Quan Gia
Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính
Chương 1245: Chủ tịch tỉnh đi thị sát
Nhóm dịch Quan Trường
Nguồn: metruyen
Cuối tháng sáu, thời tiết ở phương nam đã rất nóng. Nhất là Kinh Hoa, được gọi là một trong “bốn lò lửa lớn” của Trung Hoa lại nóng tới mức khó nhịn được. Tuy nhiên, thời tiết hôm nay không tệ. Tối hôm qua, tốt xấu gì cũng đã mưa to một trận, sáng sớm nay, bầu trời vẫn đầy mây, nhưng nhiệt độ không khí cũng giảm xuống mấy độ so với với ngày hôm. Mặc dù vẫn rất nóng, nhưng đứng ở ngoài một lúc mà không hoạt động mạnh cũng còn chịu được.
Sáng sớm, chưa đến giờ đi làm, một hàng dài những chiếc xe con đen bóng, nối đuôi nhau từ trong sân của trụ sở Ninh Dương đi ra, tiến thẳng tới quốc lộ thông tới thành phố Kinh Hoa.
Tuyến quốc lộ này là tuyến quốc lộ chính. Mặt đường có thể nói là rộng, nhưng tình hình giao thông cũng chỉ bình thường, thường xuất hiện tình trạng mặt đường xi măng bị lún xuống. Tuyến đường quốc lộ chính đi từ nội thành Ninh Dương thông sang thành phố Kinh Hoa, tình hình giao thông còn được. Tình hình giao thông từ đoạn đường vừa ra khỏi nội thành thông sang văn phòng hành chính khác, thì càng không lý tưởng.
Trong những năm chín mươi, tình trạng đường quốc lộ trong cả nước đều không tốt như vậy, cũng không riêng gì Ninh Dương.
Đi đầu một hàng dài những chiếc xe con đen bóng này chính là hai chiếc Audi nhỏ, mang biển kiểm soát số 1, số 2 của khu Ninh Dương, tất nhiên là x3 của Bí thư Khu ủy Lưu Vĩ Hồng và Chủ tịch khu Ngụy Phượng Hữu ngồi. Nếu người nào hiểu rõ về biển số xe, nhìn đoàn xe này, có thể cho ra phân tích, gần như huy động toàn bộ nhóm ông lớn trong chính phủ khu Ninh Dương cùng lên đường.
Bình thường chỉ khi mở đại hội hoặc là nghênh đón lãnh đạo cấp trên, hơn nữa còn là lãnh đạo cấp trên cực kỳ trọng yếu, mới có thể bày ra cảnh như lâm đại trận vậy.
Quả nhiên, không bao lâu, đoàn xe ngừng lại ở ngay ven đường, cũng đỗ vào sát một bên tuyến quốc lộ. Cửa xe mở ra, nhóm lãnh đạo đi xuống xe, toàn bộ đều là áo trắng quần tây đen, giày da đen, xếp thành hàng dài ở một phía của quốc lộ, đứng lẫn vào nhau, vừa nói vừa cười, không khí rất là sôi nổi thoải mái.
Không hề nghi ngờ, họ đang chuẩn bị nghênh đón lãnh đạo.
Cả tuyến quốc lộ đều được sửa sang, cách đó không xa còn có một cảnh sát giao thông đang thi hành nhiệm vụ. Tuy rằng, trên quốc lộ không có gió, trái lại không khí còn xơ xác tiêu điều, nhưng đội ngũ tiếp đón vẫn sôi nổi thoải mái một cách khác thường.
Nói như vậy, lãnh đạo có thể được “Đãi ngộ” tốt như thế, chắc chắn chức quan cũng không nhỏ.
Chỉ lát sau, Lưu Vĩ Hồng nhận được một cuộc điện thoại, lập tức đi về phía trước vài bước, đứng ở một phía của quốc lộ. Đoàn người liền hiểu được, lãnh đạo sẽ lập tức tới. Họ lập tức ngừng nói chuyện với nhau, dựa theo chức vụ cao thấp, xếp hạng trước sau, —— mà tìm lấy vị trí của mình.
Ước chừng một hai phút sau, từ phía xa xa trên tuyến quốc lộ xuất hiện mấy chiếc xe con. Đi phía trước là hai chiếc Audi lớn màu đen uy nghiêm khí thế. Trong văn bản của Nội các Chính phủ từng quy định rõ liên quan tới tiêu chuẩn dùng xe của cán bộ, chủ yếu là lãnh đạo cấp tỉnh bộ, xe tiêu chuẩn chính là xe Audi, số lượng không vượt qua hai xe. Bình thường, lãnh đạo cấp tỉnh bộ đều tự động tự giác tuân thủ tiêu chuẩn xe dùng này nhưng thật ra một vài lãnh đạo phía dưới khu huyện, có số xe vượt quá chỉ tiêu.
