Chương 672: Chu Bằng Cử có chút ý tưởng
Các Phó Chủ tịch thị xã và cục trưởng vừa vào cửa, liền rõ ràng cảm thấy không khí hơi trong phòng họp hôm nay có chỗ không ổn lắm. Cụ thể là không ổn như thế nào, cũng nói không nên lời, chỉ là cảm giác hơi là lạ
Lưu Vĩ Hồng vẫn chưa tới. Hội nghị thường vụ Ủy ban nhân dân thị xã, Chủ tịch thị xã trước này là người đến cuối cùng, cái chính là để lộ rõ thân phận. đối với thủ đoạn nhỏ này, Lưu Vĩ Hồng cũng không bài xích. Thủ đoạn nhỏ dùng được tốt, cũng là rất có hiệu quả
Tuy nhiên Phó Chủ tịch thường trực thị xã Chu Bằng Cử lại tới trước, đang ngồi ở vị trí đầu bên trái, đang rất thư thả hút thuốc lá. Các cán bộ tham dự hội nghị dường như lập tức liền tìm ra ngọn nguồn của bầu không khí cổ quái, hình như là xuất phát từ trên người Chu Bằng Cử
Vẻ mặt Chu Bằng Cử, quá mức thoải mái
Hội nghị thường vụ Ủy ban nhân dân thị xã hôm nay, chính là thảo luận về công việc giải quyết tốt hậu quả của tai nạn lò 72 mỏ than Hồng Kỳ. Tuy rằng khoảng cách tai nạn mỏ phát sinh đã qua đi gần nửa tháng, nhưng sáu thợ mỏ chết vì tai nạn, vẫn khiến lòng người rất chua xót. Chẳng sợ rất nhiều cán bộ, trên thực tế cũng không thèm để ý đến cái chết vì tai nạn của sáu thợ mỏ này, nhưng trên mặt mũi phải bày ra một chút mới được, bộ dáng giả tạo phải làm ra
Bằng không cán bộ lãnh đạo này, cũng không tránh khỏi rất không có trình độ
Chu Bằng Cử thoải mái hút thuốc như vậy, cùng đề tài thảo luận mà hội nghị nghị sắp phải thảo luận, hơi không khớp nhau. Hơn nữa ngày thường mặc kệ là mở hội nghị thường vụ Ủy ban nhân dân thị xã cũng được, mở hội nghị công việc Chủ tịch thị xã cũng vậy, Chu Bằng Cử đều tới khá muộn, rất nhiều thời điểm gần như là cùng Lưu Vĩ Hồng sóng vai đi vào phòng họp. Phó chủ tịch thị xã Chu dùng phương thức này để nhắc nhở mọi người, Ủy ban nhân dân thị xã Hạo Dương, y là nhân vật số 2, không kém gì với Chủ tịch thị xã
Hiện tại Chu Bằng Cử thái độ khác thường, tiến vào hội trường từ sớm, mỗi người tiến vào đều mỉm cười gật đầu thăm hỏi, khó trách làm cho trong đầu mọi người lập tức trở nên là lạ, không còn kiên định như vậy. Tuy nhiên đoàn người vẫn hướng Phó chủ tịch thị xã Chu gật đầu đáp lễ, trên mặt tươi cười còn rạng rỡ hơn vài phần so với Phó chủ tịch thị xã Chu
Đây là cần phải thủ quy củ.
Chỉ có Phiền Quốc Sinh và Vương Thụ Quốc, là trầm mặt, đối với Chu Bằng Cử mỉm cười thăm hỏi, không đáp lại rõ chỉ gật đầu một cái, coi nh7 đã chào hỏi
Đây cũng là có thể lý giải. Phiền Quốc Sinh và Chu Bằng Cử không hòa hợp, không phải chuyện một ngày hai ngày, từ sau khi Chu Bằng Cử đảm nhiệm Ủy ban Quy hoạch Kiến thiết đô thị, cùng phân quản công tác xây dựng đô thị, Phiền Quốc Sinh vẫn luôn đối đầu với Chu Bằng Cử ở trên hội nghị thỉnh thoảng cũng đấu võ mồm vài câu. Nhất là thời gian gần đây, Lưu Vĩ Hồng đề rõ yêu cầu, công tác xây dựng đô thị phải do Chu Bằng Cử và Phiền Quốc Sinh cùng nhau xét duyệt thì tình hình càng trở nên rõ ràng thêm.
