Bây giờ Lam Tiễn có thể đoán, Five chắc hẳn cũng là một trong những thành viên của GOD. Điều quan trọng bây giờ phải cứu sống anh ta, để còn khai thác thông tin về Mục Thời Cảnh và Quyết Ngọc.
- Lam thiếu tướng, em xin lỗi vì đã tự ý đưa hai mẹ con phu nhân đến đây.
Được rồi, em cũng chỉ nghe lệnh từ Lý thiếu úy thôi. Tuy em làm sai nhưng cũng nhờ vậy mà chúng ta tìm được nơi ở của mẹ con cô ấy, và biết ra kẻ đã bắt họ đi là ai, còn cứu được tội phạm của tổ chức ngầm. Tốt lắm!
Nghe Lam Tiễn khen ngợi, Tiểu Thất vui lắm, ánh mắt lấp loáng sự yêu thích. Sau khi xem xét trong và xung quanh nhà, Bạch Hổ đến báo cáo với đội trưởng:
- Chẳng thấy ai cả, đồ vật thì bị xới tung cả lên, còn lại thì không có dấu vết gì khả nghi hay manh mối nào nữa. Giờ chúng ta phải làm gì?
Lam Tiễn trầm ngâm, trong lòng nóng như lửa đốt, vừa lo lắng cho an nguy của mẹ con Quyết Ngọc vừa giận dữ ghê gớm với Mục Thời Cảnh.
- Điều động toàn bộ cảnh sát bao vây khắp tỉnh, chặn ở các chốt gác, thấy xe nào khả nghi thì giữ lại! Kiểm tra tất cả CCTV trên các đường quốc lộ, xem có phát hiện ra manh mối nào không! Phái thật nhiều trinh sát tỏa ra khắp nơi, nhất định phải truy lùng bằng được tung tích của đám tội phạm đó. Nhóm Phi Lang đến bệnh viện canh chừng và xem tình hình người tên Five kia, mau gọi quân y Hướng đến đây!
Lúc này ở một căn biệt thự kín cổng cao tường, xung quanh không một bóng nhà, đất trống thưa thớt, là nơi Mục Thời Cảnh đưa Quyết Ngọc về. Đợt này đến tỉnh C, ngoài việc bắt cô nàng sát thủ thì hắn còn có cuộc giao dịch vũ khí sắp diễn ra trong vài ngày tới.
Đưa áo khoác cho thuộc hạ, Thời Cảnh nhìn Quyết Ngọc vẫn đang bị hai tên áo đen kìm giữ, ánh mắt sốt ruột cứ hướng đến chỗ Hiểu Hiểu ở trên tay hắn.
- Trẻ con chỉ biết khóc lóc, thật phiền toái, nhưng cũng rất dễ dỗ dành nếu cho chúng đồ ăn ngon, phải không?
Thật khó tin khi Mục lão đại khét tiếng lại nở nụ cười nhẹ khi quan sát Hiểu Hiểu cầm hai cây kẹo trên tay, mút ngon lành trong khi trước đó còn khóc la inh ỏi.
- Mục Thời Cảnh, em không biết anh định làm gì nhưng hãy đưa con trai cho em đi... Thằng bé vô tội! - Nỗi sợ hãi trong lòng Quyết Ngọc đang dâng cao.
- Em nói gì thế, ta làm sao hại một đứa trẻ đáng yêu như vậy? Chỉ rất thắc mắc, ba ruột của nó là ai? Chắc không phải Five rồi... Nào nhìn kỹ xem, đôi mắt và hàng lông mi dài cong vút này, cả gương mặt bầu bĩnh dễ thương, là giống ai nhỉ?
Quyết Ngọc lạnh sống lưng khi nghe câu hỏi đậm chất mỉa mai cay nghiệt từ Mục lão đại, bởi bản thân hiểu rằng hắn vốn đã đoán được ba ruột của Hiểu Hiểu là ai rồi!
Dĩ nhiên Thời Cảnh biết chứ, ngay từ lúc nhìn vào đứa trẻ này, nó giống tên thiếu tướng họ Lam đó tới từng chi tiết! Hai năm rưỡi lùng tìm tung tích Quyết Ngọc, hắn tự hỏi rốt cuộc cô bặt vô âm tín là vì cái gì?
Lại chẳng hề ngờ cô sinh ra một đứa con trai cho Lam Tiễn, là giọt máu Lam gia, thử hỏi làm sao không phẫn nộ dữ dội?
- Nhớ lần đầu em làm bài kiểm tra để trở thành sát thủ, ta tưởng em sẽ khó lòng đánh bại 20 đối thủ trạc tuổi em, nhưng cuối cùng thì em vẫn hạ gục tất cả, để trở thành sát thủ thân tín bên cạnh ta. Hay khi em nói rằng em yêu Lam Tiễn, sau đó đột nhiên biến mất. Quyết Ngọc, em rất giỏi trong việc tạo ra những bất ngờ.
