Thư ký mang hai chung trà ngon để vào nước lui ra ngoài.
- Bí thư, kỳ thật tôi đi chuyến này để tham dự lễ đính hôn của Lệnh Hòa Phồn và tiểu thư của tập đoàn Từ thị.
Phạm Hồng Vũ lấy từ trong túi ra một hộp thuốc biếu cho Lục Cửu, mỉm cười nói.
- Tập đoàn Từ thị? Chính là... Từ Viễn Công sao?
Lục Cửu chấn động, đang chuẩn bị đưa thuốc lá lên miệng thưởng thức lập tức cứng đơ lại, hai mắt giương tròn. Khi nghe đến tập đoàn Lệnh thị gã có phản ứng như vậy là vì danh tiếng của Tập đoàn Lệnh thị ở Hongkong cũng không thể nào bằng tập đoàn Từ thị này.
Đó là đại phú hào trong giới lãnh đạo kinh doanh của Hongkong.
Từ sau khi cải cách mở cửa, người đại lục dần dần biết đến Hongkong, thời thời gian nhất định tập đoàn Từ thị được người đại lục nhận biết, thậm chí còn nổi tiếng bậc nhất Hongkong.
- Đúng, đó chính Từ Viễn Công, thật ra ông ấy là người khá hòa nhã, so với danh tiếng thì ông ấy dễ gần hơn nhiều.
Phạm Hồng Vũ miêu tả sơ lược.
Lục Cửu liếc nhìn hắn, lúc này mới đưa thuốc lá lên miệng hút.
Phạm Hồng Vũ châm lửa cho anh ta.
Lục Cửu thật sự không hiểu vị đồng chí trẻ tuổi này, ban đầu được cho hắn ở thủ đô có một ít quan hệ, có lẽ thời gian hắn theo Vưu Lợi Dân, ở kinh sư quen biết vài vị trưởng phòng ở Bộ và trung ương, có như vậy mới có được những ân huệ như thế. Ai ngờ chuyến đến Hongkong này không ai biết được, theo lý khi đến Hongkong hắn phải đến phòng công an huyện Vân Hồ làm thủ tục.
Trưởng cục công an Lý Hãn là tâm phúc của hắn, Chủ tịch huyện có bất cứ yêu cầu gì, anh ta cũng vâng lệnh nhưng chắc chắn cũng không giữ bí mật.
Được rồi, cho dù gì những thứ này cũng chỉ là việc nhỏ mà thôi.
Nhưng Từ Viễn Công và tập đoàn Từ thị thì không phải nhỏ chút nào.
Thì ra, Phạm Hồng Vũ cũng có quan hệ với Từ gia.
Hắn thật sự khá lợi hại.
Phạm Hồng Vũ không để ý đến sự khiếp sợ của Lục Cửu, hắn nói tiếp:
- Ở Hongkong mấy ngày nay, tôi đã thấy sự thay đổi lớn đấy, nền kinh tế ở đó khá phát triển so với kinh tế ở huyện Vân Hồ chúng ta....
Nói xong lại thở dài.
Thiếu chút nữa Lục Cửu đã bị sặt khói, ho khan một tiếng mở to mắt nhìn Phạm Hồng Vũ nói:
- Chủ tịch huyện, sao lại có thể so sánh thế được?
Chủ tịch huyện Phạm, có phải lòng tham của mình quá lớn không? Không ngờ lại so sánh huyện Vân Hồ với Hongkong.
Phạm Hồng Vũ cười nói:
- Tôi cũng biết không thể so sánh, nhưng chúng ta không thể vĩnh viễn lạc hậu như thế, cho dù có thua kém Hongkong thì so với các tỉnh thành phố khác cũng phải không thua kém, cần phải thế.
Đúng đó là điều cần thiết.
Lục Cửu liền gật đầu nói:
- Ý kiến này của Chủ tịch huyện tôi hoàn toàn tán thành. Tuy huyện Vân Hồ của chúng ta không phải quá kém nhưng cần phải cố gắng hơn, cần hướng đến tương lai.
