Một bữa cơm diễn ra trong nhiều giờ. Trong quá trình dùng cơm, Tiếu Tác Niên khen không dứt miệng, liên tiếp ăn hai chén cháo gà. Ông tuy rằng là người miền Nam nhưng lại thường xuyên công tác tại miền Bắc. Người nhà cũng là người miền Bắc nên sớm quen thuộc với khẩu vị của người miền này.
Chỉ có Tiếu lão là không quen với món ăn phương Bắc nên chỉ có gắp qua vài miếng rồi không ăn nữa. Nhưng ông thật sự cảm thấy món cháo gà của vợ Lương Mậu Tài nấu rất ngon. Đám người Lý Vân Thu khi ăn cơm tuy ngoài mặt tươi cười nhưng An Tại Đào nhìn ra, những người này căn bản đang không yên trong lòng.
Sau khi ăn cơm xong, nhìn thấy Tiếu Tác Niên rất hứng trí, An Tại Đào âm thầm hướng ánh mắt về phía Lương Mậu Tài. Bắt gặp ánh mắt coi trọng của Bí thư An đối với mình, Lương Mậu Tài trong lòng càng thêm cao hứng. Cái gọi là tri kỷ, có vì Bí thư An chạy gãy tay gãy chân cũng cam lòng.
Y nhanh chóng hiểu ý, liền chạy đến phía trước.
An Tại Đào cùng với các lãnh đạo trở lại phòng hội nghị. Khi vừa mới ngồi xuống thì Lương Mậu Tài liền yêu cầu nhân viên công tác mang theo mấy cây táo trồng trong chậu tiến vào.
Hiện tại, những cây táo trồng trong chậu không còn bộ dạng xấu xí như lúc còn ở nhà Tôn Cường nữa. Sau khi trải qua sự điều phối và chỉnh sửa lại của nhân viên tạo cảnh thì cái chậu cũ rích đã được thay bằng chậu sứ xanh, tạo sự tao nhã và mỹ quan cho người xem.
Nhìn thấy An Tại Đào mang bốn chậu này vào, mọi người ban đầu còn tưởng là chậu cảnh, cũng không để ý lắm. Nhưng khi Tiếu Kim Phong nhìn lướt qua thì đột nhiên kinh ngạc nói:
- Bí thư Tiểu An, đây chính là cây táo trồng trong chậu của cậu sao?
Nghe Tiếu Kim Phong nói vậy, các các bộ khác lập tức bị hấp dẫn ngay. Quả nhiên đây là cây táo. Tiếu Tác Niên có chút kinh ngạc nhìn An Tại Đào, rồi đứng dậy, cúi nhìn cây táo trồng trong chậu, cao giọng nói:
- Cừ thật, đây chính là cây táo. Cây táo được trồng trong chậu hoa. Đồng chí Tiểu An, cậu lại mang đến cho tôi thêm một sự kinh ngạc đấy.
An Tại Đào cúi xuống, dùng sức đặt chậu cây táo lên trên bàn, thở hổn hển nói:
- Bí thư Tiếu, Tiếu lão, các vị lãnh đạo, đây là một trong những hạng mục về sinh thái nông nghiệp mà thị trấn chúng tôi chuẩn bị triển khai. Trồng cây trong chậu trái mùa trong nhà kính.
Ánh đèn plash của phóng viên lại lóe lên. An Tại Đào cẩn thận chỉ vào chậu cây, giới thiệu cho đám người Tiếu Tác Niên. Tôn Hiểu Linh đã khẩn trương đưa ra bản kế hoạch thu hút đầu tư cho nông nghiệp sinh thái và cây cát cánh, phát cho mỗi người một bản để lên trên bàn.
Tiếu Tác Niên lật qua bản tài liệu. Sau đó ngẩng đầu lên, khẽ mỉm cười nói:
- Đồng chí Tiểu An thật sự là nhiệt huyết dâng trào. Ý tưởng này xem ra rất tốt, rất phù hợp với thực tế.
