Quan Gia
Tác Giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính
-----oo0oo-----
Chương 861: Ném chuột sợ vỡ đồ
Nhóm dịch: PQT
Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu
Khách sạn Kim Thuẫn, ở thành phố Cửu An cũng không không thu hút gì mấy, liền trở thành nơi trú quân của chi đội cảnh sát có vũ trang, một tòa nhà ba tầng, quy mô không lớn, bên trong trang hoàng cũng chỉ bình thường.
Cửu An mấy năm trước kinh tế phát triển không tồi, một loạt khách sạn chỗ ăn chơi, nườm nượp mọc lên. Tương đối mà nói, cấp bậc khách sạn Kim Thuẫn là khá thấp.
Khách sạn Kim Thuẫn vốn là do chi đội cảnh sát có vũ trang xây dựng, trên thực tế có nghĩa là nhà khách của chi đội cảnh sát có vũ trang. Những người khách hàng không được xem là quá quan trọng khi đến đây, bình thường đều được chiêu đãi ngay tại khách sạn Kim Thuẫn, vấn đề ăn uống nghỉ ngơi có thể giải quyết được. Đương nhiên, nếu là lãnh đạo cấp trên đến thị sát, tự nhiên vẫn là đến những khách sạn hoặc là nhà khách có điều kiện tốt hơn, để cho thấy sự long trọng. Lợi nhuận mà Khách sạn Kim Thuẫn thu được, đều dùng cho việc cải thiện cuộc sống và điều kiện khác của cán bộ chiến sĩ chi đội cảnh sát có vũ trang
Tuy nhiên sau khi đồng chí Tùy An Đông quản lý trung ương, xác định rõ yêu cầu quân đội không tham gia kinh doanh, không tham dự hoạt động kinh tế, quân ủy cũng tuyên bố văn kiện tương quan, khách sạn Kim Thuẫn liền chuyển nhượng tổng thể ra ngoài, do một cán bộ của chi đội cảnh sát có vũ trang chuyển nghề thu mua lại. Trên thực tế, chi đội cảnh sát có vũ trang vẫn nắm giữ phần lớn cổ phần ở khách sạn Kim Thuẫn, chỉ có điều không hề trực tiếp kinh doanh, hàng năm như trước có thể có thu nhập nhất định
Trong một phòng nhỏ trên lầu hai khách sạn Kim Thuẫn, Lưu Vĩ Hồng và Hồ Ngạn Bác ngồi trên đi văng, trong tay Lưu Vĩ Hồng bưng một tách trà đậm, chậm rãi uống, Hồ Ngạn Bác thì tựa vào một góc sô pha, đang lật xem một phần hồ sơ. Trên mặt bàn, còn bày một chồng hồ sơ thật dày, có một số bìa hồ sơ, đều đã hơi ngả màu vàng vàng, có thể thấy được đây là số hồ sơ cũ, ghi lại bản án cũ năm xưa.
- Nhị ca, Vương Phi phạm chính là tử tội
Hồ Ngạn Bác xem xong hết tất cả hồ sơ, sau khi nhìn qua tập hồ sơ kia trong tay, liền đặt xuống, ngồi thẳng người, hai hàng lông mày nhíu lại, giọng nói khá sầu não
Cuộc hẹn hôm nay là Hồ Ngạn Bác chủ động khởi xướng, mời một mình Lưu Vĩ Hồng, địa điểm cũng là chính Hồ Ngạn Bác chọn. Đừng thấy khách sạn Kim Thuẫn đã chuyển nhượng ra ngoài, trên thực tế vẫn còn là nhà khách của chi đội cảnh sát có vũ trang. Hồ Ngạn Bác trời sinh cẩn thận làm việc cẩn mật, biết lúc này Lưu Vĩ Hồng ở Cửu An, chính là nhân vật bị mọi người để ý, cho nên hẹn Lưu Vĩ Hồng gặp mặt, liền chọn nơi bảo mật khá tốt như khách sạn Kim Thuẫn. Dưới tình hình chung, Hồ Ngạn Bác cũng sẽ không tới biệt thự số 15 núi Ngưu Giác, anh ta và Lưu Vĩ Hồng quan hệ rất chặt chẽ. Hiện tại đại cục Cửu An chưa định, mấy anh em bọn họ chính là lực lượng trung kiên mà Lưu Vĩ Hồng có thể tin cậy nhất, nên là có sáng có tối hư hư thật thật, mới không bị đám người mò ra được gốc gác.