- Đúng, tôi cũng nghĩ như vậy, Bí thư, có mấy việc hệ trọng tôi cần báo cáo với ngài.
- Được, Chủ tịch huyện cứ nói.
- Công chuyện thứ nhất chính là chính phủ huyện trước đó không lâu đã có quy hoạch phát triển, không biết Bí thư có biết không?
Lâm Vũ Tường, Long Hải Khác, Diệp Lâm đã rời khỏi đấy không lâu Phạm Hồng Vũ cũng với các đồng chí Huyện chính phủ đã họp Hội nghị Thường vụ thông qua được" phương án phát triển kinh tế của huyện Vân Hồ trong ba năm", chính thức đưa huyện xét duyệt.
Với phương án này, cơ bản Đổng Toàn Khánh cùng Đoàn chuyên gia Hongkong đã sơ khảo qua, kết hợp với tình hình thực tế của huyện Vân Hồ, Phạm Hồng Vũ đã sữa chữa vài chi tiết.
Phạm Hồng Vũ đã hộ tống Lý Thu Vũ, Đông Nhan trở về thủ đô phương án này đã được đặt lên bàn Lục Cửu.
Đấy chính là quy tắc chung phát triển kinh tế của huyện Vân Hồ trong ba năm, được đưa ra một cách tỉ mỉ, không quá hai vạn chữ.
Lục Cửu gật đầu đáp:
- Tôi đã đọc qua, tôi cho rằng phương án này làm khá tốt, khá toàn diện rồi. Nếu Chủ tịch huyện trở về, hai ngày tới chúng ta sẽ mở Hội nghị Thường vụ, mời các đồng chí cùng nhau thảo luận một chút.
Phạm Hồng Vũ mỉm cười gật đầu.
Câu trả lời của Lục Cửu đang nằm trong dự tính của hắn.
Kỳ thật phần này nằm trong "kế hoạch phương án", khi Đoàn chuyên gia Hongkong rời khỏi huyện Vân Hồ, Phạm Hồng Vũ đã làm sơ thảo qua, sau đó trình Hội nghị Thường vụ xét duyệt. Thật sự hắn không sợ Hội nghị Thường vụ không thông qua, với năng lực và sự ảnh hưởng của hắn ở Huyện chính phủ, không có ai dám phản đối đề án của hắn. Phạm Hồng Vũ lo lắng chính là Lục Cửu không thông qua, không muốn đưa lên Hội nghị Thường vụ xét duyệt.
Đối với Đoàn chuyên gia Hongkong đến huyện Vân Hồ khảo sát, Lục Cửu thủy chung "chẳng quan tâm" đến, vừa không ủng hộ lại không phản đối, tùy vào người mà Phạm Hồng Vũ gây sức ép, xảy ra vấn đề gì Chủ tịch huyện chịu trách nhiệm, Bí thư Lục không liên quan gì cả.
Đoàn chuyên gia Hongkong đến nghiên cứu khảo sát, Phạm Hồng Vũ có thể lấy danh nghĩa huyện chính phủ mời, phần này là "kế hoạch phương án" Phạm Hồng Vũ không thể lấy danh nghĩa này, nó không đúng với quy tắc.
Ba năm phát triển kế hoạch tổng thể, là chuyện khá lớn, chẳng những nhất định phải giao cho Hội nghị Thường vụ huyện ủy xét thông qua, còn muốn nhân vật lớn ở huyện xem xét thông qua, lúc cần thiết hẳn cần đại hội Hội đồng nhân dân toàn huyện, do toàn thể Hội đồng nhân dân huyện xem xét thông qua, cần ý kiến từ thành phố Tề Hà, lấy danh nghĩa chính phủ huyện ủy tuyên bố sự kiện chính thức, xem như có được tính hiệu lực cưỡng chế.