Ánh mắt Tiếu Kim Phong dừng lại tại các chậu cây táo rồi đột nhiên nói:
- Bí thư Tiểu An, tôi đối với loại cây này rất có hứng thú. Như vầy đi, trước mắt cậu có bao nhiêu thì tôi có thể dựa theo giá thị trường mà thu mua vào. Dựa theo kinh nghiệm mấy chục năm kinh doanh hàng ra nước ngoài của tôi, khi loại sản phẩm này được đem bán ra nước ngoài thì nhất định sẽ có lời.
An Tại Đào cười ha hả nói:
- Tiếu lão, thành thật xin lỗi. Sản phẩm này chỉ đang trong giai đoạn nghiên cứu, còn chưa có hình thành quy mô, chỉ sản xuất ra có hơn một ngàn chậu, giống như một khu vườn triển lãm sinh thái, trên cơ bản không bán ra bên ngoài. Nếu Tiếu lão thích, bản thân tôi và công ty Dương Quang có thể thương lượng, bán sản phẩm này cho Tiếu lão.
- Bí thư Tiếu, Tiếu lão, và các vị lãnh đạo. Các ngài đã đến thị trấn để chỉ đạo công tác, toàn bộ quần chúng và cán bộ thị trấn rất phấn chấn và ủng hộ. Chúng tôi xin biếu cho mỗi vị lãnh đạo một chậu cây táo, thứ nhất là để biểu đạt tình cảm của quần chúng thị trấn Tư Hà chúng tôi. Thứ hai là khẩn cầu Bí thư Tiếu và các vị lãnh đạo trợ giúp chúng tôi tuyên truyền ra bên ngoài nhiều hơn.
An Tại Đào vừa dứt lới, Tiếu Tác Niên liền phá lên cười, đồng thời đứng dậy:
- Được, món quà này rất đặc biệt, tôi xin nhận. Tiểu Trương, giúp tôi ghi nhớ, đem để chậu cây táo này đặt lên bàn làm việc của tôi. Tôi muốn lúc nào cũng được nhìn thấy nó. Tôi đồng thời cũng chờ mong, nông nghiệp sinh thái của thị trấn Tư Hà sẽ phát triển lớn mạnh, khiến quần chúng thị trấn có thể sớm một ngày thoát khỏi nghèo khó và làm giàu.
Tiếu Tác Niên quét mắt nhìn mọi người, rồi đảo qua các phóng viên, giọng nói trở nên trầm thấp:
- Các đồng chí, chuyến đi đến thị trấn Tư Hà này, ăn cơm do người nông dân nấu, cảm nhận được sự chất phác của quần chúng miền núi, tôi thu hoạch hôm nay được rất nhiều. Vùng núi nghèo khó thật sự ngoài tầm suy nghĩ của tôi. Cũng may, chúng ta còn có tập đoàn Dân Thái có ánh mắt đầu tư sâu rộng như vậy, còn có Tiếu lão luôn hướng về tổ quốc, đồng ý bỏ vốn ra giúp cho quần chúng thị trấn sửa đường và phát triển kinh tế. Chúng ta phải cám ơn bọn họ rất nhiều.
- Ngoài ra, chúng ta còn có những đồng chí cán bộ như đồng chí An Tại Đào, luôn có tâm hướng về dân sinh. Tôi nghe nói, Bí thư Tiểu An và những cán bộ thị trấn đã vì chuyện sửa đường mà ra sức suy nghĩ biện pháp. Các đồng chí phóng viên, một cán bộ thanh niên, đảng viên ưu tú như vậy chính là hy vọng của Đảng và quốc gia chúng ta. Mọi người hãy chụp lấy hình ảnh bọn họ. Có bọn họ thì mới có lãnh đạo bộ máy Đảng ủy hùng hậu và mạnh mẽ đến như vậy. Chúng ta thoát khỏi nghèo khó, thị trấn thoát khỏi nghèo khó đã không còn là lời nói suông nữa.