Chiếc Audi lớn đầu tiên, rõ ràng mang biển kiểm soát của cảnh sát có vũ trang. Nhưng các cán bộ ở Ninh Dương đều biết rõ, thật ra chiếc xe này là của Chủ tịch tỉnh Lâm Vệ Bình. Xe của lãnh đạo chủ chốt của Tỉnh ủy, đều treo biển kiểm soát của cảnh sát có vũ trang, cũng là để tiện cho Ban bảo vệ tiến hành bảo vệ an toàn cả hai bên cửa xe của cấp trên. Theo sát phía sau là xe Audi mang biển kiểm soát số 2 của thành phố Kinh Hoa, tất nhiên là Chủ tịch thành phố Lục Đại Dũng.
Hai ngày trước, khu Ninh Dương đã được văn phòng chính phủ tỉnh thông báo Chủ tịch tỉnh Lâm muốn tới khu Ninh Dương thị sát, mong khu Ninh Dương làm tốt công tác chuẩn bị tiếp đón.
Đây là lần thứ hai sau khi khu Ninh Dương được thành lập, Chủ tịch tỉnh Lâm xuống Ninh Dương thị sát. Lần đầu tiên mới cách đây không bao lâu, khi Quốc gia tuyên bố cấp kinh phí thành lập khu kinh tế Ninh Dương. Lần còn lại này là sau khi Lưu Vĩ Hồng đảm nhiệm Bí thư Khu ủy Ninh Dương một tháng.
Thành thật mà nói, cán bộ Ninh Dương đều rất rõ, Chủ tịch tỉnh Lâm vội tới đây là để “ủng hộ” Lưu Vĩ Hồng. Từ giờ phút này, Khu Ninh Dương có thể không có chỗ nào đặc biệt có thể hấp dẫn ánh mắt của Chủ tịch tỉnh, nếu nhất định phải nói có chỗ đặc biệt, thì chính là Lưu Vĩ Hồng, vị Bí thư Khu ủy mới này.
Hơn hai năm trước, khi Lâm Vệ Bình đảm nhiệm chức Chủ tịch tỉnh Giang Nam, rất nhiều cán bộ tỉnh Giang Nam theo lý đều đoán được, Lâm Vệ Bình là thân tín của Lưu Thành Thắng. Lưu Thành Thắng đã đề cử anh ta trước trung ương để anh ta tiến đến Giang Nam. Tuy nhiên điều này cũng chỉ suy đoán, cũng không chắc chắn.
Hiện tại, đoàn người trái lại đã có hơn một “Chứng cớ”.
Lưu Vĩ Hồng mới đến Ninh Dương có một tháng, Chủ tịch tỉnh Lâm đã thật sự hợp thời muốn lộ ra bộ mặt “Người có khả năng” trước mặt nhà họ Lưu, tỏ thái độ ủng hộ Lưu Vĩ Hồng trước mặt mọi người.
Đoàn xe nhanh chóng tới gần đội ngũ tiếp đón, từ từ giảm tốc độ. Xe Audi lớn đầu tiên dừng lại đúng ở trước mặt Lưu Vĩ Hồng. Chính phủ Tỉnh cũng không cách khu Ninh Dương xa lắm. Chủ tịch tỉnh tiến đến Khu Ninh Dương làm công tác khảo sát, cơ bản cũng chỉ đơn giản đi xe tới, chỉ có bốn chiếc xe tạo thành đoàn xe, cũng không có xe cảnh sát mở đường.
Xe Audi vừa mới dừng lại, Lưu Vĩ Hồng liền bước lên trước, mở cửa xe cho Lâm Vệ Bình, mỉm cười nói:
- Nhiệt liệt hoan nghênh Chủ tịch tỉnh Lâm tiến đến Khu Ninh Dương làm công tác khảo sát chỉ đạo.
Lâm Vệ Bình đi xuống xe, sa sầm mặt nói:
- Đồng chí Vĩ Hồng, sao lại thế này hả? Không phải đã nói, không cần phải làm hình thức đón đưa này sao?
Nhìn qua, dường như Chủ tịch tỉnh Lâm có chút không hài lòng. Tuy nhiên cán bộ ở đây, cũng không có ai xem chỉ thị này của Chủ tịch tỉnh là thật cả. Trường hợp nào thì nói theo hình thức, trường hợp nào thì phải nói nhanh, nếu không phân biệt được rõ ràng, còn làm cán bộ lãnh đạo làm cái gì?
Lưu Vĩ Hồng vẫn mỉm cười nói:
- Chủ tịch tỉnh, đây đều là các đồng chí tự đến hoan nghênh lãnh đạo, chủ yếu là biểu đạt tâm ý của chúng tôi.
Lâm Vệ Bình cũng không khỏi lạnh lùng, lắc đầu, nói:
- Cậu đó, miệng lưỡi cũng thật trơn tru.
Các cán bộ Ninh Dương không khỏi hoảng sợ.
Chủ tịch tỉnh Lâm thật sự là bày ra tư thế của bề trên đối với vãn bối!
Xem ra hơn phân nửa lời đồn đại là thật. truyện copy từ
Trên thực tế, ngày thứ ba sau khi Lưu Vĩ Hồng chính thức nhậm chức, liền đi tới khu nhà của thường vụ tỉnh ủy, đến nhà thăm hỏi Bí thư Hoàng Hữu Thành và Chủ tịch tỉnh Lâm Vệ Bình. Mặc kệ nói như thế nào, hắn từng gặp mặt Hoàng Hữu Thành một lần. Hiện giờ, hắn tới Giang Nam, nhậm chức ở nơi Hoàng Hữu Thành quản lý, khẳng định là phải chú ý tới lễ tiết này. Về phần Lâm Vệ Bình, nơi đó càng không thể không đi.
Không phải bất cứ lúc nào, lời đồn đại bên ngoài cũng là lời đồn đại vô căn cứ.
Sau đó, Lâm Vệ Bình cũng tự mình tới đại viện của Bộ Tư lệnh quân khu, thăm hỏi Lưu Thành Gia.
Chờ làm lễ ra mắt với Lâm Vệ Bình xong, Lưu Vĩ Hồng lại quay ra bắt tay Lục Đại Dũng, mỉm cười nói:
- Xin chào Chủ tịch thành phố Lục!
Lục Đại Dũng gật đầu cười.
Tuy rằng Kinh Hoa là tỉnh lị, Chủ tịch tỉnh và Chủ tịch thành phố đều cùng trong một toà nhà thành phố, nhưng Chủ tịch tỉnh thị sát khu trực thuộc Kinh Hoa, lãnh đạo thành phố phải cùng đi, lễ không thể bỏ. Người ta cảm thấy kinh ngạc khi không nhìn thấy Bí thư Thành ủy Long Bảo Quân trong đội ngũ cùng đi. Có lẽ, Long Bảo Quân có công tác trọng yếu hơn cần hoàn thành, không thể rời đi được. Hoặc là có nguyên nhân khác.
Lưu Vĩ Hồng ở một bên giới thiệu Lâm Vệ Bình cùng Lục Đại Dũng với cán bộ của khu Ninh Dương.
Biểu hiện của Lưu Vĩ Hồng trong một tháng từ khi tới nhậm chức nằm ngoài dự kiến của rất nhiều người. Ban đầu còn tưởng rằng với uy danh hiển hách của Lưu nhị thiếu gia, sau khi đến nhận chức, nhất định phải làm động tác ba đống lửa linh tinh của quan mới nhận chức, thừa dịp xem xét khiến một hai cái mũ ô sa phải rơi xuống để lập uy. Nhưng tất cả mọi người đều tính sai.
Trong một tháng này, cơ bản Lưu Vĩ Hồng chỉ làm ba chuyện.
Chuyện thứ nhất, triệu kiến cán bộ. Chủ yếu là các đồng chí hai bộ máy Khu ủy và chính phủ, việc này có thể coi là quy trình tiêu chuẩn.
Chuyện thứ hai, là xuống cơ sở. Ngày thứ tư sau khi Lưu Vĩ Hồng đến nhận chức, đã đi xuống cơ sở. Đơn giản gọn nhẹ, đi qua từng văn phòng khu phố một, nói chuyện với đồng chí phụ trách Ban quản lý dân cư ở thôn, văn phòng khu phố, tự mình hỏi thăm tình hình cuộc sống và công tác thường ngày của quần chúng, tìm hiểu rồi trực tiếp xử lý. Trong vòng một tháng, đã đi khắp mười văn phòng hành chính của Ninh Dương và hơn một nửa Ban quản lý dân cư của thôn. Bí thư Lưu công khai nói cho tất cả cán bộ biết, hắn sẽ đi khắp Ninh Dương cũng như toàn bộ Ban quản lý dân cư thôn, thời gian không xác định, một khi có thời gian rảnh sẽ đi xuống. Quyết định này của Bí thư Lưu, khiến tất cả nhóm lãnh đạo ở khu phố đều không ngừng khẩn trương.