Lưu Vĩ Hồng rõ ràng là kéo rộng "Khoảng cách" của Chủ tịch thị xã và Phó Chủ tịch thường trực thị xã, để mọi người hiểu rõ Ủy ban nhân dân thị xã Hạo Dương, chỉ có một Chủ tịch thị xã. Các Phó Chủ tịch thị xã khác, bao gồm phó thường vụ tron đó, đều là phối hợp công tác với Chủ tịch thị xã
Phiền Quốc Sinh phối hợp ăn ý, khiến cho Chu Bằng Cử mấy lần khó chịu, khiến trong lòng Chu Bằng Cử không thoải mái. Lúc này Phiền Quốc Sinh không thèm nhìn ý cười thăm hỏi của Chu Bằng Cử, cũng là nằm trong tình lý
Về phần Vương Thụ Quốc, từ sau chuyện công ty quản lý năng lượng kia, cũng đã công khai cùng Chu Bằng Cử "Phân rõ giới tuyến". Huống chi tai nạn lò 72 phát sinh, y là Phó Chủ tịch thị xã phân công quản lý công tác nguồn năng lượng và phó tổng thường vụ công ty quản lý năng lượng, tư tưởng áp lực to lớn, có thể hiểu được. thì làm gì còn có tâm trạng cùng người khác tươi cười đón chào.
Bởi vì thần thái thoải mái của Chu Bằng Cử, không khí trong phòng hội nghị cũng trở nên khá tùy ý, mọi người mang theo ý cười, nói chuyện, đưa thuốc với nhau, thật giống như đây là một hội nghị thường vụ bình thường.
Thẳng đến khi Lưu Vĩ Hồng trầm bản mặt, chậm rãi đi đến, không khí phòng họp mới bắt đầu có biến đổi, trở nên ngưng trọng hẳn
Chu Bằng Cử vẫn hướng Lưu Vĩ Hồng mỉm cười thăm hỏi.
Lưu Vĩ Hồng sa sầm mặt mày, hơi gật đầu, lập tức đi vào vị trí chủ tịch ngồi xuống, sống lưng rất thẳng tắp, hai mắt chậm rãi đảo qua trên mặt các cán bộ tham dự hội nghị, mọi người liền không kìm lòng nổi ngồi thẳng người, vẻ mặt chuyên chú nhìn về phía Lưu Vĩ Hồng, chờ đợi chỉ thị của Chủ tịch thị xã
- Các đồng chí, hội nghị hôm nay, đề tài thảo luận chủ yếu chính là thương lượng về công việc giải quyết tốt hậu quả của tai nạn lò 72 mỏ than Hồng Kỳ. Trước khi họp, tôi đề nghị mọi người đứng dậy, vì sáu thợ mỏ chết trong tai nạn lò 72 mặc niệm một phút!
Lưu Vĩ Hồng nói xong, đứng dậy, cúi đầu xuống
Mọi người không khỏi hơi hơi sửng sốt.
Chủ tịch thị xã Lưu làm cái trò gì thế?
Tuy nhiên mắt thấy Lưu Vĩ Hồng đã bắt đầu mặc niệm, mọi người cũng chỉ đánh đứng dậy, học theo bộ dáng của Lưu Vĩ Hồng, vì thợ mỏ gặp nạn mặc niệm một phút. Cũng không thề trách đoàn người trố mắt, vì nạn nhân mặc niệm loại lễ nghi nay, vẫn là lần đầu tiên được "Tiến cử" ở hội nghị thường vụ Ủy ban nhân dân thị xã Hạo Dương, mọi người vẫn có chút không quen
- Các đồng chí, đầu tiên, tôi muốn hướng mọi người kiểm điểm, hướng toàn bộ nhân dân thị xã kiểm điểm. Tai nạn lò 72 phát sinh, chính phủ thị xã Hạo Dương, bao gồm tôi Chủ tịch thị xã bên trong, đều phải chịu trách nhiệm lãnh đạo nhất định. An toàn sản xuất không nắm chắc, mới dẩn tới tai nạn sự cố mỏ lần này phát sinh. Tôi rất hổ thẹn, rất xin lỗi sáu thợ mỏ chết vì tai nạn. Tôi sẽ hướng Thị ủy Hạo Dương, Địa ủy Hạo Dương đệ trình báo cáo, thỉnh cầu xử phạt. Nhân viên chịu trách nhiệm tương quan, cũng đều phải tiến hành xử phạt! Đây là điều cần thiết!