Tiếu Tác Niên cao giọng nói, các phóng viên không ngừng ghi chép lại. An Tại Đào thần sắc bình tĩnh, trên mặt lộ nụ cười kính cẩn, im lặng không nói. Hắn biết, lời nói này của Bí thư Tiếu khẳng định sẽ được đăng trên các tờ báo lớn của tỉnh vào ngày mai. Đây chính là chỉ thị của Bí thư Tỉnh ủy, các phóng viên phải trích dẫn nguyên văn.
Tôn Cốc có chút ghen tỵ, liếc mắt nhìn An Tại Đào, trong lòng không nói nên lời. Y mang theo người của huyện đến đây bận rộn cả hai ngày, chẳng những không được Bí thư Tiếu thưởng thức mà còn khiến Bí thư Tiếu sinh ra ác cảm đối với mình. So ra thì lần này An Tại Đào là người thắng lớn nhất.
- So sánh với các đồng chí đó, chúng ta cảm thấy thật xấu hổ. Tiếu lão vì thị trấn mà quyên tiền xây đường sá. Tập đoàn Dân Thái thì giúp đỡ thị trấn phát triển kinh tế, còn Đảng ủy tỉnh, thành phố và huyện chúng ta đã vì quần chúng làm được gì?
Tiếu Tác Niên sắc mặt đỏ lên, quét mắt nhìn đám người Lý Vân Thu.
- Chúng ta hẳn là cảm thấy hổ thẹn. Tiểu Trương, cậu ghi lại, tôi quyết định sau này, thị trấn Tư Hà sẽ là điểm liên hệ của cá nhân tôi. Tương lai, khi thị trấn Tư Hà xây dựng xong đường quốc lộ, nền kinh tế có được những thành tích nhất định thì tôi lại một lần nữa đến thị trấn Tư Hà ăn một bữa cơm dân dã nông thôn, để chúc mừng thành quả của mọi người. Đồng chí Tiểu An, hy vọng cậu tiếp tục cố gắng, dẫn dắt chính quyền Đảng ủy thị trấn hoàn thành tốt công việc, vì quần chúng thoát khỏi nghèo khó mà cống hiến hết sức mình.
Tiếu Tác Niên nói như đinh đóng cột, tay đột nhiên vung lên không trung, gương mặt nghiêm nghị.
Trong phòng hội nghị vang lên những tràng pháo tay mãnh liệt, không chỉ có nhân viên công tác của thị trấn, mà còn có cả các phóng viên.
An Tại Đào cũng dùng sức mà vỗ tay. Hắn thật sự rất cao hứng. Không phải vì Bí thư Tỉnh ủy khẳng định khả năng của hắn mà là vì Bí thư Tiếu chủ động đề xuất, xem thị trấn Tư Hà như là một trong những việc quan trọng của ông ấy. Có thể ngẫm lại, có Bí thư Tỉnh ủy làm người liên lạc riêng, sau này đối với sự phát triển của thị trấn Tư Hà sẽ nhận được sự giúp đỡ rất lớn từ tài chính tỉnh. Đồng thời, đối với bản thân An Tại Đào mà nói, đây cũng là chuyện tốt. Có thể được Bí thư Tỉnh ủy coi trọng và thưởng thức, đối với con đường làm quan của An Tại Đào có ảnh hưởng rất rõ ràng.
Nói xong, An Tại Đào lại cùng với Tiếu Tác Niên và các lãnh đạo huyện, thành phố đến tham quan nhà kính gieo trồng cây táo trong chậu của công ty Dương Quang. Tiếu Tác Niên ở bên trong dạo qua một vòng, đứng tạo hình bên cạnh sản phẩm khiến cho các phóng viên không ngừng chụp lấy chụp để. Sau đó đến lượt An Tại Đào chụp hình cùng với các lãnh đạo. Đến đây, chuyến khảo sát của Bí thư Tỉnh ủy Tiếu Tác Niên đến thị trấn Tư Hà cơ bản đã kết thúc.