Nếu Lục Cửu không thông qua, đến hết thẩy động tác phía sau cũng không được nhắc đến.
Đương nhiên, Phạm Hồng Vũ cũng có thể không để ý đến thái độ của Lục Cửu và Huyện ủy, lấy danh nghĩa "trưng cầu ý kiến dự thảo" do huyện ủy chính phủ một mình đưa ra, sau đó lập tức dựa theo phương án đó tiến hành thi công, đem tình huống cụ thể chứng thực. Chỉ cần Lục Cửu không ngăn cản, vẫn có thể phát ra hiệu quả nhất định.
Nhưng có như vậy, hắn và Lục Cửu vẫn mâu thuẫn, chính phủ huyện Vân Hồ và Huyện ủy Vân Hồ mâu thuẫn được công khai hóa.
Ở lãnh đạo cấp trên nhất định sẽ có ấn tượng xấu, dù có đấu đá thế nào cũng không nên phơi bày ra cho người ta thấy, với chuyện đại sự như vậy Huyện ủy và Huyện chính phủ đều không thể nhất trí thì công việc bình thường ở huyện Vân Hồ làm sao có thể triển khai được?
Không nói đến chuyện lãnh đạo cấp trên ấn tượng không tốt, thì tình hình quan trường huyện Vân Hồ cũng khá hỗn loạn, hiển nhiên Bí thư Lục và Chủ tịch huyện Phạm không hoàn toàn đúng đường, đơn vị khu trấn và các nhóm làm sao có thể quán triệt việc thực hiện các sự kiện của huyện chính phủ?
Đoàn người làm việc cấp bách, liền biến thành hàng.
Lòng người hoàn toàn hoang mang, chia năm sẽ bảy, làm gì có đủ năng lực làm việc?
Đó là kết quả Phạm Hồng Vũ cũng không muốn chút nào.
Hiện tại hẳn không có vấn đề gì rồi.
Có liên quan đến Đoàn chuyên gia Hongkong đến huyện Vân Hồ điều tra nghiên cứu khảo sát, đã có cấp trên kết luận - Công tác Mặt trận tổ quốc thì học tập "kinh nghiệm của huyện Vân Hồ".
Bí thư Tỉnh ủy Vinh đều tự mình kiểm chứng.
Trung ương Mặt trận tổ quốc kia khả năng tự tác động cũng nhỏ, đấy chính là bọn họ chủ động đến huyện Vân Hồ tổng kết kinh nghiệm. Vinh Khải Cao và tỉnh ủy tỉnh Thanh Sơn rất xem trọng chuyện này, sao có thể lật lọng được? Chẳng sợ một số lãnh đạo không vui không giải quyết ổn thỏa.
Lục Cửu dù có ở nhà tự nhiên cũng không đi phản đối "kế hoạch ba năm" quán triệt thực thi. Xây dựng nền kinh tế đơn thuần mà nói Lục Cửu xem thế cũng đủ rồi, trong lòng cũng tự hỏi quy hoạch như vậy thật sự cũng không làm được. Không cần thực thi phương án trăm phần trăm, chỉ cần có thể chứng thực một bộ phận ở huyện Vân Hồ có thể phát triển kinh tế là đã rất trông đợi rồi.
Phạm Hồng Vũ dù có hoành tráng hò hét thế nào thì cũng có năng lực thật sự.
- Được, sẽ nghe theo cách bố trí của Bí thư.
Phạm Hồng Vũ cười nói, khách khí một cách bất thường, lập tức lấy công văn từ trong cặp ra đưa cho Lục Cửu.
- Bí thư, đây là sơ đồ quản lý bước đầu của tiêu thụ sản phẩm nông lâm ngư nghiệp, mời Bí thư xem qua.
Lục Cửu nhanh chóng nhận lấy.
Trên tờ giấy chỉ nhìn thấy những dòng kẻ chi chít, nhìn kỹ hóa ra Phạm Hồng Vũ vẽ bản đồ tiêu thụ sản phẩm nông sản, vẽ hơi loạn không được sạch sẽ cho lắm.
