*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lâm Thanh Diện nghe thấy giọng điệu và cái tên quen thuộc, lúc nhìn đến biểu cảm quen thuộc đó, một gương mặt chanh chua hiện lên trong đầu anh.
Trong lòng giật mình, kiếm Trảm Tiên ở trong tay thiếu chút nữa đã rơi xuống đất.
“Cô...
cô chính là Sở Nguyệt?”
Lâm Thanh Diện nghẹn giọng nói.
Tiểu Nguyệt có bộ dạng như thiếu nữ ở trước mắt, có làm như nào cũng không có cách liên kết cô ta và Sở Nguyệt năm mươi tuổi lại với nhau.
“Ha ha, thằng nhóc thối, gặp tôi ngay cả tiếng mẹ cũng không chịu gọi à?”
Tiểu Nguyệt vừa cười vừa nói, hiển nhiên là phản ứng của Lâm Thanh Diện chính là thứ mà cô ta chờ mong.
“Bà...
tại sao bà lại biến thành bộ dạng này, rốt cuộc khuôn mặt nào mới là khuôn mặt thật của bà?”
Lâm Thanh Diện hỏi.
Khóe miệng của Tiểu Nguyệt cong nhẹ: “Sao vậy, không phải là cậu thích dung mạo năm mươi tuổi đó chứ, dung mạo này của tôi cậu không thích à?”
“Yêu nữ này, ít nói mấy lời này với tôi đi”
Cổ tay của Lâm Thanh Diện di chuyển, kiếm Trảm Tiên đè vào trong cổ họng của đối phương.
Mặc dù trước đó Lâm Thanh Diện đã đoán ra Tiểu Nguyệt với Sở Nguyệt có mối quan hệ nào đó, nhưng mà không ngờ đến bọn họ lại là một người.
Chuyện này cũng chính là đang nói mấy tháng trước đó Tiểu Nguyệt của Thương Nguyên Giới đã để ý đến mình, sau đó còn cố ý tiếp cận mình.
“Nói như vậy, cô gả cho Hứa Quốc Hoa tất cả những thứ này cũng là vì để tiếp cận tôi, có đúng không?”
Lâm Thanh Diện hỏi.
Tiểu Nguyệt cười lạnh nói: “Hứa Quốc Hoa là cái thá gì, cũng chỉ là một con rối cho tôi giật dây mà thôi, về phần anh, thật ra thì tôi cảm thấy hứng thú hơn”
Trong mắt của Lâm Thanh Diện mang theo sát khí, không ngờ đến là tâm tư của người phụ nữ này lại kinh khủng đến mức độ đó.
Vì để tiếp cận mình, thậm chí không tiếc làm mình chịu thiệt mà gả đi, hơn nữa còn che giấu hết mấy tháng trời.
Thấy Lâm Thanh Diện trầm mặc, Tiểu Nguyệt nói tiếp: “Lâm Thanh Diện, danh tiếng của anh cũng không nhỏ, lúc còn ở Thương Nguyên Giới tôi đã nghe thấy người khác nhắc tới anh rồi, mà lần này đi đến nơi của các người mục đích của tôi rất đơn giản, đó chính là muốn tìm được linh nguyên”
“Sau khi tôi đến nơi này thì tôi mới phát hiện thực lực của anh lại còn kinh khủng hơn so với trong tưởng tượng của tôi, chính vì vậy để tránh cho việc anh làm hư hành động của tôi, lúc đó tôi mới chủ động tiếp cận anh, một là vì để thăm dò anh, hai là để cố gắng ngăn cản anh, để cho anh không phát hiện ra được bí mật linh nguyên”
Nói đến đây, ánh mắt của Tiểu Nguyệt hơi ảm đạm một chút: “Có điều là tôi vẫn đã xem thường anh rồi, anh vẫn biết hết tất cả mọi chuyện, nhưng mà cũng không sao hết, tôi đã tìm được vùng đất linh nguyên rồi, thế giới của các người rốt cuộc cũng đã không giấu được nữa”
Dứt lời, trong mắt của Tiểu Nguyệt mang theo ý cười.
Đây là nơi trú linh nguyên cuối cùng trên địa cầu, cũng đã bị tìm thấy, chỉ cần có thể cướp đoạt hết toàn bộ linh nguyên dạt dào ở đây, thế thì thực lực của Thương Nguyên Giới sẽ tăng vọt.
“Các người là tên cướp bóc!”
Lâm Thanh Diện tức giận la lên, cổ tay run lên, kiếm Trảm Tiên liền làm cánh tay của đối phương bị thương.
“Cái tên thối tha này, anh lại dám làm như vậy với tôi”
Trong mắt của Tiểu Nguyệt bốc hỏa, nói với Lâm Thanh Diện.
“Đối với cái loại người không biết xấu hổ như các người, tôi có đối xử như thế nào cũng không quá đáng”
Lâm Thanh Diện cất cao giọng nói, kiếm Trảm Tiên xoay chuyển chỉ vào đối phương.
“Ngày hôm nay là ngày chết của cô”
Lâm Thanh Diện nói.
Trong lòng của anh biết rất rõ ràng ngày hôm nay thừa dịp Tiểu Nguyệt vẫn còn chưa báo cáo tin tức của linh nguyên cho Thương Nguyên Giới biết, nhất định phải giết chết cô ta, nếu không thì một khi tin tức linh nguyên bị lộ ra, tất cả đã trễ rồi.
“Tôi không quan tâm cô là Sở Nguyệt hay là Tiểu Nguyệt, cô nhất định phải trả một cái giá đắt cho.
hành động của mình”
Lông mày của Lâm Thanh Diện cau chặt lại, chút hồn lực còn sót lại phát ra trên thân của kiếm Trảm Tiên.
“Lâm Thanh Diện!" Tiểu Nguyệt la lớn lên: “Tôi làm tất cả những chuyện này cũng đều là vì Thương Nguyên Giới, có lỗi gì chứ”
“Cô sai là sai ở đây, cô không nên đến mảnh đất của chúng tôi”
Dứt lời, ánh sáng của kiếm Trảm Tiên hiện lên, Lâm Thanh Diện trực tiếp đâm vào yết hầu của đối