Sau khi An Tại Đào, Tôn Hiểu Linh và các lãnh đạo thị trấn tiễn bước Tiếu Tác Niên, Tiếu Kim Phong và đám người Lý Vân Thu thì không lâu sau, An Tại Đào lại đột nhiên nhận được điện thoại của thư ký Tiếu Tác Niên Trương Hiểu Minh, nói là Bí thư Tiếu tối nay sẽ ở lại Quy Ninh, hy vọng có thể cùng với hắn và Tiếu lão dùng cơm chiều.
An Tại Đào có chút bất ngờ. Tiếu Tác Niên và Tiếu Kim Phong ở lại Quy Ninh, khẳng định là sẽ dùng cơm với các lãnh đạo thành phố, huyện. Nếu nói mình là Ủy viên thường vụ Huyện ủy thì cũng có thể được tham dự. Nhưng trong lúc này thì Trương Hiểu Minh lại nói, Bí thư Tiếu chỉ muốn dùng cơm với hắn và Tiếu lão mà thôi.
Nhưng nghi hoặc thì nghi hoặc, Bí thư Tỉnh ủy đề xuất ăn cơm riêng với mình thì hắn làm sao mà cự tuyệt được. Đây chính là một cơ hội mà các cán bộ khác của tỉnh Đông Sơn nằm mơ cũng không được.
Sau khi bàn giao một số công việc của thị trấn cho Tôn Hiểu Linh, hắn lái xe chạy lên huyện. 6h chiều, hắn đã chạy đến nhà khách Quy Ninh. Vừa muốn lên lầu thì nhìn thấy Lý Vân Thu, Tôn Cốc và Tiếu Tác Niên, Tiếu Kim Phong xuống dưới lầu. Thấy An Tại Đào, Tiếu Tác Niên chỉ khẽ mỉm cười, còn Lý Vân Thu cũng chỉ thản nhiên nhìn hắn mà không nói gì.
Tôn Cốc do dự một chút, thầm nghĩ hình như đâu có thông báo cho An Tại Đào đến dùng cơm với Bí thư Tiếu, tại sao hắn lại đến đây? Nhưng y lại lên tiếng trước:
- Bí thư Tiểu An, cậu đến đúng lúc đấy, chúng ta cùng mời Bí thư Tiếu và Tiếu lão dùng cơm. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://thegioitruyen.com
Vì biết tính tình của Tiếu Tác Niên nên Huyện ủy chuẩn bị bữa tiệc chiêu đãi Tiếu Tác Niên rất đơn giản, không có những món ăn sang trọng và rượu quý. Người tham dự cũng không nhiều. Bí thư Thành ủy Phòng Sơn Lý Vân Thu, Chủ tịch thành phố Phòng Sơn Trương Thắng Lợi, Bí thư huyện ủy Tôn Cốc, Chủ tịch huyện Hạ Canh, còn có Phó chủ tịch thành phố Ngô Quốc Cẩm. Và một người không mời mà đến An Tại Đào cùng với thư ký của Tiếu Tác Niên Trương Hiểu Minh, trợ lý của Tiếu Kim Phong Tiếu Á Long tổng cộng mười người.
Bữa tiệc diễn ra cũng không quá dài. Rượu qua ba tuần, Tiếu Tác Niên liền lấy lý do hôm nay mệt nên xin phép ra về trước. Ông ta vừa rời khỏi thì Tiếu Kim Phong cũng liền theo sát phía sau. Bữa tiệc vì thế mà cũng tan.
Bí thư Tỉnh ủy ở Quy Ninh, Bí thư Thành ủy Phòng Sơn Lý Vân Thu và Chủ tịch thành phố Trương Thắng Lợi tất nhiên cũng không thể rời khỏi. Còn Tôn Cốc và Hạ Canh thì cũng ở lại nhà khách Quy Ninh, không trở về nhà.