Vì Chủ tịch huyện Phạm không phải kỹ thuật viên chuyên vẽ sơ đồ.
Có liên quan đến công ty tiêu thụ quản lý nông lâm ngư nghiệp, Lục Cửu cũng không phải nghe xong "quy hoạch ba năm"mà có thể hiểu ngay. Công ty quản lý này lệ thuộc Huyện chính phủ, huyện phó cấp cơ cấu, trên nguyên tắc không gia tăng huyện phó vào biên chế mà từ một vị Phó chủ tịch huyện kiêm quản. Dựa theo quy hoạch của Phạm Hồng Vũ, công ty quản lý tiêu thụ nông sản chính đang chấn hưng nền kinh tế hụuyện vân hồ. Gần như tất cả sản phẩm nông lâm ngư nghiệp được sản xuất và tiêu thụ đều do công ty quản lý tiêu thụ sản phẩm nông lâm ngư nghiệp chỉ đạo.
Ánh mắt Lục Cửu đảo qua, hai hàng chân mày hơi hơi nhàu lên.
Phạm Hồng Vũ chủ trương vẽ ra kết cấu sơ đồ, Tổng giám đốc công ty quản lý tiêu thụ nông lâm ngư nghiệp này được viết rõ tên là Phạm Hồng Vũ, không phải đo Phó chủ tịch huyện kiêm nhiêm mà do chính Chủ tịch huyện tự mình kiêm nhiệm, trực tiếp đảm nhiệm công ty nông lâm ngư nghiệp này.
Cán bộ lãnh đạo bên dưới, Lục Cửu lần lượt xem qua, tất cả đều ở "học viện quân sự". Công ty quản lý sản phẩm nông lâm ngư nghiệp chính xây dựng cấp chế độ trưởng phòng, đơn giản đây chính là hình thức quản lý của huyện chính phủ. Chân chính huyện Vân Hồ khác huyện chính phủ khác mà nói đó chính hoàn toàn so Phạm Hồng Vũ một tay quyết định.
Tất cả cán bộ các phòng đều do "học viện quân sự" đảm nhiệm, ngoại trừ những người đứng đầu là xuất thân cán bộ cấp phó phòng, Lục Cửu thật sự có chút ấn tượng, còn có vài đồng chí Lục Cửu trước giờ chưa thật sự nghe qua, hiện giờ họ chính là cán bộ rồi.
Lúc này nhảy lên chức trưởng phòng, sao không mang ơn Phạm Hồng Vũ chứ, " thể sống chết nguyện trung thành sao"?
Theo phương án này của Phạm Hồng Vũ, Công ty quản lý tiêu thụ sản phẩm nông lâm ngư nghiệp thành lập chỉ có mình hắn được trực tiếp điều hành, còn những người lãnh đạo khác ở huyện bao gồm Lục Cửu đều có muốn cũng không xen vào được.
Đây chính là tân binh Phạm Hồng Vũ đào tạo.
Hơn nữa, với quy mô phát nguồn nhân lực này cũng khá lớn, công ty có hai người trưởng phòng là Phó tổng giám đốc và sáu người phụ trách các phòng, tám người phụ trách thực quyền cấp trưởng phòng, cái này cũng chưa gọi là cán bộ cấp phó phòng, cũng không thành lập Bí thư Đảng ủy và Tổ trưởng kiểm tra kỷ luật, Bí thư Đảng ủy và huyện phó cấp tạm thời đều do Phạm Hồng Vũ chính mình kiêm nhiệm. Tổ trưởng kiểm ta kỷ luật hiện chưa có ai nắm giữ, Phạm Hồng Vũ không cho vào. Này hẳn do huyện ủy và Ủy ban Kỷ luật phái người đến, Chủ tịch huyện Phạm không thể tự mình đưa ra chủ trương được.
Đây quả thật là công phu sư tử ngoạm.