Xem ra Bí thư Lưu không phải là không hái mũ cánh chuồn, mà là thời cơ chưa tới. Nếu ai bị hắn nắm được bím tóc, sẽ có thể bị phiền toái.
Mọi người tuyệt đối không tin Bí thư Lưu là một người tao nhã “lịch sự”.
Nhìn thế nào cũng không giống.
Chuyện thứ ba mà Bí thư Lưu làm, đó là đốc thúc gia tăng tốc độ xây xựng khu công nghiệp. Trong một tháng này, Bí thư Lưu phải đi vườn công nghiệp số 1 khu công nghiệp Kim Hòa không dưới tam lần. Hơn nữa mỗi lần đi khu Nhật Bản, nhất định sẽ có thương khách Nhật Bản cùng đi, không phải Bạch Xuyên thì là Thu Điền. Nhìn qua, quan hệ giữa Bí thư Lưu và ba vị khách Nhật Bản, đặc biệt tốt. Ngay cả một kẻ kiêu căng nhiều tiền thế lớn như Bạch Xuyên Nhất Hùng, ở trước mặt Bí thư Lưu cũng rất cung kính, thường thường “Vâng-dạ(tiếng Nhật)” vài tiếng, rồi lại gật đầu, lại cúi đầu.
Động tác này này của Bí thư Lưu, khiến rất nhiều cán bộ ở khu khá buồn bực. Nhất là Chủ tịch khu Ngụy Phượng Hữu, trong lòng vô cùng không thoải mái. Vốn nhân vật số một coi trọng việc xây dựng khu Nhật Bản là chuyện tốt, ít nhất cũng khá hơn nhiều so với Bí thư Đới tiền nhiệm, quả thực là một trời một vực. Bí thư Đới không cần nói tới chuyện tới khu công nghiệp Nhật Bản để thị sát, hở ra một cái liền phản đối việc thực hiện mấy hạng mục công trình này, luôn miệng nói cái gì là ô nhiễm môi trường, tuyệt đối không quan tâm tới việc xúc tiến và phát triển khu kinh tế.
Nhưng Lưu Vĩ Hồng lại quan tâm, lại có chút “Giọng khách át giọng chủ”.
Xây dựng kinh tế, dù sao cũng là do chính Chủ tịch khu quản lý.
Chủ tịch khu Ngụy người ta vì tranh thủ ba hạng mục công trình này, đã bỏ bao nhiêu tâm huyết, thậm chí không ngại làm mất mặt Bí thư Đới “Ngang ngược” phá hỏng thanh danh. Hiện giờ thì hay rồi, khu công nghiệp này biến thành “Hậu hoa viên” của Bí thư Lưu. Bởi vì Lưu Vĩ Hồng coi trọng việc xây dựng vườn Nhật Bản nhất từ trước tới nay, cũng chặt đứt “Tài lộ” của rất nhiều cán bộ. Xây dựng một khu công nghiệp lớn như vậy, tổng đầu tư đã vượt qua một trăm triệu, người ở ban ngành chính phủ trải qua quá trình xử ký quản lý cụ thể có thể không kiếm lấy chút lợi lộc hay sao?
Nhưng Bí thư Lưu nhìn chăm chú như vậy, ai dám xuống tay chứ?
Ngại cuộc sống hằng ngày của mình quá thoải mái, muốn đi Ủy ban Kỷ luật uống chén trà phải không?
Song cũng không thể không xác nhận, Lưu Vĩ Hồng tự mình tham dự, đối với việc xây dựng khu công nghiệp Nhật Bản đã mang lại một tác dụng thúc đẩy rất lớn. Tài chính liên tục đổ vào ba hạng mục công trình, tiến độ thi công lập tức tăng gấp đôi so với trước kia, và vẫn không ngừng tăng thêm. Cuối cùng, người Nhật Bản đã đem tiền bạc quẳng vào khu Ninh Dương, có thể có tác động tới nền kinh tế đúng như mong muốn.
Xem ra, Bí thư Lưu là muốn cùng chính đảng nắm chắc, xứng đáng với danh nghĩa là nhân vật số một.
Lại không biết Chủ tịch khu Ngụy có đáp ứng hay không.
Ít nhất, ngoài mặt, Chủ tịch khu Ngụy rất tôn trọng Bí thư Lưu, mặc kệ là trường hợp công khai hay là trường hợp lén lút, cũng chưa từng có nửa câu bất mãn. Thoạt nhìn, phối hợp giữa đảng và chính chủ vô cùng ăn ý.