Quan Gia

Chương 1014: Lại một quả bom quan trường được kích nổ!





Quan Gia

Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính

Chương 1014: Lại một quả bom quan trường được kích nổ!

Nhóm dịch: PQT

Nguồn: metruyen



Tháng 6 năm 94, chính đàn Cửu An vốn dĩ dần dần gió êm sóng lặng, bỗng nhiên lại trở nên vô cùng náo nhiệt

Nguyên nhân gây ra là, lại thêm một quả bom tấn quan trường được kích nổ!

Nguyên xưởng trưởng Nhà máy cơ giới Sở Giang, Phó trưởng phòng Công nghiệp khu Hỏa Cự Hàn Kim Tỏa, bị Ủy ban Kỷ luật khu Hỏa Cự chính thức cách ly thẩm tra. Hàn Kim Tỏa bản thân thì không tính làm gì, nhưng thân phận em vợ Tân Minh Lượng của y, thật sự không phải là nhỏ. Nếu chỉ đơn giản y là cậu em vợ của Tân Minh Lượng, cũng không đến mức khiến cho “cảm xúc Khủng hoảng” nghiêm trọng như vậy, dù sao Tân Minh Lượng đã lui về tuyến hai, Bí thư Thành ủy Trương Hiệu Liêm dần dần hiển lộ ra thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn. Hơn nữa Lưu Vĩ Hồng vốn là mạnh mẽ, cứng rắn phi phàm và một Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật thành phố Mạc Ngôn, uy tín và lực ảnh hưởng của Tân Minh Lượng, sớm đã không bằng trước. Cho dù bởi vì vấn đề Hàn Kim Tỏa liên lụy đến Tân Minh Lượng, cũng sẽ không có nhiều ảnh hưởng.

Nhưng mấu chốt ở chỗ, Hàn Kim Tỏa với thân phận “cậu em vợ Tân Minh Lượng “, cũng không phải hôm nay mới có. Rất lâu trước kia, Hàn Kim Tỏa cũng đã là cậu em vợ Tân Minh Lượng, Tân Minh Lượng lúc ấy, ở Cửu An chính là một tay che trời tối cao vô thượng. Các cán bộ lãnh đạo từ lớn đến nhỏ, bất kể là ai, không để cho Hàn Kim Tỏa vài phần mặt mũi?

Hàn Kim Tỏa quen thuộc tình huống các nhà các hộ ở khu biệt thự núi Ngưu Giác, có thể nói còn hơn cả Trưởng ban thư ký Thành ủy kiêm Chánh văn phòng Tạ Ngọc Lâm

Hiện tại Hàn Kim Tỏa đã xảy ra chuyện, rơi vào tay Mạc Ngôn, cùng Tân Minh Lượng có “Thù sâu như biển”, tất cả các cán bộ lãnh đạo từng cùng Hàn Kim Tỏa lui tới chặt chẽ, ai mà không trong lòng run sợ?

Phỏng chừng lần này, Mạc Ngôn rất muốn rống một câu với đoàn người - tôi Hồ Hán Tam đã trở lại!

Rất nhiều người đều nhạy cảm ý thức được, có lẽ, chính đàn Cửu An lại sắp xuất hiện một trận can qua

Trưa ngày thứ hai Hàn Kim Tỏa bị Ủy ban Kỷ luật khu Hỏa Cự mang đi cách ly thẩm tra, một chiếc Toyota Crown màu đen, chạy ra biệt thự số 2 núi Ngưu Giác, thẳng đến tỉnh thành, mà người ngồi trong xe, chính là Tân Minh Lượng vẻ mặt lo âu

Lúc hoàng hôn, chiếc Toyota Crown chậm rãi chạy vào số 1đường Dung Hồ tỉnh Đại Ninh

Số 1 đường Dung Hồ được gọi là khu ủy viên thường vụ tỉnh ủy, Dung Hồ cảnh quan xinh đẹp tuyệt trần, không khí tươi mát, một loạt biệt thự nhỏ với phong cách khác nhau, xây dựng bên núi và sông hồ, trong cây cối xanh ngắt, tường đỏ ngói xanh, như ẩn như hiện.