Mặc niệm xong, Lưu Vĩ Hồng ngồi xuống, chậm rãi nói, giọng điệu vô cùng trầm trọng.
Nhựng lời này vừa nói ra khỏi miệng, vẻ mặt mọi người đều khác nhau. Vương Thụ Quốc và Phiền Quốc Sinh chau mày lại, trong mắt Vương Thụ Quốc thậm chí hiện lên một chút không hài lòng
Nguyên nhân sự cố vẫn đang trong điều tra, rốt cuộc là bởi vì sự cố an toàn hay là sự cố ngoài ý muốn, hiện tại chưa thể định luận. Chủ tịch thị xã Lưu lại nói ra những lời này, đây không phải chủ động vạch áo cho người xem lưng sao? Lưu Vĩ Hồng chính bản thân anh cũng thừa nhận có trách nhiệm, vậy còn có gì để nói nữa? Cho dù không phải hoàn toàn là do con người làm ra tai nạn do thiếu trách nhiệm, ít nhất cũng không phải hoàn toàn sự cố ngoài ý muốn.
Vương Thụ Quốc thật sự là không rõ Lưu Vĩ Hồng vì sao vừa lên tiếng đã đem chậu *** chủ động hướng lên chính đầu mình mà đổ!
Lúc này, không nhất thiết phải chú ý đến thứ trên hình thức đúng không? Rất nhiều người đều đang chờ xem trò cười của Chủ tịch Lưu cậu đó. Dù là cậu có kiêu ngạo ương ngạnh, có được hậu trường chỗ dựa vững chắc, lần này cũng đủ khiến cậu no đủ, mất hết mặt mũi
Trên mặt một phần cán bộ, thì lại xẹt qua một ý cười không dễ phát hiện
Bọn họ quả thật có chút nhìn không quen sự mạnh mẽ, cứng rắn của Lưu Vĩ Hồng.
Cậu chỉ là một kẻ sinh sau mới 20 tuổi, đi “Chiếm đoạt” ngai vàng Chủ tịch thị xã, cũng đã đủ rồi. thì cứ theo quy củ yên ổn làm mấy năm Chủ tịch thị xã, thời gian vừa đến, quan thăng một bậc, chẳng phải là cậu tốt tôi tốt mọi người cùng tốt sao? Sao cứ khăng khăng mạnh mẽ, cứng rắn như vậy, gây sự như vậy chứ
Trong hoàn cảnh trước nay luôn theo đuổi sự điều độ chừng mực, biểu hiện quá mạnh mẽ quá khác người, trời sinh sẽ khiến người phản cảm.
Còn có một phần cán bộ, lại là bất động thanh sắc, vừa không giật mình cũng không vui mừng, mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm, thật giống như lão tăng nhập định ngồi thiền. Tuy nói hội nghị thường vụ ai cũng có thể lên tiếng, nhưng chuyện như vậy, tự nhiên đều là trốn tránh e còn không kịp, thì có ai tình nguyệt đoạt quyền phát ngôn chứ? Dù sao cùng bản thân liên can không nhiều, tội gì dính vào!
Sau khi kiểm điểm, Lưu Vĩ Hồng nói:- Kế tiếp, chúng ta thảo luận một chút, làm thế nào giải quyết tốt hậu quả. Đồng chí Thụ Quốc, ông nói trước đi.
Lưu Vĩ Hồng lập tức điểm danh Vương Thụ Quốc.
Vương Thụ Quốc phụ trách khối công tác này, phương án cụ thể, đương nhiên do ông ta đưa ra
- Được, Chủ tịch thị xãVương Thụ Quốc hướng Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu, mở cuốn notebook trước mặt ra, tằng hắng cổ họng, nói:- Công việc giải quyết tốt hậu quả của tai nạn lò 72, chủ yếu chia làm hai phương diện. Cái thứ nhất, là trợ cấp bồi thường thợ mỏ chết vì tai nạn và sắp xếp điều trị cho thợ mỏ bị thương, thứ hai là mau chóng khôi phục sản xuất bình thường của khu vực khai thác mỏ số 3 ở mỏ than Hồng Kỳ. Về phần trợ cấp bồi thường cho thợ mỏ chết vì tai nạn, chúng ta thương lượng một chút, tiền trợ cấp cộng phí bồi thường của công nhân chính thức, mỗi người ba mươi lăm ngàn tệ, công nhân tạm thời hai mươi ngàn tệ…
Lập tức liền có mấy người nhướn mày lên, hiển nhiên Vương Thụ Quốc đề xuất số tiền trợ cấp này, vượt qua dự kiến của bọn họ. Tuy nhiên ai cũng không thể đề xuất nghi ngờ, bởi vì dù sao Vương Thụ Quốc vẫn chưa phát biểu xong, vội vội vàng vàng mở miệng, thì không hợp lý chút nào
Vương Thụ Quốc dùng giọng điệu trầm nặng và từ từ, giải thích phương án sơ bộ của công việc giải quyết tốt hậu quả
- Đối với phương án này, mọi người có ý kiến gì, cứ nói ra đi
Lưu Vĩ Hồng chiếu theo quy củ, trầm giọng nói.
