Lý Dục Thần thức tỉnh đã khiến mọi người vui mừng khôn xiết.
Bởi vì lần này không chỉ giết chết được giám mục và thiên sứ tuần tra vừa tới Loset, mà ngay cả đại giám mục Philus của Bắc Mễ và đám kỵ sĩ Thánh Điện dưới trướng ông ta cũng bị diệt sạch. Mọi người không còn phải sống những chuỗi ngày trốn chui trốn lủi nữa. Hồng Môn cũng đã rời khỏi căn cứ bí mật, chuyển về tổng bộ ở huyện Cam, Loset.
Mọi người đều xem Lý Dục Thần như một vị thần.
Lý Dục Thần nói: "Đây không phải công lao của mỗi mình tôi. Nếu không có Ân lão cung phụng, có lẽ tôi đã không trở về được nữa."
Ân lão thái chế nhạo nói: "Xùy, cậu giỏi thì giỏi rồi, đừng kéo theo tôi xuống nước. Khiêm tốn là đức tính tốt, nhưng đôi lúc cũng phải học theo nết cái mặt dày của bố cậu mới được."
Lý Dục Thần mãi vẫn không hiểu tại sao Ân lão thái lại có ấn tượng xấu về bố của mình đến vậy, chẳng lẽ chỉ vì Đoàn Phù Dung thôi sao?
Dù sao anh cũng không quan tâm cho lắm, ai bảo bà ấy là người đời trước chứ. Hơn nữa, mấy chuyện tình yêu của bố anh những năm đó đúng là có vấn đề thật. Nói chi xa, chỉ riêng việc làm tổn thương Đoạn Phù Dung thôi đã đủ nặng nề rồi.
Nham đề phong Thai Dương Thanh Giao ngóc ầu dậy, Lý Duc Thần đã ở lại Loset thêm hai ngày.
Nếu bọn chúng tiếp tục cử lực lượng tới Loset, anh không thể ngồi yên nữa.
Mục tiêu của Thái Dương Thánh Giáo là Hắc Hỏa. Hiện tại, Hắc Hỏa nắm trong tay Lý Dục Thần, muốn lấy cũng không lấy được.
Ma anh cang khong the dẫn Thai Dương Thanh Giao toi Hoa Hạ để rồi gây thêm phiền phức cho gia đình.
Hai ngày sau, Vạn Thời Quân mời mọi người ăn cơm, lại bày tỏ lòng cảm kích với Lý Dục Thần thêm một lần nữa.
"Ha ha, lần này Thái Dương Thánh Giáo đã ngoan như cún rồi. Hai ngày nay, không chỉ ở Loset không có động tĩnh gì, mà cả những nơi khác cũng đều sóng yên biển lặng. Xem ra, cái chết của Philus đã khiến chúng hiểu rằng, người Hoa chúng ta không dễ bắt nạt."
Vạn Thời Quân rất vui mừng.
Hồng Môn có rất nhiều tai mắt, các tin tức được gửi về trong hai ngày qua đều cho ông ta biết rằng Thái Dương Thánh Giáo đã từ bỏ.
"Đúng đó! Hoa Hạ đâu đâu cũng có nhân tài, có thần tiên như cậu Lý đây ra tay, Thái Dương Thánh Giáo là cái thá gì chứ!"
Những người khác cũng bắt đầu hùa theo, chỉ có mỗi Ân lão thái vẫn không nói gì.
Thông qua Anthony, Lý Dục Thần xác nhận các tin tức của Hồng Môn là chính xác. Thái Dương Thánh Giáo đúng thật là đã im ắng hơn rất nhiều, có một số thành phố trước đây rất sôi động đã đột ngột trở nên im lặng trong hai ngày qua, thậm chí cả các hoạt động thường ngày cũng bị hủy bỏ.
Tuy nhiên, Anthony lại đưa ra một phán đoán ngược lại, anh ta cho rằng Thái Dương Thánh Giao đang âm thầm chuẩn bị cho một sự kiện lớn.
Lý Dục Thần cũng có linh cảm tương tự.
Việc giết chết một thiên sứ tuần tra và một đại giám mục không thể khiến Thái Dương Thánh Giáo hoàn toàn tê liệt được.
Xet về sức mạnh, thiên su sau canh được Philus triệu hồi mới thực sự đáng sợ. Nó chỉ là một phân thân, thậm chí không phải phân thân mà chỉ là một ảo ảnh. Nếu như không có Hắc Hỏa, e là khó có thể đánh bại nó mà không bị thương.
Vậy bản thể của nó mạnh đến mức nào đây?
Còn có cả cặp mắt xuất hiện xa tít trong khoảng không kia nữa, Lý Dục Thần chắc chắn mình không nhìn nhầm.
Tất nhiên, dù thế nào đi chăng nữa, Thái Dương Thánh Giáo không cử thêm lực lượng đến Loset, Lý Dục Thần cũng không muốn làm mọi người mất hứng.
Thậm chí đạo trưởng Tạ Lâm cũng đề xuất chiêu mộ thêm nhiều đệ tử, chấn hưng Trung Phu Quan, anh cũng không phản đối.
Nhưng Adam lại có chút lo lắng, anh ta cảm thấy thực lực của Trung Phu Quan vẫn còn quá yếu, do đó đã nói ra ý muốn đến Hoa Hạ bái sư học đạo.
Lúc nói chuyện, Tạ Lâm vẫn luôn dùng ánh mắt ám chỉ Adam.
Adam hiểu ý, lập tức chắp tay với Lý Dục Thần: "Cậu Lý, tôi muốn học đạo pháp từ anh, anh có thể nhận tôi không?"
Lý Dục Thần rất khâm phục tấm lòng rộng lượng của Tạ Lâm, khắp thế gian này hiếm có môn phái nào như thế lắm.
Tuy nhiên, anh cũng không ngờ Adam lại thẳng thắn như vậy, nói thẳng mặt muốn bái anh làm sư phụ.