Xe Toyota Crown dừng lại trong sân biệt thự số 1 gần số 3 đường Dung Hồ

Tân Minh Lượng từ trong xe xuống, lại khôi phục khí độ trầm ổn nhất quán. Lái xe y mở ra thùng xe sau ra, cầm hai thùng dầu thực vật ra, xách trên tay, theo sát phía sau

Không đợi Tân Minh Lượng ấn chuông cửa, cửa chính biệt thự số 3 liền tự động mở ra, Thiệu Thanh mặc một chiếc váy bố lưng ỉm cười đứng ở cửa, hướng Tân Minh Lượng hơi hơi cúi đầu, nói:

- Chú Tân, xin chào!

- Ha hả, là Tiểu Thanh đó à, xin chào xin chào

Tân Minh Lượng rất khách khí, cũng hướng Thiệu Thanh liên tục gật đầu vấn an.

Tân Minh Lượng là khách quen biệt thự số 3 Tỉnh ủy, hàng năm ít nhất phải tới năm sáu lần, cũng là rất quen thuộc. Hiện giờ thấy mình vừa mới xuống xe, Thiệu Thanh liền đúng lúc mở cửa chính biệt thự, Tân Minh Lượng trong lòng dâng lên một loại tình cảm an ủi. Tuy rằng trước khi tiến vào khu ủy viên thường vụ tỉnh ủy, bảo vệ cửa sớm đã cùng biệt thự số 3 liên hệ điện thoại, Thiệu Lệnh Hồng biết y tới rồi, tuy nhiên đúng lúc cho Thiệu Thanh mở cửa như vậy, cho thấy lão lãnh đạo cũ đối với y vẫn rất coi trọng.

Đây của tốt, xem ra sự tình còn chưa tới thời điểm hoàn toàn tuyệt vọng.

- Chú Tân, mời vào!

Thiệu Thanh bộ dạng thấu tình đạt lý, trang điểm cũng rất mộc mạc. Tự nhiên cũng là vì ở nhà. Thiệu Thanh tuy là con gái, sau khi kết hôn lại không ở riêng, ờ luôn trong biệt thự số 3 khu ủy viên thường vụ tỉnh ủy, cùng với cha mẹ. Con trai Thiệu Lệnh Hồng thì lại dọn ra riêng

Thiệu Thanh một khi đi ra bên ngoài thì không còn mộc mạc như thế, khắp người hàng hiệu, trang phục đẹp đẽ. Tân Minh Lượng nhớ rõ, khi Thiệu Thanh đến nhà mình, kim cương trên người cũng được mấy viên, trên cổ, trên tai, trên ngón tay, tất cả đều lấp lánh trang sức kim cương

Tân Minh Lượng theo sau Thiệu Thanh, chậm rãi tiến vào phòng khách biệt thự số 3

Lái xe đem hai thùng dầu đặt ở cạnh cửa, liền lập tức lui ra ngoài, ngồi chờ trong xe. Trong nhà Phó bí thư tỉnh ủy, không phải ai cũng có tư cách vào ngồi

Thiệu Lệnh Hồng ngồi trên sô pha bằng da ở phòng khách, thần thái uy nghiêm.

Thời gian, Tân Minh Lượng nắm bắt rất tốt, hiện tại vừa vặn truyền phát xong “bản tin trong ngày”, chỉ cần không có ra ngoài thị sát hoặc là mời dự họp hội nghị khẩn cấp, lúc này, Thiệu Lệnh Hồng nhất định ở nhà xem“bản tin trong ngày”

Thấy Tân Minh Lượng vào cửa, Thiệu Lệnh Hồng trên mặt lộ ra một tia mỉm cười.

Tân Minh Lượng nhanh hơn bước chân, bước nhanh tiến lên, đi vào phụ cận sô pha, cúi đầu vì lễ, kính cẩn nói:

- Chào Phó bí thư Thiệu

- Ừ, Minh Lượng đến à, mời ngồi

Thiệu Lệnh Hồng gật gật đầu, không mặn không nhạt nói, trên mặt như trước vẫn là nụ cười chuyên nghiệp hóa.