Lưu Vĩ Hồng rất tán thưởng đối với sự cẩn thận của Hồ Ngạn Bác. Làm công tác kiểm tra kỷ luật, tính cách như vậy rất tốt
Số hồ sơ này, là Lưu Vĩ Hồng chiều hôm nay dặn dò chi đội công an đưa tới được, đều có liên quan đến Vương Phi. Trong đó bao gồm cả vụ chứng cớ không đủ kia mà Kỳ Vinh Hoa đã báo cáo, vụ án giết người trên phố miễn truy tố
Hồ Ngạn Bác đang xem, cũng là hồ sơ vụ án này.
Lưu Vĩ Hồng nhẹ nhàng lắc lắc đầu, cũng không biết nên làm thế nào đánh giá chuyện này.
Hồ Ngạn Bác nói:
- Vụ án như vậy, lại có thể là chứng cớ không đủ, miễn truy tố sao?
Hồ sơ này, Lưu Vĩ Hồng chiều hôm nay đã cẩn thận xem qua, cho ra kết luận, y chang Hồ Ngạn Bác. Nói thật, Lưu Vĩ Hồng không phải là chuyên gia về nghiệp vụ công an, bị cho người ngoài ngành. Nhưng hắn liếc mắt một cái liền nhìn ra được, cái gọi là chứng cứ không đủ, hoàn toàn là nói bậy. Vụ án Vương Phi giết người trên phố, xảy ra vào một năm trước, cũng là ở phố thương mại Hồng Hà. Đám Vương Phi ba người cùng người khác xảy ra tranh cãi, lập tức động thủ, sau đó ngẫu nhiên đâm chết người ngay tại hiện trường. Lúc sơ thẩm, ba người đều không thừa nhận chính mình động thủ, đều đẩy hết trách nhiệm nói là hai người khác động thủ. Bên trong khẩu cung, trước sau mâu thuẫn rất nhiều. Cuối cùng mới từ từ tập trung trên một người, mà tên lưu manh kia, cuối cùng cũng thừa nhận là một mình mình động thủ, Vương Phi và đương sự kia, không hề động thủ, chỉ là đứng ngoài
Nếu trước ngày hôm qua, Lưu Vĩ Hồng xem được hồ sơ này, có khả năng còn ít nhiều có chút tin tưởng, nhưng sau khi đã trải qua vụ án kia ở phố thương mại Hồng Hà tối hôm qua, Bí thư Lưu nói sao cũng không tin.
Vương Phi sao có khả năng không động thủ?
Hơn nữa ghi chép thẩm vấn ban đầu, hai đương sự khác, cũng chính là anh em của Vương Phi, đều một mực chắc chắn là Vương Phi động thủ trước, lấy dao găm đâm người, sau lại thay đổi khẩu cung. Còn nói là Vương Phi chưa từng động thủ, là một người khác làm. Mà bản báo cáo kiểm nghiệm thi thể bên pháp y, rõ ràng viết, người chết trên người có hai vết thương khác nhau do dao gây ra, một loại là dao găm, một loại là dao găm ba khía. Vương phi nếu không có động thủ, chẳng lẽ là một tên lưu manh khác, hóa thân "Song đao khách" một tay cầm dao găm, một tay cầm dao găm ba khía, đâm chết người bị hại hả?
Nhưng lỗ hổng rõ ràng nhất, lại đến từ một bào cáo kiểm nghiệm thi thể pháp y khác. Trong phần bào cáo kiểm nghiệm thi thể này, trên người người chết cũng chỉ có một vết thương bằng dao, vết dao do dao găm ba khía đâm phải. Mặt sau phần báo cáo nghiệm thi này, cách phần báo cáo trước, thời gian chỉ vào khoảng hơn một tuần. Không còn nghi ngờ, phần báo cáo nghiệm thi thứ hai này là giả, pháp y không biết là có được ưu đãi hay là đã bị áp lực nào đó, không thể không đưa ra một phần báo cáo nghiệm thi tự mâu thuẫn. Phỏng chừng có được ưu đãi và chịu áp lực, đều có cả
Kể từ đó, vụ án Vương Phi giết người, liền biến thành chứng cớ không đủ, miễn khởi tố.
