*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lâm Thụy không hề hay biết diễn biến nội tâm của Cố Dịch Tân.
Lâm Thụy xoa tay, hai ba bước đi qua, bàn tay tỳ trên vai Cố Dịch Tân nhẹ nhàng đẩy ngã.
Không đẩy được.
Gã bình tĩnh lại, dồn thêm sức.
Nói cho cùng cũng là một mỹ nhân, khi mới bắt đầu ai cũng sẽ thấy thương tiếc.
Không dám dùng quá sức, sợ làm anh đau hoặc không thoải mái.
Nhưng Cố Dịch Tân vẫn không hề nhúc nhích.
...
Có hơi xấu hổ.
Lâm Thụy ngẩn người, rốt cục đáy mắt hiện lên tia tàn nhẫn, dùng hết sức từ lúc bú sữa mẹ hung hăng đẩy.
Cố Dịch Tân rốt cục cử động.
Anh dùng hai ngón kẹp lấy cánh tay đã nổi đầy gân xanh của Lâm Thụy, nhìn một tay khác của Lâm Thụy đang cầm roi da, bình tĩnh hỏi: "Anh muốn kích thích play?"
Lâm Thụy dại ra một giây, rồi vui mừng khôn xiết, gật đầu lia lịa.
Người đẹp thật chủ động nha.........
Khóe môi của Cố Dịch Tân hơi nhếch, tay kia nhẹ nhàng lấy đi roi da trên tay Lâm Thụy.
Sau đó nhấn lưng Lâm đại thiếu.
Từng chút từng chút,
Không thể nghi ngờ,
Không đường cự tuyệt,
Ấn ngã vào trên đùi mình......
Trong tư thế quỳ bò.
"Bang"
"Ui da!"
* Bạch bạch bạch bạch *
"Không không không! Đau đau đau!"
Cố Dịch Tân mặc xác, tập trung chuyên môn huơ huơ roi da.