Phó Chủ tịch thị xã Chu Kỳ Phượng phân công quản lý công tác nhân sự lập tức nói:- Chủ tịch thị xã Lưu, tôi xin nói vài câu…
Liền có rất nhiều ánh mắt kinh ngạc tự đảo qua trên mặt Chu Kỳ Phượng
Chuyện này cùng Chu Kỳ Phượng quả thật không có gì dính dáng với nhau, y sao có thề nhảy ra lên tiếng đầu tiên chứ?
Lưu Vĩ Hồng hơi hơi gật đầu, nói:- Đồng chí Kỳ Phượng mời nói
- Chủ tịch thị xã Vương, số tiền trợ cấp này có phải đã có thay đổi hay không? Tôi nhớ rõ năm trước không phải ở mức này, hình như chỉ có không đến một nửa. Công nhân chính thức mười bảy ngàn, công nhân tạm thời hơn chin ngàn. Có phải phía trên lại có văn kiện mới hay không?
Chu Kỳ Phượng nhìn Vương Thụ Quốc, không nhanh không chậm hỏi han.
Vương Thụ Quốc lập tức đáp:- Phái trên cũng không có văn kiện mới, đây là kết quả được tổ lãnh đạo giải quyết hậu quả chúng tôi thương lượng, cho rằng nhất thiết phải nâng cao số tiền trợ cấp và bồi thường, một là an ủi đối với người nhà của thợ mỏ gặp nạn, hai là cũng nhắc nhở người phụ trách của tất cả mỏ than toàn thị xã, nhất định phải hết sức coi trọng an toàn sản xuất. Bằng không, một khi ra sự cố an toàn, bọn họ chẳng những phải gánh vác trách nhiệm pháp luật, tổn thất kinh tế cũng là rất lớn
Chu Kỳ Phượng nhướn mày, kinh ngạc nói:- Như vậy tử không ổn? Sự cố tai nạn mỏ, trợ cấp thế nào bồi thường thế nào, quốc gia đều có pháp luật và văn kiện quy định, sao có thể nói sửa liền sửa chứ? Tôi thấy cần phải theo nếp làm việc. Tùy ý sửa đổi pháp luật và văn kiện quy định, không tốt cho lắm
- Tôi đồng ý ý kiến của Chủ tịch thị xã Kỳ Phượng, nên theo nếp làm việc, không thể quá tùy ý
Chu Kỳ Phượng vừa dứt lời, phía cuối bàn hội nghị liền vang lên giọng nữ the thé của Lý Thanh Mai, rõ ràng là giơ cao lá cờ ủng hộ Chu Kỳ Phượng.
Hội nghị thường vụ Ủy ban nhân dân thị xã, Cục trưởng cục Tài chính đương nhiên là người được chọn tham dự hội nghị, tất nhiên cũng có tư cách lên tiếng. Chỉ có điều dưới tình hình chung, Lý Thanh Mai sẽ không quá mức sỗ sàng như vậy. Nhiều Phó Chủ tịch thị xã như vậy đều vẫn chưa nói gì, Cục trưởng cục Tài chính như cô không biết thức thời đứng ra làm cái đếch gì chứ?
Tuy nhiên ngẫm nghĩ lại, mọi người dường như ngộ ra chút manh mối nguồn
Xem ra là Chu Bằng Cử có chút ý tưởng.
Chu Kỳ Phượng là “bạn chí cốt” của Chu Bằng Cử, hai Phó Chủ tịch thị xã họ Chu quan hệ mật thiết, đây là điều tất cả mọi người đều biết. Về phần quan hệ của Lý Thanh Mai và Chu Bằng Cử, vậy càng không cần phải nói. Lưu Vĩ Hồng vừa mới trưng cầu ý kiến, hai vị này liền nhảy ra kẻ xướng người hoạ.
Có chút thú vị