Mà nghe nói người trẻ tuổi kia bị giết, cũng là tên lưu manh trên phố, kẻ liều mạng, lúc ấy là hai bên tranh đấu, người chết động thủ trước, lấy chai bia bể nát đâm người. Cho nên thời điểm cuối cùng bản án tuyên án, người anh em kia của Vương Phi, là hoãn bị kết án tử hình. trước mắt bị tù trong nhà giam thứ năm ở tỉnh, mà nhà giam thứ năm ngay tại khu Thanh Sơn Cửu An
Nếu là ở Hạo Dương, Lưu Vĩ Hồng nhìn thấy hồ sơ này, đã sớm đập bàn đứng dậy, ngạc nhiên vô cùng. Nhưng ở Cửu An, thì Lưu Vĩ Hồng lại không "Kích động" nổi. Thành phố Cửu An mấy năm này, vụ án nghiêm trọng cỡ này rất nhiều, chỗ nào cũng có. Riêng bọn lưu manh giải quyết xung đột trên phố, có lần nào không giết chết mấy người, trọng thương tàn phế, lại vô số kể. Thật sự bị chế tài thì ít ỏi có thể đếm được. Đại đa số thành viên trụ cột của băng đảng lưu manh, cho đến nay đều nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật, không chịu bất kỳ sự chế tài nào. Càng không cần phải nói Vương Phi còn là cháu ruột của Vương Thì Hằng. Có lẽ cũng không cần Vương Thì Hằng ra mặt, lại càng không cần Vương Thì Hằng lên tiếng, người bên dưới, sẽ đem vụ án này làm thỏa đáng, tuyệt đối không sai sót nhầm lẫn.
Vương Phi không phải đã được miễn khởi tố sao?
Hồ Ngạn Bác cầm lấy thuốc lá trên bàn trà, châm một điếu, rít hai hơi, nhíu mày nói:
- Nhị ca, Vương Phi này, có tổ chức rất chặt chẽ. Theo em suy đoán, cho dù là anh không trùng hợp có mặt ở đấy, bọn họ vẫn sẽ rất nhanh bắt Vương Phi lại. Anh sau đó không hỏi đến vụ án này, bọn họ cũng sẽ đem vụ án này lật ngược lại, mà xử lý cho thích đáng
Lưu Vĩ Hồng chậm rãi uống trà, vẫn không hé răng, hai hàng lông mày cũng nhếch lên
- Ha ha, không thể tưởng được Cửu An nhỏ bé này, thật đúng là ngọa hổ tàng long. Thủ đoạn khá inh, trước kia chúng ta có phải quá coi thường Bành Tông Minh hay không? Hoặc là nói, phía sau Bành Tông Minh, còn có cao nhân khác chỉ điểm cho y? Em thấy, mấy ngày nay, bọn họ nói không chừng còn có thể có chút động tác.
Hồ Ngạn Bác tiếp tục nói, ánh mắt sáng lấp lánh. Đây cũng là đặc điểm của Hồ Ngạn Bác, chỉ cần khi đầu óc anh ta xoay chuyển với tốc độ cao, sẽ lộ ra ánh mắt sáng lấp lánh này. Giống như đầu anh có gắn sẵn một động cơ, khi vận hành với tốc độ cao sẽ xẹt ra tia sáng
Lưu Vĩ Hồng hai hàng lông mày nhíu chặt nhẹ nhàng giãn ra, khóe miệng hiện lên nụ cười tán thưởng, nói:
- Ừ, có chút thú vị. Cậu cứ nói tiếp
- Sự tình rõ ràng, không ai ngờ tới, thành lập đại đội công an và đại đội cơ động, sẽ nhanh chóng như thế. Em cho rằng, đúng là điểm này, làm rối kế hoạch của Bành Tông Minh bọn họ, lập tức dồn ép bọn họ đến góc tường. Nếu còn không hành động, số nòng cốt mà y để lại ở cục Công an, cơ bản phải ra rìa mà đúng. Mà những người này, đang là lợi thế trong tay Bành Tông Minh. Y hiện tại phải làm, chính là tìm đủ mọi cách để lợi thế này phát huy tác dụng. Chỉ có thể lợi dụng khoảng thời gian này đại đội công an và đại đội cơ động chưa hoàn toàn tổ chức xây dựng thành hình, buộc chúng ta sớm một chút động thủ, vậy thì không thể không ỷ lại người của y, cho dù không đạt được mục đích đàm phán, ít nhất cũng có thể đủ nắm giữ quyền chủ động nhất định. Cho nên em suy đoán, mấy ngày nay ở Cửu An, gây náo nhiệt một chút, làm ra chút động tĩnh, là rất có khả năng
Lưu Vĩ Hồng thản nhiên cười:
- Chủ ý cũng là ý kiến hay, đáng tiếc kế hoạch cản không nổi biến hóa, biến hóa cản không nổi một câu của lãnh đạo.
Hồ Ngạn Bác cũng cười rộ lên, nói:
- Vậy lãnh đạo có phải đã đến lúc lên tiếng rồi không?
- Đúng. Tiết Bác Vũ và Hạ Hàn bọn họ đã đi chuẩn bị, trong vòng 3 ngày, tuần tra trên đường phố. Bọn họ nếu dám động đậy, vừa đúng lúc thuận tay thu dọn luôn, cũng không cần đi tìm bọn họ, tự mình đến tận cửa. Hơn nữa, tôi đã cho chi đội công an vào mấy ngày này xử lý mấy vụ án năm xưa trước rồi, đem bon lưu manh nhãi nhép, thu thập trước một đám, cảnh cáo bọn họ một chút
Hồ Ngạn Bác nhẹ nhàng vỗ vào tay vịn sô pha, nói:
- Biện pháp này hay, khống chế cơ quan địch trước. Chỉ cần Bành Anh An còn đây, mấy băng đảng lớn còn có thể ổn được, làm sạch từ bên ngoài trước, chỉ cần bố trí thỏa đáng, trên cơ bản có thể làm một lần là xong!
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười gật đầu, cái nhìn của Hồ Ngạn Bác, hoàn toàn giống với hắn. Đầu óc người anh em này, cũng là có ích đấy chứ. Trước kia Trình Sơn cũng công nhiên nói, ngấm ngầm giở trò, cậu ta không phải là đối thủ của Hồ Ngạn Bác!
Lần này, Hồ Ngạn Bác chủ động đến Cửu An xin đi giết giặc, xem ra là tới đúng rồi.
Mỉm cười một hồi, Hồ Ngạn Bác lại nhích mày lên, nói:
- Vậy Vương Thì Hằng bên kia phải làm thế nào? Lúc này đem Vương Phi đưa ra ánh sáng, rất rõ ràng là khiến chúng ta ném chuột sợ vỡ đồ
Cũng không phải nói Vương Thì Hằng so với Bành Tông Minh thì càng khó đối phó hơn, , nhưng Lưu Vĩ Hồng đến nhận chức chưa lâu, rất nhiều bố cục đều vừa mới triển khai, cách giai đoạn hoàn thành còn rất xa, lúc này đem Bí thư Thành ủy liên lụy vào, cũng không sách lược tốt. Hơn nữa Lưu Vĩ Hồng lấy thân phận của Bí thư Đảng ủy Công an, mới nhậm chức liền cùng Bí thư Thành ủy phát sinh xung đột trực tiếp, cũng sẽ lưu lại ấn tượng tuổi trẻ kích động trong mắt lãnh đạo cấp trên
Lưu Vĩ Hồng không thể mỗi lần đến một nơi, liền cùng nhân vật số một khai chiến đúng không?
Vụ án Vương Phi, xử lý hay là không xử lý, hoặc là nói là lập tức xử lý hay là từ từ hãy nói, quả thật cần suy xét cho rõ ràng.