Quyền Lực Trong Tay

Chương 7



7

 

Thời điểm tiếng chuông báo tang vang lên trong hoàng thành, là ngay nửa đêm, chín tiếng gõ liên tiếp, ngụ ý cửu ngũ chí tôn đã qua đời.

 

"Mau, đến đây, mau đỡ tay dậy, mau lấy bảo giáp và áo choàng của ta tới." Trong phòng, Bùi Dung kích động mất kiểm soát, nhưng, nhưng không một ai đáp lại hắn.

 

Ta bình tĩnh bước vào, Bùi Dung đang giãy giụa ngồi dậy.

 

"Sao ngươi lại tới đây?" Bùi Dung vừa thấy ta sắc mặt liền trầm xuống.

 

"Hạ nhân bị ta đuổi đi rồi, ta nghe thấy tiếng hô của ca ca nên tới." Giọng ta bình thản: "Để ta đoán nhé, hơn nửa đêm ca ca lại mặc áo giáo là định đi nghênh đón ai? Đón Ngô vương đúng không? Chỉ tiếc là, kết quả chắc chắn phải làm ca ca thất vọng rồi."

 

"Ngươi có ý gì?"

 



"Trước đây Thiên Hậu đã cho ta lệnh bài, để ta có thể điều động ba nghìn Vũ Lâm vệ vào lúc cấp bách, lần này Ngô vương lấy danh thỉnh an vào kinh hình như chỉ dẫn theo hai ngàn người thôi đúng không? Nếu ta đoán không lầm, hôm nay bọn họ vừa vào kinh thành, hẳn là lập tức bị Vũ Lâm vệ bắt lại, về phần Thần Vũ doanh, những tướng lãnh nương nhờ ca ca và Ngô vương cũng đã bị khống chế." Ta ung dung nói.

 

Kiếp trước, cũng vào một đêm thế này, hoàng đế băng hà, ca ca dẫn dắt Thần Vũ doanh và người của Ngô vương nội ứng ngoại hợp, thành công phát động chính biến, sau đó, Thiên Hậu "qua đời một cách bí ẩn", thái tử Tiết Cư "đau tim mà chết", Ngô vương thuận lý thành chương kế vị, Bùi Dung có công phò tá được phogn làm vương khác họ, đón biểu muội Lý Uyển Uyển bị Tiết Cư chiếm đoạt về, hai người kết thành phu thê, vô cùng hạnh phúc, vinh quang.

 

Thiên Hậu bị gán cho tội danh yêu hậu làm loạn triều cương, gà mái gáy sáng, bị biếm chức. Về phần ta, Bùi Anh, tâm phúc cũ của Thiên Hậu, cũng bị cho là loạn thần tặc tử, cùng đưa ra xử tử cùng những người khác.

 

Bùi Dung đại nghĩa diệt thân, từ đầu chí cuối chỉ lạnh lùng nhìn ta bị xử tử.

 

Ta vẫn nhớ những câu cuối cùng hắn nói với ta.

 

"Ngươi nên mừng vì bản thân sinh ra là thân nữ nhi, ca ca mới để ngươi sống lâu được như thế. Chỉ có điều, ngươi ngàn không nên vạn không nên học theo Thiên Hậu đùa đỡn quyền mưu, ngươi là cái thá gì, đúng là không biết lượng sức mình!"

 

Ta không ngờ, khi mở mắt ra, ta vậy mà trở lại trước khi Bùi Dung xuất chinh.

 



Vì vậy đời này, ta cố ý xếp người làm Bùi Dung bị nạn trên chiến trường, mượn cơ hội trợ giúp hắn xử lý quân vụ để nhúng tay vào Thần Vũ doanh, ta phải dùng việc làm thời cơ để thay đổi kết cục ở đời trước của mình.

 

Ta muốn đập tan mộng đẹp của Bùi Dung, để hắn nếm thử mùi vị ngã xuống bùn lầy!

 

Ta thuật lại từng chút bố trí, sắp xếp của mình cho Bùi Dung nghe, sắc mặt hắn càng lúc càng khó coi, ánh mắt nhìn ta như muốn ăn t h. ị.t người.

 

"Hóa ra là do ngươi bày trò!" Hắn trợn mắt trừng ta, nghiến răng nói: "Ta là trưởng tử Bùi gia, là người kế thừa Thần Vũ doanh, một tiện tỳ nhặt về như ngươi, một nữ nhân như ngươi, sao dám can thiệp vào quân quyền, dám trái lời ta chứ."

 

Ta cười lạnh, cho hắn một bạt tai.

 

"Bùi Dung, ta chỉ là nể tình ngươi và ta đều được phụ mẫu nhận nuôi mới gọi ngươi một tiếng ca ca, ngươi tưởng mình thật sự mang huyết mạch Bùi gia à, đều là con nuôi, ngươi và ta giống nhau cả thôi." Ta không chút khách khí đ.â.m thủng tất cả kiêu ngạo trong lòng hắn, lời nói sắc bén như dao: "Ngươi tưởng ta thật sự không biết gì sao? Ta nói cho ngươi biết, ta biết hết tất cả!"

 

Bùi Dung giống ta, đều được phụ mẫu nhận nuôi. Sau khi phụ thân thành hôn, mãi không có con, để tránh lời thị phi, ông đã dẫn mẫu thân đến biên ải xa xôi nhậm chức, năm thứ hai đến biên ải, bọn họ bí mật nhận nuôi một nam hài, gọi là Bùi Dung, năm Bùi Dung ba tuổi, sau trăm ngàn cay đắng cuối cùng mẫu thân cũng mang thai, nhưng lại giẫm phải vũng nước đọng trượt chân sảy mất, từ đó không thể mang thai được nữa, để an ủi bà, phụ thân lại nhận nuôi một nữ hài, đó chính là ta.

 

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv