“Chúng ta có thể tin tưởng anh ta không?”
Bối Lạc Lạc im lặng một hồi. Câu hỏi này cũng là câu mà cô muốn hỏi. Chính cô cũng không rõ, từ đầu đến cuối vẫn cứ lờ mờ như vậy. Nhưng cảm giác của cô cho thấy Nam Khanh Hà không có địch ý với cô. Tạm thời, có lẽ anh ta thật sự không có ý gây bất lợi cho cô.
“Em không biết, có lẽ là tin tưởng được. Để lộ hành tung của em, suy cho cùng anh ta cũng không có lợi gì.”
“Vậy được, nếu có gì bất thường lập tức báo lại với anh, anh sẽ giúp em nghĩ cách.”
“Em có một chuyện muốn nhờ anh. Em cần một thân phận mới để có thể hoạt động tự do ở đây.”
Vì kế hoạch dài lâu, Bối Lạc Lạc không thể chỉ ngồi yên chờ đợi được. Nước Anh thị trường rộng lớn, rất thích hợp để rèn giũa bản thân. Nhưng cô không thể hoạt động nếu như dùng danh tính thực. Mà cô bây giờ lại không tiện ra mặt cho bất cứ việc gì. Lữ Hành Song đối với những chuyện này vẫn là quen thuộc, nhờ anh ta thì hiệu suất đạt được sẽ cao.
Đợi khi có được một thân phận, Bối Lạc Lạc cũng không cần sợ tai mắt ở nước ngoài của Từ Lục Ngạn để ý đến. Thứ mà cô đề phòng nhất chính là bị Từ Lục Ngạn phát hiện.
Từ Lục Ngạn hành sự kín kẽ, anh sẽ không ảnh hưởng đến kế hoạch của cô. Nhưng nếu anh biết, sẽ lại thường xuyên đến gặp cô, Bối Lạc Lạc không muốn như thế.
“Được, ngày mai anh sẽ cho người sắp xếp giúp em. Đúng rồi, thời gian này em cũng ít vận động lại đi. Anh sẽ sắp xếp một hộ lý đến chăm sóc em, như vậy cũng tiện hơn.”
Bối Lạc Lạc gật đầu, trao đổi thêm với Lữ Hành Song một số chuyện rồi kết thúc cuộc gọi. Còn mấy tháng nữa là tới ngày dự sinh, thời gian này vẫn là nên cẩn thận nhiều hơn.
Sau khi Lữ Hành Song sắp xếp tạo một thân phận mới cho Bối Lạc Lạc, cô bắt đầu từ từ dùng những kiến thức mà Ngọc Phước Hải dạy mình, dần dần lấn vào giới thị trường nước Anh. Mọi thứ tiến hành suôn sẻ cho đến mấy tháng sau khi Bối Lạc Lạc phải dừng mọi việc để nhập viện chuẩn bị cho sinh con.
Thời gian dự sinh vốn là cuối năm nhưng do nhiều biến cố dẫn đến thay đổi về tâm lý mà Bối Lạc Lạc sinh sớm hơn thời gian dự đoán. Vốn tưởng rằng chỉ sinh một bé trai hay một bé gái, không ngờ lại là sinh đôi. Cặp song sinh một trai một gái vô cùng kháu khỉnh, hai đứa trẻ sinh ra vô cùng khoẻ mạnh.
Bé trai đặt tên Bối Duy, bé gái đặt tên Bối Thanh.
Sau khi sinh, Bối Lạc Lạc yếu đi hẳn, phải chăm sóc hồi phục sau một thời gian. Hai năm sau khi sinh, Bối Lạc Lạc dùng hết tâm sức cuối cùng cũng thành công đứng vững trong thị trường Anh. Quả nhiên phải thực chiến mới có thể kiểm nghiệm năng lực.
Danh tính ẩn của Bối Lạc Lạc ở trong giới thượng lưu Anh trở thành cái tên được các doanh nghiệp lớn săn đón. Nhưng đây cũng chỉ là tạm thời, mục tiêu của cô không phải phát triển ở đây.
Trong hai năm này, Bối Lạc Lạc mấy lần dự định quay về, nhưng có quá nhiều vướng bận khiến cô mãi không thể rời đi. Vả lại hai đứa trẻ còn nhỏ, nếu đem chúng cùng về thì quá nguy hiểm, để lại đây thì cô càng không nỡ.
Bối Lạc Lạc chỉ đành chờ thêm một thời gian, đợi khi hai đứa trẻ lớn hơn một chút thì mới tính tới chuyện quay về.
Trong đoạn thời gian này, ở trong nước cũng thay đổi không ít. Bạch Nhĩ Khang cùng Lương Mỹ Tâm ra nước ngoài kết hôn, có được cuộc sống hạnh phúc của riêng hai người. Một thời gian sau đó, Lương Mỹ Tâm có thai. Bạch Nhĩ Khang đưa Lương Mỹ Tâm về nước lại, lúc này ông bà Bạch biết chuyện Lương Mỹ Tâm có thai, biết bản thân sắp có cháu đích tôn thì cũng không cần cái gì mà môn đăng hộ đối nữa, nhanh chóng bảo Bạch Nhĩ Khang đưa Lương Mỹ Tâm về nhà chính ở. Lương Mỹ Tâm cũng xem như là trải qua hoạn nạn cuối cùng cũng được sống hạnh phúc.
Mỹ Tiểu Yên sau bao nhiêu lần, cuối cùng cũng quyết định ở bên cạnh Tác Thổ Lai. Vì cái chuyện này ấy à, Tác Thổ Lai đã vui vẻ suốt một thời gian dài, cứ khoe mãi không thôi.
Nói đến chuyện của Tác Thổ Lai cùng Mỹ Tiểu Yên thì quả thật là một câu chuyện dài thú vị. Phải kể từ đầu, vào khoảng một năm trước. Sau khi Bối Lạc Lạc rời đi, Mỹ Tiểu Yên cũng bận rộn công việc nhiều mà ít ra ngoài.
Thời gian trước, lúc Mỹ Tiểu Yên mới lên chức hiệu trưởng không lâu, có một nữ sinh ngỗ nghịch giao lưu với băng đảng xã hội vẫn luôn chống đối với cô ấy. Nhiều lần Mỹ Tiểu Yên biết chuyện nữ sinh này ức hiếp bạn học trong trường đã cảnh cáo, phạt kiểm điểm nhưng nữ sinh này vẫn cứng đầu không chịu thay đổi.
Mỹ Tiểu Yên vì kỉ luật quyết định đuổi học nữ sinh này. Lúc đó Tác Thổ Lai là chủ nhiệm lớp của học sinh này, bởi vì muốn gây sự chú ý của Mỹ Tiểu Yên cũng đồng thời muốn có chủ đề để nói chuyện nhiều hơn nên nhiều lần đến tìm Mỹ Tiểu Yên khuyên cô ấy suy nghĩ lại quyết định này.