thể Loan.
Lúc này, nếu có một bàn cân về nhan sắc và khí chất, đảm bảo hai người này không hơn không kém với nhau.
Phó Thần nhìn Trương Thể Loan và Lâm Ngọc Yên cùng mặc một kiểu lễ phục không khỏi nhíu mày. Năm nay nhà thiết kế đều không có ý tưởng mới à? Sao có thể thiết kế ra cùng một loại trang phục như vậy? Lúc Lương Tuấn thay hắn đi mua trang phục, rõ ràng cửa hàng đã nói đây là lễ phục hiếm, số lượng có hạn, còn đảm bảo ở thành phố Hoa không ai có. Sau khi kết thúc bữa tiệc này, hắn chấc chắn sẽ tìm cửa tiệm kia tính sổ.
Nhưng mà nhìn đi nhìn lại, vẫn là Yên Yên củ hắn đẹp hơn.
"Anh Thần anh đến rồi à. Vị này là..."
Trương Thể Loan khôi phục trạng thái, cô ta cười giả lả đi đến trước mặt Phó Thần, diễn xuất là điểm mạnh của cô ta, cô ta sẽ không để bất kỳ ai nhìn ra điểm không thích hợp.
"Đây là bạn gái tôi, Lâm Ngọc Yên, chắc cô Trương không lạ gì tên của cô ấy." Phó Thần lạnh nhạt giới thiệu, hắn lại nói: "Cô Trương, chúng ta không thân, đừng gọi tên tôi, bạn gái tôi nghe sẽ không vui."
Chỉ với câu này của Phó Thần không chỉ rạch ra ranh giới giữa hắn và Trương Thể Loan, còn chính thức trở thành chủ đề bàn tán của những người có mặt.
Có ai không biết Trương Thể Loan luôn miệng nói bản thân và Phó Thần có quan hệ tốt, cô ta còn là ứng viên cho vị trí Phó phu nhân nhưng bị người khác dùng thủ đoạn cướp mất, câu chuyện này khiến cho không ít người trong ngành tin tưởng, từng có một quãng thời gian dài Phó Thần bị gọi là tên sở khanh lừa tình người khác.
"Anh Thần, chúng ta quen biết mà, từ nhỏ đến lớn không phải em luôn gọi anh như vậy sao?"
Trương Thể Loan gượng gạo hỏi.
"Nếu nhớ không lầm, tôi từng nói với cô về chuyện này nhiều lần nhưng cô Trương vẫn không sửa đổi. Hy vọng đây là lần cuối tôi nghe thấy hai chữ "Anh Thần" không lịch sự này của cô."
Phó Thần cực kỳ lạnh nhạt bất kỳ ai cũng nhìn ra được hắn rất chán ghét Trương Thể Loan, hình tượng thanh mai trúc mã bị người khác phá vỡ tình duyên hoàn toàn sụp đổ.
Nói xong, không chờ Trương Thể Loan lại có phản ứng, Phó Thần đưa Lâm Ngọc Yên vào bên trong chào hỏi những người trong đó.
Trương Thể Loan đứng như trời trồng ngoài boong, tiếng xì xầm vang lên bên tai cô ta không ngớt, cô ta vừa xấu hổ vừa căm phẫn, rõ ràng cô ta có ý định làm xấy mặt người bạn gái đi cùng Phó Thần nhưng bây giờ người rơi vào tình cảnh đó chính là bản thân cô ta.
Chưa chi cô ta đã nếm trãi cảm giác gậy ông đập lưng ông.