Tâm tư Tân Minh Lượng, lại hơi trầm xuống, dường như lãnh đạo cũ không hoan nghênh mình cho lắm, theo lời ở một bên sô pha ngồi xuống, thân mình khá được thẳng, trong lòng bồn chồn bất an. Kỳ thật nói lại thì, đây cũng là tác dụng tâm lý của chính Tân Minh Lượng. Thái độ Thiệu Lệnh Hồng đối với y, trước giờ đều là như vậy. Đối với cấp dưới đặc biệt thân cận, Thiệu Lệnh Hồng rất ít tỏ vẻ vô cùng thân thiết

Lãnh đạo đối với anh quá khách khí, chưa chắc thấy được là chuyện tốt.

Thiệu Thanh liền vội vã dâng nước trà cho Tân Minh Lượng, cười dài nói:

- Chú Tân, mời uống trà

- A, cảm ơn, cảm ơn Tiểu Thanh

Tân Minh Lượng liên tục cúi người, trên mặt tươi cười càng thêm vài phần, lại ít nhiều có chút không tự nhiên.

- Chú Tân, không cần khách khí

Thiệu Thanh mỉm cười, lại thêm nước cho Thiệu Lệnh Hồng, nhất cử nhất động đều vô cùng dịu dàng yểu điệu. Ở trước mặt cha, cái dạng này nhất định phải được trưng ra

Vợ của Thiệu Lệnh Hồng cũng nghe tin mà qua, ngồi ở bên cạnh Thiệu Lệnh Hồng, cười hỏi:

- Minh Lượng, Xảo Trân sao không cùng chú đến đây thế? Cô ấy có khỏe không?

Vợ Thiệu Lệnh Hồng và Thiệu Lệnh Hồng tuổi tác không chênh lệch bao nhiêu, năng so với Tân Minh Lượng còn lớn một chút, cùng Hàn Xảo Trân, chênh lệch tuổi không nhỏ. Tuy nhiên trước kiakhi Thiệu Lệnh Hồng công tác địa khu ở Cửu An, Hàn Xảo Trân cùng vợ Thiệu Lệnh Hồng có mối quan hệ rất tốt, khiến bà rất vui, gần như xem Hàn Xảo Trân thành em gái trong nhà mà đối đãi, rất là thân thiết, vì vậy vợ Thiệu Lệnh Hồng vừa mở miệng liền hỏi ngay Hàn Xảo Trân

Tân Minh Lượng vội vàng hạ thấp người, mỉm cười nói:

- Chị cả, Xảo Trân mấy ngày nay sức khỏe hơi không thoải mái, mỗi ngày đều phải truyền dịch. Vốn đã nói là cùng nhau đến thăm lãnh đạo cũ và chị cả…

Bà Thiệu liền lộ ra vẻ mặt thân thiết, hỏi:

- Sao thế? Bệnh à?

Tân Minh Lượng khe khẽ thở dài, nói:

- Cũng không phải là bệnh gì cả, mấy ngày nay thời tiết biến đổi quá lớn, trong đầu cô ấy lại có chút không vui, liền không thoải mái

Nguyên nhân trong đầu không vui, bà Thiệu tự nhiên cũng là biết đến, Tân Minh Lượng lui về tuyến hai mà, đã không còn huy hoàng như ngày xưa, Hàn Xảo Trân dĩ nhiên không vui. Nói ra thì, Tân Minh Lượng còn hai ba năm nữa mới tới 60 mà. Đây này, Thiệu Lệnh Hồng còn lớn hơn Tân Minh Lượng một chút, cũng vẫn như cũ ở vị trí Phó bí thư Tỉnh ủy ngồi được vững vàng đấy sao

Về phần Hàn Kim Tỏa bị Ủy ban Kỷ luật cách ly thẩm tra, bà Thiệu tạm thời không thể hiểu hết, liền mở miệng an ủi nói:

- Minh Lượng, cán bộ Đảng viên điều chỉnh cương vị công tác, là hiện tượng bình thường. Chú tuổi tác cũng không nhỏ, thừa cơ hội này, nghỉ ngơi cho tốt, bồi bổ cơ thể là quan trọng nhất. Chú về nói lại với Xảo Trân, bảo em ấy mở lòng một chút, không cần quá để ý

- Đúng vậy đúng vậy, chị cả, tôi nhất định đem sự quan tâm của chị chuyển đạt cho cô ấy

Tân Minh Lượng lại là liên tục gật đầu.

