*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xương cốt Trang Uyển vốn nhỏ nên tuy rằng không mập béo nhưng sờ lên cảm giác vẫn rất tốt, mềm mại như sữa, hơn nửa mấy ngày qua do tịnh dưỡng tốt nên cơ thể cũng trở nên tròn trịa.
Dận Chân mạnh mẽ xoa nắn nhũ phong tuyết trắng của Trang Uyển, ánh mắt thâm thúy nhìn chăm chăm vào phúc tấn của mình, Ô Lạp Na Lạp thị là Mãn tộc danh giá nên con cái sinh ra đều được giáo dưỡng chu đáo, nhất cử nhất động đều là chuẩn mực trong chuẩn mực. Gả cho Tứ a ka khi chỉ mới 12, dáng người chưa hoàn chỉnh nên Dận Chân chẳng đánh giá cao về đích thê của mình, nếu không muốn nói nửa điểm ưng ý đều không có.
Nhưng điều mà hắn trước nay không nghĩ tới, chính là vị phúc tấn này sau khi trưởng thành, trải qua quá trình " dạy dỗ" đã khiến hắn cực vừa lòng.
Trên triều đình, phía trên thì có trách nhiệm với đất nước, dưới triều thì tâm tư các quan lại sâu như đáy biển, hắn đương nhiên muốn tìm nơi khiến mình vui vẻ, có thể ôn nhu làm hắn nhẹ đi áp lực. Trước đây tình cảm giữa hắn và Trang Uyển lạnh nhạt, hiển nhiên không phải đối tượng hắn muốn gần gũi, còn Tống thị lại quá nhạt nhẽo, chỉ biết vâng dạ duy chỉ có chủ nhân Hương Vận Uyển - Lý thị, thông ming, sắc sảo, giỏi lấy lòng nên cư nhiên Dận Chân xem trọng.
Mắt thấy khuôn mặt nhỏ cuả Trang Uyển càng ngày càng hồng, chóp mũi phủ một tầng mồ hôi trong suốt, chảy xuống môi cong, Dận Chân duỗi tay có chút không kiên nhẫn mà kéo bỏ xiêm y ném xuống giường,sau đó xốc lên y phục Trang Uyển, lưu loát quen thuộc sờ đến cấm địa nữ nhân, đêm thê tử đè ở trên giường bắt đầu sủng hạnh.
Tay kéo ra 2 chân ngọc trắng nõn, tách cặp mông tròn trịa vội vàng đem cự vật thô to thâm nhập vào cửa động ướt át, thắt lưng khéo dùng sức lập tức nhập vào hoa tâm,
" A... ưm"
Nháy mắt nơi tư mật cả 2 chặt chẽ kết hợp, khác hẳn những lần trước khó khăn, lần này Dận Chân đi vào cực dễ dàng, tuy rằng tiểu huyệt đã có d*m thủy, Dận Chân đi vào liền cảm giác nơi đó bị Trang Uyển hút chặt,muốn tiến thêm nhưng nghe thấy thanh âm thê tử nghẹn ngào mà ngừng lại.
"Ngoan, Uyển nhi thả lỏng, ta muốn nàng"
Dận Chân duỗi tay sờ đến chỗ hai người kết hợp, Dận Chân ý đồ vói vào đi ngón tay, lại không có kết quả, chỉ có thể từ bỏ ngược lại đi xóa hạt đậu nhỏ hơi sưng của Trang Uyển, nhẹ nhàng khảy vài cái, sau đó đột nhiên đè lại dùng sức xoa nắn, liền nghe được Trang Uyển kinh hô, phân thân đi vào cửa động được một dòng nước ấm dội rửa.
Dận Chân nhân cơ hội thêm dùng lực, đem tất cả đi vào con đường nhỏ hẹp, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, ôm thân thể mềm mại trong lòng ngực ve vuốt, thần kinh buông lỏng, liền ghé bên tai Trang Uyển nhẹ giọng nói.
" Phúc tấn nơi này của nàng thật chặt, có cần ta thường xuyên giúp nàng mở rộng không, tránh về sau nàng lại đau đớn"
Trang Uyển sau một lúc lâu thấp thấp dịu dàng nói:
" Xấu xa!"
Mắt thấy vành tai trong nháy mắt đỏ bừng, Dận Chân trong lòng sảng khoái vô cùng cười ra tiếng, câu lấy vòng eo Trang Uyển liền bắt đầu đỉnh lộng lên,
"Ta đây xấu xa nhưng mấy năm trước lại có người muốn.."
Trang Uyển kiều thanh rên rỉ, một đôi mắt nhuận nước mà phảng phất sương mai.
"Hừ, xem chàng có hay không cái này...... Nha...... Bản lĩnh!"
Nam nhân nhất không muốn tại đây chịu thua, nhìn bộ dáng Trang Uyển quyến rũ, Dận Chân trong lòng nhiệt ý càng thêm bành trướng, nắm chặt đùi ngọc tinh tế, vòng eo rắn chắc nhanh chóng mà trừu động lên. Dục căn thật lớn nhanh chóng mà ra vào cái miệng nhỏ, cùng với thanh âm " Bành bạch" thật trướng ma xát sản sinh ra khoái cảm, da thịt Trang Uyển mát lạnh như ngọc thạch, hiện tại hơi ửng đỏ vì kích tình, lý trí bị đánh bay làm hạ thân thêm co rút, bị nàng kẹp chặt Dận Chân thiếu chút nửa xuất ra tức khắc điều chỉnh lại hành vi xâm nhập. Hơi hơi nheo lại đôi mắt nhìn chằm chằm nữ nhân dưới thân, thở dốc càng thêm thô nặng, cực nhanh nặng nề mà đưa đẩy, côn th*t càng thêm thâm nhập, hai túi thịt căng tròn đánh úp trên da thịt vang ra âm thanh kích tình.
Dận Chân chỉ cảm thấy ở trên người Trang Uyển chẳng có cố kỵ:
" Trang Uyển, nàng nói xem tứ gia của nàng có hay không có bản lĩnh?"
Trang Uyển cắn áo gối không chịu phát ra tiếng, một đôi cánh tay ngọc câu lấy cột gỗ trên đầu giường, như là cá gặp hạn giãy dụa, không chịu nói ra tiếng nào. Dận Chân thấy bộ dáng nàng quật cường cũng không giận, ngược lại cảm thấy đây mới là tác phong 1 phúc tấn cao quý nên có, nàng như thế chính là thành tựu do hắn dạy dỗ mà thành, lập tức xoay xoay thắt lưng tìm đến khối thịt non mềm, mãnh liệt dùng lực nghiền nát.