Thời Cảnh vừa kéo dài giọng giễu cợt vừa vuốt ve đôi gò má phúng phính của Hiểu Hiểu, hàm ý như muốn nói rằng, trong số những bất ngờ mà Quyết Ngọc từng dành cho hắn thì việc cho ra đời mầm sống nhỏ bé này chính là chấn động nhất!
- Lão Cảnh, em sai rồi, em không nên tự ý rời khỏi tổ chức, không liên quan tới Hiểu Hiểu. Nó còn rất nhỏ, em xin anh đừng làm hại nó.
Sát thủ Seven cứng cỏi lạnh lùng bao nhiêu, giờ lại ủy khuất cầu xin, Thời Cảnh tự hỏi có phải tất cả người mẹ trên thế gian đều sẽ trở nên như vậy, thậm chí hi sinh cả mạng sống bảo vệ con? Hắn cười nhẹ, dời mắt trở lại cô nàng họ Quyết:
- Ta không làm gì thằng bé đâu, ngược lại sẽ yêu thương chăm sóc thật tốt, còn muốn nhận nó làm con nuôi. Chẳng cần tới ba ruột làm gì, ba nuôi Mục lão đại ta sẽ cho nó mọi thứ! Em và con, cứ mãi mãi ở cạnh ta!
- Đừng, Mục Thời Cảnh, Hiểu Hiểu không thể...
- Nếu em biết nghe lời, ngoan ngoãn một chút thì ta sẽ để hai mẹ con ở cạnh nhau.
Trông vẻ mặt Quyết Ngọc cam chịu khổ sở, lão Cảnh vui vẻ hơn rồi, tiếp tục nhìn Hiểu Hiểu còn ăn kẹo, trong lòng nghĩ tới một viễn cảnh thú vị sắp diễn ra!
Nếu con trai của một thiếu tướng được nuôi dưỡng trong tổ chức ngầm, và về sau đối đầu với ba ruột thì... Giống như mẹ nó ngày xưa! Nghĩ thế thôi, hắn cực kỳ hả hê!
Ở bệnh viện, trải qua cuộc phẫu thuật cam go, Five đã vượt qua cửa tử! Tuy may mắn giữ được mạng sống nhưng một chân phải chịu tàn tật suốt đời. Quân y Hướng được gọi từ sở cảnh sát Đại Đô đến, bởi trình độ y khoa rất giỏi, nên cô cùng ekip mổ tại đây cực lực cứu chữa cho Five.
Bước ra từ phòng săn sóc đặc biệt, quân y Hướng nhìn vị thiếu tướng đứng trầm lặng bên cửa kính, báo cáo:
Bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch, còn cần theo dõi thêm. Nếu qua hết đêm nay anh ta có thể tỉnh lại thì xem như ổn.
Lam Tiễn thở ra gật đầu, khó khăn lắm mới bắt được tên tội phạm quan trọng
của tổ chức GOD, lại còn liên quan mật thiết tới Quyết Ngọc lẫn Mục Thời Cảnh, hi vọng có thể cung cấp thông tin cần thiết! Anh lại nghe quân y Hướng hỏi rằng:
- Tôi có nghe Phi thượng tá nói, Lam thiếu tướng đã gặp lại vợ là Đới hạ sĩ?
Năm đó, Đới Nhược Vũ rời khỏi Đội đặc nhiệm 11, ai nấy trong sở cảnh sát đều chẳng biết sự thật gì, chỉ nghe Lam Tiễn nói ngắn gọn rằng vợ rời khỏi Lam gia, tạm thời hai vợ chồng sống xa một thời gian, đơn giản có vậy!
Nay Hướng quân y hỏi tới, Lam Tiễn cũng chỉ gật đầu, không muốn nói quá nhiều.
- Tiếc thật, tôi còn chưa kịp chào hỏi Đới hạ sĩ, cũng chưa kịp nhìn con của hai người lớn lên trông như thế nào!
Đang chìm trong mớ suy nghĩ bòng bong về GOD, tức thì Lam Tiễn cau mày:
- Cô nói đó là con của chúng tôi? Nghĩa là sao?
- Lẽ nào Đới hạ sĩ không đem theo đứa bé nào à?
- Cô ấy đúng là có một đứa con trai, nghe đâu gần 2 tuổi, nhưng tôi hỏi ba ruột nó là ai thì cô ấy không nói, còn bảo chẳng liên quan tới tôi.
Quân y Hướng khoanh tay, thở mạnh ra: “Rốt cuộc, hai người vì lý do gì mà chia xa vậy, tới nỗi Đới hạ sĩ cũng không cho anh biết về đứa trẻ? Lần cuối cùng gặp nhau gần 3 năm trước, cô ấy đã mang thai rồi, còn dặn tôi đừng nói cho Lam đội trưởng hay. Tôi tưởng cô ấy muốn đích thân báo tin vui này cho anh chứ...”.