Cùng ngồi một hồi, hàn huyên chút việc nhà, bà Thiệu liền đứng dậy, nói:

- Lão Thiệu, Minh Lượng, các ông tán gẫu đi. Tôi đi xem TV.

Thiệu Lệnh Hồng gật gật đầu.

Thiệu Thanh liền tiến lên đỡ lấy mẹ, cùng đi phòng khác xem TV.

Tân Minh Lượng cũng theo đứng dậy, xoay người đưa tiễn, đợi đến khi bà Thiệu vào phòng, mới ngồi xuống.

Thiệu Lệnh Hồng cầm lấy thuốc lá trên bàn trà, đưa cho Tân Minh Lượng một điếu, Tân Minh Lượng vội vàng châm lửa cho Thiệu Lệnh Hồng, động tác vẫn khá lưu loát. Thiệu Lệnh Hồng rít hai hơi, hai hàng lông mày nhấc lên, có chút không hài lòng hỏi han:

- Minh Lượng, cậu em vợ của chú, tên là… Hàn Kim Tỏa? Nó sao lại thế, bị Ủy ban Kỷ luật chế ngự bắt đi?

Tân Minh Lượng lại hạ thấp người, trên mặt lộ ra thần sắc rất hổ thẹn, liên thanh nói:

- Rất xin lỗi lãnh đạo cũ, đều do tôi dạy bảo không nghiêm, không quản lý nó cho tốt!

Thiệu Lệnh Hồng phất tay, ngăn lại Tân Minh Lượng tự kiểm điểm, hỏi:

- Nó rốt cuộc tình hình thế nào? Sai lầm có nghiêm trọng không?

Tân Minh Lượng do dự một chút.

Thiệu Lệnh Hồng liền không hài lòng “Hừ” một tiếng, nói:

- Sao hả, không tiện nói?

Tân Minh Lượng vội vàng nói:

- Không đúng không đúng, lãnh đạo cũ hiểu lầm rồi, ở trước mặt ngài, tôi đâu nào dám có gì không tiện nói, chỉ là… ôi, hổ thẹn quá. Tên quỷ này, cùng phần tử không hợp pháp bên ngoài cấu kết, lừa gạt tiền hàng của nhà máy cơ giới, nghe nói số tiền không nhỏ…

Thiệu Lệnh Hồng ung dung thản nhiên, hỏi:

- Không nhỏ là bao nhiêu?

Tân Minh Lượng cắn chặt răng, nói:

- Hơn bảy triệu

Thiệu Lệnh Hồng lập tức “Hừ” nặng một tiếng, cả giận nói:

- Hơn bảy triệu? Ông sao lại thế? Trong nhà có tên khốn như vậy hả?

Tân Minh Lượng hổ thẹn không ngừng, liên thanh nói:

- Rất xin lỗi lãnh đạo cũ, đều do tôi đều do tôi, bị nó che mắt, tôi cũng không biết lá gan nó lớn đến vậy, dám cấu kết phần tử không hợp pháp trong xã hội, làm sự tình lớn như vậy…

Thiệu Lệnh Hồng hai hàng lông mày nhíu chặt, vô cùng không hài lòng nói:

- Minh Lượng, ông nói thực đi, chuyện này, trước kia ông có biết hay không? Phải nói thật!

Tân Minh Lượng vội lập tức thẳng người, thề thốt nói:

- Lãnh đạo cũ, tôi trước kia thật sự không biết. Kinh tế trong nhà, đều do vợ tôi quản, tôi chưa bao giờ quản việc này, thật đấy, tôi tuyệt đối không dám lừa gạt ngài

Thiệu Lệnh Hồng nghe vậy, sắc mặt ôn hoà lại chút, nhưng vẫn hơi không cao hứng nói:

- Tiểu Hàn sao lại thế, trước kia không phải rất hiền lành sao? Sao dung túng em trai làm trò như vậy, thật sự là làm bừa bãi.

- Vâng vâng, lãnh đạo cũ, đều do tôi đều do tôi…

Tân Minh Lượng không ngừng nhận lỗi, trong đầu không biết là cảm giác gì nữa.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv